Chương 24: Không đánh cậu liền có thể thành thật sao? ( Gia Gia)
Thẩm Quy Hải ở một biệt thự dưới danh nghĩa Thạch Lam nhàn nhã xem TV cả một buổi sáng, giữa trưa ăn bò bít tết, còn uống chút rượu vang đỏ, buổi chiều ngủ một giấc, cảm thấy thần thanh khí sảng (thoải mái nhẹ nhàng), liền cho người đi đón Trương Nhược Cốc.
Ban đầu hắn cân nhắc Trương Nhược Cốc nhiều ít cũng sẽ nháo nháo một chút nhưng không nghĩ tới, tiểu gia hỏa kia dọc theo đường đi, vẫn luôn chỉ nói tin tức tốt, chuyện của Lục Khánh lại một câu cũng chưa hỏi. Trương Nhược Cốc như vậy, Thẩm Quy Hải thật ra cũng cảm thấy mừng rỡ nhẹ nhàng.
Xe đến trước lầu chính, Thẩm Quy Hải một bên xuống xe một bên dặn người đi gọi Diệp Lượng.
Chờ Diệp Lượng lại đây, Thẩm Quy Hải đã được hầu hạ ngồi xuống trên sô pha phòng khách, Trương Nhược Cốc cũng đang ngồi quỳ ở trên đệm mềm giúp hắn lột hạt thông.
"Chủ nhân." Diệp Lượng ở bên kia quỳ xuống thỉnh an.
Thẩm Quy Hải chỉ chỉ sô pha bên cạnh: "Ngồi đi."
Diệp Lượng lắc lắc đầu: "Diệp Lượng không dám."
Thẩm Quy Hải không nói chuyện, Lưu quản gia liền thấp giọng nói: "Diệp đại nhân, trên mặt đất lạnh, chủ tử đau lòng ngài, ngài vẫn nên ngồi đi."
Diệp Lượng nghe xong cũng không kiên trì nữa, cảm tạ xong, lúc này mới đặt nửa bên mông ngồi trên sô pha.
Thẩm Quy Hải lúc này mới tiếp tục nói: "Chuyện Lục Khánh tiến nội trạch, cậu có cái gì muốn hỏi không?"
Diệp Lượng có chút khẩn trương, nhỏ giọng trả lời: "Tiểu Lượng lần đầu tiên phụ trách chuyện lớn như thế, thật nhiều sự tình cũng đều không hiểu. Mới vừa còn đang thỉnh giáo Vấn đại nhân. Hiện tại cũng không có vấn đề cụ thể, không dám chậm trễ thời gian của chủ nhân."
Thẩm Quy Hải "ừ" một tiếng, nói: "Cậu biết dụng tâm liền tốt rồi." Nói xong, từ trong tay Trương Nhược Cốc tiếp nhận hạt thông đã được lột xong, nói: "Tư Nô tiến nội trạch, công việc phải chuẩn bị rất nhiều, chuyện cũng không phải đơn giản như mặt ngoài. Thực sự có chuyện không làm rõ được, đừng tự mình quyết định, nên tới hỏi ta liền tới hỏi ta."
"Vâng ạ." Diệp Lượng kính cẩn nói: "Cảm ơn chủ nhân."
Trương Nhược Cốc lại lột mấy hạt thông nữa, làm nũng nói: "Chủ nhân, tay đau."
Thẩm Quy Hải cười tiếp nhận hạt thông, cho hai người rời đi không cần hầu hạ. Lúc này mới nói với quản gia: "Lúc ăn cơm chiều, gọi Khang Gia Gia lại đây đi." Hôm nay thông cáo Lục Khánh vào nội trạch phát ra, hắn không quá yên tâm nhất chính là tiểu tử Khang Gia Gia kia.
"Vâng." Quản gia bởi vì chuyện của Lục Khánh cũng rất bận, một đống việc lớn việc nhỏ phải an bài, Diệp Lượng vừa mới quản sự không làm được bao nhiêu việc, ông bên này áp lực liền lớn hơn nữa. Nếu cơm chiều có Khang Gia Gia hầu hạ, ông liền dặn dò mấy thị nô cùng gia phó xong, cũng liền rút khỏi đi làm việc của bản thân.
Giữa trưa ăn không ít, buổi chiều lại không vận động, buổi tối Thẩm Quy Hải không cảm thấy đói lắm nên cũng không quá muốn ăn uống, chỉ dặn phòng bếp nấu chén mì sợi rau xanh.
Khang Gia Gia nhìn một chén thịt kho tàu trước mặt, rất ngượng ngùng nhìn về phía Thẩm Quy Hải: "Chủ nhân, ngài cũng ăn chút đi?"
Thẩm Quy Hải duỗi chiếc đũa gắp một miếng thịt, cười nói: "Miếng này ta ăn, dư lại đều là của cậu."
Khang Gia Gia ánh mắt sáng lên, thịt kho tàu a! Ngày thường Tây Cánh bên kia rất ít khi làm đồ ăn dầu mỡ như thế. Huống chi chủ nhân hôm nay còn cùng cậu dùng cơm, không cần phải hầu hạ, thật sự quá hạnh phúc!
Thẩm Quy Hải nhìn Khang Gia Gia ăn đến đầy mặt thỏa mãn, không khỏi có chút cảm khái. Trong mấy Tư Nô, chỉ có tiểu gia hỏa này là đơn giản sạch sẽ nhất, tuy rằng cũng là được nuông chiều từ bé, nhưng lại cực dễ thỏa mãn, thường thường một chút việc nhỏ là có thể làm cậu tung ta tung tăng, hí ha hí hửng hơn nửa ngày.
Nhưng vật nhỏ này lại cũng làm cho hắn đau đầu một cái là, yêu hận rõ ràng tại hoàn cảnh như nội trạch, là không được cho phép.
Ăn thịt ăn đến cao hứng làm Khang Gia Gia căn bản không chú ý tới cảm xúc Thẩm Quy Hải biến hóa, cơm nước xong, chủ nhân vậy mà còn cùng cậu ngồi xem TV. Khang Gia Gia trong lòng hiểu rõ, đây là chủ nhân vì chuyện của Lục Khánh mà cho cậu một ít an ủi nho nhỏ. Cậu kỳ thật có chút thương tâm, cậu hy vọng chủ nhân đối với cậu tốt, cũng chỉ là bởi vì thích cậu, bồi thường như vậy không phải thứ cậu muốn. Nhưng cậu không muốn để chủ nhân nhìn ra, cậu không muốn phá hỏng hảo ý của chủ nhân.
Trong TV là phim kinh dị Khang Gia Gia chọn, nội dụng về chuyện xưa của một nữ tiểu quỷ. Hình ảnh ngược lại không phải quá dọa người, nhưng Khang Gia Gia lúc kinh lúc rống lại làm tim Thẩm Quy Hải có điểm đập gia tốc. Ở lần thứ ba Khang Gia Gia nhào lên người hắn, Thẩm Quy Hải cuối cùng là chịu không nổi, một phen kéo Khang Gia Gia qua ấn trên đùi, bạch bạch hai cái đánh lên mông mềm.
"A! Chủ nhân, chủ nhân," Khang Gia Gia đá đá chân, bám đùi Thẩm Quy Hải, đáng thương vô cùng nói: "Chủ nhân đừng đánh mà~~~."
Thẩm Quy Hải tức giận nói: "Không đánh, cậu có thể thành thật sao?"
"Có thể, có thể ạ." Khang Gia Gia nói, dư quang thấy bên cạnh đột nhiên có một cái bóng dáng, sợ tới mức ngao một tiếng liền bổ nhào vào trên người Thẩm Quy Hải, thiếu chút nữa thọi cho Thẩm Quy Hải nôn một bụng đồ ăn buổi tối ra.
Bóng dáng kia hiển nhiên cũng bị khiếp sợ, cứng ngắc đứn tại chỗ nửa ngày, mới phản ứng lại đây, thình thịch quỳ xuống, dập đầu nói: "Nô tài quấy nhiễu Khang đại nhân cùng chủ tử, xin chủ tử trách phạt."
Thẩm Quy Hải mắt trợn trắng, đè nặng hỏa khí đang sắp trực trào, nói: "Có chuyện gì?"
Bóng dáng kia là thị nô đai hồng hầu hạ gần người, nghe chủ tử tựa hồ không có ý tứ trách cứ hắn, lúc này mới nuốt nước bọt, run run nói: "Chủ tử, nô tài xin chỉ thị an bài đêm nay."
Thẩm Quy Hải vừa nhìn đồng hồ, đã gần 9 giờ rồi. Cúi đầu nhìn về phía tiểu gia hỏa đã chột dạ quỳ xuống trên mặt sàn, vừa bực mình vừa buồn cười đá đá đùi Khang Gia Gia: "Đi tẩy rửa sạch sẽ, lăn lộn như thế, đêm nay chuẩn bị bị đánh đi."
Khang Gia Gia vừa nghe liền héo, liếc mắt nhìn Thẩm Quy Hải một cái, chỉ cảm thấy sắc mặt chủ nhân bị ánh sáng trên TV lập lòe làm cho âm trầm, thật sự quá dọa người, ngay cả một tiếng xin tha cũng không dám, ngoan ngoãn đi theo thị nô đi tẩy rửa.
Chờ cậu thanh khiết, bôi trơn cùng khuếch trương, Thẩm Quy Hải cũng tắm rửa xong, đang ngồi ở trên sô pha phòng ngủ chính xem điện thoại, Khang Gia Gia mắt sắc nhìn thấy thước gỗ đã đặt sẵn sàng trên tay vịn sô pha.
"Chủ nhân ~~~" Khang Gia Gia thật cẩn thận đi qua, vừa quỳ xuống liền xin tha: "Gia Gia sai rồi, ngài đừng đánh Gia Gia được không."
Thẩm Quy Hải ngoài cười nhưng trong không cười ha hả hai tiếng, làm cái thủ thế xoay người đối với Khang Gia Gia.
Khang Gia Gia trề môi, cọ tới cọ lui xoay người, thân trên nằm sấp xuống, bị Thẩm Quy đá một chân Hải trên mông, mới run run rẩy rẩy nâng cái mông nhỏ lên. Phía sau truyền đến âm thanh vật liệu may mặc cọ xát trên sô pha thuộc da, còn không có đánh, Khang Gia Gia liền nhịn không được nhỏ giọng kêu lên: "Chủ nhân nhẹ chút!"
Thẩm Quy Hải cười lạnh, nguyên bản không muốn dùng lực, lại bị tiểu gia hỏa này một hai xin tha, dùng năm thành sức lực chụp xuống. Mông thịt trắng nõn lập tức bị thước áp xuống, lại bắn lên, hiện ra một vệt dấu hơi đỏ ửng.
"A!" Khang Gia Gia khẩn trương nắm lấy thảm dưới thân, tự giác điểm số: "Một, chủ nhân lại nhẹ chút."
"Hai, đau..."
"Ba, a, chủ nhân đừng lại đánh nữa mà~~"
"Bốn, đau quá chủ nhân..."
"Năm! Chủ nhân đừng đánh, Gia Gia còn muốn hầu hạ ngài nữa!"
Thẩm Quy Hải cảm thấy buồn cười, Khang Gia Gia tuy rằng quá không chịu đánh, nhưng thời điểm bị đánh lại rất có ý tứ, không đánh vài cái là có thể đánh khóc, cũng không biết hốc mắt làm thế nào mà chứa được nhiều nước thế.
Xoa xoa phần mông có lực đàn hồi mười phần trước mắt, Thẩm Quy Hải bất mãn nói: "Còn chưa đủ nóng đâu."
Khang Gia Gia sửng sốt, ngây ngốc hỏi: "Cái gì không đủ nóng ạ?"
"Mông này," Thẩm Quy Hải tăng thêm sức lực, lại là một thước chụp xuống: "Gia thích chơi mông nóng hầm hập."
"A!" Khang Gia Gia cảm thấy lần này thật sự rất đau, lại bị ý tứ trong lời nói của Thẩm Quy Hải dọa đến ngẩn người, lung tung xin tha nói: "Chủ nhân, Gia Gia đau, ngài, ngài cũng nghỉ ngơi một chút được không. Gia Gia đi lấy khăn lông ấm che mông, che nóng rồi lại hầu hạ chủ nhân được không?"
....... Thẩm Quy Hải lười lại cùng tiểu gia hỏa này chơi chiêu, liên tiếp liền hung hăng đánh sáu bảy thước, làm cậu bị đánh đến dịch về phía trước, khẽ kêu liên tục.
Nghe được trong thanh âm Khang Gia Gia mang theo tiếng khóc nức nở, Thẩm Quy Hải lúc này mới buông thước, nhẹ nhàng đá hai cái tiểu cầu lắc lư dưới hạ thân, lệnh: "Bò trên giường đi."
Tiểu gia hỏa sợ đau, nhưng lên giường lại luôn rất tích cực. Nếu là trước đây, Khang Gia Gia sớm lăn long lóc nhảy trên giường đi, nhưng hôm nay Thẩm Quy Hải nói xong, lại không thấy người kia động đậy.
-------
p/s: mn thỉnh thoảng cmt ủng hộ tui lấy động lực nha~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top