C13-Không muốn mất đi lần nữa.

Editor: Hynes (Wattpad: Riyu2406)

Demon cảm thấy mặt mình có chút nóng lên.

Cậu cúi đầu, che giấu cảm xúc, Ashtar cũng không thúc giục cậu, chỉ lẳng lặng nhìn Demon.

Từ nhỏ, Demon đã bị cha mẹ bỏ rơi, phải chịu đựng nhiều khổ cực, chật vật sống sót trong thế giới loài người.

Cậu không phải không ngưỡng mộ những đứa trẻ được gia đình bảo bọc, nhưng ngưỡng mộ thì có ích gì? Cậu vốn đã định sẵn không thể có được tình thân.

Cho đến ngày đó, khi cậu lạnh lẽo và đói khát, ngất xỉu ở một góc đường.

Lúc tỉnh lại, Demon nhận ra mình đang nằm trong chiếc chăn bông ấm áp, trên chiếc bàn nhỏ cạnh đầu giường có một ổ bánh mì và một bát canh nấm thơm ngào ngạt.

Đó là lần đầu tiên ông trời trao cho cậu điều mà cậu luôn khao khát – tình thân.

Trong lòng Demon, thầy ấy như một người cha.

Ông lão nửa mù có thể không có dáng vẻ cao lớn, nhưng lại tận tụy dạy dỗ cậu.

Thầy dạy cậu cách cảm âm, cách sáng tác thơ ca, dạy cậu kỹ thuật hát và ngâm xướng.

Thầy trò hai người cùng đi qua các thành phố, những ngày tháng đó Demon cảm thấy chính là những ngày tháng thần tiên, tràn đầy niềm vui sướng.

Nhưng rồi một trận cảm lạnh đã cướp đi người thân duy nhất của cậu.

Demon dùng toàn bộ tiền tích góp của hai người để mua quan tài cho thầy, chỉ còn lại một cây đàn và một chiếc bát để kiếm tiền qua ngày.

Đã từng nếm trải cảm giác có người bầu bạn, làm sao cậu còn có thể chịu đựng nỗi cô đơn?

Khi hành trình đơn độc một lần nữa bắt đầu, dù đang ở giữa những con phố đông đúc, dù những màn biểu diễn của cậu nhận được tràng vỗ tay và lời khen ngợi từ khán giả, Demon vẫn cảm thấy cô đơn.

Cậu ngẩng đầu, nhìn về phía Ashtar.

Trùng cái với mái tóc vàng rực rỡ, ánh mắt ôn hoà, khóe miệng phảng phất một nụ cười nhẹ.

Demon nhìn Ashtar, nhẹ giọng hỏi: “Anh sẽ luôn ở bên tôi chứ, Ashtar?”

Ashtar hơi sững người, nhưng sau đó kiên định trả lời: “Đương nhiên, chỉ cần cậu muốn, tôi sẽ không rời đi.”

Demon bất ngờ vươn người ôm chặt lấy Ashtar.

Cậu chôn đầu vào cổ Ashtar, nhỏ giọng nói: “Tôi sẽ nghe lời, không khiến anh tức giận, xin đừng rời bỏ tôi, được không?”

Cậu không muốn mất đi lần nữa. Nỗi đau mất đi người thân, cậu sợ mình không chịu đựng nổi.

Ashtar nhẹ nhàng vỗ lưng cậu, trấn an: “Tôi luôn ở đây, trừ khi có một ngày cậu không cần tôi nữa.”

Demon thì thầm, giọng đầy chắc chắn: “Sẽ không bao giờ có ngày đó.”

Ashtar xoa nhẹ mái tóc xoăn mềm mại của Demon, bàn tay lướt qua gáy cậu.

Demon vẫn còn nhỏ. Chờ đến khi cậu ấy lớn lên, trải nghiệm thêm nhiều điều trong cuộc sống...

Nhưng hắn nhanh chóng gạt những suy nghĩ ấy ra ngoài.

Quan trọng là khoảnh khắc hiện tại, đúng không?

Hai trùng xuống xe, Ashtar tiện tay mang theo ly nước trái cây chưa uống hết, cầm trong tay.

Phố ẩm thực Seuil dài dằng dặc, nếu vừa ăn vừa dạo, chưa đi được một nửa đã no căng bụng.

Khi họ bước vào đầu phố, những tiếng ồn ào, nhộn nhịp vang lên, mùi thơm của đủ loại thức ăn nhanh chóng ùa vào khứu giác.

Hai bên đường là vô số cửa hàng, Ashtar chỉ vào một quán ăn đối diện, nói với Demon: “Chúng ta vào quán này trước nhé.”

Ashtar dẫn Demon bước tới phía trước, nhớ lại những thông tin đã cố ý hỏi thăm từ Thiếu tá Rio – một trùng nổi tiếng thích khám phá.

Hắn chỉ vào một cửa hàng chuyên bán các loại cháo ngọt. Tại đây, cháo có thể được đóng hộp mang đi, tiện cho việc vừa đi dạo vừa thưởng thức.

Quán nhỏ bày mười mấy thùng cháo lớn, trên mỗi thùng đều dán nhãn tên món, khách hàng có thể tự do lựa chọn loại mình thích.

Demon có chút phân vân nên quyết định giao quyền lựa chọn lại cho Ashtar.

Ashtar, dù đã chuẩn bị trước một số thông tin để giả vờ hiểu biết, thực chất đây cũng là lần đầu hắn ghé qua nơi này.

Nhớ lại những gì Onel từng nói, hắn lục lọi từ một đống lời thừa thải để tìm ra chút hữu ích, sau đó nói với chủ quán: “Một phần cháo nấm thịt nhung, một phần cháo ngũ cốc ngọt, cả hai đều lấy phần nhỏ.”

Chủ tiệm nhanh tay múc cháo, đóng gói cẩn thận rồi đưa cho Ashtar.

Ashtar nhận lấy, chuyển hộp cháo sang tay Demon, còn mình thì đứng quét quang não thanh toán.

Ra khỏi cửa tiệm, Ashtar mở nắp hộp cháo, đưa cho Demon một chiếc muỗng gấp nhỏ: “Nếm thử xem, thích loại nào hơn.”

Cả hai loại cháo trông đều rất ngon, Demon lưỡng lự hồi lâu rồi chọn cháo nấm thịt nhung.

Cháo vừa mới nấu xong còn rất nóng. Demon múc một muỗng, nhẹ nhàng thổi cho nguội bớt,

Hương vị ngọt ngào và thơm nhẹ lập tức lan tỏa. Nấm cắt nhỏ cùng thịt nhung được thêm vào với lượng vừa đủ, cháo sánh mịn trượt nhẹ qua cổ họng, để lại dư vị đậm đà trong miệng.

Đôi mắt Demon sáng lên lấp lánh, cậu nhìn Ashtar đầy thích thú: “Ngon quá!”

Ashtar khẽ cười, ánh mắt chứa đựng sự dịu dàng: “Nếu thích, ngày mai chúng ta lại đến.”

Demon có chút ngượng ngùng. Cậu luôn được Ashtar cho ăn ở miễn phí, hôm nay lại còn được mua quần áo, khiến cậu không biết phải làm thế nào để báo đáp Ashtar cho xứng đáng.

Nghĩ ngợi một lúc, Demon đưa hộp cháo của mình cho Ashtar: “Ashtar, ngươi cũng thử đi, hương vị rất ngon.”

Chủ quán đã tặng kèm hai chiếc thìa. Ashtar mở chiếc thìa còn lại, múc một muỗng cháo, quả nhiên vị rất tuyệt.

Chủ quán cháo đã tặng kèm hai chiếc thìa. Ashtar mở chiếc thìa còn lại, nếm một miếng cháo. Đúng như Demon nói, vị quả thực rất ngon, hơn hẳn những món ăn chế biến từ nguyên liệu đông lạnh mà hạm đội thường dùng.

Cả hai tiếp tục đi dọc con phố. Trên đường, họ lại mua thêm một vài món như thịt viên sốt, rau củ chiên giòn, bánh nhân thịt với lớp vỏ ngoài giòn rụm, bánh ngọt hoa quả, mơ sữa đặc, và cả một ít lạp xưởng có thể bảo quản lâu.

Đến cuối phố, họ bước vào khu vực chuyên đồ nướng BBQ, nơi mọi thứ tràn ngập hình ảnh và mùi hương của thịt nướng.

Ashtar mua vài xiên thịt nướng, nhưng khi vừa quay đầu lại, hắn liền thấy Demon đang uống gì đó.

Ánh mắt Ashtar lơ đãng liếc qua chiếc ly trong tay Demon, lập tức mở to kinh ngạc.

Trùng thần trên cao! Ly nước đó là ly mà hắn đã uống qua.

Trên thành ly... vẫn là chiếc ống hút mà hắn đã từng dùng!

Chia sẻ cùng một chiếc ống hút thế này... chẳng phải là điều mà các cặp đôi thân thiết thường làm sao?

Ashtar nhớ lại một trùng học đã khoe rằng mình và vị hôn phu tương lai từng cùng nhau uống chung một ly đồ uống lạnh vì nhân viên phục vụ quên đưa thêm ống hút. Trùng học còn nhấn mạnh rằng chỉ những đôi yêu nhau thực sự mới làm như vậy.

Ashtar thoáng khựng lại, ánh mắt lấp ló chút bối rối, nhưng rồi hắn vội dời sự chú ý, cố gắng che giấu cảm xúc trong lòng.

Khi ấy, Ashtar vẫn giữ trong lòng những mộng tưởng đẹp đẽ về tình yêu và hôn nhân.

Hắn từng ngưỡng mộ và chờ mong rằng một ngày nào đó mình sẽ gặp được một bạn đời hoàn hảo.

Trùng đó sẽ có diện mạo như thế nào? Tính cách ra sao? Địa vị, thân phận của trùng ấy sẽ là gì?

Liệu mình cũng sẽ có một tình yêu ngọt ngào, một hôn nhân viên mãn và lời hứa trọn đời không?

Là một trùng cái thuộc loại dị biệt trong xã hội, Ashtar không muốn phải chia sẻ bạn đời với những trùng cái khác.

Tuy nhiên, suy nghĩ này lại đi ngược với các quy chuẩn truyền thống. Trong Liên minh, pháp luật cho phép một trùng đực có thể kết hôn với nhiều trùng cái.

Chỉ trong trường hợp đặc biệt, nếu một trùng đực yêu sâu đậm một trùng cái, họ mới ký vào điều khoản trung trinh, cam kết cả đời chỉ gắn bó với một trùng duy nhất.

Trong những giấc mơ của mình, Ashtar chưa bao giờ gặp được một trùng đực nào sẵn sàng ký vào điều khoản ấy vì hắn.

Cuối cùng, mọi mộng tưởng của Ashtar đều bị phá hủy. Hắn mất tất cả vào tay người anh họ, thậm chí còn bị ép gả cho một kẻ bại hoại khét tiếng.

Bị kéo về hiện tại, Ashtar bất giác gọi: “Demon.”

Demon ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc. Nhưng Ashtar lại không biết phải nói gì, chỉ lúng túng đáp: “Không có gì.”

Demon không chú ý đến sự khác thường của hắn, chỉ gật đầu rồi tiếp tục uống nước trái cây. Trước đó cậu ăn quá nhiều thịt viên, giờ khát khô cả cổ.

Ashtar thầm trách mình:

Ngươi đang nghĩ linh tinh cái gì vậy? Demon vẫn còn nhỏ. Có lẽ cậu ấy còn chẳng nhớ rằng ngươi đã dùng chiếc ống hút đó. Ngươi để ý như vậy làm gì?

Demon vừa rời khỏi Fumia 9 được vài ngày. Cậu chẳng biết gì, cũng không hiểu gì cả.

Ashtar hít thở sâu để bình ổn nhịp tim lại. Chính hắn cũng thấy hành động của mình có phần buồn cười.

Nếu hắn phản ứng thái quá, chắc Demon sẽ chỉ cảm thấy bối rối hoặc hoang mang mà thôi.

=====

Tuần nì mình thi, hong có thời gian để edit nên chỉ có 1 chương hoi à, tuần sau vẫn là 2 chương đều đều nhá 👉👈

Cháo nấm thịt (mình kh tìm thấy cháo nấm thịt nhung là gì nên mình để cháo nấm thịt):

Cháo ngũ cốc ngọt:

Thịt viên sốt:

Rau củ chiên giòn:

Bánh nhân thịt:

Bánh ngọt hoa quả:

Mơ sữa đặc (mình hong tìm thấy món nì nên để quả mơ cho mấy bạn xem zậy):

Thịt nướng:

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top