Chương 1: Tỉnh lại

Chớp chớp mắt tỉnh dậy, thứ đầu tiên mà Dương Thuẫn nhìn thấy là một nam nhân đang hì hục cày cuốc trên người mình. Ù ôi. Đẹp trai chưa kìa. Thân thể không kiểm soát được khẽ giật lên một cái, Dương Thuẫn cảm thấy cả người đều vô cmn lực. Hừm... Theo thuyết xuyên không trong đam mỹ, cái thân xác này phải chết rồi thì hắn mới có thể chui vào trỏng được. Vậy thì... là tinh tẫn nhân vong mà chết? Uầy. Tội à nha.

Cảm thán trong lòng một tiếng, Dương Thuẫn lại ngoan ngoãn nằm cho nam nhân cày cuốc. Thứ nhất là bởi hắn chẳng biết đây là đâu, nếu hành động ngu người thì có khi hắn sẽ chết trước khi trở thành nhân vật chính trong tiểu thuyết xuyên không đúng nghĩa. Thứ hai, là bởi thân thể này chẳng có một chút lực lượng nào, hắn dù có dùng sức ba trâu hai hổ cũng chẳng thể nào vặn cổ con người đang hì hục làm việc này được. Thứ ba là bởi, hắn lười.

Thở hắt ra một hơi, Dương Thuãn nhắm mắt lại, định bụng ngủ một giấc. Mà hắn cũng thực sự ngủ. Ngủ một giấc thật sâu. Hắn mơ thấy một giấc mơ dài. Thân thể này tên là Hạ Hàm, là một thiếu niên với khuôn mặt xinh đẹp hiếm thấy. Mà theo lẽ thường, người xinh đẹp như vậy sẽ có gia cảnh nghèo sau dó làm việc trong quán bar, sau đó có một thanh niên giàu nứt đố đổ vách muốn bao nuôi. Sau đó là chống cự, cuối cùng là vì cần tiền mà thuận theo. Cả cuộc đời của Hạ Hàmnày cho tới bây giờ vẫn theo đúng kịch bản ấy.

Coi tới đây, Dương Thuẫn căn bản đã xác nhận hắn chính là xuyên vào bộ tiểu thuyết NP não tàn mà mình vừa mới đọc. Đã thế còn xuyên vào một nhân vật tiểu bạch kiểm, vô cùng nhỏ bé nhân vật phụ pháo hôi, vô cùng sớm hi sinh khi tên công No.1 kia gặp thụ chính.

Cuộc đời hắn chỉ gói gọn trong một đoạn văn miêu tả của tác giả. Nhưng vì đây là điều mà Dương Thuẫn cảm thấy vô lý nhất nên vẫn nhớ tới bây giờ. Vì cái gì mà một người vừa đẹp giai vừa có tiền thức tỉnh dị năng ngầu lòi lại vì đi cứu một người không đẹp bằng tiểu thụ bản thân bao nuôi? Vì sao mới gặp lần đầu đã bắt đầu có mới nới cũ bỏ mặc tiểu thụ tội nghiệp kia trong khi sức bẻ cổ một con gà cậu ta cũng chẳng có còn thụ chính thì rõ ràng đang cầm đao?

Dương Thuẫn chẳng thể nào hiểu được logic trong đầu mấy đồng chí công. Lý do duy nhất mà hắn đọc truyện này chính là vì bàn tay vàng to đùng của nhân vật thụ, những màn đánh đấm mãn nhãn và thịt. Nhưng mà... hiện tại... Ài... xem ra không xong rồi. Hắn này là xuyên vào mạt thế văn đó nha. Mạt thế văn đó...

Lần thứ hai tỉnh lại, Dương Thuẫn nhìn nhìn trần nhà. Vẫn là căn phòng đó, chỉ có điều không còn nam nhân nữa. Lúc này bên cạnh đang có một lão nhân gương mặt phúc hậu lau người cho hắn.

– Nước...- Dương Thuẫn thì thào nói một câu.

Lão nhân cười cười nhìn Dương Thuẫn đã tỉnh, vô cùng tri kỉ đưa ra một cốc nước. Dương Thuẫn nhanh chóng đón lấy, như rồng cuốn mà uống vào.

Sau khi uống nước xong, Dương Thuẫn cuối cùng cũng cảm thấy ổn hơn. Và dường như, cũng không chỉ có Dương Thuẫn cảm thấy thoải mái.

[Bổ sung năng lượng hoàn tất. Thích nghi hoàn tất. Mở ra công năng quan sát. Mở ra công năng thương thành. Mở ra công năng hấp thụ. Mở ra công năng trao đổi. Toàn bộ công năng hoàn tất cài đặt. Hệ thống kính chào kí chủ đại nhân.]

Dương Thuẫn: "..."

[Kí chủ đại nhân?]

-...

[ Cảnh báo. Tình trạng của kí chủ đại nhân không ổn. Chẩn đoán: Do chưa thích nghi với thân thể mới. Đề xuất xử lý: Giật điện.]

"Khoan đã! Ta nói ta không ổn hồi nào???"- Dương Thuẫn ở trong đầu gào lên với thanh âm kia. Giật điện? Đùa hắn hả. Hệ thống này kia cũng không phải cha hắn đâu.

[Công năng của kí chủ khôi phục. Bắt đầu giải thích tình huống:

Kí chủ là người được chọn xuyên qua trong năm nay. Vì điều kiện vô cùng thuận lợi, kí chủ đã xuyên vào tiểu thuyết văn mà kí chủ đang đọc. Hiển thị thông tin nhân vật

Tên: Hạ Hàm (Có thể đổi)

Tuổi: 23

Thể lực: 0/400

Trí lực: 100/300

Giới tính: Gay (?)

Dị năng: 0/5

Tình trạng: Đã chết.

Hiển thị thông tin kí chủ.

Tên: Dương Thuẫn.

Tuổi: 32 (Hiện tại là 23)

Giới tính: Gay (!)

Thể lực: 0/400

Trí lực: 200/300

Dị năng: 0/5

Tinh thần lực: Cấp 1 sơ cấp.

Tích phân: 0

Tình trạng: Vừa bị thông.]

Hệ thống thành thật liệt kê mọi tình trạng của cả nguyên chủ lẫn của Dương Thuẫn hiện tại khiến hắn thực sự cạn cmn lời. "Vừa bị thông" là cái loại tình trạng gì?

"Ngươi là ai?"- Dương Thuẫn trong đầu hỏi.

[ Hệ thống đồng hành số 045790 hân hạnh phục vụ kí chủ. Những năm này, những người xuyên không đều được tặng kèm một hệ thống chuyên tâm phục vụ. Chức năng hệ thống:

– Thương thành

– Nhắc nhở, cảnh báo kí chủ khi có nguy hiểm.

– Giật điện kí chủ.

Hệ thống được cung cấp năng lượng bằng không khí, thân thiện với môi trường, không gây hại cho kí chủ và không để lại di chứng.

Hệ thống thương thành có thể được mở ra và thực hành chức năng trao đổi bằng ngọc thạch, vàng, bạc và tinh hạch. Giá trị theo thứ tự là bạc, vàng, ngọc thạch và tinh hạch. Thỉnh kí chủ cố gắng.]

Dương Thuẫn thở dài một hơi. Đại thần xuyên không cũng thực tốt bụng đi. Dạo này xuyên không còn được tặng một hệ thống. Haha....

Dương Thuẫn ngồi dậy nhìn xung quanh căn phòng, trong đầu cũng chạy lại nội dung truyện.

Truyện này là mạt thế văn. Nói về một tiểu thụ trong lúc vô tình nhặt được một miếng bảo thạch có chứa không gian sống. Ở bên trong không gian có nhà, có linh tuyền, còn có nơi chứa đồ tưởng chừng như vô hạn. Quan trọng là không gian còn có thể tăng lên cao cấp hơn.

Tiểu thụ sau khi cải tạo không gian thành nơi nông trại tốt đẹp, sau khi tẩy cân phạt tủy xong thì mạt thế liền tới. Mang theo một thân không gian vật tư, mang theo một tính tình thiện lương cứu thế chủ, tiểu thụ nhanh chóng thu phục được một loạt công quân có dị năng cường đại, bắt đầu đi trên con đường xử lý tang thi cứu vớt nhân loại.

Tóm tắt ngắn gọn vậy thôi, thực ra văn này gần 500 chương. Mà 400 trong số đó là đánh tang thi khoái hoạt, còn lại mới là tình tiết tình cảm xàm chó. May mà chúng đan xen, nếu không dù Dương Thuẫn có thích đam mỹ tới mức độ nào cũng không nuốt được số P dần tăng lên.

– Bạch thúc, Vũ Viêm đâu?- Dương Thuẫn hỏi, trong giọng nói có chút vô lực khiến người ta vô thức thương tiếc.

– Thiếu gia đã tới công ty. Nếu cậu cần gì tôi sẽ tận lực làm. Chỉ cần cậu ở trong khuôn viên biệt thự.

– Tôi đói.- Dương Thuẫn nói.- Hơn nữa... thúc có thể giúp tôi thu thập chút ngọc thạch hay không? Loại trung hoặc thượng thì thực tốt.

Bạch thúc dường như có chút khó hiểu vì yêu cầu thứ hai của Dương Thuẫn nhưng vẫn gật đầu.

– Thiếu gia cũng đã từng tặng cho cậu vài viên ngọc thạch khá tốt. Cậu có muốn tôi lấy lại không.

– Được. Cảm ơn thúc.

Dương Thuẫn mỉm cười. Khuôn mặt nhỏ tinh xảo ấy hơi sáng lên, khiến cho người ta có thiện cảm.

Dương Thuẫn trong lòng cũng đánh giá lại Vũ Viêm này một chút. Hóa ra cũng không phải chỉ là cầm tù hắn đơn thuần mà vẫn có chút ga lăng đây, còn biết tặng quà và cho người đáp ứng yêu cầu của hắn. Nhưng mà... kết quả vẫn là quan tâm thụ chính mà bỏ quên Hạ Hàm đấy thôi. Ầy... Có mới nới cũ. Đàn ông đều là lũ suy nghĩ bằng nửa dưới mà.

Hệ thống tỏ vẻ: "Kí chủ, ngươi không phải đàn ông sao?"

Nhìn những viên ngọc được chạm khắc tinh xảo trong hộp, Dương Thuẫn trong lòng huýt sáo một cái. Hắn chạm vào từng cái, ra lệnh cho hệ thống đều dùng để đổi thành tích phân. Gần mười miếng ngọc tinh xảo, cứ như vậy thăng.

[Hấp thu. Tiến hành trao đổi.

Số liệu thay đổi. Thương thành mở ra.

Tích phân hiện tại: 1.789.000

Số vật phẩm có thể mở ra: 4000/9990.]

Kế đó, trước mắt Dương Thuẫn hiện ra một cửa sổ lớn. Ở đó có một góc hiện số tích phân mà hắn có, số tinh hạch mà hắn có cùng những vật phẩm khác nhau. Có các mục khác nhau như Thực phẩm, thuốc, kĩ năng và Vật phẩm đặc biệt.

Dương Thuẫn bấm vào phần Vật phẩm đặc biệt. Ở đó hiện ra những thứ ảo diệu như Thay đổi hình dáng, Tẩy cân phạt tủy, Giải độc tang thi, vân vân và mây mây. Nhưng nhìn xuống giá của những đống vân vân mây mây ấy, Dương Thuẫn vẫn là chậm rãi bấm về mục thực phẩm.

Ở mục thực phẩm có các loại đồ sống như thịt, cá, trứng, sữa vân vân. Ngay cả những món đã chín cũng có vô cùng nhiều. Mà toàn bộ đều sáng thể hiện hắn đều có thể mua. Và chúng rẻ vô cùng. Một cân gạo cũng chỉ có một tích phân, và đồ chín thì dao động từ mười tới hai mươi. Thế này, chỉ cần hắn chăm chỉ móc não lũ tang thi, hẳn là sẽ đủ ăn đi.

Về mục thuốc, ở đó có những thứ như thuốc cảm, thuốc đau bụng,... toàn là những thứ hiếm thấy trong mạt thế. Hơn nữa, còn có thuốc bôi trơn cực phẩm.

"Chi vậy?"- Hắn hỏi hệ thống.

[Để đảm bảo phục vụ tốt cho kí chủ, hệ thống cần trang bị cả những thứ này. Nếu không sẽ bị ghét bỏ.]

Dương Thuẫn gật đầu xem như đã hiểu, kế đó chuyển sang phần kĩ năng. Số kĩ năng đang mở chỉ có ba là Dị năng hệ tinh thần sơ cấp, dị năng không gian sơ cấp và dị năng ngũ hành hệ ngẫu nhiên sơ cấp.

"Cần phải mua mới có thể thăng cấp sao?"- Hắn hỏi hệ thống trong lúc nhìn những kĩ năng trung cấp, cao cấp và cực phẩm cấp.

[Đương nhiên, kí chủ cũng có thể mua kĩ năng sơ cấp sau đó tu luyện như người bình thường. Nhưng như vậy thì chậm hơn.]- Hệ thống đáp.

Nhìn xuống kĩ năng sơ cấp tốn 400.000 tích phân và mỗi cấp cao hơn phía sau hoặc là thêm một số không, hoặc là đổi một con số phía trước, Dương Thuẫn quyết định nếu không phải cực giàu thì hắn khẳng định sẽ không mua mấy kĩ năng này.

"Có thể dùng những kĩ năng này cho người khác không?"- Dương Thuẫn hỏi.

[Có thể.]- Hệ thống trí kỉ đáp.

Tốt. Dương Thuẫn gật đầu sau đó tắt màn hình đi. Quyết định ngủ một giấc trong lúc chờ cơm.

Mà lúc này, ở bên ngoài, Bạch thúc đang ôm ngực thương tâm. Ôi. Hạ Hàm thiếu gia thực tội nghiệp. Bị thiếu gia cầm tù lâu quá nên tâm thần có vấn đề mất rồi. Nhìn đứa trẻ trong phòng huơ huơ tay trong không khí nghịch một mình, Bạch thúc lại muốn thở dài... Aizzz...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top