Chương 5

Lê Triều Tuế mới vừa mở mắt đã đối mặt với một đôi mắt sâu không thấy đáy , rõ ràng là cặp mắt của con người nhưng cậu lại phảng phất như thấy được đôi đồng tử dựng đứng của dã thú khi săn thú .

Phó Vãn Chu im ắng không biết đứng ở mép giường từ khi nào nhìn chằm chằm khiến cậu sởn tóc gáy , hắn cười cười chào hỏi cũng khiến cậu sợ hãi: " Buổi sáng tốt lành , Tuế Tuế.”

Cơ thể Lê Triều Tuế như bị xe cán qua nghiền nát xương cất

“Ah……” Khi cậu nâng người định rời khỏi giường ngủ thì bị bàn tay to lớn của Phó Vãn Chu nhẹ nhàng tóm trở về.

“Buông ra! Buông ra!” Mới vừa bị chạm vào, Lê Triều Tuế phản xạ có điều kiện khóc lóc , nước mắt lập tức trào ra.

Ký ức đêm hôm qua hiện lên rõ ràng trong đầu , mặc dù ngất đi tỉnh lại bản thân vẫn như cũ bị tên cầm thú này xâm phạm.

Tư thế thay đổi không biết bao nhiêu lần , côn thịt nóng cháy thọc vào gian dâm hạ thể nhỏ hẹp , tra tấn thịt dâm non mềm yếu ớt .

Càng khiến cho Lê Triều Tuế vô pháp tiếp thu chính là bản thân mình bị chịch đến trợn trắng mắt như đĩ điếm , hai chân đong đưa kẹp lấy vòng eo rắn chắc , sò nhỏ run rẩy kẹp chặt con cặc đầy gân xanh , nức nở lấy lòng tên đàn ông này nhanh bắn ra để kết thúc ác mộng này .

Lê Triều Tuế chỉ cần nhắm mắt lại là trong đầu hiện ra rõ gương mặt tuấn mỹ cùng biểu tình si cuồng của Phó Vãn Chu .

Một người cao ngạo như vậy lại như một con chó điên rồ dại liếm từng tấc thịt làn da cậu .

Thật ghê tởm……Bẩn thỉu........

Có lẽ hắn có rất nhiều người thích nhưng Lê Triều Tuế bị hiếp dâm đến sống không bằng chết chỉ có chán ghét.

Cậu đáng lẽ không nên trải qua việc như vậy , vì sao lại phát sinh chuyện này , từ đầu đến cuối cậu như một hồn ma phiêu đãng ở thế giới này, lạnh nhạt ngắm nhìn các nhân vật dựa theo giả thiết tuân theo quỹ đạo sinh hoạt được định sẵn .

Cậu vẫn luôn tự do tự tại ở thế giới nhưng Phó Vãn Chu biến số này không chỉ có túm cậu vào trong cuộc chơi mà còn vấy bẩn cậu .

Lê Triều Tuế không dám tưởng tượng sau này sẽ nảy sinh rắc rối gì , trước mắt cậu chỉ muốn thoát khỏi cảnh tượng bất kham này .

“Đói bụng sao, anh có muốn ăn chút cháo không ?” Phó Vãn Chu ngồi ở mép giường, bưng lên bát cháo thịt không biết đặt ở bàn khi nào , trong chén vẫn còn nóng hầm hập bay ra khí, “Há mồm, ah nào……”

Lê Triều Tuế vây hãm trong cảm xúc tiêu cực , hai mắt như che một tầng khói mù. Mà hắn lại giống như người không có việc gì, dùng cái muỗng quấy cháo, múc một muỗng thổi thổi, ôn nhu đưa đến bên môi cậu .

"Bang "  Lê Triều Tuế dùng sức đánh bay tay hắn khiến bát sứ rơi xuống , khi cháo nóng sắp rơi xuống đùi cậu , Phó Vãn Chu tay nhanh mắt lẹ chắn được.

Cậu không bị bỏng , cháo nóng cơ hồ đều bắn vào tay Phó Vãn Chu, độ nóng khiến tay hắn đỏ lên nhưng hắn giống như không cảm được đau đớn , lấy khăn giấy rửa lau sạch sẽ rồi ném vào thùng rác.

“Ai nha, Tuế Tuế tức giận như vậy sao ?”

Phó Vãn Chu thở dài một hơi, gương mặt đẹp không hề thay đổi nhưng Lê Triều Tuế lại cảm thấy cảm xúc của hắn còn khủng bố hơn nhiều so với những gì hắn biểu lộ .

Bởi vì cậu không đoán được hắn suy nghĩ cái gì, muốn làm cái gì, cậu như thấy được một con quái vật từ khuôn mặt bình tĩnh của hắn , tựa hồ giây tiếp theo liền xé rách túi da mỹ lệ hiện ra nguyên hình cắn nuốt cậu .

Phó Vãn Chu cười với cậu , lau từng ngón tay đang đỏ tấy :" Được rồi , hẳn là em nên bị trừng phạt cho nên Tuế Tuế muốn làm gì em nào ?"

Lê Triều Tuế nhìn hai con mắt thâm thúy nguy hiểm của hắn liền có cảm giác hít thở không thông , cậu không muốn làm gì hắn hết cậu chỉ muốn chảy khỏi nơi này thôi .

“Tôi muốn về nhà.” Cậu nói ngày càng nhỏ , ánh mắt còn có chút cầu xin.

“Không được.” Phó Vãn Chu không hề nghĩ ngợi cự tuyệt.

Thần kinh yếu ớt luôn căng chặt đứt phựt một cái , Lê Triều Tuế hỏng mất kêu to: “Tôi phải về nhà, Phó Vãn Chu cậu đừng quá đáng ........Cậu .......cậu sao lại có thể xấu xa như vậy !”

Đôi mắt đảo qua cặp vú sưng đỏ phập phồng trước ngực Lê Triều Tuế , con ngươi lại hưng phấn . Phó Vãn Chu bắt được cánh tay quơ loạn của cậu nói hươu nói vượn: “Là chính anh phát dâm trước mà !”

Lê Triều Tuế suýt nữa bị hắn làm cho tức đến ngất xỉu , dùng sức giãy giụa nhưng không đến một lát, cảm giác khác thường dưới hạ thể khiến cậu ngưng giãy giụa, lồn non mấp máy vì động tác giãy giụa của cậu mà không kẹp được tinh dịch làm chúng tuôn ra .

Bụng cậu phình phình , bên trong đều là tinh dịch của nam nhân .

Phó Vãn Chu kéo ra chiếc chăn mỏng lộ ra thân thể trần trụi của cậu , cơ hồ từng tấc da thịt đều tràn ngập dấu vết ái dục xanh tím , chà đạp thân thể cậu .

Hắn ôm lấy Lê Triều Tuế từ đằng sau , tựa như đêm hôm qua gắt gao ôm lấy cậu , tách hai chân thon dài , tầm mắt dừng lại giữa bắp đùi .

Lồn nhỏ vốn phấn hồng non nớt giờ đã trở nên sưng đỏ , môi lồn lật ra lộ cái lỗ như cái đồng xu vì theo tiếng nức nở của cậu phun ra từng tí từng tí tinh trắng dơ bẩn của tên cầm thú đó .

“Tuế Tuế dâm đãng quá đấy , quấn lấy ông xã cả đêm không buông .” Ngôn ngữ hạ lưu của Phó Vãn Chu nhẹ nhàng chui vào lỗ tai cậu , hắn còn liếm vành tai đáng yêu " Ông xã không có cách nào, đành phải dùng cặc bự đút cái lồn dâm đãng này thật lâu nó mới miễn cưỡng ăn no.”

Nói bậy, vớ vẩn!

Lê Triều Tuế tức giận đến phát run cả người nhưng nước mắt không biết cố gắng chảy không ngừng , cậu hoàn toàn không phản kháng được cậu trai thần kinh này , chỉ có thể sợ hãi dùng tay che kín lỗ lồn thối nát bất kham .

"Cậu đi……Hức.....” Cậu yếu ớt nức nở lại cảm thấy chính mình không thể yếu thế trước mặt hắn nên cắn chặt môi để bản thân không khóc.

Đôi mắt Phó Vãn Chu hưng phấn lóe sáng , bàn tay đè đè cái bụng hơi phồng của cậu .

“Không!” Tinh dịch đầy ụ bị đè ép tràn qua kẽ hở của bàn tay đang che đi bướm xinh , nước mắt Lê Triều Tuế rơi càng mãnh liệt “Không cần ấn…… Ahhh……”

“Lồn dâm bẩn quá .” Trong lòng Phó Vãn Chu một chút lòng áy náy cũng không tồn tại, ngược lại còn cười ác liệt ôm lấy bả vai đơn bạc run rẩy như ôm lấy con búp bê mỹ lệ của hắn tùy ý đùa nghịch .

Thật đáng thương.

Nếu trong mắt Lê Triều Tuế là cưỡng gian thì với hắn mà nói, bất quá là thân thiết cùng bà xã mà thôi, có cái gì mà không thể.

Hắn nhẹ nhàng bế người vào trong phòng tắm : “Chồng giúp Tuế Tuế rửa sạch sẽ nha ?”

Bồn tắm đổ đầy nước ấm , Phó Vãn Chu ôm cậu cùng tắm , Lê Triều Tuế mặt đối mặt ngồi trên hông hắn run run khóc lóc .

Cậu không dám chống đối hắn chỉ có thể mềm mại khóc nức nở , đôi tay đẩy lồng ngực hắn ra : “Phó Vãn Chu, tôi không muốn như vậy , tôi muốn về nhà ……Hức.......”

Phó Vãn Chu không phản ứng lại cậu , ngón tay thon dài cắm vào sò non không ngừng quấy loạn đẩy tinh dịch bên trong ra . Chỗ tinh dịch bắn quá sâu không đẩy ra ngoài được nên ngón tay không lưu tình chui sâu vào bên trong , nghiền ép thịt lồn làm nó đóng mở phun ra nốt đống tinh dịch còn lại .

Đôi tay Lê Triều Tuế cấu chặt bả vai Phó Vãn Chu , móng tay cào bao nhiêu vết sau lưng , tự tôn của cậu không cho phép cậu rên rỉ ra tiếng nhưng bướm non lại không biết xấu hổ liếm mút ngón tay đang chơi đùa nó .

Cậu bị chọc điểm nhạy cảm mà kích thích đến văng nước lồn tung tóe .

“Ahhh…… Không cần đâm…… Hức…… Phun, phun nước……”

Trong phòng tắm vang lên tiếng rên dâm đãng của Lê Triều Tuế , khóc đến thân thể mềm mại, hơi nước lượn lờ trên khuôn mặt ửng hồng , đuôi mắt phiếm hồng , miệng cũng bị hôn đỏ lên , núm vú cũng bị hút đến hồng hồng, cách tầng hơi nước mỏng tản ra mùi dâm dục .

Cây gậy của Phó Vãn Chu đã sớm đứng lên nhưng vẫn nhịn xuống đem người từ trong nước vớt ra dùng khăn tắm bao bọc ôm ra ngoài.

Lau khô bọt nước trên thân thể , hắn vén sợi tóc ướt đẫm bên tai Lê Triều Tuế , hôn hôn mặt cậu : “Về nhà làm gì , lồn non bị ông xã địt nát rồi không phải nên ở lại làm vợ yêu của em sao .”

Nói rồi liền vứt bỏ khăn tắm, túm chân cậu bẻ ra, Lê Triều Tuế vội vàng che kín hạ thể lại thấy hắn chỉ lấy ra một ống thuốc mỡ.

" Mở chân ra.” Phó Vãn Chu liếc cậu.

Lê Triều Tuế kháng cự lắc đầu, lại thấy Phó Vãn Chu tâm tình tốt tươi cười: “Đừng thẹn thùng , bé cưng , có nơi nào không bị chồng nhìn qua, mở chân, ông xã giúp bôi le đĩ cho bớt sưng nào .”

Tựa hồ khống chế nhất cử nhất động của Lê Triều Tuế là niềm yêu thích của hắn , hắn thích cậu bày ra tư thế mình muốn bắt, buộc cậu lột ra môi lồn cho hắn xem âm đế.

Thuốc mỡ lạnh băng bôi lên âm đế , nháy mắt giảm bớt cảm giác nhức mỏi nhưng không chịu nổi bị xoa bóp cấu véo .

“Le đĩ vừa sưng vừa đỏ , sao anh dâm thế ?”

Lê Triều Tuế chịu không nổi: “Cậu đừng nói tôi như vậy !”

Tính cách cậu mềm yếu nhút nhát dù nóng giận cũng đáng yêu , khi khóc lóc làm cho Phó Vãn Chu yêu cậu càng thêm muốn nhét luôn cậu vào trong tim .

Mày hắn sung sướng nhếch lên , hưng phấn dưới đáy mắt không giảm : " Tức giận ? Không sao , về sau mỗi ngày ông xã đều dùng miệng hầu hạ le đĩ của anh , liếm quen thì tốt rồi ."

Lê Triều Tuế không tin nổi hắn có thể nói ra những lời thô bỉ như vậy , hiện tại cậu vừa mệt vừa đói, thân thể trần trụi cuộn tròn ở bên trong chăn, đầu vùi vào muốn giấu bản thân đi, thân thể mềm đến mức sức giơ tay cũng không có.

Phó Vãn Chu kéo chăn ra làm tóc cậu bay loạn , thập phần biến thái gương mặt tinh xảo hôn như điên một hồi, sau đó bảo nhân viên công tác mang đồ ăn mới lên .

Lê Triều Tuế không há mồm, cậu cho rằng sự kháng nghị như thế có thể tránh giao lưu cùng cái tên phạm tội cưỡng gian này . Nhưng chung quy cậu vẫn ngồi trên đùi tên khốn này , thân thể mặc chiếc váy trắng tình thú dâm dục , lộ ra bầu vú bị cắn sưng tấy dựng đứng .

Lê Triều Tuế bị bắt dạng chân, làn váy cuốn đến trên bụng , lộ cái lồn xinh xắn bị nam nhân địt nát .

Ngón tay Phó Vãn Chu chơi âm đế đến ướt dầm dề , niết một chút là Lê Triều Tuế giật nảy lên : “Tôi tự ăn……”

Làm vỡ cái bát thứ tư xong cậu cũng học ngoan, run rẩy cầm lấy cái muỗng nhưng lòng loạn thành một đoàn, nếm không ra hương vị gì .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top