Chương 5: Phân phòng (17+)
Khi đứng trước cổng phủ của Yên Hoa, ai nấy đều hồi hộp nhìn chằm chằm vào vì đây sẽ là nơi bọn họ sống cùng với người họ yêu, cùng nhau chăm sóc ngôi nhà, cùng nhau chăm những đứa trẻ của họ chỉ nhiêu đó thôi cũng đã thấy rất háo hức rồi, Yên Hoa thấy mấy tên này cứ đứng ngay người như này liền lên tiếng mà nhắc nhở.
"Các anh định đứng đó đến hết ngày luôn hả, mau vào nhà thôi!!"
Bước vào nhà chính, nhìn đám người đứng đó, thì việc làm cậu đau đầu hiện tại là phân phòng cho bọn họ như thế nào là hợp lý.
Biệt phủ có một viện lớn cho phu chủ ở và có hơn hai mươi viện nhỏ hơn cho những người nam quân ở xung quanh phòng chính, đi dạo một phòng bọn hắn biết viện phu chủ ở đâu thì liền thi nhau tranh ngủ gần phòng cậu. Phùng Hoa Cát, Tiến Minh, Phù Trúc và Phan Đình An đều muốn ở gần phòng của cậu, riêng Hoàng Phước lại nói mình là thái tử nên phải có đặt quyền ở chung với cậu.
Hoàng Phước vừa nói thế xong liền bị những người khác nhìn chằm chằm đầy chán ghét, cậu thấy thế liền đứng ra hòa giải cho cả bọn.
"Thôi được rồi, Phùng Hoa Cát và Phù Trúc hai người ở Mai viên. Tiến Minh, Phan Đình An và cả Hoàng Phước ở Lan viên. Rồi còn có ai có ý kiến gì không?"
Năm người tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi mà không dám phản bác gì, thấy họ im lặng thì tương đương đồng ý nên cậu cho người dẫn bọn hắn tới viện của mình đồng thời cho người dọn dẹp phòng ở tùy theo sở thích của bọn hắn cũng như cung cấp đồ dùng sinh hoạt hàng ngày.
Sau một tiếng chờ đợi ở phòng khách, cậu liền đi tới từng viện của từng người xem thử họ có cần cậu giúp đỡ gì không.
Nơi cậu tới đầu tiên là Lan viên, vừa vào phòng của Tiến Minh thấy hắn đã sắp xếp lại nơi ở của chính hắn, ngoài trừ chiếc giường đã có từ trước thì hắn đã thêm nhiều món đồ để tập ra một người đầy cơ bắp, đặc biệt có cả một cây xà ngang để hắn luyện tập hít xà mỗi ngày.
Tiến Minh đang bận rộn dọn lại phòng thì bỏ mọi thứ mà từ từ áp sát vào cậu từ đằng sau, vòng tay ôm cậu vào lòng hôn nhẹ lên mái tóc suôn mượt, tay chân lại táy máy mà từ từ luồn tay vào trong lớp áo mỏng của cậu mà se nắn đầu ti hồng hào của Yên Hoa.
"Vợ ơi, tối nay tới phòng anh chơi được không? Hử, em xem nó vì em mà to lên như dị luôn nè."
Hắn vừa nói vừa cạ con cặc cứng ngắc như đá lên lưng cậu làm một mảng lớn áo bị dính đầy nước cặc của hắn, Tiến Minh như con chó thèm địt lồn mà làm mọi cách dụ hoặc cậu, muốn có một đêm nồng cháy ở nơi đây.
Yên Hoa mò tay ra sau mà ngắt nhẹ lên đầu cặc hắn, làm hắn hít khí vì sướng mà nói:
"Không biết nữa, để xem biểu hiện của anh ở bữa tối đã."
"Vợ thiệt biết hành hạ anh mà, chịu thua em mất."
Yên Hoa xoay người lại đẩy hắn tới gần cây xà đơn mà bắt hắn đu cho cậu xem thử, Tiến Minh có dịp khoe sức lực của mình liền vội leo lên mà thể hiện, hắn hít người lên xuống làm chú chim bự bên dưới cũng đánh đu theo làm cậu thích thú mà dùng lưỡi phục vụ nó cách lớp vải quần.
Đầu lưỡi cậu ma sát với lớp vãi quần thô rát làm cậu thêm thích thú, còn hắn như bị tra tấn khi cách lớp vải thô là đầy lưỡi mềm mại cuốn lấy thân cặc mà chọc ghẹo làm hắn không giữ mình được mã ngã từ trên xà xuống mà bắn tinh khắp phòng.
Cậu ngồi xuống lấy tay quét tí tinh trùng còn trong lỗ tiểu mà cho vào miệng nếm thử, thấy hợp vị liền lấy tay bóp mạnh mặt kệ hắn đang vùng vẫy, nhưng tầm năm mười phút thì thứ chảy ra là nước đái tanh hôi của hắn chứ không phải tinh ngọt cậu muốn. Eo Tiến Minh giật giật vì cơn cao trào làm cậu chán ghét mà đá vào dái hắn mà bỏ đi, mặc kệ phòng hắn toàn tinh với nước đái.
Đi tiếp tới viện của Phan Đình An, thấy hắn đang nằm lên ghế liên tục đẩy hai cục tạ lên cao, thấy cậu tới hắn mới bỏ tạ xuống, lấy cái khăn bên cạnh vừa lau vừa nhìn cậu, rồi kéo lấy tay cậu vào lòng mình.
Ôm cậu vào lòng mà hôn nhẹ lên môi cậu, tay lại vuốt ve hai đùi thon cùng thịt lồn non tơ kia.
"Qua đây thăm anh à, umm bé yêu thơm quá!!"
Cằm lún phún râu của hắn cọ liên tục lên hai má làm cậu nhột mà cười khúc khích, vì quá nhột bên cậu lấy hai tay đẩy đầu hắn ra rồi nói:
"Hahahha, nhột e..em chỉ tới để xem nơi ở của anh thế nào thôi. Ở đâu có phù hợp không anh?"
"Ừ, nơi đây rất tốt. Họ mang tới cho anh nhiều đồ tốt lắm."
"Vậy là tốt rồi. Tối qua chỗ em ăn tối nha." - Yên Hoa làm nũng với Phan Đình An bằng ánh mắt chớp chớp lấp lánh ánh sao làm cõi lòng hắn như được xoa dịu mà hạnh phúc.
"Được thôi, anh sẽ tới sớm với em." - Hắn vừa cười vừa xoa đầu của cậu.
Yên Hoa ngại ngùng đẩy hắn ra, chạy khỏi viện của Phan Đình An mà đi tới viện của Hoàng Phước, chưa tới cửa đã nghe tiếng hắn lạnh giọng chỉ đạo những người hầu di chuyển đồ đạt này kia.
"Cây mẫu đơn Đại Hồng Bào đặt bên đó cho ta, còn những quyển sách này thì đưa vào trong thư phòng của ta. Tốt!"
Bỗng nhiên hắn thấy Yên Hoa đứng trước cửa, liền dừng mọi thứ mà vội vàng chạy tới, từ khi được sự dạy dỗ của Yên Hoa, thì hắn thấy hắn mê cậu mất rồi, vì vậy khi thấy cậu hắn vô cùng hào hứng mà nhào tới.
"Em đến đây làm gì vậy, nhớ ta đúng không!!"
Hắn vừa dìu cậu vào vừa cười nói, thấy hắn như thế cậu cũng không giận nỗi nữa mà đi vào bên trong phòng hắn, vừa vô phòng cậu liền ngửi thấy có một mùi thơm nhẹ nhàng quanh phòng, thấy thế cậu liền hỏi:
"Anh đốt hương gì vậy? Thật thơm quá đi."
Nghe cậu nói thế, hắn liền chân trước chân sau chạy ngay vào kệ giường mang ra loại hương mà hắn đang đốt.
"Thơm ư, đây là Mẫu Đơn hương mà ta điều chế nếu em thích thì anh sẽ làm nhiều hơn rồi cho người mang qua cho em."
"Cảm ơn anh, thơm thật đó không ngờ anh còn biết điều chế những thứ này nữa nha."
Hoàng Phước được khen như thế liền hạnh phúc mà vòng tay quanh eo của cậu, mặt đối mặt với Yên Hoa, cậu liền nghịch ngợm mà nhón lên hôn môi hắn một cái làm hắn đứng hình mười giây, nhân lúc đó cậu cười thật to rồi chạy đi, rồi nói hét to với hắn.
"Tối nhớ qua bên em ăn tối nha!!"
Nhìn cậu chạy đi xa rồi hắn chỉ biết lắc đầu mà cười trừ, lại lấy tay chạm nhẹ vào nơi cậu vừa hôn lướt qua.
"Ngọt thật."
Chạy thẳng tới Mai viên nơi mà Phùng Hoa Cát với Phù Trúc đang ở, đi thẳng vào viện nơi mà cậu đã sắp xếp cho Phùng Hoa Cát, thì cậu thấy người hầu ra ra vào vào chuyển sách vào thư phòng hắn liên tục đi vào đó thì thấy hắn đang ngồi trên bàn làm việc mà ghi ghi chép chép cái gì đó.
"Anh đang làm gì vậy?"
Yên Hoa thấy hắn đang làm việc thì luồn người qua tay hắn mà ngồi lên đùi một cách tự nhiên.
"Anh đã bảo người hầu đưa danh sách chi tiêu và những tài sản khác của em để anh xem thử, anh chỉ biết tính toán sổ sách coi như góp một ít tài mọn của mình cho em."
Thấy hắn nhìn những giấy tờ, khế đất một cách nghiêm túc dị thường vừa lại nói những câu coi thường bản thân mình, càng làm cậu thấy thương hắn hơn.
"Anh đừng quá coi thường mình, anh như dị đã rất tuyệt rồi."
Cậu hôn nhẹ lên má hắn như lời cổ vũ của mình, cậu đứng lên đi đến bên người hầu bảo hắn đưa cho Phùng Hoa Cát chút điểm tâm và nước trà, đến tối lại gọi hắn qua bên cậu ăn. Cậu nhìn một tí rồi lại im lặng đi ra khỏi phòng cho hắn tập trung làm việc, đến khi hắn rời mắt khỏi giấy tờ thì chỉ thấy chút đồ ăn xế còn ở lại nơi đây người thì đã đi từ lúc nào rồi.
Vừa ra cổng khỏi viện của Phùng Hoa Cát thì đã thấy Phù Trúc cũng đang đi vào, cậu và hắn va phải nha làm Yên Hoa đứng không vững sắp ngã xuống thì Phù Trúc nhanh tay vòng eo kéo cậu vào lòng hắn.
"Em xin lỗi anh, anh không bị té chứ."
Phù Trúc ôm cậu vào lòng mà lo lắng hỏi.
"Anh không sao, Phù Trúc dẫn anh qua viện của em xem thử đi, được không."
Yên Hoa được hắn ôm chằm mà ngước nhìn lên mà nói, sau cải tạo cơ thể thì giờ hắn cao hơn cậu gần một cái đầu, cơ thể lại săn chắc toàn cơ với cơ làm cậu nhớ đến Phù Trúc lúc ở Hội đấu giá nhỏ nhắn dễ thương như một viên đường biết cười của cậu.
Nhớ đến nhóc Phù Trúc lại nhìn hắn bây giờ làm cậu giận mình vì sao chưa kịp ăn Phù Trúc bé lại biến hắn lớn chi, giận chó đầy mèo mà cậu lấy tay đánh mạnh vào người hắn mà nói:
"Hừ, trả em lại Phù Trúc dễ thương của em đây."
Hắn nghe cậu nói vậy chỉ cười rồi nói thầm vào tai cậu:
"Phu nhân lại muốn con mình liếm lồn dâm của mình sao, dù con lớn rồi nhưng vẫn thiếu nước dâm của mẹ bồi bổ đó."
Hắn nói như thế làm cậu nhớ đến cảnh tượng ngày đó, hắn vừa bú vú của cậu rồi lại mò xuống tìm long mạch của cậu để giải khát, như một đứa trẻ cần tinh chất của cậu mà lớn.
Thấy mặt cậu dần đỏ hắn cũng không chọc cậu nữa mà kéo cậu đi tới phòng của hắn, nơi ở của hắn hơn người khác là ở đó có một ngọn núi giả lớn ở chính giữa bao quanh nó là làn nước trong lành đàn cá vẫy đuôi nhẹ nhàng di chuyển.
Phòng hắn cũng như bên Tiến Minh và Phan Đình An là những dụng cụ tập thể hình, để giữ cho hắn một vóc dáng chuẩn chỉnh cho mình, đi vào phòng ngủ của hắn thấy trên bàn là một tập giấy ghi toàn chữ là chữ, thấy thế cậu hỏi hắn:
"Em đang học chữ viết à, có người chỉ dạy chưa?"
Cậu cầm một tờ giấy lên mà nhìn, dù nét chữ không được đẹp nhưng ít nhất vẫn ra hình ra dạng nhưng nội dung thì không được ổn lắm chỉ toàn viết tên cậu mấy từ lồn đít thôi.
Thấy cậu cầm tờ giấy mà đọc, hắn ngại ngùng mà giật lấy dấu vào sau áo không cho cậu nhìn thêm gì nữa.
"Em có nhờ anh Cát dạy, nhưng ảnh đang bận nên em đã xin một quyển sách nhìn theo mà viết rồi khi nòa ảnh rảnh sẽ qua dạy cho em."
Thấy hắn chăm chỉ như vậy cậu thấy rất vui, biết chữ sau này sẽ dễ dàng làm việc hơn không bị ai lừa cả, cậu cố nhón chân lên mà xoa đầu hắn, bảo hắn chăm chỉ học chữ với tối nay nhớ qua ăn tối cùng cậu.
Đi dạo quanh các viện của anh xong rồi thấy thời gian còn khá sớm, cách giờ ăn khoảng 4 tiếng, thấy thời gian còn dài cậu quyết định đi dạo quanh thị trấn xem thử ngoài Hội đấu giá còn có gì thú vị nữa không.
Mang theo ba người hầu bên cạnh mình để có gì còn sai sử, vừa đi cậu vừa suy nghĩ về những dự định sắp tới, thấy những người chồng của mình chưa có một hôn lễ nào cho với mình cậu quyết định sẽ cho họ một bất ngờ to lớn, cậu sẽ làm một hôn lễ thật lớn cho họ bất ngờ. Cậu vừa nghĩ ra việc này xong liền bắt tay vào làm.
Lễ thành thân ở đây chắc cũng như ở nơi cậu từng ở, lúc còn là cáo ba đuôi cậu từng được các anh cáo khác kể về hôn lễ của họ, một đám cưới cáo có những đoàn kiệu đón dâu, có những dòng người mang theo lễ vật, có đoàn kèn reo vang khắp một vùng còn có một bữa ăn đãi người dự.
Vừa đi vừa suy suy nghĩ làm cậu vô tình đụng vô một thư sinh nọ, người đó mặc trường bào xanh tay cầm quạt toát ra khí chất của thanh thoát nhẹ nhàng như Phùng Hoa Cát, nhưng khác với anh chồng của cậu người này cũng có thêm chút uy nghiêm tựa Hoàng Phước, chắc người này là quan trong triều không cũng là con cháu của các thế gia gần đây.
"Xin lỗi phụ nhân này, tôi vô tình đụng cậu. Cho tôi xin lỗi!!" - Hắn cười nhẹ nói lời xin lỗi cậu.
"Không phải lỗi của anh đâu do tôi vừa đi vừa suy nghĩ miên man thôi."
Yên Hoa xin lỗi nam nhân đó một cách qua loa rồi lách người qua để tiếp tục mục tiêu làm lễ cưới của mình, thấy bóng lưng cậu càng ngày càng đi xa, hắn liền bảo người bên cạnh tìm hiểu về cậu.
Cậu vừa đi vừa bấm tay tìm thử ngày tốt để diễn ra lễ cưới, thấy có ngày vô cùng thuận lợi cho việc tổ chức lễ cưới còn cách hai tuần nữa, cậu liền vui vẻ mà chạy tới nơi đặt đồ ăn cho hôn lễ của cậu, nụ cười vui vẻ của cậu làm cho những nam nhân xung quanh xao xuyến.
Chạy tới tửu lâu có tiếng nhất trấn này, cậu tìm tới chưởng quầy đặt riêng một dãy lầu trống để làm tiệc cưới.
"Vậy phụ nhân đây muốn đặt mấy bàn, có bao nhiêu người để ta biết để đưa ra một vài gợi ý."
Chưởng quầy tửu lâu hỏi cậu.
"Ta muốn một tầng lầu cao nhất của tửu lâu này, có tất cả sáu người. Ta muốn làm vào buổi tối lúc đó ta sẽ mang kiệu rước bọn họ qua khi ăn xong sẽ có một tràng pháo bông sáng rực cả một bầu trời."
Nghe cậu miêu tả như thế hắn vô cùng bất ngờ vì trước đến giờ rất ít ai làm một lễ cưới như thế, các phu nhân phụ nhân chừng khi nào cưới một quan lại cấp cao, hay một nam nhân gia đình bề thế mới làm một bữa tiệc, còn nhiều người khác còn chưa thấy một lễ cưới như nào nói chi làm rình rang như này.
"Vậy phụ nhân muốn đặt vào ngày nào?"
"Ta muốn đặt vào thứ sáu hai tuần sau." - Yên Hoa vui vẻ mà nói.
Chưởng quầy vừa nghe vừa ghi lại, rồi lại hỏi hắn muốn những ăn gì để biết họ còn làm trước.
" Ta muốn một bảy mặn, ba chay và một canh. Món mặn có gà kho nghệ, thịt gà xào chua ngọt, thịt viên rim tỏi ớt, cà tím nhồi thịt hấp mỡ hành, cá kho tiêu, thịt ba chỉ giòn bì, khoai tây xào thịt. Còn món chay thì có bắp cải luộc, cải chíp luộc, bắp cải xào. Còn canh thì ta chọn món bắp cải thịt băm."
Nghe thấy Yên Hoa gọi nhiều món như vậy chưởng quầy cũng phải bất ngờ, không ngờ vị song nhi này lại làm lớn đến mức này.
" Vậy tất cả tốn bao nhiêu lượng vậy?"
" Tất cả chỉ tốn 190 lượng bạc thôi. 70 lượng cho việc thuê tầng lầu, 40 lượng cho các món ăn còn lại là cho việc bắn pháo hoa."
Yên Hoa nghe hắn thống kê vậy cũng nhẹ nhàng bảo người hầu đưa tiền đặt cọc trước cho hắn, ra khỏi tửu lâu, để lại chưởng quầy, tiểu nhị ở đó và những người xung quanh nín thinh, cậu lại đi tới nơi thuê kiệu, yêu cầu họ mang tới năm cái kiệu cưới tới phủ của cậu, rồi chạy đi đến nơi làm đồ, muốn họ may năm bộ hỷ phục thật đẹp tốn bao nhiêu cũng không sao.
Chạy đi chạy lại nhiều nơi như vậy thì cũng sắp đến thời gian ăn tối, vừa bước đến cổng cậu bỗng nghĩ, họ đã làm cho mình nhiều việc như dị mà chỉ có lễ cưới thôi thì không thành tâm lắm vì thế cậu kêu gia nhân chuẩn bị những món quà bất ngờ cho họ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top