Chương 75 (Hạ)
“Linh!” Thanh âm của Ly Phi rõ ràng mang theo bất mãn, mệnh lệnh này làm cho Hồng Vũ vốn dĩ có chút đỏ nhạt trên má nháy mắt lạnh mặt, một phen rút gấm vóc mà ta đang vuốt ve giữa ngón tay.
“Lăng công tử chắc là nguoi thái tử điện hạ sủng ái, cho dù là vậy cũng nên thủ quy củ. Hòa thuận với những người khác cùng nhau hầu hạ thái tử, không thể quá làm càn. Chớ trách ta không nhắc nhở ngươi. Lần này là ta cũng liền thôi, nếu sau này đối với chính phi cũng vô lễ như vậy, mạng của ngươi có thể không còn.” Thanh âm mềm mại bày ra vài phần nghiêm khắc, đôi mắt tựa như thâm tình vô hạn lại chuyển về hướng Ly Phi.
“Phải, Lăng Tiêu thụ giáo.” Ta mỉm cười cúi đầu, dùng tóc rơi che đi biểu tình trên mặt. Nguyên lai nàng đã xem ta là sủng thị của Ly Phi. Là nam nhân thì đều thích loại mỹ nhân ôn nhu rộng lượng khéo léo, không tranh không thưởng. Hồng Vũ có thể phản ứng tốt đến như vậy quả nhiên là đã nhận qua nghiêm cách huấn luyện mỹ nữ họ Hồng của Xích gia.
Ly Phi có chút bất an liếc mắt nhìn ta một cái, mở miệng nói: “Hồng Vũ, ngươi đi về trước. Ta có việc phải thương lượng cùng Linh.”
“Dạ” Hồng vũ mềm mại cúi người đáp, “Hy vọng điện hạ chú ý thân thể, chớ để quá mức lao lực. Chuyện tuyển thái tử phi cũng nên sớm làm ra quyết định.” Lúc đứng dậy rời đi, dường như cố ý vô tình liếc mắt nhìn ta một cái, trong mắt có ngưỡng mộ, có tiếc hận, cũng có cảnh cáo. Nói vậy, một câu cuối cùng kia là nói cho ta nghe đi.
Sau khi Hồng Vũ đi khỏi, không khí bên trong đột nhiên trở nên trầm trọng. Ly Phi lẳng lặng đứng nhìn ta, bất động không nói lời nào. Điều này làm cho ta bỗng nhiên sinh ra vài phần khó chịu.
“Nữ tử có thể mang họ Hồng quả nhiên đều là cực phẩm.” Ta thản nhiên mở miệng, đánh vỡ ngưng trệ mơ hồ giữa hai người.
“Ta đã nghĩ người đầu tiên ngươi hôn sẽ là ta.” Ly Phi càng bình thản đáp lại, chỉ là ta vẫn không rõ nội dung sắc bén này là nhằm vào đối tượng ta hôn hay là nụ hôn.
Nụ cười lạnh như băng tuỳ ý nở rộ, ta khẽ liếm môi nói: “Ngươi xác định là thật sự muốn sao?”
Bàn tay lạnh lẽo của Ly Phi chậm rãi tới gần, âm thanh có chút run rẩy: “Không cần cười như vậy, ít nhất ở thời điểm nhìn ta không cần cười như vậy.”
Cao ngạo và mỉa mai quen thuộc trong đôi huyết đồng của Ly Phi biến mất không thấy bóng dáng, còn lại chỉ có mờ nhạt bất đắc dĩ và khẩn cầu. Lòng không khỏi mềm nhũn, nụ cười lạnh trên mặt mất đi. Nâng tay phủ lên tóc của hắn, ta khẽ thở dài: “Những ngày này có khoẻ không?”
“Còn có thể thế nào?” Ly Phi cười tự giễu nói, “Từ khi quyết định quay về, liền làm tốt tâm lý chuẩn bị để đối mặt với nguy hiểm và chỉ trích. Khúc Uyển Anh kia rất không đơn giản, đã kích trước mặt đến ám sát sau lưng, cách nào bà ta cũng có thể hạ, làm cho ta hưởng thụ toàn bộ chiêu đãi. Không chỉ có vậy, sản nghiệp của Xích gia ở đô thành cũng bị áp chế. Nói thẳng ra, hiện tại ta thật sự đau đầu.”
“Cởi y phục ra!” Lời nói của Ly Phi làm cho ta đột nhiên nhớ đến chuyện hắn bị thương, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Ly Phi nghe vậy không khỏi ngẩn người, trên mặt dần dần có chút đỏ.
“Linh, ta vừa mới…. Có thể chờ một chút lại….”
“Muốn ta thay ngươi cởi ra sao?” Nóng lòng muốn tận mắt xác nhận thương thế của Ly Phi, ta không kiên nhẫn kéo lấy vạt áo của hắn, muốn xé rồi lại có chút do dự. Bây giờ, y bào của hắn phiền phức mà hoa lệ, là chuyên làm cho thái tử Chu Tước. Nếu để ta xé rách, chỉ sợ cung nô sẽ truyền ra nhàn thoại (tiếng xấu). Điều này cũng không phải hỗ trợ tốt cho tình cảnh gian nan của Ly Phi.
Ly Phi vội vàng bắt lấy tay của ta, vội nói: “Đừng xé, ta cởi, ta cởi là được.” Hai ba cái liền đem bào phục cởi ra, một màu đỏ kiều diễm xa hoa tán lạc. Màu da oánh nhuận như ngọc thạch hảo hạng dần lộ ra, Ly Phi híp lại đôi mắt đỏ thẫm mang theo nhè nhẹ câu dẫn, trêu chọc thần kinh người khác. Cho dù là ta cũng không nhịn được âm thầm hít khí lạnh. Cũng may tấm vải trắng nhuộm huyết sắc bao cánh tay trái và bụng phải của hắn nhanh chóng đoạt đi lực chú ý của ta.
Mẹ nó! Không phải nói chỉ là bị thương nhẹ sao? Nhớ tới dược trị thương mới phối của Dược Quán Tử có hiệu quả không tồi, may là ta có mang theo một lọ bên người. Ý niệm trong đầu nhanh chóng quay về, ta một tay ôm lấy Ly Phi gần như trần trụi, muốn tìm một nơi thuận tiện chữa thương. Ly Phi cắn môi, không hừ một tiếng, dẫn đường cho ta ôm hắn vào nội thất. Đợi đến khi đặt hắn lên giường, lúc này mới ôm lấy bả vai ta nói nhỏ: “Đệm thắt lưng của ta một chút, ta nghĩ có thể chịu được lâu hơn.”
Ta ngẩn người. Lập tức ý thức được hành động vừa rồi của bản thật thoạt nhìn rất giống một sắc quỷ. Nhưng Ly Phi thật sự hiểu lầm, biết rõ chính mình trên người có thương tích nhưng lại tuỳ ta bài bố. Có nên nói là hắn một không sợ khổ (đau), hai không sợ chết không? Ta bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Ngươi thật cho là ta sẽ vì dục vọng bản thân mà không để ý đến sống chết của ngươi sao?”
“Chỉ là Linh, ngươi muốn ta cởi….” Ly Phi vô cùng quẫn bách, có chút vô thố mở miệng nói, “Ta còn tưởng….”
“Không trách ngươi, là thái độ của ta có chút xấu.” Nhẹ nhàng ấn lên môi hắn, nhìn hắn, mỉm cười trấn an. Ta nâng tay tháo ra tấm vải trắng trên vết thương của hắn, hơi đề khí, ổn định tâm trí, tinh tế xem xét.
Vết thương trên bụng phải của Ly Phi cũng không quá sâu, không thương tổn đến các cơ quan, băng bó cũng rất nhỏ. Hiện tại phần lớn đã khép lại, hẳn là không có nguy hiểm. Ngược lại vết thương trên cánh tay nặng hơn rất nhiều, hơn nữa vẫn còn chảy máu. Dược vật bôi trên miệng vết thương tản ra mùi rất lạ, nhưng ta ngửi ra một mùi hương không hài hoà bên trong, trong nháy mắt mày không khỏi nhíu lại.
Mang tới nước sạch rửa sạch miệng vết thương, ta cúi đầu nhẹ nhàng liếm. Thân thể Ly Phi chấn động.Sau khi thở dốc, tiếng rên rỉ từ môi hắn truyền ra. “Ân…. Linh, đừng….”
“Thương thế của ngươi là được ai băng bó?” Cảm giác tê nhức trên đầu lưỡi chứng thật suy đoán của ta lúc nãy, trong lúc nhất thời, ngữ khí không khỏi trở nên nghiêm túc.
“Có vấn đề gì sao?” Ly Phi hiển nhiên nghe ra giọng ta khác thường, vẻ mặt cũng bắt đầu ngưng trọng.
“Cũng không phải vấn đề gì lớn.” Ta tà khí hừ nói, “Chỉ là bỏ thêm vài thứ giúp giảm đau nhưng lại trở ngại miệng vết thương khép lại. Xem ra có người không muốn để cho ngươi nhanh chóng khoẻ lại.”
Ly Phi im lặng một lúc, cười lạnh nói: “Ta đã hiểu, chuyện này ta muốn tự mình xử lý.”
“Tuỳ ngươi.” Ta tuỳ ý nhướng mày. Bội dược vật mà ta mang đến lên miệng vết thương của hắn, sau khi một lần nữa băng bó thoả đáng, ta cẩn thận chuyển vận một chút chân khí vào trong cơ thể hắn, giúp hắn điều dưỡng thân thể vì thường xuyên bị thương mà chịu nhiều gánh nặng. Điều trị xong, ta đang định hỏi Ly Phi về tình huống ở triều đình Chu Tước lại ngoài ý muốn thấy khuôn mặt đang ngủ tràn ngập ý cười, hoàn toàn không phòng bị.
Từ khi trở lại Chu Tước hắn thật lâu không được nghỉ ngơi tốt đi? Nhìn thấy dấu vết mệt mỏi dưới mắt Ly Phi, ta bất đắc dĩ dựa người vào đầu giường, kéo qua áo ngủ bằng gấm bọc kỹ người hắn, liền ôm hắn giống như hắn đã từng làm cho ta lúc chạy trốn.
Thời gian Ly Phi ngủ cũng không quá dài. Ta nhắm mắt điều tức nhiều nhất hai vòng chu thiên (vận khí vòng toàn thân), hắn đã tỉnh lại.
“Tỉnh rồi, nói về tiến triển của ngươi những ngày này đi.” Không có mở mắt, ta chỉ thản nhiên mở miệng. Thật sự mà nói, ta càng muốn biết chuyện tình về thái tử phi, chính là vẫn luôn suy nghĩ có nên hỏi hay không.
Ly Phi một lúc lâu cũng không nói gì, ta chỉ cảm thấy thân thể của hắn dần cứng nhắc.
“Không thể nói được sao?” Ta cười khẽ.
“Với ngươi có gì là không thể nói.” Ly Phi xoay người ngồi dậy, cười khổ nói, “Ta chỉ là cảm thấy có chút thật mất mặt. Ở triều đình Chu Tước phụ thân, huynh trưởng của thái hậu có thế lực khổng lồ, năng lực của bản thân bà ta cũng thập phần xuất chúng, xử lý triều chính những năm gần đây đã tạo được uy tín. Mà ta, từ nhỏ đã bị xem như chất tử tặng cho Thanh Long, trong triều đình Chu Tước cơ hồ không hề có thế lực trụ cột. Sau khi trở về, nhờ Xích gia an bài cũng từng tiếp xúc với vài nhân vật có thực quyền trong triều. Nhưng thứ nhất, ta là chất tử tự tiện bỏ trốn, trước mắt còn không thể công khai lộ diện, với chính quyền hiển nhiên không có cách nhúng tay. Thứ hai hứa hẹn của ta cho bọn họ cũng không thể lập tức thực hiện, so với thái hậu đang nắm giữ thực quyền tự nhiên thua kém rất nhiều.
“Thư tín ta phái Xích Liệt đưa tới ngươi đã nhận được chưa? Chuyện thân phận chất tử ta có thể giải quyết.” Ta lấy ra quốc thư Kha Tử Liễu viết, “Dùng như thế nào tuỳ ngươi quyết định đi.”
“Thật sao?” Ly Phi vui sướng tiếp nhận, một bên xem, một bên nghe ta giảng giải về nhiều phương diện của mối quan hệ giữa Thanh Long và Chu Tước. Sau khi nghe tới tất cả những khuất nhục bản thân phải chịu ở Thanh Long đều xuất phát từ mưu kế mà thái hậu Chu Tước bày ra, khuôn mặt tuấn tú của Ly Phi không khỏi xanh mét, câu chữ oán độc từ giữa kẽ răng thoát ra: “Khúc Uyển Anh! Ly Phi ta thề với trời, tất cả những gì ngươi cho ta, ta sẽ hoàn trả gấp bội!”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top