🌊Chương 12🌊

Tôi sẽ làm bố cậu.

-----------------

"Không ngờ lại dám khiêu khích chúng ta! Cá voi sát thủ quả nhiên đáng sợ!!"

Quá mạnh mẽ, trực tiếp khiêu khích cả một lớp!!

Sắc mặt của Nghiêm Kiệt cũng rất khó coi.

Thanh niên có làn da lúa mạch, mặt hơi phiếm hồng, không biết có phải vì tức giận hay không.

"Cứ chờ đi, chờ cậu ta đến đây, tôi nhất định sẽ cho cậu ta thấy! Cho cậu ta biết ai mới là bá chủ của đại dương!"

"Đến gì mà đến, tất cả trở về chỗ ngồi của mình ngay."

Cửa lớp bị đẩy ra, Cung Lũng cầm theo tập hồ sơ bước vào, yêu cầu sinh viên ban cấp cao năm nhất trở về chỗ ngồi của mình.

Cung Lũng cũng nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ.

Đúng lúc nhìn thấy Giang Kinh Mặc ngẩng đầu không biết đang chào hỏi lớp nào.

Nhìn cậu thanh niên ôn hòa đối mặt với nhiều người xa lạ như vậy mà vẫn thoải mái vui vẻ, giống như một mặt trời nhỏ hoạt bát và thân thiện, thực ra đã nói lên rất nhiều điều rồi.

Cung Lũng nhớ lại lúc đang ăn cơm thì bị Lý Vạn gọi đi xem báo cáo kiểm tra kỳ lạ đó.

Tiềm lực dị năng nhảy qua lại giữa cấp 3S và cấp S, sức mạnh kinh khủng ngay khi vừa thức tỉnh, chỉ là do vấn đề cơ thể, nếu không thì thằng nhóc này còn có thể lợi hại hơn nữa.

Thế mà cái thằng nhóc này, không, nhóc con cá nhỏ này lại không qua được môn văn hóa, trở thành người của lớp thầy Điền.

Cung Lũng giơ tay, hơi ôm mặt mình.

Ai, đau răng.

"Thầy ơi, có phải thầy lại ăn nhiều kẹo quá không? Bác sĩ trường bảo thầy phải ăn ít kẹo lại, đừng vì mình là dị năng giả, có khả năng phục hồi mạnh mà làm bừa."

"Đúng đúng đúng, nhưng sao thầy không dẫn bạn học mới vào lớp vậy? Không phải là thầy lại quên rồi chứ?"

Cung Lũng: ....

Cái đám nhãi ranh này làm răng hắn càng đau hơn.

Cung Lũng tức giận đập bàn.

Dị năng giả hệ lửa lúc này trong mắt như muốn bốc cháy.

Hắn nghiến răng, nói từng chữ từng chữ một.

"Không có bạn học mới nào hết, người ta là sinh viên mới của ban cấp thấp, chiều nay tất cả các em đều vào phòng huấn luyện hết cho tôi, mỗi người hai tiếng, không đạt chuẩn thì không được ra!"

"Ban cấp thấp??"

"Không phải cậu ta là dị năng giả cá voi sát thủ sao? Sao lại vào ban cấp thấp?"

"Tiềm lực dị năng quá yếu à?"

"Bảo sao trông có vẻ dễ ở chung như vậy, hóa ra vừa rồi không phải là khiêu khích à, chúng ta phải làm sao đây? Anh Kiệt, cái danh xưng bá chủ đại dương này còn tranh nữa không? Nhưng tại sao tiểu đội của Thời Tuế lại vui vẻ để một sinh viên của ban cấp thấp vào đội của bọn họ nhỉ? Là người thân của đội trưởng Thời Tuế à?"

"Không đến cũng tốt, chỉ được cái đẹp mã, lớp mình không cần mấy cái bánh bao mềm."

"Vậy tin đồn cậu ta tàn bạo là từ đâu ra vậy?!"

"Vì cậu ta bắt người thích ăn rau mùi không được ăn, còn người không thích thì phải ăn rau mùi! Quá đáng sợ!"

"Hả?!"

Bên dưới xì xào bàn tán.

Cung Lũng đứng trên bục giảng, nhìn đám sinh viên của mình ngày càng kiêu ngạo.

Hắn sờ cằm, nhìn lướt qua Giang Kinh Mặc đã được Điền Nhạc Sơn dẫn vào tòa nhà giảng dạy.

Không ngoài dự đoán, đám thiên chi kiêu tử này sẽ phải gặp rắc rối sớm thôi.

Nhưng thật ra hắn cũng khá tò mò, bạn học mới trông có vẻ ngoan ngoãn nghe lời này, từ đâu mà lại bị máy móc đánh giá là nhân vật nguy hiểm tàn bạo?

Rốt cuộc là khi tàn bạo thì sẽ trông ra sao nhỉ?

Đồng thời, ban cấp thấp cũng đang xì xào bàn tán về bạn học mới.

Ban cấp thấp, cấp trung và cấp cao có số lượng khác nhau do năng lực khác nhau, hiện nay ở năm nhất, ban cấp cao có hơn 40 người, cấp trung có hơn 60 người, còn lại là cấp thấp với hơn 100 người.

Ban cấp thấp chủ yếu là những dị năng giả không phù hợp với chiến đấu, sau khi tốt nghiệp, phần lớn họ đều có các chuyên môn riêng, hoặc được phân vào các đội dị năng phù hợp để hỗ trợ, hoặc chuyển sang làm văn phòng, hoặc được Cục Quản lý Dị năng quản lý và phân công công việc phù hợp.

Vì thế, lúc này hầu hết họ đều đang bàn tán về việc ban cấp cao lại bắt đầu có cảnh thần tiên đánh nhau.

Cho đến khi Điền Nhạc Sơn dẫn Giang Kinh Mặc bước vào.

"Được rồi các em, yên lặng nào, thầy xin giới thiệu một bạn học mới của lớp mình, Giang Kinh Mặc. Từ nay bạn ấy sẽ là một thành viên của lớp chúng ta."

Điền Nhạc Sơn nói xong, còn lấy chiếc khăn nhỏ ra lau mồ hôi trên trán.

"Bạn học Giang Kinh Mặc ngồi ở...."

Hắn nhìn một vòng.

"Ngồi cạnh Trương Dụ Ca nhé."

Gì cơ?

Là Trương Dụ Ca hay là 'bạch tuộc ca'?*

*Trương Dụ Ca - 张喻歌: zhāngyùgē

*Bạch tuộc ca - 章鱼哥: zhāngyú gē

Giang Kinh Mặc ngơ ngác ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua vô số ánh nhìn, đối diện với thanh niên ngồi ở hàng giữa phía sau.

Cậu trai kia ngay lập tức cảnh giác nhìn thẳng cậu, trông có vẻ hung dữ, trên đầu đột nhiên dựng lên thứ gì đó, lông từ đường chân tóc bắt đầu dựng đứng lên.

Giống như một con vẹt cockatiel.

Thời buổi này vẹt cũng hung dữ thế sao?

Giang Kinh Mặc nghiêng đầu cười.

"Giang Kinh Mặc, dị năng hệ sinh học hướng cá voi sát thủ, sau này nếu cần tôi giúp gì thì cứ nói, tôi sẽ tận lực giúp đỡ."

Nụ cười của thanh niên xua tan sự khủng bố từ thân phận cá voi sát thủ của cậu.

"Có, có chút đáng yêu nha, thật sự là cá voi sát thủ sao? Nhưng kỳ thật nhìn hình ảnh, cá voi sát thủ vốn dĩ rất đáng yêu mà."

"Đẹp trai quá!"

"Còn rất lịch sự nữa, không giống mấy dị năng giả cấp cao lỗ mũi hướng lên trời kia, cậu ấy thân thiện quá, có phải cấp độ dị năng không cao không?"

"Cái đó thì chắc chắn rồi, nếu không sao lại vào lớp chúng ta được."

Sau khi mọi người vỗ tay, dưới ánh mắt tò mò của tất cả, Giang Kinh Mặc bước tới ngồi cạnh Trương Dụ Ca.

Bạn học ngồi phía trước nhiệt tình quay xuống.

"Chào bạn học mới, tôi là Địch Hán Thu, dị năng sinh học hướng chó Labrador, cậu ấy là Trương Dụ Ca, dị năng sinh học hướng vẹt cockatiel, bạn cùng bàn của tôi là Kha Phong, dị năng sinh học hướng bướm dẻ ngựa. Đã khai giảng được hai tháng, các đội tạm thời cũng gần như đầy đủ, chỉ có đội bọn tôi là ba người, nếu không có gì thay đổi thì có thể chúng ta sẽ tạo thành một đội tạm thời."

Giang Kinh Mặc cười, bắt tay với đối phương.

"Ở đây đều là dị năng sinh học sao?"

"Còn có những dị năng khác nữa, nhưng dị năng tự nhiên vốn ít, số ít đó đều ở ban cấp cao."

Giang Kinh Mặc gật đầu xoa xoa cằm, rõ ràng đã có chút không tập trung, nhưng Địch Hán Thu vẫn nhiệt tình giới thiệu tình hình hiện tại của năm nhất.

"Nhưng hiện tại, người mạnh nhất năm nhất là một dị năng sinh học, tiến hóa hướng cá mập trắng. Cậu ta vừa kiểm tra xong đã công bố sẽ làm thủ lĩnh của ban cấp cao, dị năng tiềm lực cấp 2S, tên là Nghiêm Kiệt."

Địch Hán Thu cực kì tò mò tại sao Giang Kinh Mặc lại đến ban cấp thấp của bọn họ, nhưng không tiện hỏi thẳng người ta là có phải tiềm lực dị năng của cậu quá thấp hay không, chỉ có thể nói vòng vo: "Tôi vẫn luôn tò mò, cá voi sát thủ sẽ có cái nhìn như thế nào về cá mập trắng vậy?"

Giang Kinh Mặc thoáng ngẩn ngơ, tự hỏi hình như ở đây không có nhiều thú hai chân khiến người ta yêu thích nhỉ, thật ra cậu vốn không nghe rõ câu trước bạn học này vừa nói cái gì.

Chỉ nghe thấy mấy chữ 'cá mập trắng', cậu a một tiếng rồi quay đầu nhìn qua: "Dầu cá?"

Địch Hán Thu, Trương Dụ Ca, Kha Phong đang dựng lỗ tai nghe: !??

Đã bị phân vào ban cấp thấp mà vẫn ngạo mạn thế sao??

Giang Kinh Mặc lấy lại tinh thần, còn cười đặc biệt vô hại thân thiện: "Xin lỗi, vừa rồi các cậu nói gì vậy? Tôi hơi mất tập trung, không nghe rõ lắm."

Lông trên đầu Trương Dụ Ca lại dựng đứng lên.

Cậu ta là kiểu người chỉ dám ức hiếp người nhà, đối với người lạ thì sẽ thu mình lại, còn không quên đe dọa người ta.

"Tôi nói cho cậu biết, tôi không sợ cậu đâu, chúng ta đều cùng đẳng cấp mà!"

Có thể thấy đối phương không có ác ý.

Giang Kinh Mặc tỏ vẻ đồng ý 'ừm ừm', cười hiền lành chống cằm.

Điều này khiến Trương Dụ Ca có chút xấu hổ, nhưng lông trên đầu vẫn cố gắng dựng lên, cố gắng tỏ ra mình rất hung dữ, cực kỳ hung dữ!

Người ngồi phía trước bọn họ cuối cùng không chịu nổi nữa, hừ lạnh một tiếng rồi quay lại, người này có khuôn mặt rất nghiêm nghị.

Ánh mắt cậu ta cũng rất nghiêm, giọng nói có chút giống robot.

"Trương Dụ Ca, ai cùng đẳng cấp với cậu chứ, cậu đã chuẩn bị cho cuộc thi đấu sắp tới chưa? Đừng để thua thảm hại như lần trước."

"Liêu Lân, cậu cũng chỉ biết ôm đùi kẻ mạnh hơn để chiến thắng thôi! Đắc ý cái gì?"

Trương Dụ Ca dựng lông càng dữ dội hơn, quay đầu cãi nhau với người kia.

Địch Hán Thu ghé vào tai Giang Kinh Mặc nói nhỏ.

"Đây là Liêu Lân, dị năng giả hệ khác, tiến hóa theo hướng máy tính. Bố mẹ bọn họ là kẻ thù không đội trời chung, đến đây lại càng căng thẳng hơn. Liêu Lân còn kết thân được với người có thành tích tổng hợp mạnh nhất lớp chúng ta, lần nào cũng thắng Trương Dụ Ca."

Giang Kinh Mặc ngạc nhiên: "Vậy cậu ta học giỏi lắm nhỉ?"

Tiến hóa theo hướng máy tính mà!

"Khá là giỏi, điểm thi của cậu ta rất cao, suýt nữa thì đủ để vào ban cấp trung, chỉ là dị năng hệ khác này, sức mạnh thực sự quá yếu."

Bé cá voi - học tra - sát thủ nhìn người ta với ánh mắt hâm mộ.

"Thật tuyệt."

Không giống như cậu, phải chịu đựng sự hành hạ của kiến thức.

"Được rồi, chắc mọi người cũng đã biết lịch trình buổi chiều." Điền Nhạc Sơn đứng trên bục giảng, nửa híp mắt, trông như sắp ngủ, "Chiều nay là buổi huấn luyện thể lực của lớp chúng ta, bây giờ, tất cả ra ngoài tập hợp, đội nào có thành tích tốt nhất sẽ được cộng điểm đánh giá hàng ngày."

Giang Kinh Mặc chống cằm.

"Điểm đánh giá hàng ngày có được cộng vào điểm tín chỉ không?"

"Điểm đánh giá hàng ngày ảnh hưởng đến nhận xét của các giảng viên về cậu, điểm nhận xét sẽ ảnh hưởng đến điểm tín chỉ, nhưng thực ra đây chỉ là một dạng vinh dự thôi."

Đến lúc đó, xếp hạng cao thì sẽ được vẻ vang.

Giang Kinh Mặc đứng dậy, trong đầu nhanh chóng xẹt qua mấy cái phương trình.

Muốn nuôi thú hai chân, phải có tiền, muốn có tiền phải có công việc tốt, muốn có công việc tốt phải tốt nghiệp thành công, muốn tốt nghiệp thành công phải lấy đủ điểm tín chỉ mỗi kỳ, muốn lấy đủ điểm tín chỉ thì điểm đánh giá là không thể thiếu.

Cố gắng đạt điểm đánh giá tương đương với việc nuôi thú hai chân.

Trương Dụ Ca đang truyền đạt cho hai người khác rằng lần này chúng ta phải cố gắng hết sức, nhất định phải thắng.

Giang Kinh Mặc vỗ tay một cái.

"Hiểu rồi!"

Nghe thấy buổi kiểm tra thể lực, Kha Phong đang cúi đầu ủ rũ và Địch Hán Thu thật sự không chịu nổi con cáo kia, bất ngờ bị Giang Kinh Mặc làm giật mình, quay đầu nhìn qua.

Trương Dụ Ca: !

Bạn học mới này sao lại nhiệt tình thế? Có động lực đến vậy à?

Dù bị phân vào ban cấp thấp, nhưng hướng tiến hóa dị năng của cậu cũng coi như thuộc dạng mạnh nhất trong lớp này rồi.

Bạn học mới này được đấy!

Trương Dụ Ca vội vàng đi tới, cố gắng vỗ vỗ vai Giang Kinh Mặc.

"Tốt, hãy cùng nhau tranh giành vị trí số một nào! Sau này tôi sẽ nhận cậu làm em trai."

Giang Kinh Mặc cười rạng rỡ.

"Vậy tôi sẽ làm bố cậu, mỗi người tự gọi nhau theo cách riêng nha."

Mọi người: ...

Giang - luôn hòa đồng thân thiện và không bao giờ bắt nạt bạn bè - Kinh Mặc: "Tôi đùa chút ấy mà."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top