Chương 1: Nhập diễn
Tác giả: Quan Chân
Edit: Cánh Cụt biết bay
Là ai?
Thanh âm khe khẽ nói nhỏ ở thật xa truyền tới , lại nhắc tới tên của mình, Trương Chước Dạ kỳ tích thu vào trong tai.
"Chính là phòng này, tối hôm qua trong video người qua đường quay được hắn vào phòng này."
"Từ từ ngươi đi liên hệ paparazzi... Tơ bông thiếu niên 5 năm trước cũng là nhóm thần tượng nhất thời nổi tiếng , nếu không phải lúc ấy Trương Chước Dạ hắn bị gièm pha, thì nhóm này cũng không đến mức phải giải tán, trước khi gia nhập Tơ bông thiếu niên Trương Chước Dạ từng sa đọa, ban đêm ở lại trong phòng khách sạn của người xa lạ, hư hư thực thực trở thành nhân viên phục vụ đặc thù của khách sạn, tin tức này truyền thông nhất định cảm thấy hứng thú."
"Ha ha, lại nói tiếp tiểu tử này lớn lên thật câu nhân, đều 5 năm không có xuất hiện ở trên màn ảnh , nhan sắc còn không tiêu tan, hắn bị bỏ thuốc thật tiện nghi cho người xa lạ ở phòng này nghe nói bản thân Lư ca đều không có đắc thủ đâu!"
"Đừng lãng phí thời gian, Lư ca lần này cần đem người dìm chết, đã tới chậm còn có thể chụp được cái gì , có chứng cứ để tuôn ra tới so bắt gió bắt bóng tốt hơn ,bằng chứng vững chắc như núi!"
"Sao có thể nhanh như vậy, thuốc kia rất lợi hại, không chừng đến bây giờ còn không có xong việc, huống hồ trong giới giải trí này, bắt gió bắt bóng là đủ rồi, chỉ cần tung ra tin hắn xác thật cùng người xa lạ qua một đêm, hắn chính là có mấy trăm cái miệng cũng không thể nói rõ được."
"Ngươi canh giữ i chỗ này, đừng làm cho người chạy, ta đây đi trước!"
Là ai? Cái gì bỏ thuốc? Người nào lại muốn hại cậu?
Trái tim nhảy lên, toàn thân phảng phất như bị tháo rời , đau đến muốn mạng, đặc biệt là bộ phận nào đó không thể nói đến .
Trương Chước Dạ động thân ngồi dậy, mồ hôi lạnh toát ra, phịch một tiếng ngã lại xuống giường, chờ bớt đau đớn , mới mở to mắt mờ mịt nhìn bốn phía.
Rèm cửa kéo kín mít, không thể phân biệt được bây giờ là ban ngày hay ban đêm, đèn tường phát ra ánh sáng màu vàng ấm áp , quần áo thì ném đầy đất.
Nam nhân nằm đưa lưng về phía cậu , trên lưng từng đạo vết cào màu đỏ ở trên làn da trắng tạo ra sự đối lập có chút chói mắt, dưới chăn xúc cảm xa lạ cùng độ ấm đều nói cho Trương Chước Dạ, người nam nhân này không có mặc quần áo!
Trương Chước Dạ đầu óc ong một tiếng, toàn bộ ký ức đêm qua đều thức tỉnh.
Cậu tên là Trương Chước Dạ, từ nhỏ bệnh tật ốm yếu,đến khi thiếu niên lại chẩn ra bệnh nan y, hàng năm đều vượt qua giường bệnh ,đêm qua cậu phát bệnh nặng, nằm trên bàn phẫu thuật chữa trị , cảm giác như sắp chết , mơ mơ màng màng, thân thể như bị thiêu đốt hết sức khó chịu.
Lại chớp mắt, cậu đã cùng một nam nhân đẹp như thần tiên ôm nhau, lại còn động tay động chân.
Nếu là ngày thường nam nhân này tính thiên tiên hạ phàm như thế nào , cậu cùng sẽ tuyệt đối không làm cái gì, trong lòng cậu đối với bệnh tình của chính mình vô cùng hiểu rõ.
Bất quá chờ chết thôi.
Thế gian có quá nhiều không muốn chết lại chỉ có thể chết đi, không cách nào thay đổi cũng chỉ có thể tiếp thu.
Cậu sớm đã chuẩn bị rốt để rời khỏi thế giới này , cũng cảm thấy một ít cảm giác gần chết ,hy vọng chính mình ra đi ít nhất sẽ không quá thống khổ.
Về trải nghiệm gần chết , trong đó có một loại cách nói, thời điểm con người chết đi kỳ thật là vui sướng, giải thoát, nhẹ nhàng, cùng loại với cảm giác X cao triều.
Đến nỗi cảm nhận được chân thật như thế nào, thực xin lỗi, không chết qua, không biết.
Cảm giác gần chết của cậu đại khái chính là một loại này, bằng không như thế nào sẽ có một người vừa thấy liền không giống người thường ,xuất hiện một nam nhân đẹp tựa thần tiên, là ảo giác trong ý thức cậu tưởng tượng ra không sai.
Ngoài ý muốn chính là, trong tiềm thức thế nhưng cậu lại thích nam nhân?
Bất quá đều phải chết, Trương Chước Dạ vui sướng tiếp nhận tính hướng của mình, hơn nữa không chút khách khí trước khi chết trải nghiệm một chút cảm giác thoát khỏi thân xử nam, như vậy lại dễ chịu một ít, ốm đau đã nhiều năm, ngày thường không có cơ hội này, sau khi xong việc chỉ cảm thấy vui mừng, trước khi chết cuối cùng có chỗ thoát!
Khuyết điểm duy nhất là nam nhân này ở trên giường kêu một cái tên xa lạ, đều đã chơi đến trên giường, nhưng dường như còn rất ghét bỏ cậu, móc ra cái chai hôn môi ăn đường, Trương Chước Dạ uống sạch cái chai rồi dạy hắn một hồi, mới nghe được nam nhân sửa miệng, sợ với cẩu còn ngoan ngoãn hơn kêu tên của mình.
Nhưng nếu kia không phải trải nghiệm khi gần chết, thì cậu thật sự là cùng người xa lạ kia có một đêm hoang đường đâu?
Cảm giác tồn tại thập phần chân thật.
Trong đầu Trương Chước Dạ đột nhiên truyền đến thanh âm máy móc cứng nhắc.
【 tích! Kiểm tra đo lườn thấy ý thức của ký chủ đã thanh tỉnh, phù hợp với điều kiện trói định của bản hệ thống, thế giới nguyên bản của nguyên chủ đã ngoài ý muốn biến mất, ký chủ đến thay thế hoàn thành cốt truyện . 】
【 tích! Hoan nghênh ký chủ đi vào 《 tất cả mọi người khi đều là bạch nguyệt quang của ta 》 Thế giới trong sách, ký ức của nguyên chủ truyền lại. 】
Ngay khi cậu còn không kịp phản ứng lại , một ký ức khổng lồ liền chiếm cứ trong đầu, không thể nào phân biệt ký ức chân thật lung tung rối loạn, Trương Chước Dạ mơ hồ nghe được cái thanh âm máy móc kia đột nhiên dồn dập lên.
【 tích tích, cảnh báo! Cảnh báo! Có vật thể không rõ bên ngoài công kích, cảnh báo cảnh báo, chấp hành điều lệ bảo mật ,đem ký chủ cùng bản hệ thống cùng nhau tiêu hủy, tiêu hủy đếm ngược, 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2----】
Cuối cùng thanh âm máy móc còn không kịp nói xong, thì một thanh âm lười biếng không rõ là nam hay nữ liền thay thế nó.
【 Cắn nuốt hệ thống khác, năng lượng khôi phục ··· trong hệ thống chữa trị ··· tiến độ chữa trị trăm phần trăm, lại một hệ thống đã kích hoạt, trói định ký chủ vì Trương Chước Dạ. 】
Cảm giác qua thật lâu, kỳ thật thời gian chỉ là không đến năm phút .
Rốt cuộc Trương Chước Dạ sửa sang lại ký ức.
Cậu xuyên thư, lọt vào một quyển truyện gọi là 《 tất cả mọi người khi đều là bạch nguyệt quang của ta》ở trong sách,hắn trùng tên trùng họ với một nhân vật pháo hôi.
Suất diễn của pháo hôi rất ít, Trương Chước Dạ ấn tượng duy nhất với nguyên chủ chính là quá xuẩn, bị nữ chính thiết kế xong, cuối cùng bị tạt axit, vì bị hủy dung mà tự sát mà chết, trước khi chết cũng không biết là ai hại mình.
Đây là một quyển nhìn lên thì cảm thấy thực sảng, nhưng qua đi nghĩ như thế nào đều cảm thấy tam quan bất chính vạn nhân mê nữ chủ sảng văn.
Nói nó tam quan bất chính, là bởi vì trong sách nữ chính Hồ Thiểm Thiểm lợi dụng hệ thống, nơi nơi đi tìm mục tiêu khác phái ưu tú, cố ý chờ mục tiêu lâm vào nguy cơ khốn cảnh khi thì ra tay tương trợ, do đó làm cho người được giúp đỡ đối với cô sinh ra hảo cảm.
Mà nữ chính cứ như vậy có một đống bạch nguyệt quang nam tính ưu tú, từ đây về sau, ở bất cứ địa phương nào đều có một đống nam nhân ưu tú đứng đầu các ngành nghề nguyện ý giúp cô, xuất đạo ở giới giải trí mọi chuyện thuận lợi ,vả mặt khắp nơi.
Nam chính chính là một người nam tính có tiềm lực, giá trị tối cao.
Sau khi hệ thống thông báo nguy cơ của nam chính, nữ chính chờ ở bên đường, thờ ơ lạnh nhạt không nhắc nhở, làm cho nam chính nguyên bản nếu được nhắc nhở liền không cần bị thương bị đâm trọng thương cản thấy tuyệt vọng, cô mới làm bộ mới vừa phát hiện, mạo hiểm tính mạng dũng cảm đi ngăn cản hung thủ.
Kỳ thật hệ thống đã sớm báo cho nàng cảnh sát tới rồi, nàng không đi lên ngăn cản, nam chủ cũng sẽ không chết.
Nhìn như nguy hiểm phấn đấu quên mình kéo đủ hảo cảm, trên thực tế không có gì nguy hiểm thì cô mới dám tiến lên,dưới tình huống bảo đảm chính mình an toàn, đem ân tình hoá thành ơn cứu mạng to lớn.
Mãi luôn trợ giúp nam chính vượt qua nguy cơ, nữ chính liền trở thành người còn gái ưu tú có tấm lòng cao thượng trong lòng nam chính bất đồng với người khác, tiếp đó đối nổi lên hảo cảm với nữ chính bắt đầu theo đuổi, trải qua một ít cốt truyện cẩu huyết .Sau đó, nữ chính rốt cuộc đồng ý cùng nam chính ở bên nhau.
Còn có một người khác bị đánh giá là vai phản diện có tiềm lực giá trị tối , vai phản diện cũng bị nữ chính dùng phương pháp đồng dạng thu tới tay, lợi dụng thân phận của vai phản diện, nữ chính ở giới giải trí thành công đứng vững gót chân.
Chờ sau khi nam chính đấu thắng cha cùng em trai cùng cha khác mẹ , rốt cuộc đoạt được gia sản, cô cảm thấy về sau không cần dựa vào vai phản diện , liền thẳng thắn công khai việc cô cùng nam chính yêu nhau sự, đem vai phản diện đá, miễn làm làm nam chính hiểu lầm.
Lốp xe dự phòng mấy năm - vai phản diện là ảnh đế truyền kỳ nổi danh trong giới giải trí, tính cách nguyên bản là hỉ nộ vô thường ,không thể nắm bắt , bởi vì bị đá trực tiếp hắc hóa cùng nam chính đoạt người, nữ chính vì thoát khỏi sự day dưa của vai phản diện liền cùng nam chính liên thủ đối phó vai phản diện.
Vai phản diện nản lòng thoái chí , sau đó cùng với Trương Chước Dạ nguyên thân đi cùng một con đường ,trong bản đêm , từ mái nhà nhảy xuống, chấm dứt cuộc đời này.
Trong sách liên tục ám chỉ vai phản diện là người thừa kế duy nhất của hào môn, người đọc đều đang đợi nam chính cùng vai phản diện tranh đấu thăng cấp, vai phản diện về nhà kế thừa gia nghiệp lại cùng nam chính chiến đấu sẽ càng có cái để xem.
Nhưng mãi cho đến khi tiểu thuyết kết thúc, cái hào môn này cũng không có xuất hiện, vai phản cũng không đi kế thừa gia nghiệp, mà là đột ngột tử vong do tự sát, kết cục nữ chính cùng nam chính hạnh phúc vui sướng kết hôn.
Đối lập cái kết của vai phản diện, Trương Chước Dạ là cái chết
Vai phản diện một lòng vì nữ chính suy nghĩ, nữ chính cũng hàm hàm hồ hồ biểu đạt qua đối với cô mà nói thì vai phản diện là đặc biệt , trước khi nữ chính đá hắn , vai phản diện chưa từng làm việc nào không tốt , nơi nơi bảo vệ nữ chính, như thế nào liền rơi xuống một cái kết cục tự sát?
Tuy rằng nữ chính không có tự mình động thủ, nhưng mặc kệ là nguyên chủ, hay là vai phản diện ảnh đế, sau lưng cái chết của hai người đều có nữ chính đẩy tay, hiện tại hắn thế thân cho nguyên chủ, cùng ảnh đế tự sát tạo thành tổ hợp hai người anh em cùng cảnh ngộ, đối nữ chủ càng là chán ghét lại ghê tởm.
Trương Chước Dạ cúi đầu, năm nhân nằm ở bên người nam nhân hô hấp đều đều, dáng vẻ ngủ an tĩnh mà vô hại, không thể tin được đây là vai phản diện ảnh đế trong nguyên tác.
"Tôi nói anh này, trên đời còn có rất nhiều việc tốt đẹp mà anh chưa thử qua đâu! Tỷ như tối hôm qua, hai ta không phải lag khá vui sướng sao, về sau anh cũng có thể nếm thử một chút sự tình khác, sao có thể không tìm được lạc thú đâu? Nhưng ngàn vạn đừng nghĩ không thông" Thanh âm của cậu không tự giác mềm nhẹ, mang theo vài phần khuyên bảo.
【 cái kia, ký chủ, ngươi không cảm thấy hiện tại quan trọng nhất chính là rời khỏi đây sao? Ta vừa mới xem xét hệ thống xuyên thư , cốt truyện của ngươi không quá tốt nha? 】
Thanh âm lười biếng do do dự dự đột nhiên xuất hiện, Trương Chước Dạ bỗng nhiên đứng dậy, ý thức được trong đầu còn có cái thứ mà mình không biết, cậu bật thốt lên hỏi "Ngươi là ' Lại Đến Một Lọ ' thứ hai vừa mới xuất hiện ?"
【 đúng vậy ký chủ, một cái hệ thống xuyên thư đầu tiên đã bị ta ăn, ngươi có thể gọi ta là Lại đến một lọ hệ thống, tên gọi tắt hệ thống, nhưng ta không gọi lại đến một lọ. 】 hệ thống đánh cái cách, sửa đúng một chút.
"Đó chính là 'Tới một thùng'..."
【 là hệ thống! 】
"Nga, ta đây liền cho ngươi cái tên mới , kêu là 'Tới một thùng' đi." Trương Chước Dạ gật gật đầu cấp hệ thống một cái tên hay.
【 ký chủ thay vì rối rắm với tên của ta, không bằng trước hết nghĩ về tình huống hiện tại đi.】 hệ thống đối với cái tên như mì gói này tuyệt đối không thừa nhận, lại lần nữa nhắc nhở ký chủ.
"Đúng vậy." Trương Chước Dạ tỉnh ngộ, nhớ lại cốt truyện nguyên tác.
Nguyên tác miêu tả ở chỗ này không nhiều lắm, thời gian cũng tương đối mơ hồ, chỉ viết pháo hôi Trương Chước Dạ bị bạn trai cũ hẹn ra đây, chưa thấy được người còn không nói, còn mơ màng hồ đồ bị bỏ thuốc đưa vào phòng ảnh đế cùng hắn xảy ra quan hệ.
Chuyện sau đó hoàn toàn có thể đoán trước.
Nguyên chủ bị chìm lâu lắm rồi, đã sớm quên là minh tinh sợ hãi bị paparazzi chi phối , còn tưởng rằng đang ở nhà của mình, mơ mơ màng màng cư nhiên chạy tới mở cửa cho paparazzi , chờ nguyên chủ rốt cuộc nhớ lại sau khi bị bỏ thuốc phát sinh cái gì thì đã bị chụp được một lượng lớn ảnh hiện trường xong việc bất nhã .
Nguyên chủ là người ngốc nghếch tâm lại thiện, phản ứng đầu tiên chính là nhìn về phía nam nhân đêm qua cùng hắn phát sinh quan hệ , liều chết dùng chăn bưng kín mặt nam nhân kia, hắn đã bị chụp, không thể liên lụy người khác, mới không làm cho Đường Túng đi theo hấp thụ ánh sáng.
Nguyên chủ cũng là từ nơi này bắt đầu bi kịch.
Sau đó , 'ai cũng có thể làm chồng' liền thành danh hiệu của nguyên chủ , thường xuyên bị người trong và ngoài vòng cho rằng cho chút tiền là có thể làm làm, nơi chốn quấy rầy hắn, làm tai tiếng của cậu bay đầy trời, nhắc tới liền muốn đem minh tinh thanh danh thối nát hỗn độn lôi ra treo lên đánh, công khai xử tội, không thể có quá một ngày sống an ổn.
Nếu không phải Đường Túng ở trên bảo vệ nguyên chủ , ngẫu nhiên sẽ cho cậu vài tài nguyên ,thì nguyên chủ chỉ sợ đã sớm sống không nỗi ở giới giải trí nữa rồi.
Nữ chính cũng bởi vậy chú ý tới cậu, cho rằng nguyên chủ lấy đi sự chú ý của Đường Túng, ban đầu hắn chỉ biết để lại tài nguyên cho cô , bây giờ cô không hề là người đặc biệt duy nhất trong sinh mệnh của Đường Túng . Vậy nên vì muốn nguyên chủ chết mà cô chôn xuống nguyên nhân dẫn đến.
Trương Chước Dạ kéo tấm rèm ra một chút, sắc trời đen kịt đã lộ ra chút ánh sáng mông lung.
Ngoài cửa có người canh giữ, cậu không cách nào trực tiếp chạy lấy người, khẳng định duy nhất chính là trước khi paparazzi tới, cậu không thoát khỏi nơi này được , chờ cậu chính là kết cục giống như nguyên chủ .
"Ảnh đế! Đường Túng! Mau tỉnh lại, mau nghĩ biện pháp ----" Trương Chước Dạ ngồi không yên.
Tác giả có lời muốn nói: Viết sách mới .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top