Chương 30


Trời nhiều mây và mưa, có nhiều bùn nước bắn tung tóe từ các phương tiện qua lại.

Trợ lý Vu đứng ở chỗ đã hẹn trước đợi người, khi nhìn thấy một chiếc xe ô tô nào đó đậu ở một chỗ đậu cố định, cuối cùng anh ta bước tới và nhìn thấy Trần Kỳ Chiêu mặc một bộ đồ hiệu thời thượng bước xuống xe.

Trước khi tiếp xúc với Trần Kỳ Chiêu, anh ta đã nhận được rất nhiều thông tin về người này, bao gồm cả tính cách, sở thích cũng như điểm yếu của cậu. Tổng kết lại, Trần Kỳ Chiêu là người ăn mềm không ăn cứng, đặc biệt thích được người khác thổi phồng, thuộc thế hệ giàu có đời thứ hai điển hình trong giới, là người cực đoan và bốc đồng, chỉ có thể thuận theo, không thể chống lại.

Anh ta thu hồi tầm mắt đánh giá, cầm ô bước nhanh đến cạnh cửa xe, thân thiết nói: "Cậu hai, bên này."

Khi Trần Kỳ Chiêu xuống xe, cậu nhìn thấy trợ lý Vu Kiệt, người vẫn luôn giao lưu với cậu qua WeChat, cũng bắt gặp ánh mắt khinh thường chợt lóe lên của đối phương.

Người trước mặt không thay đổi nhiều so với lần gặp ở kiếp trước, Trần Kỳ Chiêu vẫn còn nhớ giai đoạn quan trọng khi nhà họ Trần phá sản, trợ lý Vu chính là người vẫn luôn đi theo bên cạnh Trần Thời Minh.

Lúc đó, không có trợ lý Từ, người bên cạnh Trần Thời Minh vô tình bị thay thế bởi một nhóm người khác do Tưởng Vũ Trạch động tay, ngay cả Tiểu Từ một người cẩn trọng và thành thật hơn một nửa là bị điều chuyển trực tiếp vì một số sai lầm trong công việc.

Nhưng đời này đã thay đổi, "cánh tay trái và cánh tay phải" của Trần Thời Minh sau này thực sự đã được gửi đến bên cạnh mình, trong lòng người này có lẽ có chút mất cân bằng.

"Chiếc ô của anh cũng nhỏ quá." Trần Kỳ Chiêu không hài lòng liếc nhìn anh ta, sau đó đi theo anh ta tới Phi Hoành.

Bầu không khí trong trụ sở công ty thiết bị điện Phi Hoành hôm nay có chút căng thẳng, khi ngày hôm qua nhận được thông báo của cấp trên rằng một vị Thái tử gia khác sẽ nhảy dù xuống, trên dưới công ty lập tức trở nên căng thẳng.

Ai cũng biết tập đoàn Trần thị to như vậy chỉ có hai người thừa kế trên danh nghĩa, một là Thái tử gia Trần Thời Minh đã ở tổng bộ hô mưa gọi gió, một người khác là cậu hai Trần Kỳ Chiêu nổi tiếng ăn nhậu chơi bời.

Khi Trần Thời Minh tiến vào Trần Thị cũng bắt đầu từ một công ty nhỏ, trở về trụ sở chính để thực hiện sự nghiệp vĩ đại chỉ sau vài năm. Các thành viên trong đội dự án đã phấn đấu với anh ấy lúc đầu về cơ bản rất hòa hợp với nhau trong trụ sở chính.

Nhưng tình huống tương tự lại chuyển sang trên người cậu hai Trần Kỳ Chiêu, hiệu quả hoàn toàn khác, khi nghe tin lão Trần tổng muốn sắp xếp cậu hai đến một công ty nhỏ để rèn luyện, quản lý của các công ty đều lo lắng đề phòng, người đến cũng rất tốt, có thể mang đến không ít tài nguyên quan trọng, nhưng không hầu hạ tốt cũng là một vấn đề lớn.

Và giờ đây, "vinh dự" này rơi vào tay người quản lý công ty thiết bị điện Phi Hoành.

Ngay khi Trần Kỳ Chiêu bước vào văn phòng của Phi Hoành, cậu đã cảm nhận được rõ ràng bầu không khí căng thẳng xung quanh mình, cậu nhìn người phụ trách của Phi Hoành nói: "Không khí trong công ty của anh rất tốt, đi làm cũng không có ai lười biếng."

Người phụ trách lúng túng cười: "Làm sao có thể lười biếng khi làm việc?"

"Đi làm cũng lười biếng nhiều rồi chứ." Trần Kỳ Chiêu: "Tôi cũng không phải hổ ăn thịt người như anh tôi, các anh muốn làm gì thì làm, đừng căng thẳng."

Người phụ trách: Làm sao bọn họ dám tùy ý chứ!

Khi nhận được thông báo, bọn họ cũng biết rằng mục đích của cậu hai Trần là dự án Vinh quang 2.0.

Công tác chuẩn bị cho dự án này về cơ bản đã bước vào giai đoạn cuối, vị này đến tương đương với việc đến với đội dự án trong hai tháng, đợi đến ngày Vinh quang hàng loạt được ra mắt, ngồi mát ăn bát vàng mạ một lớp vàng. Trong tập đoàn Trần Thị, bọn họ chỉ là một bàn đạp nhỏ cho cậu hai Trần.

Sau khi đến văn phòng, Trần Kỳ Chiêu nhận được bản kế hoạch chi tiết của Vinh quang hàng loạt 2.0, khi xem nội dung, cậu mới biết được tiến độ hiện tại của dự án. Là danh sách chính do thiết bị điện Phi Hoành đẩy ra, Vinh quang đã được nghiên cứu và phát triển trong vài năm, trong đó kế hoạch đã được chuẩn bị trong nửa năm, có thể nói đây là kế hoạch quan trọng nhất trong năm của thiết bị điện Phi Hoành, hơn nữa kế hoạch này đã được hoàn thành hơn một nửa, có nghĩa là nó đã đến giai đoạn đó trong kiếp trước.

"Vậy sắp bước vào giai đoạn tuyên truyền rồi phải không?" Trần Kỳ Chiêu nhìn người phụ trách nói: "Tôi thấy vị trí người phát ngôn trong kế hoạch của các anh vẫn còn bỏ trống?"

Trợ lý Vu nói: "Người phát ngôn vẫn đang đàm phán với mọi người, một số ứng cử viên đã được đưa ra, ở hai trang tiếp theo."

Trần Kỳ Chiêu lật ra phía sau, quả nhiên nhìn thấy cái tên quen thuộc kia.

Cậu vô tình quẹt điện thoại, tắt màn hình, úp ngược điện thoại xuống bàn, bắt đầu nghiêm túc xem hồ sơ.

Kết thúc có nghĩa là tiếp theo sẽ có một quảng cáo tuyên truyền, Trần Kỳ Chiêu nhớ rằng trong kế hoạch ban đầu ở kiếp trước, người phát ngôn được Vinh quang 2.0 lựa chọn là ngôi sao hạng nhất Phó Ngôn Vũ, Phi Hoành đã có tiếp xúc lâu dài với Phó Ngôn Vũ trong giai đoạn đầu.

Trong làng giải trí hiện tại, hiệu ứng người hâm mộ của Phó Ngôn Vũ rất tốt, mấy người đại ngôn trước cũng mang lại hiệu quả rất tốt, điều quan trọng nhất là lúc này Phó Ngôn Vũ không có bất kỳ đại ngôn nào liên quan đến đồ điện. Đối với Phó Ngôn Vũ và Phi Hoành mà nói thì đây là một sự hợp tác rất tốt.

Phi Hoành cũng biết chuyện này là điều chắc chắn, nên đợi hợp đồng được ký kết mới bắt đầu tuyên truyền.

Vì vậy, ngay từ những ngày đầu, trên mạng đã có tin đồn Phi Hoành và Phó Ngôn Vũ sắp hợp tác, rất nhiều fan của Phó Ngôn Vũ cũng giữ thái độ chờ xem.

Nhưng có một sai lầm trong vấn đề này trong giai đoạn đầu ký hợp đồng, Phó Ngôn Vũ đã quay sang hợp tác với Dật Thành, ở thời khắc mấu chốt chơi bọn họ một vố, thậm chí còn mua một bản thảo đen để hạ thấp Dật Thành trên mạng, một loạt thao tác lạm dụng người hâm mộ, hơn nữa sức chiến đấu của người hâm mộ của họ quá mạnh. Đối với Phi Hoành có quan hệ công chúng còn non yếu, có thể nói là cả người dính bẩn trong giai đoạn đầu, kế hoạch Vinh quang đã được chuẩn bị hơn nửa năm lúc này chỉ có thể hoãn lại, một lượng lớn chi phí chi ra trong giai đoạn trước đã bị lãng phí.

Dật Thành và Trần thị đã đối đầu như vậy, nhưng thực tế Dật Thành nhận được thông tin rằng sự hợp tác giữa Phó Ngôn Vũ và Phi Hoành đã sụp đổ, vì vậy mới liên hệ với Phó Ngôn Vũ. Có nghĩa là từ đầu đến cuối đều là kế hoạch của Lâm Sĩ Trung, để Trần Thị tổn thất trước và chuyển xung đột sang Dật Thành, để cuối cùng Trần Thị và Dật Thành đấu với nhau.

Mà Phó Ngôn Vũ này cũng không trong sạch, tư bản đứng sau phức tạp, sau này lộ ra việc cắn thuốc, ăn chơi trác táng, gặp sự điều tra nghiêm ngặt, nổi tiếng đến nhanh mà mờ nhạt cũng nhanh, Dật Thành về cơ bản thua lỗ khi hợp tác với anh ta, bởi vì đại ngôn chính là đại diện cho hàng loạt sản phẩm, bỗng dưng làm cho toàn thân đầy vết nhơ, không thể chối cãi.

Lâm Sĩ Trung dùng một Phó Ngôn Vũ, dùng một viên đá ném trúng hai con chim, khiến Trần Thị và Dật Thành đều thua lỗ.

Trợ lý Vu đang quan sát Trần Kỳ Chiêu.

Động tác lật tài liệu của Trần Kỳ Chiêu rất tùy tiện. Giống như cậu thậm chí còn không đọc nội dung trong tài liệu, nhưng thỉnh thoảng cậu sẽ dừng lại ở trên trang có hình ảnh nhìn một lúc, như thể cậu không có hứng thú với nội dung văn bản như hình ảnh. Vừa quan sát vừa đưa ra phán đoán từng người một, không đủ bình tĩnh, cũng không có kiên nhẫn, đắn đo rất tốt.

Ngay khi đang quan sát, anh ta đột nhiên chú ý đến Trần Kỳ Chiêu ngẩng đầu nhìn anh ta.

Trong tích tắc, mồ hôi lạnh toát ra trên lưng trợ lý Vu mà không thể giải thích được, như thể anh ta đang đứng trong văn phòng của Trần Kiến Hồng, kiềm chế cử động của mình dưới ánh mắt của đối phương như đi trên lớp băng mỏng, vì sợ bị một thợ săn thuần thục bắt gặp sai lầm.

Đôi mắt của chàng trai này có chút giống với Trần Kiến Hồng, khi quét tới tràn đầy lạnh lùng, như thể đang nhìn chằm chằm con mồi của mình. Nhưng ngay giây tiếp theo, những lời nói nghiêm túc lại không đâu vào đâu của chàng trai đã phá vỡ bầu không khí áp lực.

Trần Kỳ Chiêu đột nhiên hỏi: "Cái nào trong số mấy người này đắt nhất?"

Trợ lý Vu và người phụ trách đều sững sờ, tựa hồ không ngờ cậu hai Trần lại trực tiếp như vậy.

"Đắt nhất hẳn là thiên hậu Lưu Di Nhu, nhưng cô ấy đã đại ngôn cho sản phẩm cùng loại, chúng tôi đã thôi liên hệ với cô ấy." Người phụ trách kiên nhẫn giải thích lý do cho Trần Kỳ Chiêu, cuối cùng nói: "Còn lại hai người được chọn chúng tôi vẫn đang liên hệ, nghiêng về Phó Ngôn Vũ hơn, anh ta nổi tiếng nhanh chóng và lưu lượng cũng ổn định, lượng fan rộng khắp và chỉ số sức mua của anh ta rất cao."

Trợ lý Vu quan sát Trần Kỳ Chiêu, phát hiện ra rằng những chi tiết trong đôi mắt vừa rồi dường như chỉ là ảo giác của anh ta. Trần Kỳ Chiêu trông giống Trương Nhã Chi, nhưng không ngờ khuôn mặt của cậu vậy mà còn giống Trần Kiến Hồng một chút. Anh ta ngập ngừng nói với Trần Kỳ Chiêu: "Cậu hai, người này hiện tại đắt thứ hai."

Người phụ trách ngơ ngác nhìn cậu hai Trần. Hóa ra cách làm của trụ sở chính đều đơn giản thô bạo như vậy sao? Trước đây vẫn không thể nói chuyện được với Phó Ngôn Vũ, chính là bởi vì Phó Ngôn Vũ này yêu cầu quá nhiều. Ví dụ như bọn họ đưa ra hơi nhiều dự thảo để hợp tác tuyên truyền, đây còn chưa bắt đầu hợp tác, đối phương đã cò kè mặc cả muốn tuyên truyền.

Trần Kỳ Chiêu dùng đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn, ánh mắt lạnh lùng, nhưng giọng nói lại mang theo ý cười: "Trợ lý Vu, anh nghĩ như thế nào?"

Trợ lý Vu nói: "Cậu hai, đắt thì đắt, nhưng hiệu quả tuyên truyền rất tốt. Hơn nữa anh ta có một bộ phim điện ảnh và một bộ phim truyền hình sắp phát sóng trong năm mới."

Trần Kỳ Chiêu hơi nhướng mày cười nhìn anh ta: "Ồ, vậy thì người này đi? Tiền không thành vấn đề, miễn là hiệu quả tốt."

Cậu nói xong còn nói thêm một câu: "Nếu không đủ tiền thì hỏi Trần Thời Minh trước, anh ấy có tiền."

Người phụ trách không ngờ sự việc lại được kết thúc như thế này: "Cậu hai, việc lựa chọn người phát ngôn vẫn cần đánh giá rủi ro và ước tính lợi ích. Nếu quyết định chọn Phó Ngôn Vũ, đoàn đội của chúng ta cần thêm một chút thời gian."

"Đừng lo lắng." Trần Kỳ Chiêu nhìn trợ lý Vu: "Tôi đảm bảo dự án này sẽ kiếm được rất nhiều tiền."

"Anh nói có đúng không? Trợ lý Vu?"

Vẻ mặt của trợ lý Vu không thay đổi: "Theo kế hoạch, hẳn là không có vấn đề gì lớn."

Sau khi Trần Kỳ Chiêu xem xong dự án còn cùng nhóm dự án đi dạo một lát, như một người máy hình người đi ngang qua sân khấu rồi rời khỏi công ty sau khi gia nhập một nhóm WeChat.

Sau khi người phụ trách tiễn tổ tông đi, mới tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với đội dự án để thu xếp những người còn lại.

Trợ lý Vu nhìn tình hình trước mặt đều đi theo kế hoạch của bọn họ, tìm một góc yên tĩnh gọi điện cho Tưởng Vũ Trạch, nhân tiện thông báo cho anh ta về đủ loại biểu hiện của Trần Kỳ Chiêu hôm nay.

Anh ta nói: "Tình báo của Tần Hành Phong lúc đó quả thực là chính xác, tính cách của Trần Kỳ Chiêu quả thực có chút kỳ lạ, nhưng may mắn vẫn ổn, vẫn nằm trong phạm vi kiểm soát. Cậu ta đã chọn Phó Ngôn Vũ đúng theo kế hoạch của chúng ta."

Thật lâu sau, giọng nói của Tưởng Vũ Trạch mới phát ra: "Cậu ta tự mình chọn?"

"Đúng vậy, tôi chỉ đưa ra một đề nghị thích hợp." Trợ lý Vu nói: "Người phụ trách Phi Hoành cũng có mặt. Có thể khẳng định là Trần Kỳ Chiêu tự mình lựa chọn. Chúng ta có thể rút lui ở giai đoạn sau."

"Vậy thì làm theo kế hoạch ban đầu." Tưởng Vũ Trạch nói: "Chuyển lời đến phía Phó Ngôn Vũ bảo bọn họ có thể nhả ra được rồi."

_

Phòng ngủ của sinh viên đại học S. 

Sau khi Trần Kỳ Chiêu trở về phòng ngủ, kiểm tra tin tức từ thám tử tư gửi đến ngày hôm nay. Hà Thư Hàng vẫn ra vào phòng thí nghiệm trong thời gian quy định, vốn không có hành động thừa thãi. Nhưng xét từ những thông tin khác mà thám tử tư đưa ra, Hà Thư Hàng đã đến công ty mà anh ta hợp tác ở kiếp trước vào cuối tuần trước, nên có thể thấy rằng anh ta đang có ý định hành động.

Trần Kỳ Chiêu để lại lời nhắn cho thám tử tư, yêu cầu anh ta chú ý hơn đến hành động của Hà Thư Hàng trong những ngày này.

Sau khi làm xong những việc này, cậu lấy các tập tin ghi âm từ điện thoại di động của mình ra, lưu trữ chúng trên đĩa và nhân tiện tạo một bản sao lưu.

Lúc này, Nhan Khải Lân xách theo cơm hộp vào phòng ngủ: "Hôm nay cơm hộp đến sớm, bên ngoài trời tối đen, không biết buổi tối trời có mưa không"

Trần Kỳ Chiêu nói: "Có cảnh báo giông bão sấm chớp vào hôm nay, hẳn là sẽ mưa."

"Có lẽ đó chỉ là doạ người. Chỗ này của chúng ta đã có một cơn bão thực sự nào đâu." Nhan Khải Lân chú ý đến tệp ghi âm trên màn hình của Trần Kỳ Chiêu: "Ơ? Anh đang nghe nhạc sao?"

Trần Kỳ Chiêu thản nhiên giải thích: "Không nghe nhạc, buổi chiều đến công ty, ghi lại một số thứ trở về nghe."

Nhan Khải Lân rất kính nể: "Anh, anh đã trở nên khác hơn sau khi bắt đầu sự nghiệp. Lúc học nghe không hiểu điều gì còn ghi âm lại, học sinh giỏi trong lớp chúng ta cũng làm như vậy, luôn mang theo một cây bút ghi âm bên người, trâu bò."

Trần Kỳ Chiêu không để ý chút nào mà đóng văn kiện trong máy tính lại, không ghi âm lại một số thứ, giai đoạn sau sẽ chơi không vui.

Cậu ngồi bên cạnh Nhan Khải Lân ăn cơm.

Nhan Khải Lân hỏi: "Buổi tối có đi ra ngoài uống rượu không?"

Trần Kỳ Chiêu: "Đi chứ."

Để không khiến Lâm Sĩ Trung nghi ngờ, cậu thường đi uống rượu với đám người Nhan Khải Lân, Trình Vinh, rất dễ khiến một số người đang nhìn chằm chằm vào cậu thả lỏng cảnh giác.

Nhan Khải Lân: "Vậy được, em sẽ hẹn Trình Vinh và những người khác."

Trần Kỳ Chiêu vừa ăn vừa nghịch điện thoại, vừa mở WeChat ra đọc tin tức thì đột nhiên nhìn thấy tin nhắn do Thẩm Vu Hoài gửi cho cậu mười lăm phút trước.

Nhan Khải Lân: "Trình Vinh nói muốn muộn một chút. Hôm nay bố anh ta ở nhà, nên cần một chút mới ra ngoài được."

Trần Kỳ Chiêu đột nhiên nói: "Anh không đi nữa."

Bàn tay gõ chữ của Nhan Khải Lân chậm lại, nhìn cậu đầy nghi ngờ: "?"

Trần Kỳ Chiêu cũng không ngẩng đầu lên, gửi một tin nhắn cho Thẩm Vu Hoài, cậu nói ngắn gọn: "Buổi tối có hẹn rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top