2

Tà Từ Khương khó hiểu nhìn Ảnh Quân, hàng lông mày của anh nhíu chặt thể hiện sự tức tối và mất kiên nhẫn. 

Đã lâu lắm rồi anh mới trải nghiệm lại cảm giác phẫn nộ lẫn bất lực như thế này.

"Thằng điên này muốn cái mẹ gì? Tiền? Cái này hắn không thể nào thiếu được. Vợ? Lại càng không, cả đống người ngoài kia muốn lên giường với hắn còn không được. Không lẽ thằng cha này muốn mình chuyển nhượng Tà thị cho hắn? Có điên mình mới làm. Dù chỉ là một cái hợp đồng cỏn con thì mình cũng không nhường..."

Trong đầu Tà Từ Khương là hàng tá suy đoán, anh nhìn vào Ảnh Quân mà không hề chớp mắt khiến hắn có cảm giác mình đang phải đối phó với một chú mèo xù lông đang mang đầy cảnh giác với mình:

"Cậu nhìn nữa thì chắc tôi lủng mặt mất." 

Ảnh Quân nhẹ giọng nói, hàm ý trêu chọc của hắn cực kì rõ ràng nên nó nhanh chóng kéo Tà Từ Khương khỏi mới suy nghĩ hỗn độn kia.

Nhận thấy bản thân nhìn người khác quá lâu, Tà Từ Khương nhanh chóng quay mặt đi rồi giả vờ che miệng ho, dù gì anh cũng thấy bất lịch sự thật. Được một lúc thì Tà Từ Khương nhanh chóng quay về với chủ đề chính. Anh muốn chấm dứt một lần và vĩnh viễn, không chỉ riêng chuyện em trai anh mà còn là mối giao thoa với Ảnh Quân.

Vì anh biết tên khốn này là một kẻ nguy hiểm và tốt nhất là anh không nên có mối quan hệ quá sâu sắc nào với hắn.

"Rốt cuộc anh muốn thế nào?", Tà Từ Khương hằn hộc liếc nhìn hắn.

Khác với anh, Ảnh Quân vẫn khá ung dung nhấc ly trà được thư ký của Tà Từ Khương pha sẵn lên rồi nhâm nhi. Hắn uống xong mới từ từ khẽ nhìn sang Tà Từ Khương, không nặng không nhẹ mà tuyên bố:

"Tôi không thích lòng vòng nên sẽ nói thẳng luôn."

"Làm tình với tôi đi Tà Từ Khương, tôi muốn cậu.", khuôn mặt hắn trưng biểu cảm nhàn nhã không biết ngượng mồm là gì, như thể lời hắn vừa nói chỉ là một cuộc giao dịch bình thường giữa đối tác với nhau.

Tà Từ Khương cảm giác như tai mình có vấn đề rồi, khuôn mặt anh đen như đít nồi chất vấn hắn:

"Anh điên rồi, anh có vấn đề thì đi bệnh viện mà khám, đừng có ở đây mà dở trò uy hiếp với tôi."

Đôi mắt anh thâm sâu nhìn hắn, Tà Từ Khương thật sự đang rất bực tức. Sau khi nghe lời "đề nghị" của Ảnh Quân, anh hận không thể thả tên này từ tầng cao nhất của công ty chung với cái máy tính kia xuống đất cho hắn thịt nát xương tan.

Ảnh Quân để ý biểu cảm vặn vẹo khó ở của Tà Từ Khương, nhưng hắn vẫn tỏ vẻ như không quan tâm rồi cầm ly trà lên nhấp tiếp một ngụm: 

"Cậu nghĩ đó là vấn đề thì cũng được, tùy cậu. Nhưng đó với tôi thì đó là một cuộc trao đổi có lợi đôi bên. Nghĩ thử xem Tà Từ Khương, cậu chả mất gì cả, thứ duy nhất cậu mất chắc là cái tấm thân trong trắng đó thôi."

"Tên khốn! Đừng có được nước mà lấn tới! Anh nghĩ tôi sẽ chấp nhận cái thứ vô lý đó à? Nứng thì đi tìm người khác mà làm, đừng có tìm tôi!"

Hai mươi bảy năm cuộc đời chưa từng có ai yêu cầu biến thái như thế này với anh, quả thực là một sự nhục nhã có lẽ cả đời anh cũng không quên. Tên khốn Ảnh Quân này vậy mà lại không biết xấu hổ đòi Tà Từ Khương làm bạn tình chỉ để lấy cái video 21+ dài có năm phút của thằng em trai.

Nhưng mà nghĩ kĩ lại thì cái video đó cũng rất quan trọng, nếu bị lộ ra thì anh cùng thằng em ngu ngốc kia cũng coi như xong đời.

Tà Từ Khương không biết mình đã sơ suất chỗ nào. Rõ ràng anh đã quản rất nghiêm đứa em kia rồi, chăm nó hệt như một bông hoa trong lòng kính, để bản thân nó có thể nở thành đóa hoa xinh đẹp nhất. Anh muốn Tà Văn phải gả vào một gia đình giàu có bậc nhất, có vị trí vững vàng trong thương trường hoặc giới chính trị. Đến lúc đó thì mọi nỗ lực bấy lâu nay của anh mới được đền đáp, Tà Văn lúc ấy cũng coi là báo đáp lại ơn dưỡng dục của anh.

Bản thân Tà Từ Khương chỉ là không ngờ rằng mọi chuyện lại đi trệch quỹ đạo vốn phải đi của nó như thế này.

Nếu như chuyện xấu của Tà Văn đều bị mọi người biết thì một Omega nhỏ bé như cậu ta chỉ có cái vô mấy chỗ dơ bẩn như khu đèn đỏ mà làm việc. Còn bản thân Tà Từ Khương sẽ bị lũ người chướng mắt anh trả thù, không hề nương tay mà dẫm anh thành bã. Dẫu sao Tà Từ Khương cũng chỉ là Beta có chút nổi trội, nếu thật sự đám người kia cùng nhau lật đổ anh một lượt thì Tà Từ Khương chỉ có nước sụp đổ.

Anh cố thuyết phục bản thân mình cúi đầu để lấy lòng người đàn ông đáng ghét kia. Giờ ngoài việc nhượng bộ và mong anh ta đưa ra điều kiện khác hợp lý thì Từ Khương không thể làm gì hơn.

Anh dè dặt hỏi hắn, có một chút không biết phải làm sao:

"Anh... có muốn điều gì khác ngoài việc đó không?"

Ảnh Quân lập tức quay sang nhìn anh, ánh mắt lạnh tanh biểu đạt hàm ý "Cậu không hiểu lời tôi vừa nói à?"

"Anh... anh muốn bao nhiêu tiền cũng được, tôi muốn mua lại đoạn video đó..."

Anh phải lấy lại đoạn video đó cho bằng được.

"Tiền? Tiền thì tôi không thiếu." 

Bỗng nhiên hắn suy nghĩ ra được thứ gì đó, khóe miệng có hơi nhấc lên.

 Mà cậu đã nói vậy thì tôi cũng không khách sáo..."

Sau đó Ảnh Quân mở miệng đọc ra một con số.

Đó là con số mà bản thân Tà Từ Khương chưa từng được học qua.

"..."

"Sao nào, nếu cậu trả số tiền đó cho tôi thì... chắc tôi sẽ suy nghĩ lại việc trả đoạn video đó cho cậu..."

Tà Từ Khương chưa bao giờ thấy khó khăn như hôm nay, anh không ngờ có ngày mình sẽ bị một đoạn video ngắn vỏn vẹn năm phút lùa cho xoay vòng vòng.

Thấy mình không thể trả nổi khoản tiền lớn vậy, anh thua rồi.

"Thằng điên, thằng điên, thằng điên,..", anh mắng thầm trong lòng. 

Tà Từ Khương không khỏi nhớ đến đề nghị ban đầu của Ảnh Quân, anh thật sự vẫn không biết vì sao hắn lại muốn làm chuyện đó với mình. 

Anh là một Beta, không mềm mại như Omega, anh biết bản thân mình đẹp trai nhưng cũng không đến nổi có thể làm Alpha điên đảo. Anh còn là một người đàn ông, chưa làm người khác thì thôi còn bị người ta làm ngược lại, đây là chà đạp lòng tự tôn của một nam nhân!

Từ Khương đưa ra vô vàn giả thuyết cho câu hỏi "Vì sao Ảnh tổng muốn làm chuyện đó với mình?". Cuối cùng anh cũng chỉ có thể đưa ra hai kết luận.

Một là tên này muốn thử mấy cái mới lạ.

Hai là tên này thích mình.

Nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ giả thuyết thứ hai đi. Anh nghĩ rằng điều đó hoàn toàn không thể xảy ra được. Bởi lẽ anh rất ít tiếp xúc với Ảnh Quân, thậm chí số lần nói chuyện với nhau cũng chỉ đếm được chưa tới ba lần.

Tà Từ Khương thật sự không thoát khỏi nghi vấn, cuối cùng anh khéo léo hỏi hắn.

"Vậy sao... Ảnh tổng lại yêu cầu làm chuyện đó với tôi...? Anh biết đấy, tôi cũng chỉ là một Beta bình thường, không xinh đẹp như Omega ngoài kia, nếu anh muốn thì tôi có thể đem một vài Omega tới cho anh."

Ảnh Quân nhướng mày nhìn Tà Từ Khương.

"Vậy sao? Công ty Tà tổng đây là cái lầu xanh hửm? Không ngờ cậu còn kinh doanh loại hình bất hợp pháp đó nha. Đúng là không thể nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá mà."

Tà Từ Khương nghẹn lời...

"Mà nếu cậu đã nói vậy thì... tôi muốn em trai cậu, được chứ?", Ảnh Quân thân thiện nhìn anh,  hắn rất mong chờ phản ứng kịch liệt của anh.

Không ngoài dự đoán, Tà Từ Khương như muốn lật tung cái bàn lên

"Không được!"

Anh bật dậy, gần như thét vào bản mặt đáng ghét của hắn.

Nhận thấy phản ứng mình hơi thái quá, Tà Từ Khương nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, lần nữa lại bày ra dáng vẻ khúm núm đối mặt với hắn.

"Em trai tôi thì không được. Tôi cá chắc bản thân Ảnh tổng đây không thích xài "hàng đã qua sử dụng" nhỉ? Tôi có quen rất nhiều Omega xinh đẹp, tôi có thể giới thiệu vài người cho anh."

Đây tất nhiên là nói dối, Tà Từ Khương bận bù đầu tối mặt thì làm gì có thời gian đi xã giao các mối quan hệ ngoài lề công việc.

Hàng đã qua sử dụng? Không ngờ anh lại gọi em trai mình như vậy. Có vẻ như lời đồn cũng có ý giả, Tà Từ Khương cũng không thương em trái nhiều đến thế.

Ảnh Quân bắt đầu hơi mất kiên nhẫn nói:

"Cái này cũng không được, cái kia cũng không được. Tôi không biết rằng Tà tiên sinh lại khó chiều đến vậy."

"Tôi nói lại lần cuối cùng. Làm tình với tôi đi Tà Từ Khương, cậu cũng không thiệt thòi gì. Cả hai có thể đạt được khoái cảm từ tình dục, cậu cũng cũng vừa lấy lại được video. Suy nghĩ thật kĩ đi Tà tổng, người lỗ vốn duy nhất cũng chỉ có mỗi mình tôi vì tôi đã phải bỏ ra số tiền lớn để mua đoạn video đó, còn cậu thì không mất gì mà lại có thể sướng như tiên."

Chợt trong đầu hắn nghĩ ra ý gì đó, có hơi châm biến hỏi anh:

"Không lẽ Tà tổng...là lần đầu tiên?"

Tà Từ Khương nghe vậy thì không có cảm xúc gì, đối với anh đây cũng phải chuyện đáng xấu hổ gì cần giấu diếm

"Đúng vậy, tôi chưa làm việc đó lần nào." 

Ảnh Quân có hơi bất ngờ, hắn vốn nghĩ anh sẽ chối để giữ lại một ít lòng tự trọng của mình. Mà  như vậy cũng tốt, hắn cũng không cần mất thời gian xác nhận xem anh có phải "trai tơ" không.

"Tà tổng yên tâm, hương vị của tình dục rất khó quên. Tôi đảm bảo có thể làm cậu sướng như trên thiên đàn." Hắn đứng lên, tay lấy từ trong túi áo ra một tờ giấy có ghi vài dòng chữ trên đó.

"Cho cậu ba ngày suy nghĩ, nếu đồng ý hãy đến địa chỉ trên tờ giấy. Cuối ngày thứ ba tôi sẽ cho người gọi điện nhắc nhở, cậu đừng hòng lấy lí do quên để trốn tránh. Cậu có thể lựa chọn, nếu không đồng ý thì video này cũng không thoát khỏi bước đường bị phát tán ra ngoài. Mà cậu cũng không muốn vậy đâu nhở? Bởi từ đầu cậu đã không có quyền lựa chọn rồi."

Hắn cười nhẹ, vừa đi vừa nói bước ra khỏi cửa để lại một Tà Từ Khương lòng rộn ràng suy nghĩ.

-------------------------------------------------------------------------

Huheo, tui căm bách với việc beta lại từng chương và lên ý tưởng cho chương mới ÓwÒ, xin lỗi mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top