C24. Tập trung, không được mất hồn (1)

"Không thể nào..."

Quý Dược bỗng mở to mắt, môi run rẩy phản ứng theo bản năng muốn phản bác nhưng nói được nửa chừng thì đột ngột ngậm lại, đôi môi xinh đẹp mím chặt thành một đường thẳng, không nói thêm gì nữa.

Cậu chăm chú nhìn vào đôi mắt thản nhiên lạnh nhạt của Yến Thăng, tim đập thình thịch. Cậu không thể tìm thấy dù chỉ một chút dấu hiệu nào trong đôi mắt xám nhạt kia cho thấy hắn đang nói dối hay đùa cợt.

Trong thâm tâm, cậu cảm thấy những lời của Yến Thăng quá hoang đường, bởi trong thế giới gốc của cậu, tất cả mọi người đều bình đẳng. Trong mắt Quý Dược, dẫn đường chỉ là một công việc, cậu và bọn họ là đồng đội, là đối tác có địa vị bình đẳng, chứ không phải là mối quan hệ phụ thuộc, càng không phải như Yến Thăng nói - một kiểu nô lệ bán thân.

Đây là do tư duy theo thói quen, Quý Dược cứ nghiễm nhiên cho rằng thế giới này giống với thế giới của mình, là nơi tất cả mọi người đều bình đẳng. Vì vậy, cậu chưa bao giờ để ý hoặc tìm hiểu về những vấn đề như vậy.

Nhưng đây không phải là thế giới cũ. Thế giới này hỗn loạn, nguy hiểm, là nơi kẻ mạnh được tôn sùng. Lính gác có cấp bậc càng cao thì càng có quyền ưu tiên trong các tình huống nơi công cộng và quyền hạn ở trong Tháp Trắng cũng càng lớn. Đó là lý do tại sao sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ba người bọn họ có thể trực tiếp xông vào văn phòng tổng vụ Tháp Trắng để khiếu nại về việc dẫn đường của mình bị thay thế bởi Quý Dược mà không phải chịu bất kỳ hình phạt nào, thậm chí cả cảnh cáo bằng lời cũng không có.

Sức mạnh của lính gác rất khủng, số lượng thì hiếm hoi, đặc biệt là những lính gác cấp 3S. Nhưng dẫn đường thì khác, dẫn đường có số lượng nhiều hơn, và năng lực chiến đấu chẳng khác gì người bình thường.

Vì vậy, những gì Yến Thăng vừa nói có thể là sự thật.

Quý Dược nhìn lính gác cao lớn trước mặt, lưng dán chặt vào cửa sổ phía sau. Một cảm giác sợ hãi cùng bất lực chợt nảy sinh như một bàn tay vô hình bóp nghẹt trái tim cậu không thể thở nổi.

Ánh nắng từ phía sau tỏa xuống, bao phủ cậu trong làn ánh sáng ấm áp màu vàng kim nhưng trái tim cậu lại lạnh ngắt.

Quý Dược chưa bao giờ nghĩ rằng sự tồn tại của mình trong nhóm lại là một thứ hèn mọn và rẻ mạt đến vậy. Chẳng trách bọn họ không bao giờ quan tâm đến ý kiến hay cảm xúc của cậu, thái độ luôn tùy tiện và khinh thường như thế.

Cậu nhìn Yến Thăng, mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn không thể thốt nên lời.

Yến Thăng nheo mắt, nhìn Quý Dược đang né tránh ánh mắt và không nói một lời trước mặt, trong mắt thoáng qua một tia sáng mờ ám.

Trên người Quý Dược có rất nhiều điểm đáng ngờ và mâu thuẫn, càng tiếp xúc thì càng rõ ràng.

Người trước mặt này, rõ ràng đang cất giấu rất nhiều bí mật.

Suy nghĩ đó khiến trong lòng Yến Thăng dâng lên một cảm giác khó chịu. Hắn nắm cằm Quý Dược, ngăn cản ánh mắt muốn trốn tránh của đối phương, nhìn thẳng vào mắt cậu rồi ép hỏi:

"Quý Dược, tại sao cậu lại sốc và chịu đả kích như vậy? Chẳng lẽ trước đây cậu không biết chuyện này?"

"Tôi..."

Quý Dược cau mày, không biết phải giải thích thế nào. Cậu cảm thấy rất bất an, sợ rằng nếu nói quá nhiều sẽ để lộ thêm manh mối, khiến Yến Thăng phát hiện thêm nhiều điều đáng ngờ, từ đó nhận ra sự bất thường trong thân phận của mình.

"Tôi muốn về."

Cậu không trả lời câu hỏi của Yến Thăng mà trực tiếp chuyển hướng câu chuyện. Hiện giờ, cậu rất cần ở một mình để bình tĩnh lại. Những gì Yến Thăng vừa nói có thể không chỉ là một sự thăm dò. Chỉ là bây giờ, đầu óc cậu quá loạn, không thể tỉnh táo để suy nghĩ kỹ về điều đó. Trong tình huống này, giữ im lặng và rời đi càng nhanh càng tốt mới là cách giải quyết tốt nhất.

Quý Dược quyết định không nói thêm gì nữa. Ánh mắt cậu rơi xuống chiếc quần dưới chân, với tay định cầm lên để mặc vào rồi rời đi.

Nhưng Yến Thăng ngay lập tức nắm chặt lấy cổ tay cậu rồi cúi xuống, chỉ dùng một tay đã dễ dàng nhấc bổng cả người cậu lên, kéo vào trong lòng.

"Anh tính làm gì?"

Quý Dược giật mình, vòng tay qua vai hắn định lợi dụng sức bật để thoát ra.

"Đừng cử động, đi tắm trước đã."

Giọng Yến Thăng nhàn nhạt, giơ tay đè cậu xuống, không tiếp tục truy hỏi vấn đề vừa rồi mà bế cậu bước về phía phòng tắm.

"Không cần, tôi về tự tắm!"

Mặt Quý Dược đỏ bừng, trong lòng gấp gáp, tư thế hiện tại của hai người khiến cậu cực kỳ xấu hổ và lúng túng.

Nửa thân dưới hoàn toàn trần trụi cứ thế ngồi trực tiếp trên cánh tay Yến Thăng. Hậu môn vẫn đang không ngừng rỉ ra tinh dịch trắng đục, chất lỏng chảy dọc theo đùi, nhỏ giọt xuống tay áo hắn. Cậu thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng nhầy nhụa giữa hai chân và lớp vải dưới mông mình đang dần ẩm ướt.

Yến Thăng không cảm thấy ghê tởm sao? Vừa nãy hắn còn chê cậu bẩn mà? Đáng lẽ bây giờ phải càng thêm ghê tởm mới đúng chứ?

Quý Dược hoàn toàn không thể hiểu nổi thái độ hiện tại của hắn. Người này trước sau quá mâu thuẫn, cậu không tài nào nắm bắt được suy nghĩ đối phương.

"Quý Dược, đừng động đậy."

Yến Thăng không biểu cảm mở lời, giọng nói vẫn lạnh lùng và thản nhiên nhưng Quý Dược lại nghe ra vài phần không vui và cảnh cáo.

Ngón tay cậu khẽ co lại, đặt lên vai Yến Thăng, không tiếp tục vùng vẫy nữa mà chỉ im lặng nhìn khuôn mặt không gợn sóng của Yến Thăng hai lần rồi thu hồi ánh mắt.

Phòng tắm rất rộng, có bồn tắm và vòi sen riêng biệt, hoàn toàn đủ cho hai người đàn ông tắm rửa riêng.

Yến Thăng vừa vào phòng tắm đã thả cậu xuống. Quý Dược nhìn bồn tắm rộng rãi cách không xa, rồi tự giác đi về phía vòi sen.

Cậu không có hứng thú tắm chung với hắn, đoán chừng đối phương chắc cũng chẳng muốn.

Quý Dược vịn tường, tự mình bước về phía vòi sen mà không ngờ rằng Yến Thăng cũng lặng lẽ theo sau.

Cậu ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn người đàn ông cao lớn đi đằng sau, khó hiểu hỏi, "Anh muốn tắm vòi sen à? Vậy để tôi đi sang bồn tắm?"

"Không" Yến Thăng cụp mắt nhìn cậu, đón nhận ánh mắt nghi ngờ rồi nói thêm một câu khiến Quý Dược càng ngạc nhiên hơn, "Tắm cùng nhau, ở bồn tắm hoặc ngay tại đây."

Hắn không cho cậu cơ hội lựa chọn. Vừa dứt lời đã ấn cậu vào tường, mở vòi hoa sen.

Tiếng nước ào ào đổ xuống, Quý Dược bị dội nước bất ngờ, cả người ngơ ngác chưa kịp phản ứng thì Yến Thăng đã nâng một chân cậu lên ép vào tường. Dương vật cọ nhẹ vài lần ở miệng lỗ, rồi đâm thẳng vào trong.

"Ư ah! Đợi, đợi đã... Ưm ha!"

Gậy thịt thô to nhờ tinh dịch còn sót lại nhanh chóng nhồi đầy bụng Quý Dược. Cả người cậu run lên, miệng phát ra tiếng rên rỉ, tay ôm lấy bụng mình, không kìm được mà cúi gập người xuống.

Bụng phẳng lì bị đâm gồ lên thành hình dáng quỷ dị. Dương vật hắn tiến quá sâu khiến bụng cậu căng tức và đau nhói, vừa định đẩy vai Yến Thăng ra đã bị đối phương bắt lấy cổ tay ấn lên tường, rồi liên tục thúc mạnh mà không cho cậu một giây để thở.

Tiếng da thịt tiếp xúc văng vẳng kèm theo âm thanh phụt phụt dồn dập mạnh mẽ khi dương vật rút ra đâm vào lỗ nhỏ trong làn hơi mờ ảo, vang vọng khắp phòng tắm.

Hơi nước dày đặc che khuất tầm nhìn, những giọt nước lăn dài trên cơ thể hai người quấn lấy nhau, cảm giác ấm áp trơn trượt, không khí đặc quánh tình dục và tiếng thở dốc, mọi thứ xung quanh khiến người ta trở nên mụ mị.

Tiếng nước bắn tung toé theo động tác va chạm đâm thọc dưới thân ngày càng mãnh liệt, vọng khắp không gian phòng.

Da bụng mỏng manh liên tục bị đâm nhô lên, đường ruột chật hẹp không ngừng bị nong rộng đục khoét, Quý Dược gần như bị gậy thịt trong cơ thể xuyên thủng đâm nát.

Cậu khó chịu nhíu mày, ngửa đầu dựa vào tường thở dốc. Cơ thể bị ép sát không kẽ hở, liên tục trượt lên xuống trên tấm gạch men lạnh lẽo phía sau.

Lồng ngực rắn chắc của người đàn ông trước mắt tựa như bức tường, đẩy mãi cũng không ra, chắn toàn bộ tầm nhìn đằng sau. Tất cả những gì nhìn thấy đều là cơ bắp săn chắc mượt mà của đối phương.

Những khối cơ cứng như đá đè lên người Quý Dược làm cậu gần như ngạt thở. Cảm giác nóng rực đâm sâu trong cơ thể vô cùng rõ ràng. Toàn thân cậu bị xâm phạm chiếm đoạt liên tục, eo không còn chút sức lực nào chỉ có thể nhấp nhô theo nhịp của đối phương. Đầu ngón chân tê dại cuộn lại vì kích thích.

Tư thế này vào quá sâu, cậu hoàn toàn không thể đứng vững trên mặt đất. Điểm tựa duy nhất chính là dương vật của Yến Thăng đang không ngừng cày cấy, cậu như bị đóng đinh trên khúc thịt đối phương, mặc sức hắn tận hưởng.

"Sâu quá, Yến Thăng, ức... đợi đã, ư... ah...!"

Mông bị trứng dái đập đau, lưng cọ xát vào tường nóng rát. Càng yêu cầu chậm lại, đối phương lại càng đâm mạnh hơn, lỗ thịt sắp bị ma sát ra lửa. Quý Dược tức giận, cúi đầu cắn mạnh vào vai hắn.
_____

250 vote up tiếp nha~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top