Chương 39

Edit & Beta: Tiểu Mun

Lâm lão đại phu nhìn bộ dáng nóng vội của Lâm Phương Lương, cũng không nói thêm nữa, "Đi đi, đi đi."

Ngụy lão nhị cùng Lý Trường Phong uống hết rượu dư lại, mặt hai người cũng không hề đỏ lên, Hứa Thanh cầm lấy chén rượu của Lý Trường Phong ngửi ngửi, quả nhiên nồng độ cồn rất thấp, Ngụy lão nhị đang ăn cá, nhìn bộ dáng Hứa Thanh ngửi chén rượu, còn tưởng rằng cậu muốn uống, "Hứa đệ phụ cũng không nói sớm, để Lý lão đệ giữ lại cho ngươi một chút!"

Vừa rồi ở trên bàn cơm Hứa Thanh liền cùng Ngụy lão nhị đem quan hệ điều chỉnh lại, bây giờ Ngụy lão nhị gọi một tiếng đều là Hứa đệ phụ, gọi đến là thuận miệng, nguyên thân cũng không có người thân trên đời, cho nên Hứa Thanh cũng không sợ người khác đem ra nói chuyện bát quái sau lưng, Lý Trường Phong cùng Ngụy lão nhị chính là huynh đệ tốt, gọi cậu một tiếng đệ phụ cũng là chuyện thật bình thường.

Hứa Thanh bỏ chén rượu xuống bàn, đẩy đến trước mặt Lý Trường Phong đang nhìn cậu, lắc lắc đầu với Ngụy lão nhị, "Không có, ta muốn ngửi xem thứ này có mùi vị gì, là loại chất lượng kém không có vị gắt."

Ngụy lão nhị vỗ đùi cười ha hả, "Rượu này kém chất lượng là phải rồi, tiệm rượu đều trộn lẫn chút nước, cũng chỉ là uống cho thỏa mãn tâm tình!" Lý Trường Phong cũng gật đầu đồng ý.

"Trộn lẫn nước? Các ngươi làm sao biết được? Kia, biết như vậy rồi sao còn có người mua?" Hứa Thanh đem nghi vấn hỏi cả hai người Ngụy lão nhị cùng Lý Trường Phong.

"Bởi vì bách tính giao thuế lương thực xong cũng chẳng còn lại bao nhiêu, đồ ăn còn không đủ còn ủ rượu làm cái gì? Ở trên chợ bán rượu cũng đều thừa nhận trộn lẫn nước, nhưng dù sao cũng có cái vị ở bên trong, giống như Ngụy nhị ca nói, uống cho thỏa mãn tâm tình."

Hứa Thanh không nghe được đáp án muốn nghe, đang muốn hỏi thêm lần nữa, ngoài cổng truyền đến tiếng gọi rất là quen thuộc.

Hứa Thanh bọn họ vừa quay đầu lại, liền thấy Lâm Phương Lương cầm tay nải, còn có chút thức ăn đứng ở mái hiên trước cửa nhà chính cười nói với bọn họ: "Lý thúc đánh xe lừa chỉ đường cho ta, cổng nhà cũng không đóng, vừa lúc nghe được giọng nói của Ngụy nhị ca ta liền tiến vào, thất lễ, thất lễ."

Hứa Thanh thật không nghĩ là Lâm Phương Lương sẽ tới cửa nhanh như vậy, Lý Trường Phong tuy rằng có chút kinh ngạc nhưng cũng không đến mức biểu hiện ra ngoài, hắn đã sớm biết tiểu tử này nhịn không được lâu, nhớ trước đây khi hắn còn chưa gả đến nhà Hứa Thanh, không phải cũng là ngày ngày nhớ thương?

Ngụy lão nhị không nghĩ tới Lâm Phương Lương lại tới nơi này, ở trong quân doanh Ngụy lão nhị, Lâm Phương Lương, Lý Trường Phong và Trần Khải chính là huynh đệ tốt, "Lâm Tử có chuyện gì mà tìm tới đây?"

Lâm Phương Lương đem thức ăn mua tới giao cho Hứa Thanh, thong dong ngồi ở trước bàn cơm, nhìn thức ăn trong chén Ngụy lão nhị, cảm thấy rất là hứng thú, "Ngươi đã quên? Hứa ca nhi hiện tại chính là nhị tẩu ta! Ta tới chúc mừng bọn họ tân hôn."

Hứa Thanh đến phòng bếp đem toàn bộ thức ăn Lâm Phương Lương mang đến đổ vào mấy cái chén rồi bưng lên bàn, "Đồ ăn này vẫn còn nóng hổi, mọi người ăn tạm, lần sau ta sẽ tự làm một bữa cơm ngon hơn."

Lâm Phương Lương đã bắt đầu ăn cá hầm, ừm, đủ vị! Hắn chính là thích đồ ăn hương vị đậm đà, không thể tưởng tượng được cá này còn có thể chế biến như vậy! "Rất ngon! Ta cũng muốn học cách làm món này, lần sau sẽ làm cái này ăn!"

Ngụy lão nhị ha ha cười, "Tiểu tử ngươi và ta giống nhau, đều thích hương vị đậm đà! Đủ vị! Ta trở về cũng để mẹ ta nấu thử xem, về sau cũng có thể bớt chút tiền mua thịt!"

"Vậy ta đem cách làm nói cho các ngươi một lần, sau khi trở về liền theo lời ta nói mà làm." Phương pháp nấu cá hầm này Hứa Thanh cũng không giữ cho riêng mình, nếu muốn về sau làm nghề mộc ở trong thôn có sinh ý, phải tạo mối quan hệ với mọi người, huống hồ cá cũng không phải là chỉ làm được một món cá hầm này, hoa tiêu cũng không phải mọi nhà đều có.

Khi Hứa Thanh nói cách làm món cá hầm, Lý Trường Phong liền nhìn chằm chằm vào cái tay nải không nhỏ Lâm Phương Lương đặt trên ghế, Lý Trường Phong hơi híp lại hai mắt hẹp dài, bộ dáng tiểu tử này là muốn ở lâu dài a! Nhớ tới hai ngày nay ban đêm không hoạt động, trong lòng Lý Trường Phong không thoải mái, lúc trước hắn tại sao lại miệng tiện mời Lâm Phương Lương tới cửa chơi đây!

Lâm Phương Lương nghe Hứa Thanh nói cách làm món cá, vẫn luôn cảm giác ánh mắt âm trầm của Lý Trường Phong quét ở trên người mình, hắn vội vàng quay đầu lại, dùng ánh mắt hỏi Lý Trường Phong chuyện gì, phải biết rằng trong bốn người bọn họ, Lý Trường Phong người này là khó đối phó nhất, lòng dạ thật đen tối!

Lý Trường Phong đang nghĩ tới hoạt động ban đêm bị quấy rầy, cũng không chú ý tới ánh mắt dò hỏi của Lâm Phương Lương, Hứa Thanh nói xong cách làm với Ngụy lão nhị liền thấy Lý Trường Phong cùng Lâm Phương Lương "Bốn mắt nhìn nhau" bộ dáng thâm tình.

"Các ngươi làm gì đây?" Ngụy lão nhị là người tính tình ngay thẳng, trực tiếp liền hỏi ra miệng, Hứa Thanh lại không nói gì, ánh mắt kia của Lý Trường Phong cũng không phải ánh mắt thân thiện, nhưng mà nhìn một người hán tử như vậy, trong lòng cậu cũng không thoải mái!

Lâm Phương Lương và Lý Trường Phong vội vàng chuyển tầm mắt , Lý Trường Phong nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Ngụy lão nhị, ánh mắt phát sáng, "Là thế này, ta cùng Lâm Tử đang thương lượng một chuyện, hắn nói muốn đi tới nhà ngươi ở vài ngày, cũng không biết ngươi có nguyện ý hay không?" Nhà Ngụy lão nhị chỉ có một nhà đại ca, cùng với Ngụy thẩm, Ngụy thúc, so với nhà bọn hắn thì thuận tiện hơn, người khác cũng sẽ không nói dèm pha.

Lâm Phương Lương đang muốn phản bác, ở trên đường hắn đã hỏi thăm rồi, Hứa gia này cách nhà Tạ ca nhi rất gần, nhà Ngụy lão nhị ở đâu hắn cũng không biết! Nếu là cách Tạ ca nhi quá xa, hắn cũng chỉ có thể ôm nhớ thương trong lòng mà thôi!

"Đương nhiên có thể! Hiện tại cũng đã ăn xong, Lâm Tử, đi! Đi tới nhà ta nhìn xem!" Ngụy lão nhị chính là một người nhiệt tình, nghĩ huynh đệ tốt muốn tới nhà mình chơi, cũng cảm thấy tâm tình thật tốt!

"Ta!" Lâm Phương Lương cũng sợ sức lực mạnh mẽ của Ngụy lão nhị, đang muốn giải thích hiểu lầm một chút, lại thấy hai mắt Lý Trường Phong tràn đầy uy hiếp, Lâm Phương Lương sửng sốt, lại thấy Hứa Thanh bên cạnh vẻ mặt mờ mịt, nhớ tới lời cha Lâm nói trước khi ra cửa, đành phải nuốt xuống lời đã ra tới cổ họng, đáp ứng Ngụy lão nhị, sau đó cáo biệt Hứa Thanh bọn họ, đi tới nhà Ngụy lão nhị rồi.

"Ngươi nghỉ ngơi một chút, để ta dọn dẹp!" Lý Trường Phong ấn Hứa Thanh đang muốn thu chén xuống ghế, tay chân nhanh nhẹn thu dọn bàn ăn, Hứa Thanh cũng không từ chối, cậu thích nấu cơm, nhưng lại không thích rửa chén.

"Các ngươi tính toán cái gì đây?" Đừng tưởng rằng cậu không nhìn thấy ánh mắt giữa hai người là uy hiếp và sửng sốt, không cần đoán cũng biết hai người bọn họ có vấn đề!

"Buổi tối ta chỉ thích hai người ở nhà, không thích có thêm một người chướng mắt, lại nói hắn không phải muốn tìm Tạ ca nhi sao? Nhà Ngụy nhị ca ở trong thôn vừa vặn thuận tiện!" Lý Trường Phong cũng không gạt Hứa Thanh suy nghĩ trong lòng mình, ở trước mặt Hứa Thanh, hắn vẫn luôn không hề giấu diếm tính tình.

Hứa Thanh đi theo Lý Trường Phong vào phòng bếp, nhìn hán tử cao lớn ở nơi đó thật cẩn thận rửa chén, đột nhiên cảm thấy cậu thật sự càng ngày càng không thể xa Lý Trường Phong, "Ngươi không thể suy nghĩ như vậy, về sau luôn có người thứ ba xuất hiện."

Lý Trường Phong nghe lời này, ngẩng đầu nhìn Hứa Thanh trên mặt tràn đầy tươi cười với mình, một lúc sau, hắn mới lộ ra tươi cười lớn, "Được!"

Lâm Phương Lương ngồi trên xe lừa Ngụy lão nhị điều khiển, không ngừng đánh giá phòng ốc cuối thôn, "Ngụy nhị ca, hỏi ngươi chuyện này." Ngụy lão nhị đánh xe lừa, cả người nghiêng qua lắc lại, "Nói đi, muốn hỏi chuyện gì."

"Mấy năm trước ta từng gặp một vị thúc thúc họ Tạ ở thôn Hạnh Phúc, cũng tương đối có duyên, không biết nhà thúc ấy ở chỗ nào?" Lâm Phương Lương từ nhà Hứa Thanh bọn họ đi ra, đến bây giờ cũng không biết ở cuối thôn này đâu mới là nhà Tạ ca nhi, hắn nhìn cũng đã lâu nhưng vẫn không phát hiện ra, Lý thúc nói là nhà đầu tiên ở cuối thôn, nhưng mà hắn nhìn thế nào cũng thấy mấy nhà đối diện nhau, nào có nhà nào là đầu tiên đâu?

"À, Từ nhà Hứa đệ phụ bọn họ đi ra một ngã rẽ khác, nhà đầu tiên trong thôn chính là một nhà họ Tạ."

Lâm Phương Lương thiếu chút nữa liền nhảy dựng lên, "Nghĩa là chúng ta không đi con đường kia?!" Ngụy lão nhị cũng không phát giác được cái gì không đúng, "Đúng vậy, đi con đường này về nhà ta gần hơn một chút, ngươi muốn đi tìm thúc ấy sao? Có rất nhiều thời gian, đi tới nhà ta trước!"

"Đây không phải vấn đề đi đến nhà ai trước ..." Lâm Phương Lương quả thực muốn choáng váng rồi, hắn còn nghĩ sẽ lén lút đứng ở bậc cửa trước cổng nhà Tạ ca nhi biết đâu vận khí tốt có thể sẽ nhìn thấy người, còn không thì dù nghe được giọng Tạ ca nhi nói chuyện, hắn cũng sẽ thật cao hứng!

Thu thập xong phòng bếp, mưa bên ngoài cũng đã tạnh, Lý Trường Phong liền bắt đầu làm tủ gỗ, Hứa Thanh nhìn đống gỗ tùng trong sân, đi lên sờ sờ, "Chẳng lẽ thật sự không có người nghĩ tới dùng vật liệu gỗ khác làm gia cụ sao?"

Phải biết rằng dùng gỗ tùng làm đồ vật đều phải đem đi phơi nắng, ánh nắng mặt trời chiếu vào cũng bị thay đổi màu sắc, hơn nữa, bởi vì đặc tính của gỗ tùng có chứa lượng nước cao, chất gỗ mềm, cho nên không chắc chắn như những loại gỗ đặc khác, tương đối dễ dàng xuất hiện rạn nứt và biến dạng.

Tuy rằng gỗ tùng tự nhiên mộc mạc, tươi mát đẹp đẽ, gần gũi tự nhiên, nhưng đồng thời cũng tồn tại một khuyết điểm, đồ dùng bằng gỗ tùng phải tránh ẩm ướt, nếu để bị ẩm sẽ bị thay đổi màu sắc.

Lý Trường Phong vội vàng xử lý gỗ, nghe thấy nghi vấn của Hứa Thanh vẫn kiên nhẫn trả lời lần nữa: "Này thật sự là không có, bởi vì dùng gỗ tùng làm gia cụ là thật lâu trước kia có một người nghĩ đến, nghe nói trước kia mọi người đều là dùng cây trúc hoặc cục đá để làm."

Hứa Thanh càng nghe càng vui mừng hớn hở, "Vậy ngươi biết bên ngoài người ta dùng cái gì làm gia cụ không?" Nơi này cách kinh đô quá xa, thế giới bên ngoài rất lớn, nói không chừng đã có người dùng vật liệu gỗ khác làm gia cụ.

Lý Trường Phong lắc đầu, "Cái này ta cũng không biết, thế nào? Ngươi muốn dùng vật liệu gỗ khác làm sao? Tuy rằng chưa có làm thử qua, nhưng nếu là ngươi muốn, ta đều có thể làm."

"Ta là thấy gỗ tùng làm gia cụ màu sắc khó coi, muốn thử xem vật liệu gỗ khác có phải cũng có thể làm hay không, nếu có thể, chúng ta đây không phải là có thể bộc lộ tài năng trong rất nhiều thợ mộc sao?"

"Được, nghe theo ngươi, thử xem đi." Chỉ cần là Hứa Thanh muốn làm, Lý Trường Phong liền sẽ không cự tuyệt, chỉ cần cậu cao hứng là tốt rồi, huống hồ tức phụ nhà mình chủ ý cũng lớn! Nghe cậu chuẩn xác không sai.

Hứa Thanh chu chu môi, "Cái gì cũng đều nghe ta, ngươi không sợ ta sẽ nói sai sao?" Rõ ràng là người phúc hắc, lại luôn nghe theo chủ ý của cậu, tuy rằng khiến cậu có cảm giác thích thú giống như một đương gia trong nhà, nhưng mà Hứa Thanh lại bắt đầu cảm thấy Lý Trường Phong quá nghe theo ý mình.

Lý Trường Phong bất đắc dĩ ngừng tay lại, "Ta đây tự đưa ra yêu cầu, không phải ngươi không đồng ý sao?"

Nghe được lời này Hứa Thanh nháy mắt cảm thấy mình bị oan uổng, "Ngươi đã nói ra yêu cầu gì? Ta làm sao lại không đồng ý?"

Lý Trường Phong khom lưng ghé sát miệng vào tai Hứa Thanh, nhẹ nhàng cắn cắn vành tai cậu, "Buổi sáng hôm nay, ta nói...". Nghe Lý Trường Phong nói, mặt Hứa Thanh cũng càng ngày càng đỏ, "Cuối cùng không phải ngươi không có đồng ý sao?"

Hứa Thanh đẩy Lý Trường Phong ra, xoay người bỏ đi, "Ta đi cắt cỏ heo, ngươi làm chuyện của ngươi đi!" Lời này hắn còn không biết xấu hổ mà nói ra!

Sáng sớm đã động dục, cậu không nghĩ tới, Lý Trường Phong nói có biện pháp khác muốn cậu làm thử xem, ban đầu cậu còn tò mò là biện pháp gì, sau khi nghe xong trực tiếp vỗ một phát vào đầu Lý Trường Phong, nghĩ cũng hay lắm!

Lý Trường Phong thấy bộ dáng Hứa Thanh vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt đỏ rực, trong mắt cũng ngập nước, cực kỳ giống bộ dáng sau khi bọn họ làm chuyện kia, cũng không biết buổi tối hôm nay có cơ hội ăn thịt hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top