Chương 88

Edit & Beta: Tiểu Mun (Mun1911)

"Cạo đầu? Không phải cắt?"

Lý Trường Phong ngẩng đầu nhìn Hứa Thanh đang giật giật tóc của bản thân, tóc dài quá tự nhiên sẽ cắt bớt đi một đoạn dài, cạo đầu chỉ có ni cô và hòa thượng mới cạo.

"Cắt đi."

Hứa Thanh nghĩ nghĩ, nếu chỉ là muốn cắt cho mát mẻ liền cắt đầu một tấc lại rước lấy một đống phiền toái, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.

"Chờ ta đan xong cái này ta tới cắt cho ngươi." Động tác trên tay Lý Trường Phong nhanh hơn, nói với Hứa Thanh, "Nhân tiện cũng cắt luôn cho ta, xác thật cũng dài quá rồi."

"Được thôi" Hứa Thanh lắc lắc cánh tay chờ Lý Trường Phong.

"Tối nay ăn cá?"

Lý Trường Phong nghĩ đã vài ngày Hứa Thanh không ăn cá, liền hỏi.

Hứa Thanh lắc đầu, "Không, tối nay ăn rau trộn, trời nóng bức ăn chút đồ hạ hỏa, rau trộn là thích hợp nhất, rau trộn dưa leo (dưa chuột), xào một trái bí đỏ, lại nấu thêm một món canh chay, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Không thành vấn đề, vậy buổi tối liền uống cháo đi, như vậy ăn sẽ càng ngon miệng." Lý Trường Phong đề nghị, buổi tối hắn thường đặt ở trong phòng một chén trà lạnh, cũng bởi vì buổi tối cực kỳ khát nước, uống cháo thật ra là một lựa chọn không tồi.

Hứa Thanh suy nghĩ đồ ăn buổi tối, cũng gật đầu đồng ý.

Thời điểm ăn cơm tối, Hứa Thanh nhớ tới chuyện tới thăm Lý tiểu ca nhi, "Mấy ngày hôm trước bận rộn không nhớ tới, hỉ sự của đệ ca nhi chúng ta còn chưa đi chúc mừng đâu."

Lý Trường Phong gắp một đũa rau trộn dưa leo bỏ vào trong miệng, sảng khoái lại ngon miệng, còn đặc biệt giòn, "Vậy ngày mai đi thôi, dù sao mấy ngày nay cũng bận rộn xong rồi."

"Được, nào Đoàn Đoàn, ăn chút cháo." Hứa Thanh ăn xong liền cầm cháo bột đút cho Đoàn Đoàn ăn một chút, hiện tại Đoàn Đoàn vẫn ăn bột, lại ăn được cháo, thỉnh thoảng còn cho hắn ăn một chút thịt vụn.

Sau khi ăn cơm tối, thu thập sạch sẽ bàn bếp xong Hứa Thanh liền đi tắm, Lý Trường Phong mang Đoàn Đoàn ở trong sân tiêu thực, nghe tiếng nước tắm rửa trong phòng truyền đến, Lý Trường Phong không khỏi nhớ tới thời điểm khi mới vừa làm xong bồn tắm, trong lòng dâng lên lửa nóng.

Đêm khuya, một thân thể trần trụi mỹ lệ cường tráng lại tràn ngập lực lượng đang không ngừng nhấp nhô, ở dưới thân hắn là một thân thể gầy yếu lại trắng nõn, bởi vì động tác người phía trên mà khuôn mặt phiếm hồng.

Lý Trường Phong hai tay chống xuống giường, tiến vào thân thể Hứa Thanh đã ướt đẫm, cúi đầu hôn lên gương mặt Hứa Thanh, "Đủ chưa?"

Hứa Thanh há miệng giống như cá nhảy lên mặt nước, không ngừng thở dốc, "Đủ rồi, nhanh lên."

Lý Trường Phong nghe vậy mỉm cười, lực độ dưới bụng nhanh hơn, chiều sâu cũng không cạn, Hứa Thanh có chút không chịu nổi, vừa cảm thấy khó chịu lại vô cùng hưởng thụ, loại cảm giác này thật sự quá mức kích thích, nhưng nghĩ tới Đoàn Đoàn đang ngủ, Hứa Thanh cũng không thể phát ra âm thanh quá lớn, chỉ có thể không ngừng kìm nén bản thân, hy vọng Lý Trường Phong có thể kết thúc sớm một chút.

Hứa Thanh lại không biết, biểu tình vừa hưởng thụ lại vừa khó chịu của cậu càng kích phát thú tính của Lý Trường Phong, càng thêm không muốn kết thúc sớm một chút, ngược lại muốn làm lâu hơn nữa.

"Cho ta nhanh lên!" Hứa Thanh thật sự chịu không nổi loại khổ hình này, vì thế liền thúc giục.

"Nhanh? Ngươi có biết lời không thể nói với ta nhất chính là chữ nhanh này." Lý Trường Phong cười tà mị, cúi đầu chôn vào cần cổ Hứa Thanh.

Một bàn tay to cố trụ vòng eo Hứa Thanh, đem tiểu huynh đệ đâm vào càng sâu, khiến cho Hứa Thanh không ngừng thở dốc, đêm còn rất dài!

Ngày hôm sau thời điểm Hứa Thanh rời giường vẫn cảm thấy thắt lưng đau nhức, ngay cả chân cậu cũng có chút đau, nếu không phải hôm nay có việc phải làm, cậu không biết liệu cậu còn có thể rời giường nổi hay không.

"Lại đau sao? Nào nào, để ta xoa bóp cho ngươi." Lý Trường Phong cười hì hì ôm chầm lấy Hứa Thanh, bàn tay không quy củ, Hứa Thanh chụp lấy tay hắn. "Ba ngày không đánh leo lên nóc nhà lật ngói! Ngươi còn muốn đêm nay ngủ cùng nhau không?"

Lý Trường Phong lập tức thu tay lại, liếm mặt cậu rồi nói: "Ăn sáng đi, ta nấu cơm xong rồi."

Chờ hai người chuẩn bị xong mọi thứ, đến trấn trên đã là sáng muộn, bởi vì Lý tiểu ca nhi có thai Vương bà tử liền ở nhà chăm sóc Lý tiểu ca nhi, đại phu nói thân thể Lý tiểu ca nhi có chút suy nhược nên giai đoạn đầu thai kỳ cần tĩnh dưỡng.

Vương bà tử nhiệt tình chiêu đãi Hứa Thanh và Lý Trường Phong, đặc biệt sau khi nhìn thấy Đoàn Đoàn mập mạp còn hướng hai người học hỏi kinh nghiệm, nói đây rốt cuộc là dưỡng như thế nào mà lớn lên tràn đầy năng lượng như vậy.

Lý tiểu ca nhi tuy rằng mới làm mẹ, nhưng tinh thần cũng không tồi, Vương Lỗi và Vương phụ đã đến cửa hàng.

Sau khi nhìn qua Lý tiểu ca nhi, Hứa Thanh dùng thân phận người từng trải giảng giải những việc cần chú ý, sau đó cùng Lý Trường Phong cáo biệt.

"Vương gia bà tử kia cũng không tồi." Hứa Thanh gần như bị sự nhiệt tình của Vương bà tử dọa sợ, Lý Trường Phong tuy rằng không quen với sự nhiệt tình của Vương bà tử, nhưng cũng không phủ nhận lời Hứa Thanh nói, "Xác thật không tồi."

Hứa Thanh mỉm cười, vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to của Lý Trường Phong, khiến Lý Trường Phong đang ôm Đoàn Đoàn nhìn qua, người qua đường thấy một nhà ba người, hán tử cao lớn uy mãnh, ca nhi nhỏ nhắn thanh tú, ngay cả hài tử bọn họ ôm cũng ngoan ngoãn đáng yêu, thật là một nhà ba người khiến người khác hâm mộ.

Hứa Thanh cảm nhận được ánh mắt chúc phúc của người qua đường, cũng cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, nào biết Lý Trường Phong hiểu sai ý, nghiêng đầu qua nói nhỏ bên tai cậu một câu khiến Hứa Thanh tức khắc cảm thấy bầu không khí hoàn toàn biến mất.

Lý Trường Phong nói chính là: "Sao vậy? Tối hôm qua làm không đủ sao? Ngoan, trở về cho ngươi."

Cho em gái ngươi ấy! Bầu không khí ấm áp này! Biện pháp tốt để chữa lành vết thương này! Đã bị phá hỏng như vậy! Thật tức giận!

Lý Trường Phong nhìn bóng dáng Hứa Thanh tức giận đùng đùng rời đi, còn tưởng rằng tức phụ nhi nhà hắn da mặt mỏng nên ngượng ngùng.

------------wattpad. com-----------

Thời gian trôi qua từng ngày, thời tiết cũng càng ngày càng nóng, nhưng điều này lại khiến người nông dân tươi cười vui vẻ, năm nay thu hoạch rất tốt, ông trời không bạc đãi bọn họ.

Thu hoạch vụ thu không bao lâu, trong viện Lý gia, đồng ruộng và lương thực của Lý lão đại được chia tới tay, vốn dĩ chuyện phân gia đã trần ai lạc định, nào biết lại có chuyện lớn xảy ra.

"Cái gì?! Ngươi nói đệ ca nhi và Tam đệ phụ đều sinh non?!"

Hứa Thanh không thể tin vào tai mình, Lý Trường Phong đến trấn trên mua đồ, làm sao lại mang về một tin tức như vậy!

Sắc mặt Lý Trường Phong cũng khó coi, "Nghe nói thu hoạch vụ thu xong, mẹ muốn chúc mừng năm nay được mùa đã kêu đệ ca nhi bọn họ trở về, cũng không biết thế nào, tam đệ phụ lại đụng phải đệ ca nhi, hài tử trong bụng hai người liền không giữ được."

Hứa Thanh nghe xong trong lòng có chút phức tạp, chuyện này bọn họ cũng không được thông tri trở về, chung quy cũng không biết lại xảy ra việc này.

"Ngươi có đi gặp đệ ca nhi không?" Hứa Thanh lo lắng Lý tiểu ca nhi luẩn quẩn trong lòng liền hỏi.

Lý Trường Phong gật đầu, "Có gặp , đại phu nói tổn thương thân thể, nhưng cẩn thận điều dưỡng cũng không có vấn đề gì lớn, chuyện này xảy ra người Vương gia tuy rằng đau lòng, cũng vẫn chiếu cố rất tốt đối với đệ ca nhi, điều này khiến ta cũng yên tâm không ít."

Hứa Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu chỉ sợ Vương gia không nói lý, bởi vì chuyện hài tử này mà trách cứ Lý tiểu ca nhi.

"Người Lý gia thì sao?" Hài tử của hai người đều mất, một người là quý tức (con dâu út), một người là ca nhi thân sinh, chuyện lớn như vậy Lý gia cũng sẽ không thể yên ổn.

"Hừ, bọn họ không còn mặt mũi tìm đệ ca nhi phiền toái, không quản tốt cái miệng của mình, làm hại hai người gặp kết cục này, trốn còn không kịp! Tuy nhiên," Lý Trường Phong nhớ tới tình trạng thân thể Lý Vương thị, "Đại phu nói tam đệ phụ sợ là không còn cơ hội, hài tử của hắn so với đệ ca nhi lớn hơn nhiều tháng, cơ thể đã hoàn toàn bị tổn thương."

Nghe những lời này của Lý Trường Phong, Hứa Thanh biết chuyện này sợ là không phải hai người dựng phu va chạm đơn giản như vậy, nhưng nếu Lý Trường Phong không nhiều lời, chắc là cũng sốt ruột về chuyện này, "Nếu chúng ta đã biết chuyện, vậy trở về xem thế nào."

Chuyện này dù sao cũng nên trở về quan tâm an ủi một chút, chính là Lý Trường Phong và Hứa Thanh tới Lý gia, lại chỉ thấy cánh cổng đóng chặt, ách, cũng không hẳn là như vậy, Hứa Thanh bất đắc dĩ nhìn xuống tay cậu, ít nhất Lý lão bà đã mở cửa lấy đồ bổ bọn họ đưa tới, chỉ là không cho bọn họ vào cửa mà thôi.

"Đi thôi, chúng ta lại đi trấn trên thăm đệ ca nhi."

Hứa Thanh tự động bỏ qua sắc mặt gì đó, rốt cuộc trong nhà vừa mới mất đi một hài tử, việc này nếu đặt ở trên người cậu, cậu cũng không muốn thấy người ngoài, tuy rằng cậu cũng không biết cậu có được tính là người ngoài không, Hứa Thanh nhìn Lý Trường Phong, nhi tử này, sẽ không phải là nhặt được đi...

Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đi vào Vương gia, Vương bà tử đang dọn dẹp trong sân, ngay cả Vương Lỗi cũng ở trong nhà.

Lý Trường Phong và Vương Lỗi nói chuyện với nhau, Đoàn Đoàn cũng bị Vương bà tử hiếm lạ ôm đi, Hứa Thanh nghĩ Lý tiểu ca nhi vừa mới mất hài tử, cậu cứ thế mang theo hài tử đi vào cũng không thích hợp, hơn nữa Đoàn Đoàn hiện tại cũng không sợ người lạ, Hứa Thanh cũng không lo lắng.

Lý tiểu ca nhi sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường, vốn dĩ thân thể không mập lại càng gầy ốm đi không ít, cho dù Vương Lỗi và Vương bà tử bọn họ không trách hắn, thậm chí an ủi hắn sẽ còn có lại, Lý tiểu ca nhi cũng không thể tiêu tan, kia dù sao cũng là hài tử đầu tiên của hắn, hắn làm sao có thể quên được.

"Nhị tẩu...."

Lý tiểu ca nhi nhìn Hứa Thanh tiến vào, khóe mắt phiếm ướt, cũng không biết tại sao nhìn thấy Hứa Thanh, Lý tiểu ca nhi liền cảm thấy những ủy khuất lòng sắp trào ra ngoài.

Hứa Thanh tiến vào liền thấy bộ dạng xanh xao yếu ớt của Lý tiểu ca nhi, lại nhìn thấy chén thuốc còn bốc lên hơi nóng trên bàn bên cạnh. Hứa Thanh đưa lưng về phía Lý tiểu ca nhi cầm chén thuốc lên, sau đó, thừa lúc hắn không chú ý liền tích vài giọt linh tuyền vào trong chén. Hứa Thanh nhìn thân thể kia của Lý tiểu ca nhi, sợ là sẽ khỏe lại tương đối chậm, vì thế cậu liền tích nhiều thêm vài giọt.

"Thuốc cũng sắp nguội rồi, mau uống đi." Hứa Thanh đỡ Lý tiểu ca nhi dậy, đưa chén thuốc tới tay hắn.

"Uống thuốc có tác dụng gì? Cho dù có uống bao nhiêu đi nữa thì hài tử của ta cũng không quay lại." Nói rồi nước mắt Lý tiểu ca nhi liền theo gương mặt tái nhợt rơi xuống.

"Ai nói sẽ không quay lại, đứa nhỏ này không hoàn chỉnh đi ra từ bụng ngươi, hắn cũng sẽ không đi, ngươi hiện tại chỉ cần đem thân thể dưỡng khỏe mạnh lại, một ngày nào đó hắn sẽ quay lại."

Lời nói của Hứa Thanh khiến Lý tiểu ca nhi phảng phất như nắm được cọng rơm cứu mạng, "Thật sao? Tiếp theo vẫn là hắn sao?"

"Đương nhiên là vậy, đây là mẹ ta nói với ta, đã có người nói, vậy thì liền có khả năng là như thế, cho nên, hiện tại quan trọng nhất vẫn là ngươi đem thân thể dưỡng cho tốt, bằng không, ngay cả chuẩn bị ngươi cũng không làm tốt, hắn làm sao có thể trở về bên cạnh ngươi được." Hứa Thanh tuy rằng cảm thấy lời nói của mình giống thần côn, nhưng nếu thật sự có thể phát huy tác dụng, chung quy cũng không tồi.

"Ừm, ta muốn dưỡng thân thể thật tốt, ta muốn hắn trở về,  không phải ta cố ý, ta không thể để hắn còn chưa kịp nhìn thấy thế giới này đã phải rời đi." Nghẹn ngào nói xong Lý tiểu ca nhi liền uống một hơi hết chén thuốc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top