Chương 24 - Phó bản ẩn (3)
beta:✨
“Ẩn thân.”
“Ẩn thân.”
Hai người đồng thanh, con trỏ trên màn hình Trình Ngộ khựng lại một chút, đuôi lông mày khẽ nhướn… còn rất lợi hại.
Trình Ngộ tiếp tục nói: “Cả bản thể và phân thân đều có thể ẩn mình trong màn sương mù, chỉ là bản thể sẽ có khả năng nâng cấp kỹ năng ẩn hình lên một tầm cao hơn.”
Thanh Cửu nói tiếp: "Mọi người để ý nhé, khi bọn chúng ẩn thân, dưới chân sẽ có một lớp sương bao phủ, đó là kỹ năng Sương Mù Ẩn. Kỹ năng này rất hiệu quả vì quá trình ẩn mình cần khoảng nửa giây. Chỉ cần đứng yên trong làn sương ấy, chúng sẽ tương đối an toàn.”
Ảnh Độn ở đây không giống với những loại khác. Người sử dụng có thể biến mất vào bất kỳ bóng tối nào và xuất hiện từ bất cứ nơi đâu có bóng tối, tạo ra những bất ngờ không ngờ tới
Trên thực tế, bản thể chỉ dùng Sương Mù Ẩn để đánh lừa người chơi. Nó lợi dụng màn sương tím do kỹ năng tạo ra để che tầm nhìn của người chơi, khiến đối phương không nhận ra bản thể đã biến mất trong bóng tối ngay dưới lớp sương ấy. Quá xảo quyệt!
“Ảnh độn? Cậu có thể sử dụng nó sao?”
Ám Dạ thường xuyên đánh PvP, đối mặt với kỹ năng của các chức nghiệp khác ít nhiều đều hiểu biết một chút
“Đúng vậy.” Thanh Cửu gật đầu: "Ảnh Độn là kỹ năng ẩn thân cao cấp nhất của Mị Ảnh, còn Sương Mù Ẩn chỉ là một loại thuật đánh lừa thị giác, tương tự như kỹ năng dò tìm Lôi Chiểu của anh.”
“Nhưng Ảnh Độn lại khác hẳn. Khi hòa vào bóng tối, thực chất là đưa người dùng bước vào một không gian khác, giống như mỗi cái bóng là một cánh cửa dẫn đến một thế giới riêng biệt. Vì vậy, lúc ấy, khoảng cách giữa cậu và bản thể đã ở hai thế giới khác nhau, Lôi Chiểu của anh cũng không thể dò ra được.”
Trình Ngộ yên lặng nghe họ bàn luận rôm rả, không chen lời. Giọng nói của Thanh Cửu thực sự dễ chịu, nghe vào tai khiến người ta cảm thấy thư thái.
“Thì ra là vậy! Thanh Cửu giỏi quá trời luôn á ~” Trong đội ngũ, chỉ có Tiểu Tứ là lên tiếng tán dương. Bạch Diêm Thanh nghe xong liền rùng mình, sao lại thấy ánh mắt Luyến Ái Não Vô Đê Bảo long lanh đến mức đáng sợ thế kia?
“Thanh Cửu còn cứu Đại Thần nữa ~ đúng là quá đỉnh! Từ giờ cậu là Lão Đại đệ nhị của tôi ~”
Hỏa Tinh Dã Vương haha cười lớn hai tiếng: “Đại muội đừng giả vờ nữa, ai cũng thấy rõ cô đang có ý đồ với Thanh Cửu rồi."
Luyến Ái Não Vô Đê Bảo bị vạch trần cũng không giận, trái lại còn thẹn thùng: “Thanh Cửu nhi, tôi...Tôi thích âm thanh tỷ tỷ vừa nãy, có thể nghe lại lần nữa không?”
Bạch Diêm Thanh:”...”
Ơ, đang chơi game mà? Nhưng thấy cô gái này nói chuyện cũng dễ thương, nên cậu không nỡ từ chối trực tiếp, liền đề nghị: “Hay… chúng ta nói riêng nha?”
Dù sao ở đây cũng đông người quá, thấy kỳ kỳ...
Ám Dạ nhíu mày không vui.
“Sao lại nói chuyện riêng, sao bọn tôi lại không thể cùng nghe? Thanh Cửu nhi, cậu đối xử thiên vị quá rồi đó!”
Ám Dạ học Luyến Ái Não Vô Đê Bảo đòi quyền lợi, còn mắng Bạch Diêm Thanh là phụ lòng người ta.
Cậu đen mặt.
Hỏa Tinh Dã Vương cũng hùa theo, duy chỉ có Thiên Thừa Dĩ Ngung vẫn im lặng.
Đã nói vậy rồi, Bạch Diêm Thanh cũng chẳng ngại nữa. Không phải chỉ cần đổi giọng thôi sao? Miễn là cậu không thấy xấu hổ thì... người xấu hổ chính là người khác.
Cậu “khụ” một tiếng, rồi quay sang hai tên bạn cùng phòng đang nhìn mình chằm chằm, ra dấu im lặng bằng một ngón tay đặt lên môi.
“Hừ ~ đánh boss xong chưa? Vậy phần thưởng đâu? Đám đệ đệ, muội muội vô dụng kia, còn không mau đi làm việc? Thật là không biết dạy dỗ!”
“...”
“...”
“Vãi, đây là kỹ năng ra oai của lão Ngộ!?”
“Đừng có nói xàm!”
Luyến Ái Não Vô Đê Bảo suýt phun nước: “Tôi ***”
Hỏa Tinh Dã Vương: “Trâu bò!”
“Thanh Cửu nhi, giọng cậu đỉnh thật đó! Chắc cậu còn giả được nhiều kiểu nữa nhỉ? Tôi thích cậu rồi nha, cho cậu buff tăng máu 30% nè!”
“Có quá không vậy trời...”
“doong” một tiếng, một con Báo ngã vật ra đất, vài giây sau tan biến thành hư không, để lại một chiếc rương vàng óng
Thương trường của Quỷ Diện chọc một cái, đá quý từ trong rương nhảy ra
“Thanh Kim Thạch!?”
Thiên Thừa Dĩ Ngung cũng không nghĩ tới, phó bản ẩn này lại có phần thưởng là Thanh Kim Thạch
[Hệ thống: Chúc mừng người chơi Thiên Thừa Dĩ Ngung, Ám Dạ, Luyến Ái Não Vô Đê Bảo, Hỏa Tinh Dã Vương, Thanh Cửu hoàn thành phó bản ẩn “Ma Ảnh Báo Chân Thân”, nhận được 1 viên Thanh Kim Thạch.]
[Thế giới] Lão Nạp Không Ăn Chay: Đại Thần chính là Đại Thần, thân toàn Âu khí!
[Thế giới] Thiên Nhai Nhân: Phần thưởng đỉnh thật, không uổng công tôi chờ xem.
[Thế giới] Không Thành: Tự nhiên thấy kích thích quá trời, cuốn quá đáng!
Ra khỏi phó bản, cả đội đụng độ ngay Xà Yêu tím khổng lồ. Mị Ảnh nhanh chóng hóa tiểu Hồ ly, cả đội hợp sức tiêu diệt vận khí tốt, bắt được cả boss lẫn trang bị ngon.
Thanh Kim Thạch là đá nâng cấp cao nhất của Thương Trường, mà trong đội chỉ có Thiên Thừa Dĩ Ngung cần dùng. Mọi người đồng ý để anh lấy, không ai tranh.
Thiên Thừa Dĩ Ngung hào phóng chia lại cho mỗi người 10.000 vàng, quá trời lời. Riêng anh vung tay phát luôn 4.000 bạc, đúng là đại gia.
“Cảm ơn Đại Thần!” Ba cái mic vang lên cảm ơn rôm rả.
Bạch Diêm Thanh không định nhận vì cảm thấy mình chỉ đi ké góp số lượng. Cậu chủ động trả lại phần thưởng.
Còn tưởng sẽ phải năn nỉ vài lần, không ngờ Đại Thần từ chối luôn, anh tỏ ra bình tĩnh, không níu kéo, làm Bạch Diêm Thanh vô cùng ngạc nhiên
Cảm giác… không khách sáo thật sự luôn?
Chơi xong, Kỷ Minh Huy và Lý Sâm lập tức quay sang nhìn Bạch Diêm Thanh chằm chằm. Bọn họ cùng cậu sống một năm trời rồi, hôm nay mới biết cậu giả được giọng!?
Bạch Diêm Thanh giơ tay đầu hàng: “Muốn hỏi gì thì hỏi, tao khai hết.”
“Bọn tao chỉ muốn biết, sao mày có thể nói được giọng đó?”
“Chẳng lẽ mày đang giấu thân phận gì?” Lý Sâm kích động, mắt sáng rực: “Người giỏi diễn, đổi giọng mượt như vậy… chắc chắn có bí mật!”
“Mày nghĩ nhiều rồi." Bạch Diêm Thanh bình tĩnh đáp: “Hồi trước tao thích một diễn viên lồng tiếng, hay nghe ảnh livestream. Sau đó lại nghe mấy CV khác, tò mò nên thử chơi, ai ngờ thành công luôn.”
Chỉ là… ngẫu nhiên thôi.
Kỷ Minh Huy: “...”
Đúng là ông trời ban cho kỹ năng.
Lý Sâm, vốn cũng hay nghe kịch truyền thanh, hiểu rõ chuyện này, tiếc rẻ: “Thế sao không đi lồng tiếng?”
“Không. Tao chỉ thử chơi chơi cho vui, chưa từng nghĩ sẽ làm diễn viên lồng tiếng chuyên nghiệp.”
“Tiếc nhỉ. Giọng vậy mà không dùng thì phí quá.” Lý Sâm thở dài.
Bạch Diêm Thanh chỉ cười. Cậu biết nghe thì dễ, còn để làm được thì...
Kỷ Minh Huy lại hỏi: “Phó bản ẩn kia rốt cuộc là thế nào vậy? Kể tao nghe chút, sao kích hoạt được vậy? Thanh Kim Thạch là vật báu đó, may thế còn gì nữa!”
“Ừ, cái này quý hiếm lắm. Có tiền cũng chưa chắc mua được đâu." Bạch Diêm Thanh gật đầu: “Trong Hiệp Lộ Tương Phùng chỉ có một bản đồ ẩn mới có khả năng xuất hiện Thanh Kim Thạch, mà xác suất cũng siêu nhỏ. Ai ngờ hôm nay tụi tao lại gặp đúng bản đó...”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top