Game Ma Sói 2 End


Lam Lã Phong móc trong túi ra một mảnh vải nhỏ đã thấm máu vết đã khô đen lại.
-Đã nhặt được cái này, sau đó thì đi lạc mãi trời tối mới ra được khỏi cánh rừng.
Mảnh vải nhỏ dường như là phần nằm giữa áo rách tả tơi vẫn mơ hồ nhìn thấy logo áo trước ngực.
-Phải nha, hôm qua ta thấy hắn cũng vừa đi vừa sợ hãi gấp gáp không giống bộ dáng của sói đâu. Một cái thanh niên tiểu Trương cũng quen biết sơ qua lên tiếng bênh vực hắn.
Đối với cái này Đỗ Sơn hướng ánh mắt cảm tạ không thôi, tất cả đều bàn luận sơ qua mơ hồ đoán là tàn dư còn lại của người chết vào đêm thứ 2. Địa điểm nhặt được là ở gần suối như vậy cũng chưa cho bọn hắn bất cứ dữ kiện gì.
Tang hợp lại là không chọn ra được ai, mỗi một ngày tâm trạng của người ở đây càng là trở nên não nề hơn.
Nhìn thấy Lam Lã Phong cùng một đám người cùng vui vẻ bàn chuyện hắn đây còn bị y kéo túm một góc không chi nói bạn họ quen biết. Còn cấm tuyệt cho người khác hiểu bọn hắn quan hệ, Đỗ Sơn cảm thấy có chút trống rỗng.
-Ah.. bị chụp lấy ở trên vai hắn giật bắn người, quay lại là thiếu niên tiểu Trương khi nãy giúp lời hắn.
Cả hai mơ hồ xả giao qua cũng biết ở hai người đều là chưa tìm được người cùng tâm sự cái thế giới này. Liền thoải mái cùng nhau kết giao, cũng như có người đi bên cạnh cũng tương đối an toàn hơn.
Tiểu Trương kém hắn năm tuổi vì vậy Đỗ Sơn cũng không câu nệ coi hắn như đệ đệ mà đối xử. Bên trong phân công mỗi Ngày mỗi tổ đội người ta sẽ ở làm một công việc, hắn cùng Tiểu Trương lập thành một cái nhóm cùng đi đốn củi.
Đang vui vẻ cùng táng chuyện, Đỗ Sơn cảm thấy một tia ớn lạnh sau gáy quay lại là Lam Lã Phong quăng liếc cho nửa con mắt lạnh.
Không tự giác hắn lùi về sau bỏ xuống bàn tay Tiểu Trương đang đặt trên vai mình.
Đỗ Sơn mơ hồ không biết bản thân đã làm gì sai mà y lại nhìn mình như vậy, xoa xoa cần cổ vẫn còn mơ hồ nổi da gà.
Trên gối nằm không biết bao giờ đã truong một mẩu giấy nhỏ, bên trong là Lam Lã Phong hẹn hắn gặp ở chỗ cũ lúc trời gần sụp tối.
Hắn trên lưng vẫn còn chưa khô mài trày xước, bên dưới càng không nói đến xưng phòng đến mà không có thuốc bôi đến đi đại tiện còn ở khó nói chi đến chuyện kia.
Dù rất muốn gặp y nhưng co thể đã không chịu nổi dày vò. Vờ như bản thân chưa đọc được gì cả mà không đến nơi hẹn.
Sáng hôm sau xác của tiểu Trương không nguyên vẹn tứ chi nằm ở trên bàn nghị quyết, cái này khinh khủng kiếp làm cho người dân làng càng thêm sợ hãi nhưng đêm trước sói toàn là ở lôi vào rừng giải quyết chưa bao giờ trắng trợn đến như thế này đến cũng là có người phân phó dọn tiểu Trương đi may táng trưởng làng ra lệnh bọn họ khiên cơ thể không nguyên vẹn vào rừng là lựa những thành niên khỏe mạnh.
-Để tôi đi. Đỗ Sơn nãy giờ im lặng không nói gì chỉ cúi gằm mặt lúc này chen lấn từ trong đám người đi ra muốn đưa tiễn cậu thanh niên trẻ đoạn cuối
-Không được. Trưởng làng cho hắn một khuôn mặt lạnh lùng lại từ chối.
-Nhìn chân ngươi xem, run rẩy đến không ngừng, làm được cái gì đi. Quả thực lúc gì hai chân hắn đang run lên không ngừng vì là sợ hãi cũng vì là đêm qua hắn đã mơ hồ nghe được cái gì đó, vốn ở căn nhà gỗ Đỗ Sơn gần bàn nghị quyết nhất ở trên hắn cánh cửa còn vương vệch máu đỏ đặc.
Một cái nữ tử bị nghị quyết treo cổ, vì ở thời điểm nhìn thấy xác chết nàng biểu tình thật không có ngạc nhiên, thậm chí còn cười mỉm.  Mặc cho nàng ta biện minh bản thân là ở ghét tiểu Trương nhưng là cho mọi người là đồ ngốc sao sẽ nghe giải thích sao.
-Nói. Lại sao hôm qua không đến? Lam Lã Phong trực tiếp túm lấy hắn kéo đến góc khuất chất vấn, nhìn xem bộ dáng còn đang đau buồn không ngớt này lại càng thêm trướng mắt, chỉ lơ là hắn vài ngày mà đã nhịn không được đu bám vào nam nhân khác.
Còn vì người xa lạ không quen biết mà khóc thương, đúng là lẳng lơ.
-Ta cơ thể thực không khỏe, ngươi biết nơi này không có thuốc sao.
-Lão cô..g.. không, Lam Lã Phong ta thấy không khỏe về trước được không.
Hắn trong lòng đang vô cùng tệ chỉ muốn nhanh trốn đi.
Nhưng là Lam Lã Phong cũng không bao giờ xem trọng hắn mong muốn.
Túm lấy cả người nam nhân lôi kéo vào sâu trong cánh rừng, hắn hoảng hốt có chút kháng cự lại lập tức trên mặt ăn ngay một cái tát.
-Ta bảo ngươi đừng gọi ta là lão công ở nơi này nhưng thực sự quên mình là ai à? Lam Lã Phong lần đầu tiên cho hắn nhìn thấy biểu lộ tức giận như thế.
-Không ta, đừng.. chưa cho Đỗ Sơn đến lời nói giải quyết y đã không ngừng tay thoát xuống hắn quần áo.
Bị ép cơ thể dựa vào thân cây thô ráp trên lưng đau rát không thôi nhưng cũng không đủ sức để ngăn được hành vi điên cuồng nhấp lọng của hắn lúc này.
Cả người Đỗ Sơn bị nhấc bổng lên cả cơ thể chỉ có thể dựa vào thân cây hai chân cuốn chặt Lam Lã Phong đau đớn cùng nóng rát khoái cảm dày vò hắn không thôi.
Đỗ Sơn cong thân người tiến lại, môi hắn ở khô nứt vẫn cố nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng nam nhân móm trớn nhẹ nhàng như cầu xin.
Vốn chỉ là cái hôn nhẹ nhàng lướt qua Đỗ Sơn lại bị chộp lấy cắn nuốt ngấu nghiến lấy.
-Uum.. um khoé miệng không khống chế được chảy xuống nước bọt, tay như không có miếng sức lực nào chống đẩy ngực y tách ra nhưng vô pháp.
Lam Lã Phong tuy nhìn gầy gò bạch nhược là thế nhưng các loại đai đen công phu ở trong tủ chất đến không có chỗ chứa.
Cởi ra lớp quần áo dáng người gầy gò thật nhưng phũ một tầng mỏng cơ bắp hữu lực vì vậy nguyên nhân mới không kiến người ta vì khuôn mặt tuấn mỹ nữ khí của y mà khinh nhẹ.
Đỗ Sơn là người nếm trải hết hãy, không bao giờ đủ sức có thể chống cự lại y.
Phía dưới mông thịt như là bị y phát tiết giống nhau nắm chặt đến như vậy mạnh tay in hằn ngón tay thon dài, có ở ngắt nhéo đến bầm tím mảng to nhỏ trải rộng.

Đỗ Sơn trong thực thảm xong chuyện chỉ có thể đứng dựa ở gốc cây chờ đợi bên dưới tinh dịch đặc sệt từ lỗ nhỏ chảy ra hết mới ở mặc lại quần áo vì hắn hiện tại không có khăn giấy ở lau, sắc trời càng ngày lại càng tối.
Lam Lã Phong quay lại túm lấy hắn thân người ôm vào lòng, bàn tay thon dài luồng ra sau lưng. Dùng một cái vật nhỏ nhìn cái nút đẩy vào bên trong.
-Nha ngươi làm gì.. ưmm  Đỗ Sơn khàn khàn hỏi đến cũng không còn hơi sức chống cự bị đút thẳng vô cả người liền mềm nhũn lão đảo, thân thể cao lớn cứ thế dựa hết vào người y bên lổ bên bị dính nhớt liếm.
Hơn hiện giữa hai chân chuyền đến cảm giác cưng cứng chọc vào đùi Đỗ Sơn còn không kịp hành động một lần nữa nút gỗ bị tháo ra tiếp tục một lần nữa dày vò.
Đêm qua có hai người chết, mọi người đưa ra suy đoán có thể là do phù thủy đã quyết định bỏ thuốc độc.
Cuối cùng cũng có một người đứng ra nhận chức năng, nữ tử có chút đứng tuổi tự thừa nhận bản thân là ti hí, nàng được quyền vào nửa đêm thức giấc cùng giờ sói hoạt động mà nhìn qua khe cửa mơ hồ nhìn lén xung quanh..
Nàng ta thấy được ở ba con sói nhưng là không thể biết là ai vì tất cả đã hóa sói không còn giữa được dáng vẻ con người.
Nhưng mơ hồ có thể thấy căn nhà gần nhất được mở cửa và đó là căn nhà của một lão bá lớn tuổi.
Tất cả đều tin nàng về cơ bản không còn bất cứ dữ liệu nào nữa mặc người đàn ông không ngừng gào hét bị kéo treo lên giá. Xiết cổ đến chết xanh tím khuôn mặt.
Đêm hôm sau nữ tử chết, bọn họ toàn là những người không rõ trò chơi giờ như đã có phần nhận thức hơn nguyên tắc càng là dè đặt thừa nhận chức năng bản thân, yếu mềm sợ hãi cái chết đây là trò chơi đổi mạng sống thật.
Người càng ngày càng chết dần bầu không khí lúc này càng là u ám bọn họ thậm chí còn chửi rút trong nhà không muốn ra ngoài.
Có đêm chết tận ba người, hai người kia có thể do chức năng cùng sói giết nhưng còn một cái nam thanh niên ở trước mặt mọi người thấy không ngừng la hét, bảo rằng chỉ cần rời xa nơi này sẽ không phải bỏ mạng.
Nhưng ở người ta tìm thấy nam thanh niên chết cũng không xa ngôi làng là bao, nguyên nhân nhìn qua có thể thấy là ở bị treo cổ.
Sau trận day dưa Đỗ Sơn mệt mỏi nằm trên mảnh vải, nơi này không biết từ khi nào xây lên một cái lều vải nhỏ, cứ mỗi lần muốn thỏa mãn y lại kéo vào đây.
Hai chân tê gần còn không ngừng chảy bạch dịch, Đỡ Sơn khép hờ đôi mắt mệt mỏi hiu hiu muốn ngủ đến nơi lại lần nữa bị kéo giang rộng ra dương vật cho vào dâm lọng.
Hắn đờ đẫn ôm vào vai y mặc cho cả người bị đè chặt lấy không ngừng bị ra vô mạnh bạo ở một khoé mắt nhìn đến Đỗ Sơn lập tức cứng lại người.

Lam Lã Phong thấy hắn chặt lại bất thường liền khó chịu mà cấu chặt vào mông thịt.
-Ah.. Lã Phong dừng lại, dừng lại.. Đỗ Sơn giật bắn người không người la lên đẩy người y ra.
-Có người nhìn, có người nhìn đến.. không đẩy được Đỗ Sơn không ngừng sợ hai dùng hai tay che lại mặt phía dưới hoảng loạn lại càng bóp chặt.
Ép đến Lam Lã Phong không thèm quan tâm mà còn hùn hục ra vào hơn.
Một cái nữ nhân bị túm lấy cổ áo nhắt bổng lên ở.
-Là ngươi sao? Khi nãy nhìn lén? Lam Lã Phong không mamg bộ mặt ôn nhu ôn hòa tính cách khi ở gần mọi người nữa mà lạ một bộ mặt lạnh tanh hoàn toàn khác. Làm cho nữ tử càng thêm run rẩy sợ hãi.
-Ta xin lỗi, ta không cố ý… nữ hài nhỏ tuổi nói được vài câu liền lã trả trực khóc.
-Tiểu cô nương, ngươi là thần tình yêu có phải hay không? Lam Lã Phong từ uy hiếp chuyển sang nhẹ nhàng hơn.
-Ta, ta sao. Ngươi lại biết?
-Không cần ngươi phải biết nhưng ta muốn nhờ ngươi một chuyện đi.
Hôm sau người ta tìm thấy xác cô gái nhỏ trong rừng, bên cạnh nàng là cung tên gãy đã không còn mũi tên nào.
Hiện tại chỉ còn năm người, bàn dài rộng lại chỉ còn một tụ người nhỏ ngồi lại
Một cái nữ tử bị Lam Lã Phong chỉ điểm là sói liền phát giận lỡ mồm lộ ra hết càng làm tất cả mọi người đồng ý biểu quyết nàng ta giây phút nữ nhân chết bộ mặt càng là không thể tin tưởng được mà chết trừng trừng mắt lên.
Nhưng là qua hôm sau lại một người vào ban đêm bị giết hại.
Ở sáng sớm không cần biểu quyết liền công bố người thắng. Thế là còn hai sói sao?
Không phải là cặp tình nhân đã thắng.
Một khi thần tình yêu bắn mũi tên cả hai người bị bắn trúng sẽ dính lại và tin tưởng nhau vô điều kiện trong trường hợp một người là người người kia ở ma sói thì hai người liền sẽ trở thành bên thứ ba, chiến thắng giành được chỉ được hai người bọn họ mà thôi.
Lá bài Làm Lã nhận được chính là lá tiên tri, ở y sống sót được qua 3 đêm đã bị nguyền rủa bởi sói nguyền mà biến thành sói.
Hắn đã soi được ra chức năng của thần tình yêu từ trước vì vậy không vội giết nàng để còn sử dụng trong tương lai.
Vốn cái này trò chơi của phương Tây bọn hắn đều là ở mù mịch tham gia, từ đầu đã không rõ bản thân có chức năng gì và nên là làm gì.
Nhưng Lâm Lã Phong rất nhanh chóng nhận ra đến cuối cùng chỉ có một phe được thắng, Đỗ Sơn chỉ là một chức năng bảo vệ bình thường hắn ngây ngốc dành hết phân nửa lược bảo vệ là cho y nha. Đối với cái này Lâm Lã Phong hết sức vừa lòng, không còn cách nào để Đỗ Sơn biến thành sói.
Người thanh niên nông nổi tự xông vào rừng để trốn chạy kia vốn không như tất cả đã nghĩ. Người kia thanh niên là ma sói ở y đề xuất kế sách, sẽ cho một cái người trước mặt làng bỏ vào rừng làm cho mọi người xào xáo bất an không dám hành động quá mức hay đi linh tinh làm phiền hoạt động của bọn hắn.
Cái kia thanh niên cũng không đi đâu xa cả chỉ là ở trong một cái lều nhỏ bọn hắn đã sắp đặt từ trước. Người bình thường không ai dám đi sâu đến đó vốn dĩ người thanh niên đó sẽ trở thành ác chủ bài vì sẽ không bị ai nghi ngờ hay nghị quyết. Bọn dân đen chỉ nghĩ rằng người thanh niên kia vẫn được đếm tên trên bản chắc hẳn còn sống nhưng cậu ta phải là người mới có thể sợ hãi đến vậy.
Đến cuối cùng tỉ lệ sói còn ít cậu ta sẽ ra mặt đảo ngược tình thế.
Kế hoạch nghe xong thật hoàn hảo làm ai cũng phải táng thành nhưng đó là do Lâm Lã Phong xếp đặt tất cả.
Tự tay y tìm đến thanh niên rồi treo cổ dựng hiện trường như cậu ta bị trò chơi trừng phạt vì đã đi quá xa nhưng thực sự có cái gọi là giới hạn vượt qua ranh giới của thế giới này ở đâu và nếu vượt qua sẽ lãnh hậu quả gì sẽ chẳng ai biết được sự thật đến.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top