Chương 7

Y không biết bơi, y sợ lạnh, ngâm mình lâu trong nước liền cảm mạo, kiên quyết không tập bơi. Đại khái lúc này biết bơi thật tốt, cảm giác lạnh lẽo xâm chiếm xâu xé da thịt, bóng tối khiến y triệt để tê liệt, không nhìn thấy gì ngoài không gian tối tăm của vũ trụ, địa ngục không có sao, không có gì, triệt để không có ý nghĩ. Cố gắng vươn tay kiếm tìm sợi rơm cứu sinh lại cơ hồ tuyệt đối vô vọng, người lạnh tâm cũng lạnh.
Thị phúc bất thị hoạ, thị hoạ đóa bất quá. Là phúc không phải hoạ, là hoạ không thể tránh, hoạ phúc khó lường, cư nhiên hoạ giáng xuống đầu không kịp trở tay.

Trong gian phòng ấm áp của cậu thiếu niên tên Trình Thanh.

Lễ giáng Sinh đương nhiên ấm áp lại vui vẻ, ở cạnh người đàn ông như Cao Chấn thập phần hạnh phúc lại vạn lần bất an, cậu chẳng qua chỉ là một tiểu tình nhân số với người yêu nữa điểm đều kém xa, căn bản là được bao dưỡng, hắn chán liền thẳng tay vứt bỏ, như vậy không cam tâm, người đàn ông như Cao Chấn ai lại không muốn chiếm hữu.

"Trình Thanh , đang suy nghĩ cái gì?"

" Nha, là đang nghĩ nên làm gì tiếp theo a."

Cao Chấn từ phía sau ôm lấy thiếu niên, hơi thở phả lên vành tai phấn nộn, hắn cảm nhận thiếu niên run rẫy, một đường gặm cắn trên cổ,bàn tay trượt vào áo ngủ, xoa nắn cơ thể thiếu niên.

"Chính là làm thế này."

"Đừng a.."

Trình Thanh vặn vẹo cơ thể tránh hắn, dù là lãng tránh cũng là động tác nhỏ vô lực cùng việc mê hoặc cùng một trường nghĩa. Mặt ngoài tránh né, bên trong câu dẫn không sai biệt lắm. Cậu nhất định phải có người đàn ông này.

Bất luận như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top