chương 4

Bỏ đi quần áo chính mình, nhìn quanh bốn phía, Tử Mị vừa lòng gật đầu, hiện tại phòng có vẻ hỗn độn. Sau đó, tại trên thân thể của chính mình nhu niết, làn da trắng nõn nổi lên khối khối xanh tím. Tử Mị thủ pháp rất có kỹ xảo, loại hồng ngân trộn lẫn xanh tím này, như là bị kịch liệt ôm hôn qua.

Hiện tại nàng sẽ chờ Tư Đồ Thương, nhưng trong lòng vẫn có điểm không yên bất an.

Mà nam nhân đang ngủ, đối với này hết thảy, hoàn toàn không hay biết gì.

*****
Vừa xuống phi cơ Tư Đồ Thương phi thường mệt mỏi, hắn đã có vài ngày không hảo hảo nghỉ ngơi, vì chính là lần này cùng Mafia nước Mĩ hợp tác.
'Hừ, lão nhân Mĩ quốc không phải dễ đối phó', Tư Đồ Thương ở trong lòng nói thầm một tiếng, xem như phát một hồi oán khí.

" Chúng ta trực tiếp đi 'Thiên Đường'?" Thanh âm thanh lãnh theo bên trái truyền đến. Trừ bỏ Liệt Hàn, trợ lý của hắn. Tư Đồ Thương sẽ không yên tâm để cho người khác tới gần hắn một thước như vậy, nhất là từ phía sau. Liệt Hàn đẩy kính mắt, bề ngoài nhã nhặn, để người khác không thể cùng danh xưng " La sát" liên hệ với nhau. Bất quá, là người Tư Đồ Thương tín nhiệm, năng lực không thể quá kém cỏi.

"Ân" Trong thanh âm thanh mang theo điểm từ tính, động tác tao nhã, hơn nữa một thân quần áo Amrani. Phản phất khí chất quý tộc trời sinh.

Tư Đồ Thượng tuyệt không nghĩ về nhà, nhất là tại thời điểm hắn mỏi mệt. Đương nhiên theo lẽ, 'Thiên Đường' trở thành nơi hắn dùng để nghỉ ngơi.

Con xe yêu quý của Tư Đồ Thương đã  đứng ở bên ngoài từ lâu, đối với ánh mắt kinh diễm của mọi người phóng tới, Tư Đồ Thương đã sớm thành thói quen. Ánh mắt thâm thúy, cái mũi cao thẳng, đường cong gương mặt tuấn lãng, dáng người cao ngất, không chỗ nào không phát ra dã tính. Là một vương giả trời sinh. Những thứ khi bé hắn trãi qua khiến hắn có được sự thành thục vượt xa bạn cùng lứa.

Tao nhã kéo cửa xe, ngồi trên Lamborghini reventon. Này diện mạo mới gọi là greybarra[ du thuyền xám], cùng bánh xe hắc sắc cá tính phối hợp một chỗ thật sự đẹp mắt.(đoạn này chém bay não a~)

Reventon thân xe là y theo f22 phong cách xe chiến đấu tiến hành thiết kế, thẳng tắp đường cong buộc vòng quanh rất nhiều góc nhọn, làm cho cả thân xe tràn ngập cảm xúc tốc độ. Đầu xe giống như trình tự chiến đấu cơ khâm dực bình thường, đuôi xe đèn led sau, vị trí chính giữa lắp một dàn ống thoát khí siêu đại, kết hợp lưu khí sau bảo can đẳng(?), như là chiêu cáo thế nhân, giấu ở dưới xác xe này, là cỡ nào cuồng dã. Này phi thường phù hợp với thẩm mỹ quan và cá tính của Tư Đồ Thương.

" Lên xe"

Không chờ Liệt Hàn ngồi ổn, xe thể thao liền biến mất trong màn đêm tối, lưi lại chỉ còn thanh âm chói tai của động cơ.

" Tư Đồ, ngươi muốn hại chết ta a." Hướng  về phía Tư Đồ Thương gầm nhẹ một tiếng. Có thể cùng với Tư Đồ Thương nói chuyện như vậy cũng chỉ có Liệt Hàn, hắn không chỉ là một trợ lý. Bọn họ rất sớm đã nhận thức, như bạn bè bình thường.

" Không phải còn chưa có chết sao?" Tư Đồ Thương trêu chọc trở lại một câu.

Bọn họ bình thường là như hình với bóng, là bang phái người đứng đầu bang phái lớn nhất, nơi nơi bị ám sát.

Xe vững vàng dừng ở cửa 'Thiên Đường', cho dù đã là đêm khuya, 'Thiên Đường' lại ánh hồng lóe sáng.

Đem chìa khóa ném cho thủ hạ đã sớm đứng chờ, hắn yêu xe như vậy nên sẽ không tùy tiện tại bên đường dừng lại. 'Thiên Đường' tạo riêng cho  khách nhân có thân phận cao quý một bãi đỗ xe tư nhân, điểm này làm Tư Đồ Thương thực vừa lòng.

Liệt Hàn theo Tư Đồ Thương đi vào thang máy VIP, mà bảo tiêu của hắn hướng một cửa thang máy khác. Cửa khép lại, Tư Đồ Thương liền khoanh hai tay trước ngực, đầu hơi hơi tựa vào trên tường chợp mắt, hắn rất muốn hảo hảo ngủ một giấc a.

Nhìn Tư Đồ Thương như vậy, Liệt Hàn thở dài một hơi, Tư Đồ quá mức miễn cưỡng chính mình, mỗi một sự kiện đều phải cầu hoàn mỹ. Hắn đi theo Tư Đồ đã rất nhiều năm. Hắn biết tuy bây giờ Tư Đồ Thương chiếm được địa vị không thể dao động, chiếm được sự tán thành của mọi người trong bang, nhưng tâm hắn vẫn như cũ cô đơn, tịch mịch.

"Đinh". Thang máy kêu lên, đem suy nghĩ Liệt Hàn kéo lại. "Tư Đồ, ngươi trước nghỉ ngơi đi, ta có chút việc phân phó xuống cho bọn họ."

Vừa mới tiến nhập phòng khách, Tư Đồ Thương liền ngửi ra một loại hương vị không tầm thường, chẳng lẽ là sát thủ ngu xuẩn? Lần này tựa hồ biến thông minh. Đẩy ra cửa phòng, nhìn đến cảnh tượng bên trong, Tư Đồ Thương không vui nhíu lại mày kiếm. Quần áo tùy ý vứt bỏ trên mặt đất, cũng bao gồn nội y. Còn có hơi hơi hở ra giường, là ai lá gan lớn như vậy, dám lăn đến giường của hắn.

Luôn luôn có tính khiết phích, Tư Đồ Thương chán ghét người khác động đến đồ gì đó của hắn, hắn thật là muốn nhìn, là gia khỏa nào không biết tốt xấu như vậy. Thông thả tiến lên, kéo ra tấm chăn mỏng. Là hai người trần trụi, thân thể phủ đầy hôn ngân, người ở ngoài nhìn đến, khẳng định đã trải qua một hồi sự tình kịch liệt.

Chỉ là gặp phải Tư Đồ Thương, như thế nào không biết có hay không gian trá. Là nữ nhân kia a, thật sự là được một tấc lại muốn tiến một thước. Vốn cảm thấy nữ nhân này có điểm biết suy nghĩ hơn, biết đúng mực. Cho nên là người hắn lưu lại bên người lâu hơn một chút, không nghĩ tới nàng cũng ngoạn loại này kĩ xảo thấp kém này.

Kỳ thật Tử Mị vẫn đều tỉnh, nàng đang chờ đợi, nàng muốn biết phản ứng của Tư Đồ Thương.

"Hừ, ngu xuẩn nữ nhân, còn chưa cút xuống dưới" , thanh âm thong thả, như trước tràn ngập từ tính,  động tác như trước tao nhã. Chỉ là nghe vào tai Tử Mị cùng là một phen hương vị khác.

Phân phó xong việc Liệt Hàn vốn định trở về phòng nghỉ ngơi, lại nghe đến một thanh âm mang theo điểm tức giận. Hướng tới phòng Tư Đồ đi đến, nhìn đến tình cảnh như vậy, lắc lắc đầu.

Rõ ràng biết Tư Đồ Thương không thể dễ dàng tha thứ loại hành vi tự chủ hành động này, bởi vì Tư Đồ Thương không cho tha thứ người khác khiêu chiến uy nghiêm của hắn. Này nữ nhân thật sự không sợ chết. Cắm cho Tư Đồ Thương cái sừng này a.

Tử Mị nhìn thoáng qua Tư Đồ Thương, trong ánh mắt mang theo khẩn cầu, nàng muốn tìm kiếm biểu tình khác trên mặt Tư Đồ Thương. Nhưng là tại gương mặt luôn mê người kia, như trước là biểu tình lạnh lùng bất biến.

Theo Tư Đồ Thương đã lâu, nàng phi thường hiểu được sát ngô quan sắc(nói chung là nhìn mặt mà sống). Nàng biết, nàng như vậy là đã đem chính mình đẩy xuống vực sâu, còn không kịp từ dưới giường đứng lên, đã bị một cỗ lực đạo kéo xuống dưới chân Tư Đồ Thương. Hồi lâu liếc mắt nhìn nam nhân còn đang ngủ say, can đảm bắt lấy cổ chân Tư Đồ "Hắn, là vô tội".

"Nguyên lại ngươi còn có tâm tư lo lắng cho người khác a." Tư Đồ Thương trên cao nhìn xuống nữ nhân bên chân.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top