Chương 55: Nấu Ăn

Cô mang qua những nguyên liệu để nấu ăn đi đến bên hồ, bắt đầu nấu nướng cô không nghĩ đến cô học trù nghệ ở thế kỷ 21, vậy mà khi xuyên việt có đất dụng võ.

Cô đem những nguyên liệu liệu này đi xử lý sạch sẽ, sau khi xử lý xong rồi mang về phía Thạch Hạo.

"Tiểu Bất Điểm, lấy nồi nấu nước a" Cô nói.

Thạch Hạo xe nhẹ đường quen nổi lên lửa, thành thục như không phải lần đầu làm, bên khác Thạch Hạo nhấc lên vỉ nướng.

Hạ U Vũ nhìn cả hai hì hục nói: "Nơi này vạn phần hung hiểm, chúng ta thế nay có phải không tốt lắm hay không?".

"Không sao, các sư huynh sư tỷ thỉnh an tâm a, chúng ta ăn uống no đủ trước xong rồi vào tiểu thế giới tìm kiếm Thiên Cốt, Bất Lão Thần Tuyền, Truyền Thừa Chư Thánh" Cô nói.

Nhanh chóng thu thập khối thịt sạch sẽ rửa sạch bên hồ, cấp tốc nhóm lửa thêm gia vị, rồi bắt lên nầu hầm, cô động tác rất nhanh lẹ.

"Chậc, đại ca thật lợi hại a" Thạch Hạo nhìn cô hai mắt trợn tròn xoe.

"Đó là đương nhiên rồi" Cô nghe vậy thì đắc ý nói, nhìn mấy tên thanh niên kia hô: "Nhanh đến giúp một tay a, đem bảo dược này băm ra thả vào trong nồi, bảo dược này rất bổ cho thân thể a".

"....." Những người đó đều triệt để căm nín.

"Mấy vị sư huynh sư tỷ, các ngươi không thể ăn không ngồi rồi a, mau tới đây giúp" Thạch Hạo cũng nói.

Bọn họ bây giờ mới cứng ngắc phản ứng, nhanh đến trợ giúp Thạch Hạo đem bảo dược băm ra rồi thả nó vào trong nầu.

Cô xử lý Hoàng Kim Dương xong, bắt đầu ướp gia vị, chuẩn bị nướng thịt dê, còn Đà Phong cô nghe nói thịt đà làm Sashimi cũng không tệ, cho nên chuẩn bị làm Sashimi.

Trong chốc lát Hoàng Kim Dương phát ra nồng đậm mùi thịt, ngửi được một cỗ hương vị mê người Thạch Hạo nhịn không được nuốt nước một cái.

Cô không ngừng lật qua lật lại Hoàng Kim Dương rất nhanh toàn bộ thịt dê liền ra lò, cô dùng chủy thủ cắt mấy dao trên thịt dê rồi rải lên gia vị, một cỗ mùi thơm tức khắc bạo phát.

"Có thể ăn rồi" Cô xé một khối thịt lớn đưa cho Thạch Hạo.

Thạch Hạo nhanh chóng bắt đầu ăn như gió cuốn.

Cô nhìn các vị sư huynh sư tỷ nói: "Các vị sư huynh, khối thịt lớn như vậy chúng ta cùng ngồi chung một chỗ nhấm nháp a".

Bọn họ đi tới, cô đem thịt phân phát cho bọn họ, bọn họ bắt đầu thưởng thức.

"Oa, ăn thật là ngon".

"Đúng là mỹ vị".

"Lăng sư đệ, ngươi thật là một đầu bếp giỏi a".

Một đám sư huynh tỷ đều lớn tiếng tán dương.

Hạ U Vũ ngồi bên cạnh vẫn không động đến, cô một miếng đưa đến, nói: "Sư tỷ nếm thử a".

Hạ U Vũ nhìn cô có chút không nói nên lời: "Cái này không tốt lắm".

"Có cái gì mà không tốt, sư tỷ ngươi nếm thử một chút".

Hạ U Vũ cắn một cái, mùi thơm tràn ngập trong miệng, nàng sững sờ nhìn về phía cô lộ ra vẻ kinh ngạc nàng không nói gì chỉ yên lặng ăn xong miếng thịt.

"Đúng là rất ngon" Nàng nhìn cô lộ vẻ cảm kích.

"Haha, nếu là ăn ngon vậy thì ăn nhiều một chút" Cô nhếch môi hài lòng mà ăn thịt.

Sau khi ăn hết thịt dê nướng, bọn họ bắt đầu ăn thịt lạc đà, thịt lạc đà vô cùng non mịn một số dùng làm Sashimi, còn lại thả vào trong nồi, xuống như ăn lẩu mỹ vị tuyệt vời.

"Thịt Hỏa Vân Tước hầm hảo rồi có thể ăn" Cô nói.

"Ngon quá a" Một vị sư tỷ xinh xắn tìm được một khối thịt thơm nức, ăn vào miệng liền tan mềm, một cỗ thần tinh xông vào toàn thân khiến nàng dễ chịu.

Mấy người khác cấp tốc động đũa nháy mắt càng quét hai mươi cân thịt toàn bộ sạch sẽ, nước canh cũng không còn lại bao nhiêu.

Huyết nhục bảo dược dung nhập thân thể của bọn họ, họ đều cảm nhận được thể chất của mình được tăng lên rõ rệt.

"Canh cũng không tệ, mọi người đừng lãng phí" Cô nói.

Cả đám bắt đầu uống canh.

"Haha, không mặn không nhạt, rất vừa vặn" Một vị sư huynh nói.

Mất một thời gian mọi người mới ăn uống no đủ, bụng ai cũng căng tròn trong miệng còn phát ra ánh sáng ợ một cái.

Mà lúc này trong dãy núi xa xa sinh linh bản thổ thì thầm.

"Nghe nói không nơi này xuất hiện hai tiểu Ma Vương, cái gì cũng ăn chư vị cẩn thận a, tuyệt không nên đi đến".

"Quá hung tàn, hắn ăn Hỏa Vân Tước, nướng Hoàng Kim Dương, ăn Đà Phong quả nhiên là đáng sợ".

Một đám sinh linh nghị luận xuất hiện một con sinh vật hình người đi tới, đảo mắt âm trầm lạnh lẽo.

Sau khi cô ăn bảo dược thân thể tố chất của cô tăng lên rất lớn.

'Oanh' một sinh linh bá đạo giẫm chân một cái, vách đá sụp đổ như lũ quét ầm ầm mãnh liệt.

Trên vách đá sinh linh kia một cước đạp xuống khiến toàn bộ núi đá sụp đổ, đem người Bổ Thiên các muốn chôn vùi trong đống thạch loạn rơi xuống.

Biến cố xảy ra quá nhanh bọn họ cũng không như Thạch Hạo nhục thân cường đại, người bình thường bị vạn cân cực thạch đè lên nhất định là trở thành thịt nát, Thạch Hạo xông vào bên trong đống cự thạch hai tay đánh ra, hắn bắt lấy cánh tay của một vị sư huynh đem hắn vứt ra ngoài, rồi cùng cự thạch đối đầu.

Sinh linh kia mở ra tấm tranh nhìn mấy người phía so sánh, con ngươi màu bạc quang mang đại thịnh nói: "Hóa ra là các ngươi".

Hắn lại một cước đạp xuống kinh thiên động địa, cả tòa núi bị vỡ ra đổ về phía Thạch Hạo, quanh người Thạch Hạo phù văn lấp lóe đánh nát rất nhiều cự thạch vọt ra ngoài, không bị núi đá vùi lấp.

"Lăng Thiên cùng sữa thú hài tử là ai?" Hắn nhìn chằm chằm đám người ánh mắt bạc sắc bén.

"Ngươi là ai? Tại sao công kích chúng ta" Các vị sư tỷ Bổ Thiên các quát.

"Cửu Đầu Hoàng Kim Sư Vương nói muốn thu phục nhóm ngươi, lại không để cho nó được như ý, đi theo ta làm chiến bộc của ta, tương lai sẽ có ngày thả người về Nhân tộc liệt thổ phong Vương" Hắn đứng trên tảng đá lớn nhìn xuống Thạch Hạo không thèm nhìn đến kẻ khác, toàn thân trắng bạc thần huy lấp lóe.

"Ngươi là con gì a?" Cô hỏi.

"Ta là vua của ngươi về sau ngươi đi theo bên cạnh ta, cùng ta sáng tạo bất hủ dùng tục ngữ của Nhân tộc thì ta chính là chủ nhân của ngươi" Hắn mở miệng nói, một luồng khí tức như biển xông về phía trước.

Thạch Hạo nhất thời đen mặt, đi về phía trước vây quanh người hắn dò xét.

"Ngươi còn suy nghĩ cái gì?" Hắn hỏi.

"Ngươi thịt thì không có thịt, xương cốt thì lại rất nhiều, còn là hình người bắt ta làm sao ăn? Cho dù nấu cũng ngượng miệng để ăn, ta sợ để lại bóng ma tâm lý a" Thạch Hạo đen mặt phàn nàn, cả giận nói: "Ngươi tại sao lại hình ngươi? Cần ngươi có lợi ích gì, ngươi nói xem ta nên xử lý ngươi thế nào, chôn sống?".

Dứt lời sinh linh kia hắn giận dữ: "Ngươi.... đang nói chuyện với ta?".

"Nói nhảm ngoài trừ ngươi ra còn có đồ vật gì để ăn sao?" Thạch Hạo thẳng thắn nói.

"Ta đến là để dạy bảo ngươi sao ngươi lại không tôn trọng Vương tương lai" Ngân quang cuồng bạo kinh người, một quyền oanh sát hướng vào đầu Thạch Hạo.

"Giao cho ta" Cô nói, quanh thân phù văn bạo phát, lao đến cả hai đụng vào nhau sinh linh kia bị cô đánh lui.

Hắn 'hừ' lạnh sau đó lại lần nữa tấn công, hắn bày ra thực lực cực kỳ cường hãn những tảng đá không ngừng phi lên, bên cạnh hắn vờn quanh hóa thành một bãi đá, nhắm thẳng vào cô vây giết.

Thân pháp của cô nhanh nhẹn xuyên qua bên trong rừng đá, né tránh tập kích của hòn đá vung lên nắm đấm chạm vào cự thạch khiến tảng đá bắn tung tóe. Cô nhanh chóng xuất thủ quanh thân cô lôi đình lấp lóe một chưởng đánh về phía sinh linh kia, nhất thời giữa thiên địa lôi điện nổ tung.

Sinh linh hống nộ trên người hắn ánh bạc đại thịnh, ngăn chặn lôi đình công phạt 'ầm' một tiếng thạch lâm bị xé nứt, hai người cùng nhau giao phong bắt đầu đại chiến.

"Rống" sinh linh kêu một tiếng to bị cô vỗ một chưởng mà rít lên, bay ra ngoài đâm vào một ngọn núi.

"Làm sao có thể? Sao ngươi có thể mạnh mẽ đến vậy?" Sinh linh vạn phần khó hiểu.

Cô lần nữa động thủ sinh linh này căn bản không phải là đối thủ của cô, cho nên cô đối phó với hắn cũng không cần dùng đến bảo cụ.

Sinh linh rống to hắn huy động huyết mạch của mình thi triển thần thôn, chống lại một kích của cô, chiêu này của cô quá cường đại khiến cho nhục thể của hắn muốn bị chém đứt, máu chảy không ngừng kém chút là bị chém chết.

"Phốc" Sinh linh ho ra máu chút nữa thì ngất, ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn về phía cô.

"Ngươi... ngươi vậy mà thật sự có thể làm ta bị thương" Hắn nói không tin được thực lực của cô lại nghịch thiên như thế.

"Chuyện tổn thương ngươi cũng quá dễ dàng, hơn nữa ngươi còn quá yếu, quá yếu" Cô lắc đầu vẻ mặt đầy khinh bỉ.

Nghe được câu này sinh linh cả người run rẩy tức giận rống to: "Đáng giận".

Hắn lần nữa xong lên, cô nhẹ nhàng vươn tay đánh vào ót hắn, thạch lâm lắc lư lần hai, cái sinh linh kia bị đánh bay ra ngoài té lăn trên đất, khóe miệng trào máu thân thể run rẩy.

"Chưa hết đâu" Cô xông tới một cước giẫm lên thân thể hắn.

"Ngao ô" Sinh linh rú thảm kịch liệt đau nhức, trên thân ánh sáng bạc phun trào tránh thoát, thân thể hóa thành một đạo lưu quang hương nơi xa chạy trốn.

Cô đưa tay vỗ một chưởng, sinh linh lần nữa bị đập bay ra ngoài toàn thân đẫm máu, suýt chút bị cô đập thành bùn nhão.

Sinh linh rống to, cô nháy mắt một cước rơi xuống, sinh linh bị cô hung hăng giẫm trên mặt đất.

"Ngao ô" Sinh linh rên rỉ toàn thân cốt cách vỡ vụn, kêu lên liên hồi kém chút bị cô giết sống.

Hắn giãy dụa muốn đứng lên, lại bị cô lần nữa giẫm xuống áp chế không cho hắn động đậy, cô lần nữa hạ xuống một cước, toàn thần hắn cốt cách đứt đoạn, máu tươi phun ra triệt để chết đi.

_____________

Tg: oaaa sắp gặp được lão bàa rồiiii.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top