Không khí trong căn phòng nhỏ nghiễm nhiên trở nên ấm áp vô cùng. Chẳng biết là do thế lực siêu nhiên nào đã dệt nên sợi len nối hai người lại với nhau. Tại sao chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, mối quan hệ giữa hai người này tự dưng đi lên theo một chiều hướng tích cực? Người ta gọi đó là Nhân Duyên...
Ai cũng biết trong mỗi truyện đều có nhân vật phụ, và cũng là nhân vật ác độc nhất luôn tìm cách hãm hại nữ chính. Còn nữ chính là một con người nhu nhược, hay khóc luôn bị hại và cuối cùng được các nam chinh giải thoát.Nam chính là những con người có quyền lực, đại vị trong xã hội, yêu nữ chính ngay từ cái nhìn đầu tiên và luôn tìm cách lấy lòng nữ chính.Nhưng không ai biết trong truyện có những bí mật mà không ai có thể biết, và khiến cho mọi người bất ngờ.Mong mọi người thích truyện của mình ^_^…
Tác giả: Điệp Chi Linh Editor & Beta: Góc nhà Blue (echo99 & vanit99).Bìa: npemma.Nguồn: khotangdammy, Tấn Giang.Tình trạng bản gốc: Hoàn chính văn 210 chương+ 17 chương ngoại truyệnTình trạng bản edit: đang lết...Tình trạng beta: loading...Tóm tắt: Đại thần esport xuyên qua thế giới mới.Dàn ý: Sóng vai, dắt tay nhau thực hiện giấc mộng quán quân.CP: bạo lực kết xuất tính cách thẳng thắn chưa bao giờ coi mình là Omega thụ x trầm ổn phúc hắc có chút thận trọng Alpha đội trưởng công.Vai chính: Diệp Thiếu Dương, Trì Sóc┃Vai phụ: Trình Tinh, Khúc Giang, Tần Nhất Chúc, Lâm Phong⛔ bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, bản edit phi lợi nhuận, vui lòng không reup, repost, chuyển ver.…
Truyện này ta thấy hay nên edit lại và đăng cho mọi người đọc ấy =)))) Hay thì thả sao vàng cho ta nhaaaa ^^Tác giả: Tịch Bảo NhiDịch giả: SayaEditor: Trang cùng 1 số editor khácBìa truyện : Nhây's Xưởng (@NhayLaMotXuThe)…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Tác giả: Bàn Lật TửThể loại: showbiz, đô thị, nhẹ nhàng, HETình trạng: 61 chương và 4 phiên ngoạiNhân vật chính:Nam chính Tống Nam Xuyên-dịu dàng, tao nhã, soái ca... nhưng thực chất lại là một kẻ SIÊU HÁO SẮC, động một chút là nhào tới hôn hít... đặc biệt thích đôi chân dài miên man và đẹp....Nữ chính Bùi Anh-nữ minh tinh xinh đẹp, nóng bỏng, quyến rũ cộng thêm đôi chân dài miên man khiến người ta có ham muốn phạm tội.... nhưng thực chất là một cô gái bảo thủ tới mức nụ hôn đầu còn chưa kịp trao ai, tất nhiên là bị mất bởi nam chính.…
Thể loại : Hiện đại, đô thị, song tính, sinh tử, cao H, 1×1, hài, R-18.Author - Khiết KhiếtEditor - Xích NguyệtVì sự trường sinh và phú quý mà có một gia tộc song tính hàng trăm năm đều kết thông gia với yêu quái để nối dõi tông đường.Đây là một hệ liệt, tất cả các bé thụ trong này đều là người song tính, công thì là các yêu quái.*Lưu ý: mình không phải là tác giả chính của bộ Hôn Ước Gia Tộc, mình là người beta truyện, mong các bạn đừng nhầm lẫn, cảm ơn!…
"Cuộc đời này có nỗi đau nào mà tôi chưa từng nếm trải. Nhưng chỉ mỗi em là giới hạn duy nhất khiến tôi phải trở nên cùng cực thế này."Writter: manchi_Tổng tài tôi đây không để em trốn thoát => Ma limiteCongrats 200followersChiếc fic này đánh dấu cột mốc 200fls của tớ và mang tớ đến được như hiện nay.…