11. Di động mới
Di động mới (thượng)
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: -_-|||
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: đi, tiếp tục luyện cấp.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
Nếu trên mặt đất có hố mà nguyên bản của Chiến Hồn Vô Cực đang đứng cạnh hắn, Kiều Dĩ Hàng nhất định sẽ đem đối phương chôn xuống nhưng hết lần này đến lần khác biểu hiện của kẻ kia dường như chưa có việc gì xảy ra khiến hắn muốn hỏi cũng không hỏi được. Giờ hắn chỉ hy vọng những người biết Tiểu Chu chưa login. Dù sao cũng là sáng sớm, hẳn sẽ không có nhiều người chơi lắm.
Nhưng kỳ vọng và hiện thực cách nhau đến cả vạn dặm.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: ( ⊙o⊙) cấp hai rồi sao? Chúc mừng!
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: o(╯□╰)o
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: sau này dược phải nhờ ngươi, nhớ giảm giá nhé.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi luyện kỹ năng sinh hoạt gì?
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: không thể không nói sao?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: sẽ không là...
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: đồng hành.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: vậy sao ngươi không tự chế dược?
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: /( T o T)/~~ bởi vì ta không được lên tiểu kèn đồng.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: -_-|||
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: được rồi, nói cho ngươi một chuyện. Nhưng ngươi nghìn vạn lần đừng để cho người khác biết là ta nói cho ngươi.
Mọi người đều có tính buôn chuyện, Đại Kiều rất hứng thú muốn biết.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: chuyện gì?
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: nhất là đừng làm cho Chiến Hồn biết.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: những ngày ngươi không ở đây có hai nữ nhân vẫn quấn quít cùng Chiến Hồn luyện cấp.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: /( T o T )/~~ rõ ràng ta mới là người độc thân thuộc danh môn chính phái mà.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: nhưng hắn cũng đã nói rõ trên tiểu kèn đồng rằng tâm hắn thuộc về ngươi.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
Hắn thực sự không muốn cùng loại tiểu hài tử ấu trĩ này yêu đương trên mạng.
Thật vất vả thoát khỏi Thủy Tiên hòa thượng, thế nào lại chạy ra hai nữ nhân?
Kiều Dĩ Hàng thấy đau đầu. Hay là không chơi game nữa mới là chính xác.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: ngươi cũng đừng quá kích động.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: ?
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: người đâu?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ở đây.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o sẽ không phải ngươi đem Chiến Hồn đi PK chứ? Nghìn vạn lần đừng nói cho hắn là ta kể, nếu không ta chết chắc.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: ta ghét đi Đài Luận Võ. /(ㄒoㄒ)/~~
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: không có. Ta đang hái thuốc.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: +_+ sao ngươi lạnh lùng vậy?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: không đúng sao?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta cùng Chiến Hồn Vô Cực đều không phải như ngươi nghĩ đâu.
Thủy Tiên hòa thượng đại khái dừng ba phút mới trả lời.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: hắn đối ngươi rất tốt.
Kiều Dĩ Hàng mặc dù nói chuyện thì lạnh lùng nhưng con mắt thì không phút nào rời khỏi màn hình. Thấy câu này, ngón tay đặt ở bàn phím của hắn trở nên trì độn.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: ngươi biết Chiến Hồn ở Mỹ chứ?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ân.
[trò chuyện riêng] Thủy Tiên hòa thượng: mấy ngày nay sinh hoạt của hắn thay đổi rất kinh khủng. Gần như hai mươi tư giờ trên ngày hắn đều đợi ngươi.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
Đem những hành động của Chiến Hồn Vô Cực do Thủy Tiên hòa thượng cùng Suất suất suất thuật lại, hắn khả dĩ tưởng tượng được một tiểu nam hài suốt ngày chỉ quanh quẩn trên mạng.
Nếu hắn nhớ không lầm, Chiến Hồn Vô Cực có nói mình mười chín tuổi.
Một đứa nhóc mười chín tuổi...
Trái tim Kiều Dĩ Hàng hơi co rụt lại. Đột nhiên hắn có ý nghĩ xóa tài khoản, tắt máy, sau đó không bao giờ chơi game nữa.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: sao lại bất động thế?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: nga, ta đi lấy nước uống.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: hôm nay không đi làm.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: nghỉ nửa ngày.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: buổi chiều còn phải đi làm?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ân.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: cũng tốt.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ta cũng muốn đi ngủ bù.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: buổi tối ngươi sẽ lên chứ?
Kiều Dĩ Hàng vô ý thức đánh ra hai chữ "Không đến".
Có thể vì hai chữ quá cứng ngắc khiến đối phương dừng một lúc rồi mới nói tiếp.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngày mai?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: có thể.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: gần đây công ty bề bộn nhiều việc.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: cho ta số điện thoại di động của ngươi.
Toàn thân Kiều Dĩ Hàng dựng đứng tất cả lỗ chân lông. Trong giây phút đó toàn bộ hệ thống phòng ngự rung lên.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: hả?
Chiêu phòng ngự thứ nhất.
Giả ngu.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: gửi tin nhắn. Chí ít để ta biết ngươi không lên.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: mấy ngày nay ngươi đều lên.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi mất tích hơn một tháng.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: bận a.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: đáng ra đó là tuần trăng mật của chúng ta.
"Phốc."
Nguyên bản định uống nước trấn tĩnh, Kiều Dĩ Hàng lại bị kinh hách lớn hơn nữa.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi nói như thật vậy. -_-|||
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: game đâu phải hiện thực.
Chiêu phòng ngự thứ hai của Kiều Dĩ Hàng --- cường hóa hiện thực, nhược hóa trò chơi.
Uy lực của chiêu này hiển nhiên mạnh hơn chiêu thứ nhất.
Chí ít là tạt một chậu nước rất lớn vào đầu Trương Tri đang hăng hái bừng bừng.
Ngón tay vốn linh hoạt thoáng cái không cử động nữa.
Tiểu Chu trên màn hình mặc quần xanh nhạt; váy, tay áo cùng hai dải khăn màu phấn hồng phấp phới trong gió. Đôi mắt to linh động không ngừng nhìn về phía Chiến Hồn Vô Cực nhưng lại như cái gì cũng không lọt vào mắt.
Mặc dù biết sau cái ID Tiểu Chu này có thể là một người vừa xấu vừa đen vừa béo nhưng trái tim hắn vẫn không nhịn được cuồng liệt nhảy lên vì từng chữ nàng đánh ra, sau đó đem từng chữ từng chữ đó đọc thầm trong đầu, biến thành một âm thanh trong trẻo như tiếng chuông bạc vang trong tâm trí mà hình ảnh vừa đen vừa béo vừa xấu kia tự động bị hình ảnh Tiểu Chu trước mắt hòa tan.
Loại cảm giác này trước đây hắn cũng từng có. Khi có hảo cảm với Lạc Tuyết Vô Âm, hắn cũng có cảm thấy vậy. Sau khi thấy ảnh cùng xem webcam hai lần, hình ảnh người thực chậm rãi áp đảo hình tượng trong game, trong đầu bình thường hiện lên cũng là dung nhan xinh đẹp và dịu dàng của nàng.
Thế nhưng Lạc Tuyết Vô Âm dù sao cũng không thuộc về hắn.
Rõ ràng cùng nhau chơi game nhưng cuối cùng người nàng chọn để kết hôn lại là Thiên Đấu.
Tuy rằng mọi người từ đầu đã nói rõ chỉ là game, Thiên Đấu cũng đã luôn nói mình đã có gia đình nhưng chuyện tình cảm khó có thể ngăn chặn, giống như Thiên Đấu lần trước vô ý hay cố ý nói hết ra, giống như hắn đối Tiểu Chu. Không nói rõ được nàng tốt ở chỗ nào, trông ngốc nghếch hồ đồ dường như ai cũng có thể bắt cóc được nhưng chính hình dạng như vậy khiến hắn một ngày không gặp cũng rất nhớ. Nghĩ có khi nào nàng gặp chuyện gì? Hoặc có khi nào quen bạn trai trong hiện thực rồi không chơi game nữa? Các giả thuyết không ngừng chạy qua chạy lại chọc vào sự kiên trì của hắn.
Trong game, phu thê tựa như gặp dịp thì chơi. Có rất nhiều người chẳng nói chẳng rằng đã vĩnh viễn tiêu thất. Trong một tháng Tiểu Chu biến mất, không ngừng có người thì thầm với hắn Tiểu Chu không ra gì, kết hôn với hắn chỉ là để lừa trang bị, hắn đều kiên trì im lặng. Bởi hắn tin tưởng vào phán đoán của mình. Tiểu Chu từ trước đến giờ luôn khách khí với hắn, tuyệt đối không phải là giả vờ. Nàng từ đầu đến cuối cũng không có ý lừa trang bị hay tiền của hắn. Nếu là thế nàng đã có thể ra tay từ sớm.
Phán đoán của hắn không sai, Tiểu Chu đã trở về. Trang bị vẫn như trước kia nhưng hắn nghĩ cự ly giữa bọn họ đã chậm rãi biến xa. Danh hiệu phu thê trong game không khiến khoảng cách gần hơn mà ngược lại như một bức tường ngăn cách, khiến nàng phòng bị trước hắn.
Hắn muốn cải biến tình trạng hiện giờ, bản năng muốn bắt được con người cách hắn cả trăm dặm mà biện pháp hữu hiệu duy nhất là khiến hai người có quan hệ trong hiện thực.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: mấy ngày nay ta đều chờ ngươi đến tận ba bốn giờ sáng.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: (⊙o⊙)
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: sáng sớm bảy giờ lại tiếp tục chờ.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: -_-|||
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: kỳ thực có một vấn đề ta muốn hỏi từ lâu.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi không phải sinh viên sao? Sao không đến trường?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: trốn học.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
Bởi hắn trả lời quá thẳng thắn hùng hồn nên Kiều Dĩ Hàng không tìm được khí thế mà phản bác.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: cho ta số điện thoại di động của ngươi. Ta thề không gọi điện chỉ gửi tin nhắn.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: (⊙o⊙) thế nhưng điện thoại của ta mới mất hai ngày trước.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: -_-#
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: mai đi mua.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta nghèo.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ta tặng ngươi.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: -_-|||
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: chờ ta lĩnh lương nhé.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: (^_^)
...
Hắn ghét khuôn mặt tươi cười này.
Tâm tình Kiều Dĩ Hàng cùng nó đối lập.
Di động mới (trung)
Bộ phim truyền hình đầu tay của Kiều Dĩ Hàng, "Cây hạnh phúc" vừa chiếu đã được khán giả quan tâm. Tỷ suất người xem đương nhiên không thấp hơn nữa danh tiếng cũng không tệ, đối lập với những lời bình luận cho phim điện ảnh trước đây.
Chiêu bài lần này của NCC khá cẩn trọng. "Cây hạnh phúc" chọn kịch bản cũ mà điển hình: Bạch Mã vương tử và công chúa Lọ Lem. Kiều Dĩ Hàng trong phim thể hiện hai loại diễn xuất: đùa giỡn cùng nặng tình. Vest, xe đẹp, biệt thự, hoa viên... nói chung rất hoa lệ.
Khán giả đều đánh giá phim hay, lời bình trên Internet nhiều như nước triều, nhất trí tán thưởng Kiều Dĩ Hàng vừa đẹp trai lại thâm tình, là nam nhân tuyệt hảo. Trong đó còn có bài bình chọn mười đại vương tử của làng giải trí, Kiều Dĩ Hàng giữa dàn sao điện ảnh oanh oanh liệt liệt giành vị trí thứ sáu, trở thành ca sĩ đẹp trai nhất.
Bởi vì "Cây hạnh phúc" vừa quay vừa chiếu nên tình tiết cũng theo bình luận trên Internet mà không ngừng điều chỉnh.
Tỷ như lúc đầu tạo hình tóc hắn là bù xù nhưng trong một cảnh bơi, tóc ướt nên thẳng ra, khán giả phản ánh tóc hắn như vậy là đẹp nhất nên đạo diễn liền chỉnh lại.
Lại như lúc tham gia vũ hội, hắn mặc áo sơ mi hồng phấn, lễ phục trắng viền bạc khiến mọi người kinh diễm vì vậy cảnh diễn mặc vest của hắn bắt đầu nhiều lên.
Nhưng những biến hóa này cũng không phải biến hóa lớn nhất mà là ---
Hắn gây xì-căng-đan.
Đối tượng là nữ diễn viên chính, công chúa phim thần tượng Lam Vũ Tình.
Tin vừa ra ngày đầu tiên, tâm tình hắn không tốt. Ảnh tạp chí này đăng là cảnh trong phim mà rõ ràng trong một góc còn lộ camera. Quả thực là lừa gạt người mà.
Hắn tới công ty tìm Cao Cần nói chuyện. Cao Cần thản nhiên: "Chuyện này là bình thường."
Kiều Dĩ Hàng nói: "Ta nhớ kỹ lúc mới gia nhập, ngươi nói với ta trừ phi gặp người yêu định mệnh còn không đừng bao giờ dính xì-căng-đan."
"Có nói." Cao Cần sảng khoái thừa nhận, "Nhưng khi đó chức nghiệp của ngươi là ca sĩ."
"Khác nhau sao?"
"Đương nhiên. Ngươi không thấy chuyện ngươi và Lam Vũ Tình có tình cảm, rất nhiều người cao hứng sao?" Cao Cần di chuột, xem thử diễn đàn "Trời cao biển rộng". Từ khi Cổ Chí Thanh mật báo diễn đàn này ghép Phong Á Luân với Mã Thụy, hắn ra tay thanh lý kẻ đặt điều xong liền trở thành một thợ lặn trên này, lúc bình thường nhàn rỗi cũng lên diễn đàn xem tin tức.
Kiều Dĩ Hàng tức giận nói: "Nhưng ta không thích."
"Lam Vũ Tình cũng không tệ. Hình tượng cũng rất tốt." Làm nữ diễn viên thần tượng, hình tượng tốt là rất quan trọng. Tuy rằng công việc và đời thực là hai việc khác nhau nhưng khán giả cùng fan đều cảm tính, rất dễ lẫn lộn, trừ phi diễn xuất của diễn viên kia quá cao siêu khiến người xem hoàn toàn đầu nhập vào hình tượng mà không nhớ nổi hiện thực hắn là người thế nào.
--- Nhan Túc Ngang chính là như thế. Chuyện hắn và Tiểu Bạch bại lộ, hắn vẫn đóng phim tình cảm cùng nữ diễn viên khác như trước. Ngoại trừ những người biết chuyện Nhan Túc Ngang, các khán giả khác đều không có ý kiến gì.
Kiều Dĩ Hàng bóp trán nói: "Ý ta không phải vậy."
"Hay ngươi thích nam nhân?" Cao Cần khẽ nhíu mày.
Chuyện hắn và Phong Á Luân trong mắt nhiều người cũng không phải là bí mật. Cùng đi tới đi lui một phòng trọ lẽ nào không có ai phát hiện? Chỉ là hắn đã ngầm bịt miệng mà thôi. Có vài tòa soạn đui mù đem sự việc truyền ra ngoài nhưng hành vi của hai người đều có phòng bị lại thêm Phong Á Luân giờ đang ở trạng thái bán thoái ẩn; thỉnh thoảng tuôn ra một lần hắn liền làm quan hệ xã hội, dùng lý do gần đây có kế hoạch mới cần bàn bạc để che giấu. Được một thời gian, tin này thành nhàm, không ra thì thấy ngứa ngáy nhưng ra cũng chẳng tạo được gì.
Kiều Dĩ Hàng lại càng hoảng sợ, "Đùa gì vậy?" Trong đầu hắn tự dưng nhảy ra hình ảnh của Chiến Hồn Vô Cực. Cao Cần sẽ không thần thông quảng đại tới mức biết chuyện? Hay là Tiểu Chu đã lỡ mồm để lộ thông tin?
Cao Cần thấy sắc mặt hắn mơ hồ biến xanh, nhíu mày nói: "Nói trúng sao?"
"Đương nhiên không phải." Tâm Kiều Dĩ Hàng bỗng nhiên trấn định. Làm nhân yêu trong "Bát nháo giang hồ" lâu vậy đã khiến khả năng ý thức được nguy cơ cùng nói xạo của hắn tiến bộ nhảy vọt. Chỉ cần không phải bắt gian tại giường thì có chết cũng không khai! "Đơn giản là ta có tiêu chuẩn của ta."
"Lam Vũ Tình không tốt?" Cao Cần liếc mắt hỏi.
Là công chúa thần tượng, Lam Vũ Tình muốn thanh thuần có thanh thuần, cần gợi cảm có gợi cảm, cười đẹp, khóc cũng đẹp. Nếu như nói có khuyết điểm chính là...
Kiều Dĩ Hàng nói liền một hơi: "Ngực nàng quá lớn."
Cao Cần im lặng nhìn hắn một lúc rồi gật đầu nói: "Ta hiểu được."
Kiều Dĩ Hàng có dự cảm không tốt: "Ngươi hiểu cái gì?"
"Ngươi thích sân bay."
Kỳ thực cũng không phải, chỉ là hắn đối Lam Vũ Tình không có cảm giác mà thôi. Nhưng đã nói đến mức này hắn cũng đành kiên trì tiếp, "Đúng, quá lớn sẽ gây ám ảnh."
Cao Cần nói: "Phi Đằng cũng không tệ." Phi Đằng là nam thứ chính của "Cây hạnh phúc".
Kiều Dĩ Hàng bị shock: "... Ta thực sự không phải đồng tính luyến ái."
"Ta chỉ định tán thán bộ ngực phẳng của Phi Đằng." Cao Cần thấy hắn xoay người chuẩn bị đi, "Đến trường quay?"
"Đi mua di động." Kiều Dĩ Hàng thuận miệng nói. Việc Chiến Hồn Vô Cực thề tuyệt đối không gọi điện chỉ nhắn tin để dễ liên lạc rốt cuộc đã đả động hắn. Hắn thỏa hiệp.
"Di động?" Ánh mắt Cao Cần dừng, nhíu mày, "Ngươi bị mất di động?" Thông thường điện thoại của nghệ sĩ này thường có số của nghệ sĩ khác, nếu truyền ra ngoài sẽ rất lớn chuyện. Cái khác không nói, điện thoại Kiều Dĩ Hàng còn có số của Phong Á Luân và Nhan Túc Ngang.
Kiều Dĩ Hàng trong lòng căng thẳng nhưng vẫn thong dong nói: "Không, chỉ là di động của ta công năng quá đơn giản, muốn mua một cái có thể chụp ảnh."
"Không phải có thứ gọi là máy ảnh sao?"
"Có. Nhưng nó không gọi điện được."
"..."
Cao Cần nheo mắt lại, Kiều Dĩ Hàng trấn định xuất môn.
Ba giờ chiều, đại lý điện thoại không có khách, nhân viên buồn chán ngồi gà gà gật gật.
Kiều Dĩ Hàng đem vành nón áp xuống sau đó chọc chọc người Tiểu Chu, "Nhớ kỹ, mua nhanh vào."
Tiểu Chu hỏi: "Khoảng bao nhiêu?"
"Ít thôi."
Tiểu Chu nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, vui mừng nói: "Cần kiệm là rất tốt."
Kiều Dĩ Hàng lắc đầu: "Ngươi không hiểu."
Tiểu Chu mờ mịt nhìn hắn.
"Ta rất nghèo."
"..." Tiểu Chu đi vào, Kiều Dĩ Hàng đứng bên ngoài vừa lo lắng vừa giục giã.
Mua di động rất nhanh.
Tiểu Chu tùy tiện chọn một cái giá không cao nhưng công năng đầy đủ.
Kiều Dĩ Hàng thỏa mãn nhìn: "Số là bao nhiêu?"
"... Ở đây bán điện thoại không bán sim. Muốn mua sim phải đi chỗ khác." Tiểu Chu hồ nghi nhìn hắn. "Chẳng nhẽ là vay nặng lãi, chuẩn bị chạy trốn?
"Tiền không thành vấn đề."
"..." Lúc nãy không phải nói là rất nghèo sao? Tiểu Chu đầy bụng nghi ngờ trở lại quầy hàng, mua sim.
"Số là bao nhiều?" Kiều Dĩ Hàng nhận sim đang muốn lắp vào.
"15*****9999."
"Số này không phải đẹp quá sao?" Kiều Dĩ Hàng cắn tay.
Tiểu Chu nói: "Không phải ngươi nói tiền không thành vấn đề?"
"Thế nhưng ta rất nghèo a." Kiều Dĩ Hàng rất phiền não.
"..."
Kiều Dĩ Hàng về nhà, vào game.
Mấy ngày nay hắn vừa lên, Chiến Hồn Vô Cực đã nhảy ra hỏi hắn đã mua điện thoại chưa. Hắn mà nói còn chưa mua sẽ bị đối phương oanh tạc vô cùng thê thảm vậy nên hôm nay hắn chủ động nói trước.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta mua điện thoại rồi. (*^_^*)
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: cho ta số.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: 15*****9999.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: thực dễ nhớ.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ân. Bởi vì trúng thưởng.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: mua hàng ở siêu thị hơn ba trăm là có thể rút thăm lấy quà. Ta rút trúng được đấy.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: phần thưởng của siêu thị là sim mà không phải điện thoại?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đúng thế. Ta cũng thấy kỳ quặc. Không có cách nào ta đành mua một cái điện thoại rất tiện dụng về.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi biết mà, ta nghèo. o(╯□╰)o
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ...
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: dãy số không tệ.
Di động mới (hạ)
Hai người lặng lẽ đánh quái thăng cấp.
Kinh qua bao nhiêu lần phối hợp, giờ bọn họ đã vô cùng ăn ý. Chiến Hồn Vô Cực rất lâu không phải bổ sung hồng mà số lần chết của Tiểu Chu cũng ngày càng ít. Tình hình không ngừng tiến triển theo chiều hướng tốt, sự ăn ý khiến hai người còn có thể vừa đánh quái vừa tâm sự.
[đội ngũ]:
Chiến Hồn Vô Cực: bảy giờ tối thứ sáu rảnh chứ?
Tiểu Chu: ta muốn xem chương trình ca nhạc.
Chiến Hồn Vô Cực: sao từ trước tới giờ không thấy ngươi nói muốn xem?
Tiểu Chu: gần đây tâm tình ta không được tốt.
Chiến Hồn Vô Cực: sao vậy?
Tiểu Chu: vì mới mua điện thoại di động.
Tiểu Chu: /( T o T)/~~ nghèo a.
Chiến Hồn Vô Cực: -_-||| cái đó và xem chương trình ca nhạc có gì liên quan?
Tiểu Chu: ta muốn cảm nhận một chút không khí hạnh phúc của nhân dân toàn quốc a.
Chiến Hồn Vô Cực: ...
Chiến Hồn Vô Cực: bảy giờ sẽ có bang chiến.
Chiến Hồn Vô Cực: có thưởng.
Về bang chiến, rất lâu trước đây Kiều Dĩ Hàng cũng có nghe nói nhưng khi đó hắn không quan hệ nhiều, trong game cũng không kết giao bằng hữu vậy nên không quan tâm. Bất quá hiện tại có Chiến Hồn Vô Cực cổ vũ, hắn có chút động tâm.
[đội ngũ]:
Tiểu Chu: nói qua xem nào.
Chiến Hồn Vô Cực: chiến đấu cùng bang hội khác, bên thắng sẽ được thưởng.
Tiểu Chu: nghe có vẻ rất khó.
Chiến Hồn Vô Cực: ngươi chỉ cần nhớ rõ một điểm là được.
Tiểu Chu: (⊙_⊙)?
Chiến Hồn Vô Cực: không nên chết.
Tiểu Chu: -_-||| yêu cầu rất cao.
Chiến Hồn Vô Cực: ...
Chiến Hồn Vô Cực: vậy ngồi ở một bên đừng để bị phát hiện.
Tiểu Chu: còn cách nào đơn giản hơn không?
Chiến Hồn Vô Cực: ta cho ngươi phần thưởng của ta?
Tiểu Chu: như vậy có vẻ không được lịch sự lắm. O(∩_∩)O~
Chiến Hồn Vô Cực: ...
Để tham gia bang chiến, Kiều Dĩ Hàng đành gọi đạo diễn ra nói chuyện riêng, xin đổi cảnh quay ban đêm sang ban ngày.
Đạo diễn rất phiền muộn mà rằng: "Nữ chính ban ngày còn phải đi làm, tan tầm mới có thời gian làm cơm cho ngươi ăn a."
Kiều Dĩ Hàng nói: "Nhưng ban ngày ta cũng cần ăn."
"Ban ngày ngươi có thể đi mua cơm ăn."
Kiều Dĩ Hàng tiếp: "Vạn nhất ban ngày ta quá no, buổi tối không ăn được cơm của nữ chính thì sao?"
"..." Đạo diễn yên lặng nhìn hắn ba mươi giây, bất đắc dĩ nói, "Nói đi, mấy giờ muốn nghỉ?" Xin nghỉ thì nói thẳng, đâu cần vòng vo như vậy? Cũng đâu phải không cho nghỉ.
Kiều Dĩ Hàng tỏ vẻ thâm trầm: "Chuyện này, không nên nói cho Cao đổng."
Đạo diễn nhìn hắn, chợt bảo: "Nguyên lai là vậy."
"Ngài quả là người sáng suốt."
Đạo diễn cao hứng bừng bừng rút điện thoại di động ra nói: "Ta gọi cho Cao đổng hỏi hắn nữ chính nên đưa cơm ban ngày hay ban đêm."
"..."
Kiều Dĩ Hàng không đợi đạo diễn bấm số ngay lập tức đưa tay bóp cổ hắn uy hiếp: "Đạo... diễn..."
Đạo diễn một bên giữ khuỷu tay hắn một bên tức giận nói: "Ta còn không có... số di động của Cao đổng."
Kiều Dĩ Hàng buông tay: "Ngài nói sớm chút."
"Bất quá ta có thể hỏi trực tiếp." Đạo diễn chỉ vào người đang đi tới từ cửa vào, "Này."
Kiều Dĩ Hàng vỗ vỗ vai đạo diễn thuận tiện giúp hắn sửa lại cà-vạt, mỉm cười nói: "Lần trước không phải ngài nói quay quá nhanh, có vài cảnh cần quay lại đúng không? Ta nghĩ không có vấn đề gì đâu."
Đạo diễn dùng cánh tay mập mạp chỉnh lại mắt kính, hồ nghi nhìn hắn: "Thật chứ?"
"Thật." Kiều Dĩ Hàng dùng khóe mắt thoáng nhìn Cao Cần đang đến gần, càng tươi cười thân thiết, "Ta trước nay vẫn nghe ngài nói mà."
"Đại Kiều a." Đạo diễn tha thiết nói.
...
Không nên kêu là Đại Kiều!
Kiều Dĩ Hàng cười đến hai mắt nheo lại, "Ân."
"Ngươi vất vả quan tâm đến diễn xuất thế thực tốt."
Kiều Dĩ Hàng phản ứng cực nhanh: "Nếu nữ chính là ngài thì tốt rồi."
Đạo diễn nhìn Lam Vũ Tình yểu điểu thướt tha, lại cúi xuống nhìn bụng bia của chính mình, lặng lẽ lùi lại.
Bộ dạng đắc ý tươi cười của Kiều Dĩ Hàng còn chưa duy trì đến hai giây đã bị vẻ mặt thông cảm của Cao Cần đánh bay.
Cao Cần rất có thâm ý nói: "Ngực đạo diễn đích thực là không lớn."
"..."
Vô luận quá trình gian khổ thế nào, nói chung kết quả là Kiều Dĩ Hàng cũng tìm được kẽ hở để về sớm ngày thứ sáu.
Từ chối lời mời đi uống của Phi Đằng, hắn ăn cơm tối rồi về nhà vào game.
Còn nửa tiếng nữa là đến bảy giờ, Chiến Hồn Vô Cực bảo hắn đi mua dược.
[trò chuyện riêng]:
Chiến Hồn Vô Cực: mua hồng chưa?
Tiểu Chu: làm Thần Y Cốc, mua hồng quả thực là hoài nghi độ chuyên nghiệp của ta.
Chiến Hồn Vô Cực: không phải quả thực mà là tuyệt đối.
Tiểu Chu: (⊙o⊙) sao ngươi lại nói thẳng vậy?
Tiểu Chu: gần đây ta rất ít chết.
Chiến Hồn Vô Cực: bang chiến chết một lần sẽ bị out ra, mất cơ hội đó.
Tiểu Chu: ...
Tiểu Chu: ta đi mua thêm hồng nhé?
Lần này đối thủ của Thiên Đạo Hữu Thường là Tuyệt Đại Thiên Long Bang.
Luận thực lực, Thiên Đạo Hữu Thường mạnh hơn đối phương nhưng do yêu cầu của bang chiến rất thấp, chỉ cần thành viên gia nhập trên năm ngày đều có thể tham gia nên trước bang chiến mấy hôm, Tuyệt Đại Thiên Long Bang đã bỏ một số tiền lớn mời khách vãng lai cùng các cao thủ khác không tham gia bang chiến làm viện trợ; vì thế đến khi lâm trận, thực lực hai bên coi như cân bằng.
Thành viên tham gia bang chiến cần lên YY nghe Thiên Đấu chỉ huy.
Trương Tri nhíu mày, khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa. Âm mưu chuẩn bị bao ngày nay cuối cùng đã có thể thực hiện.
[trò chuyện riêng]:
Chiến Hồn Vô Cực: lên YY.
Tiểu Chu: a?
Chiến Hồn Vô Cực: có YY không? Không có thì cài đi.
Chiến Hồn Vô Cực: nếu không dùng voice chat cũng được.
Tiểu Chu: không được a.
Tiểu Chu: máy tính ta rất chậm.
Tiểu Chu: lúc chơi game, mở trang khác cũng rất khó.
Tiểu Chu: hơn nữa ta không có tai nghe.
...
Âm mưu sao có thể phá sản nhanh như vậy.
Trương Tri chưa từ bỏ ý định tiếp tục tấn công.
[trò chuyện riêng]:
Chiến Hồn Vô Cực: cho ta địa chỉ, ta mua rồi gửi cho ngươi.
Tiểu Chu: mẹ ta nói nghèo cũng phải có khí phách của người nghèo, không thể tùy tiện nhận quà của người khác.
Tiểu Chu: không có YY sẽ không thể tham gia bang chiến sao?
Tiểu Chu: vậy ta không tham gia cũng được.
...
Trương Tri hết hy vọng.
[trò chuyện riêng]:
Chiến Hồn Vô Cực: tham gia đi, nghe ta chỉ huy là được.
Tiểu Chu: (⊙o⊙) không phải ta vẫn nghe ngươi chỉ huy sao?
Chiến Hồn Vô Cực: nếu ngươi bị chết ta sẽ chia cho ngươi một nửa phần thưởng.
Tiểu Chu: O(∩_∩)O~ ân. Nếu ngươi chết ta cũng sẽ chia cho ngươi một nửa.
Chiến Hồn Vô Cực: -_-|||
Thực tế chứng minh, thế giới này thực sự có mồm quạ đen.
Là phó hội trưởng của Thiên Đạo Hữu Thường, Chiến Hồn Vô Cực được đối phương đặc biệt chiếu cố. Khi bọn chúng đặt ra chiến lược đã xác định hắn cùng Thiên Đấu là mục tiêu số một nên bang chiến bắt đầu không quá mười phút, hắn đã vinh quang ra đi.
Mà Tiểu Chu do không mấy nổi, ít người biết, tên lại ngắn nên không bị phát hiện, kỳ tích gắng gượng được tới cuối nên được thưởng một đống đồ chia cho hắn.
Trương Tri thấy Tiểu Chu gửi khung giao dịch rốt cuộc cũng biết cảm giác muốn chui xuống đất là như thế nào...
Kiều Dĩ Hàng tưởng tượng ra sắc mặt của Chiến Hồn Vô Cực lúc này mà cười đau cả bụng nhưng biểu hiện của Tiểu Chu lại thập phần bình tĩnh và vô tội.
[trò chuyện riêng]:
Tiểu Chu: Huyền Thiết vô dụng với ta, cho ngươi tất đó.
Tiểu Chu: để công bằng..., phần ta thêm một viên Hồng Tinh Thạch vụn nha.
Chiến Hồn Vô Cực: vụn Hồng Tinh Thạch để cho ta đi. Ta tìm người nấu nó thành đá hoàn chỉnh.
Tiểu Chu: được.
Tiểu Chu: có một viên Hoa Hồ Điệp dịch dung đan, ngươi lấy không?
Chiến Hồn Vô Cực: không.
Tiểu Chu: vậy thêm phần ngươi một kim.
Chiến Hồn Vô Cực: -_-|||
Chiến Hồn Vô Cực: được rồi, còn lại ngươi tự dùng đi.
Tiểu Chu: không được, đây là của chúng ta mà.
...
Thực kỳ dị, năm chữ "đây là của chúng ta" ngắn ngủn vậy lại khiến tâm tình Trương Tri từ xấu hổ phiền muộn bình phục trở lại.
Nhìn Tiểu Chu vừa lải nhải ở [trò chuyện riêng] vừa liên tục gửi đồ cho hắn thật giống một thê tử mới cưới đang bắt đầu chăm lo việc nhà, luống cuống tay chân không biết làm sao.
Tâm tình Trương Tri bay lên cực đại.
[trò chuyện riêng]:
Chiến Hồn Vô Cực: đồ cưới của ngươi ta nhận. Ngươi muốn sính lễ gì?
...
Tâm trạng Kiều Dĩ Hàng đang hào hứng chia đồ trong chốc lát rớt xuống đáy vực.
Tên chữ của Tôn Sách
Hồng hạnh xuất tường lấy tứ từ câu cuối bài thơ "Du viên bất trị" của Diệp Thiệu Ông, ý chỉ sự ngoại tình.
Chỉ người đàn bà ngoại tình
Nội dung bài hát này chính là nói về chuyện của Thạch Phi Hiệp trong U linh tửu điếm. ^^
Trụ cột của một căn nhà, ý bóng nói người có tài, người quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top