Chương 9

" Ngô …… Ahh……”

Sương mù ban đêm đọng sương ở cánh hoa hồng , gió đưa mùi hoa ngoài ban công thổi qua bức rèm bay vào trong phòng .

Ánh đèn ấm áp sáng toàn căn phòng , tiếng rên rỉ nức nở vang vọng trong phòng .

Lê Triều Tuế mềm như bông nằm trên giường mệt mỏi đến tay cũng nâng không nổi , mông mập rậm rậm vết ấn đỏ hồng bị một đôi bàn tay to nâng cao bẻ ra lộ cái động mở rộng ngậm lấy dương vật thô to của nam nhân .

“Ân…… Không cần ……” Mí mắt cậu cũng không nâng lên được , tỉnh lại sau khi bị lăn lộn đến hôn mê liền theo bản năng xin tha, mê mang hé mở đôi mắt nhìn thấy tên đàn ông lại thất vọng nhắm lại .

Giống như đang trốn tránh không muốn đối mặt với hiện thực càng không muốn đối mặt chuyện trước mắt .

Sau khi bị hắn lừa đi vào khách sạn cư nhiên suốt một tuần không bước ra khỏi căn phòng này ngày đêm chịu đựng sự chiếm hữu của tên súc sinh kia .

Cậu từng phản kháng vô số lần nhưng đối với nam nhân cao lớn chẳng khác gì lấy trứng chọi đá, tính cách Phó Vãn Chu kém cỏi ác liệt, thích xem cậu chạy ra khỏi cửa là chậm rãi đuổi theo bắt về đùa bỡn cậu như đùa bỡn con mồi .

Trước kia Lê Triều Tuế quan sát hắn từ xa cảm thấy hắn thanh lãnh lại tự phụ khinh thường tất cả mọi người , là cậu chủ Phó gia được cưng chiều yêu thích nhưng bây giờ cậu lại ghê tởm cảm thấy sau khi xé mở túi da đẹp đẽ kia người này chẳng khác gì con thú động dục .

Dương vật vừa cứng vừa thô như cái máy dập không biết mệt mỏi chôn trong thân thể cậu bắn tinh khiến cậu khóc kêu không ngừng, không được thì lại xin tha , nhục mạ. Chơi cho lồn non như cái vòi hỏng phun nước đến khi không thể phun nổi , chơi hư rồi thì chuyển mục tiêu sang lỗ đít nộn nộn xinh xinh , côn thịt cứng rắn thô to tiến thẳng vào lỗ đít ướt mềm thọc vào rút ra một trận mới hôn lỗ tai cậu nói yêu . Miệng hắn đầy lời cợt nhả, trong chốc lát nói lồn non địt sướng mà cái lỗ đít non này địt cũng sướng , vừa nhiều nước vừa ấm áp còn kẹp dương vật đến phát đau , chốc lát lại nói cả người cậu đều tỏa ra mùi vị dâm đãng câu dẫn hắn.

Mạch não của hắn khác với người bình thường , cũng có  lỗ tai nhưng Lê Triều Tuế mắng hắn thì lại giả điếc không nghe hoặc trả lời câu chẳng liên quan .

Lê Triều Tuế mắng hắn là phạm tội cưỡng gian thì dương vật hắn chen vào lỗ đít nhỏ hẹp xỏ xuyên qua đâm thẳng vào điểm G : “Tuế Tuế không phải là thích bị cưỡng gian đấy chứ , lỗ đít kẹp chặt như vậy , ông xã không cưỡng gian anh sao có thể làm nó mở ra chứ ?”

Hắn địt cậu khóc đến bán sống bán chết , trên người Lê Triều Tuế loang lổ đầy dấu hôn ái muội , tinh nóng rót vào tràng đạo khiến thành ruột run rẩy không ngừng phun nước, Lê Triều Tuế bị địt sợ mới trái lương tâm gọi hắn là ông xã , sau đó cầu xin hắn nói ăn không được , cả người đều khóc muốn tắt thở.

Nhưng không nghĩ tới Phó Vãn Chu thế mà còn ghi âm lại , mỗi lần cậu nói muốn về nhà liền mở bản ghi âm tiếng rên rỉ khóc lóc đáng thương gọi “ông xã” chặn miệng cậu .

Phó Vãn Chu kẻ điên này bắt nhốt  cưỡng gian cậu suốt một tuần, dạy dỗ cậu khiến cậu vừa thấy hắn là sợ hãi , ban đầu tức giận mắng hắn phạm tội cưỡng gian đến cuối cùng vẫn phải thuận theo.

Cậu từng nghĩ tới chuyện chạy trốn nhưng trong phòng một bộ quần áo cũng không có , khi cậu gọi điện thoại cho nhân viên bảo họ mang một bộ đến nhưng nơi này vốn là sản nghiệp của Phó gia , không có sự cho phép của Phó Vãn Chu không ai dám tự tiện làm chủ, chẳng sợ cậu muốn báo nguy tên chó điên kia lại càng càn rỡ bẻ ra chân cậu ra , dùng điện thoại quay lại cảnh hắn đưa đẩy trong hạ thân cậu nói là đang lưu lại bằng chứng cho cậu .

Lê Triều Tuế sợ hãi liều mạng che  mặt cầu hắn đừng quay, đưa video bằng chứng này cho cảnh sát chẳng khác gì bị xâm hại ngay trước nơi đông người .

Điều duy nhất đáng mừng chính là ban ngày Phó Vãn Chu còn phải đi học , chỉ có thời gian này cậu mới có một chút không gian thở dốc .

Nhưng hắn lại cực kì mê luyến thân thể cậu , đáng khinh lại hạ lưu, cơ hồ mỗi ngày trở về đều sẽ làm tình với cậu kể cả ban ngày đi học cũng bắt Lê Triều Tuế phải call video cho hắn , còn dụ dỗ cậu mở chân trước màn hình cho hắn xem lồn xinh .

Hôm nay vì cắt đứt cuộc gọi giữa chừng mà tên chó điên vừa về đã xông lên giường ngủ không cho cậu một chút thời gian định hình đã nắm lấy vai cậu lay lay thần kinh ép hỏi : “Anh đã là của em , vì sao lại làm lơ em chứ ?”

Mấy ngày này đều cùng bà xã ngày đêm giao triền khiến con chó điên cho rằng mình đã có được cậu nên không thể chịu đựng sự hờ hững của cậu đối với mình , tựa như lúc trước phát hiện ánh mắt nhìn lén của bảo bối chuyển từ hắn sang cho Tống Văn Lễ, một chút sự thay đổi nhỏ bé cũng có thể làm hắn phát rồ mà vợ hắn lại còn đang hờ hững với hắn .

Lê Triều Tuế bị hắn doạ tỉnh, không cam lòng làm cấm luyến của hắn , càng ủy khuất muốn nói tai sao mình lại phải có sắc mặt tốt đẹp với một tên phạm tội cưỡng gian, quật cường phản bác: “Tôi không muốn thấy cậu, cậu mau cút đi.”

Phó Vãn Chu biến sắc , nói hai chữ tốt lắm rồi xốc chăn lên để lộ thân thể đang mặc bộ đồ kỳ quái .

Lê Triều Tuế ở chỗ này không có quần áo mặc một là thân hình trần trụi đi tới đi lui trong phòng hai là mặc những bộ quần áo sắc tình Phó Vãn Chu chuẩn bị cho cậu .

Vải áo thiếu đến đáng thương, là một bộ váy ren đen liền thân , quần lót áp dương vật non nớt lên trên bụng nhỏ nhưng lại hở một cái lỗ to lộ ra cái lồn xinh xắn vì bị chịch không ngừng mà sưng đỏ giống như thục phụ, môi lồn múp míp đô đô kẹp chặt không có kẽ hở chảy ra chất lỏng trắng sữa .

Lê Triều Tuế như hắn muốn chưa bao giờ dám mặc quần áo như vậy ra khỏi phòng ngủ , mỗi ngày đều chờ người vệ sinh rời đi mới dám bọc chăn đi ra ngoài phòng khách ăn cơm, sau đó lại nhanh chóng trốn về phòng ngủ , đối mặt với ánh mắt của Phó Vãn Chu khiến cậu cảm thấy thẹn vội vàng che đậy thân thể.

Cậu biết rõ mỗi lần Phó Vãn Chu dùng ánh mắt này nhìn cậu thì không cần bao lâu nữa hắn sẽ làm chuyện đáng sợ đối với cậu .

Phó Vãn Chu trực tiếp từ trường học trở về, trên thân vẫn mặc đồng phục , giày chơi bóng cũng chưa cởi đã dẫm lên giường, dương vật dữ tợn bật ra khỏi quần thể thao rộng thùng thình , dùng cặc mài lồn ướt dầm dề tùy thời đều có thể đâm vào cái động ướt át .

Thịt lồn bị địt chín múp míp hồng hồng rộng mở thông thuận tiếp nhận dương vật chủ động liếm mút . Ban ngày lồn non phải ăn cặc giả có bôi thuốc mỡ , khi bị độ nóng của lồn hòa tan khiến nước thuốc trắng sữa thấm đẫm toàn bộ sò nhỏ , bên trong mềm mại ấm áp như một dòng suối nước nóng.

Côn thịt thô to thúc vào, căng mép lồn trắng bệch làm nước dâm xòn tàn lưu bên trong tràn ra , dính nhớp nháp ở nơi hạ thể gắn chặt của hai người .

Dương vật ngâm mình trong cái động ấm áp côn thịt thoải mái muốn chết, càng muốn đâm sâu vào bên trong muốn, Phó Vãn Chu quyết tâm phải cho cậu một sự trừng phạt khiến cậu khắc sâu nên trận nhục dục này giằng co hơn hai giờ còn chưa kết thúc.

Lê Triều Tuế suy yếu cuộn tròn thành một đoàn lại bị hắn bắt quỳ tư thế mèo mẹ duỗi người , cái mông phì mập bị bắt dẩu cao thừa nhận Phó Vãn Chu tiến vào, kẽ mông bị côn thịt ma sát đến nóng cháy , dịch nhờn phun ra đứt quãng một cổ lại một cổ .

Người đep bị lăn lộn cả người toàn dấu vết, nói cũng nói không rõ phun ra đầu lưỡi khóc thét , đặc biệt là khi cung khang bị quy đầu dữ tợn thuần thục đâm mở , ngón chân cuộn tròn thân thểco giật , giọng nói khàn khàn phát ra tiếng kêu thảm: “Chồng ơi…… Không cần địt nơi đó…… Muốn hỏng mất……”

Cung khang yếu ớt sao có thể chịu được sự tra tấn như vậy , mấy chục cú va chạm đã làm nó sợ hãi run rẩy bị đâm ra nước sốt , cuối cùng không thể không liều mạng dùng tay chụp đánh người đằng sau , dùng tia sức lực cuối cùng muốn bò đi.

Phó Vãn Chu mặc kệ dương vật từ từ rút ra khỏi cơ thể, chờ cậu bò đến ven giường lớn liền vung tay kéo bắp chân cậu lại , lật người cậu để hai chân thon dài cuốn lấy eo hắn , côn thịt lại lần nữa hung ác xỏ xuyên vào.

“Cầu em đi, Tuế Tuế.” Hắn ôm chặt lấy thân thể cậu , da thịt dây dưa quấn quýt khó tách rời , phần hông như máy dập dập bím dâm ra bọt nước trắng xóa, hô hấp của hắn lại càng dồn dập thô bạo : “Mau cầu ông xã bắn vào cho anh nhanh lên , bảo bối.”

Lê Triều Tuế bị dạy dỗ quá tàn nhẫn, sớm đã thần chí không rõ , toàn thân như vớt ra từ trong nước sợi tóc ướt dán khuôn mặt điệt lệ , đuôi mắt chóp mũi đều hồng , nước mắt làm tầm nhìn mơ hồ , cậu khóc lóc nức nở .

“Nói hay không? Rốt cuộc anh có nói hay không!”

Phó Vãn Chu đã bắt đầu não bổ vợ hắn bị hắn làm cho sình bụng sinh cho hắn đứa trẻ trắng trẻo mập mạp , dương vật phát điên liên tục giã vào tử cung nhỏ xinh , chịch cho bướm non hỏng mất run rẩy cao trào, nước lồn ướt đẫm dưới hạ thể hai người.

Giường lớn vì động tác kịch liệt mà đong đưa, Lê Triều Tuế bị chịch cho suýt đâm đầu vào thành giường , thân thể mất khống chế co giật , hai chân kẹp không nổi vòng eo rắn chắc đá loạn ở không trung , dương vật ma sát cơ bụng chấc nịch bắn không ra một giọt tinh .

“Ân …… Ah……” Mở miệng suýt nữa phát không ra tiếng , đầu lưỡi vừa thè ra đã bị ngậm lấy sâu hôn, Phó Vãn Chu không ngừng tì mông mập dán sát bìu dái mà đưa đẩy .

Lê Triều Tuế lắc đầu, thoát khỏi cái hôn liền hỏng mất xin tha: “Bắn, bắn vào …… Cầu xin ông xã bắn vào … Ahh…… Bắn cho em đi ........Hức…… Chịu không nổi……”

Cậu sắp bị đụ chết đến nơi rồi, như đĩ điếm làm theo những gì Phó Vãn Chu nói , dâm đãng gọi giường nói chồng yêu dùng cặc bự chịch nát lồn nhỏ , dùng tinh dịch rót đầy cậu .

“Ông xã muốn bắn vào .”

“Ahhh ——” Ngón tay mảnh khảnh cào ra vài vết máu sau tấm lưng cường tráng của Phó Vãn Chu .

Quy đầu cực đại mạnh mẽ lấp đầy tử cung nhỏ hẹp , tinh dịch được rót đầy bên trong tràn ra , độ nóng của côn thịt khiến bụng nhỏ co rút khống chế không được phun lượng lớn nước lồn .

Mặc kệ lỗ lồn còn đang triều xuy côn thịt tiếp tục đâm chọc bên trong phát ra tiếng òm ọp , tàn nhẫn địt trăm cú , Phó Vãn Chu mới cắn lên cái cổ thon thon thô suyễn bắn ra dịch trắng nhơm nhớp vào tử cung .

Lồn đĩ kẹp tinh cũng kẹp không được , tinh dịch từ khe hở ọc ra, Phó Vãn Chu xoa cái bụng phình phình , nhìn khuôn mặt nhỏ mê man của Lê Triều Tuế hôn hôn môi cậu , “Tuế Tuế.”

Lê Triều Tuế thất thần đã lâu không có khôi phục, dương vật bán cương thi thoảng di chuyển một chút , thịt lồn lấy lòng mát xa cán gậy , khi hắn lại bắt đầu hứng tình thì đáng thương ghé lại gần lồng ngực nóng rực kia : “Đừng làm nữa được không ông xã , em không chịu nổi , sẽ bị làm hỏng mất .”

Phó Vãn Chu thích nhìn bộ dạng thuận theo khi bị hắn chịch hư của cậu , hôn hôn viên lệ chí , nhìn thì ôn nhu nói chuyện với cậu kỳ thật là đang ra một đống quy củ cho cậu .

Nhưng điều quan trọng nhất là vĩnh viễn không được làm lơ hắn, vĩnh viễn không được chạy trốn hắn.

Đáy mắt Lê Triều Tuế hiện lên một tia tuyệt vọng nhưng mới vừa bị đụ nát , thân thể còn lưu lại kết quả của việc giáo huấn nào dám phản bác, chỉ có thể sợ hãi tiếp nhận những điều kiện bất bình đẳng đồng thời thề thốt sẽ không bao giờ tự tiện cắt đứt cuộc gọi của hắn.

Đừng nói là xem sò nhỏ chỉ cần Phó Vãn Chu muốn thì cậu phải banh chân tách lồn cho hắn chịch .

Buộc cậu nói lời trái lương tâm còn chưa đủ, Phó Vãn Chu hẩy eo, dương vật đè nặng lên tử cung chứa đầy tinh trùng : “Thằng em của chồng nói không muốn đi ra ngoài, Tuế Tuế ngậm dương vật ông xã cả đêm được không ?”

Rõ ràng là cưỡng bách còn dùng ngữ khí dò hỏi đơn giản chính là muốn nhìn cậu hồng hai mắt không tình nguyện gật đầu.

Lê Triều Tuế bị cự vật to lớn trong hạ thể làm cho khó chịu một hồi lâu chưa ngủ, trộm muốn rút ra một chút , ít nhất không cho quy đầu nóng rực kia nghiền nát tử cung , mới vừa giật giật bàn tay to đang ôm eo đã kéo lại gần dùng sức nhấp vào lại .

“Ahhh……”

“Ngủ không được?” Dương vật được lồn tơ hầu hạ thoải mái còn không chưa phát tiết đủ , Phó Vãn Chu xoa nhẹ mông thịt còn run rẩy , giọng nói khàn khàn, “Nếu còn ngọ nguậy là ông xã chơi em xuyên đêm đấy nhé .”

Sợ tới mức Lê Triều Tuế thiếu chút nữa khóc toáng lên , nhanh chóng vùi vào trong lòng ngực hắn , nghĩ nghĩ một hồi lại giơ tay ôm lấy hắn, khóc nức nở cầu hắn : “Buồn ngủ , tôi muốn ngủ.”

Phó Vãn Chu vớt một chân đặt ở trên eo mình , dương vật vẫn còn để ở trong cái động đĩ ướt đẫm mềm mại , nhắm mắt nhẹ nhàng vỗ vỗ mông mập : “Vậy ngoan ngoãn ngủ.”

Lê Triều Tuế tự thân trải qua hậu quả của việc không nghe lời không lộn xộn tiếp , cái miệng lồn tham ăn ngậm lấy dương vật, ngoan ngoãn bao lấy cán cẩn thận mát xa liếm mút cho đến bình minh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top