Quà 520
Tên gốc: 爱情骗子
Tác giả: superise
Một món quà nhân ngày 520!
Câu chuyện chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, k liên đới người thật!
🔞Có tình tiết hạn chế độ tuổi, thỉnh cẩn trọng nga....
-----------
Châu Chấn Nam hiện tại đang rất khẩn trương.
Cậu là người đến từ phố núi, vừa mới tốt nghiệp đại học, hiện tại đang tham gia hội người đồng hương cùng trường, ngồi bên cạnh cậu bây giờ là một học trưởng cùng chuyên ngành lớn hơn hai khoá, hắn là trưởng xã đoàn mà cậu tham gia, cũng là... nam sinh cậu thích bốn năm, Diêu Sâm.
Cậu chưa từng dám để cho Diêu Sâm biết tâm tư của mình, luôn là dùng thân phận học đệ mà xuất hiện ở hắn bên cạnh, thật cẩn thận mà nắm chắc khoản cách đúng mực giữa hai người, mỗi lần phát wechat đều phải thật cẩn thận mỗi một câu nói, sợ lỡ lời sẽ bại lộ ra bí mật.
Vì thế hai năm sau Diêu Sâm tốt nghiệp, bọn họ thành công mà biến thành quan hệ sơ đẳng đến mức thấy đối phương đăng cái gì trong vòng bạn bè thì thuận tiện ấn một like. Chỉ có vậy.
Không nghĩ tới hôm nay ở chỗ này lại gặp được.
Diêu Sâm vừa mới bởi vì kẹt xe mà đến trễ, tự phạt ba ly sau xách theo ghế dựa không chút do dự ngồi ở bên cạnh Châu Chấn Nam.
Châu Chấn Nam khoé mắt trộm đi nhìn sườn mặt tuấn lãng của người bên cạnh, đúng lúc vừa vặn người nọ cũng nhìn qua, ánh mắt liền chạm vào nhau.
Cậu đỏ mặt thu hồi ánh mắt, làm bộ đi gắp đồ ăn, chỉ là cánh tay cứng đờ đã tiết lộ cậu hoảng loạn.
Người bên cạnh nhìn thấy thú vị, rót rượu hơi hơi dựa sát vào thân mình cậu muốn lại đây cùng nhau chạm cốc.
"Nam Nam, đã lâu không gặp."
Châu Chấn Nam cương thân mình, giơ chén rượu tay có chút phát run.
"Học trưởng, đã lâu không gặp."
Diêu Sâm cười ôm lên vai cậu, duỗi tay chạm chạm chén rượu xong một ngụm uống cạn, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn chằm chằm người đối diện đang đỏ lên khuôn mặt.
"Nam Nam như vậy sợ anh sao?"
Châu Chấn Nam đại não ở lúc Diêu Sâm ôm cậu đã hoàn toàn đãng cơ, chỉ cảm thấy chính mình bị một cổ thanh thiển mộc hương vây quanh, từ đỉnh đầu hồng tới cổ, vừa uống rượu vừa ấp úng mà mở miệng.
"Không có...... Không phải sợ...... Thực thích...... Không phải, em......"
Rõ ràng mới uống vài chén rượu, Châu Chấn Nam lại cảm thấy chính mình đã say rồi, vựng vựng hồ hồ không biết nên nói cái gì, lại đúng ý chọc cười Diêu Sâm. Hắn lần đầu tiên nghiêm túc nhìn xem người học đệ so với mình nhỏ hơn hai tuổi, mới đột nhiên phát hiện đối phương có một thân trắng nõn da thịt, còn có đôi mắt vì uống rượu mà chứa thủy quang, ở dưới đèn lấp lánh tỏa sáng.
Diêu Sâm không tự giác nuốt nước miếng, nhìn Châu Chấn Nam bởi vì khẩn trương mà hơi hơi đô khởi môi đỏ, cơ hồ muốn áp xuống không được mà muốn thơm một cái.
"Nam Nam là nói, thực thích anh sao?"
Diêu Sâm bỗng nhiên đem đầu dựa đến bên tai Châu Chấn Nam nhẹ giọng mở miệng, hơi thở mang theo mùi rượu thổi tới bên tai cậu, ngứa.
Châu Chấn Nam sợ ngứa, cười khanh khách hai tiếng muốn tránh, lại không muốn bỏ qua cơ hội được cùng Diêu Sâm thân cận, uốn éo ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn là thuận theo chính mình tâm ý mở miệng.
"Thích."
Một chữ này là dùng hết dũng khí mà nói, nói xong cậu lập tức cúi đầu không dám đi nhìn biểu tình của Diêu Sâm.
Cái này trả lời hoàn toàn không ngoài Diêu Sâm dự kiến. Hắn đã sớm liền nhìn ra cái này tiểu học đệ đối với mình coi trọng, chỉ là học đệ không nói, hắn cũng giả vờ không biết. Không nghĩ tới hai năm sau tái kiến, học đệ đối hắn còn có tâm tư.
Quan trọng nhất chính là, hắn tâm động.
Aizz, xinh đẹp lại ngoan ngoãn tiểu nam hài, ai lại không thích đây?
Vì thế hắn tăng thêm sức lực đem tiểu nam hài trong lòng ngực kéo đến bên người, mang theo ý cười nói ra mấy chữ êm tai nhất mà đời này Châu Chấn Nam nghe được.
"Anh cũng thích em."
Diêu Sâm chỉ một câu thổ lộ thành công làm cho Châu Chấn Nam hoàn toàn u mê đầu óc, mơ mơ màng màng mà bị Diêu Sâm lôi kéo lên lầu thuê phòng, chờ đến khi vào cửa bị Diêu Sâm gấp gáp không chờ nổi ôm cậu hôn môi, lúc này Châu Chấn Nam mới có chút thanh tỉnh, không thể tin được chính mình có một ngày sẽ cùng người còn chưa có xác định quan hệ trực tiếp đi mướn phòng.
Chính là Diêu Sâm hôn rất ôn nhu lại động tình, hai mảnh môi mỏng cứ như vậy áp ở cánh môi cậu, cũng không vội mà tiến công, chỉ tinh tế mà nghiền qua đôi môi mỗi một tấc làn da, sau đó mút vào môi trên cậu không buông, như là ngậm lấy cái gì hi thế trân bảo, hay là cái gì món ngon mỹ vị , phải dùng đầu lưỡi một tấc một tấc mà đi phẩm vị xem cậu có bao nhiêu tốt đẹp.
Châu Chấn Nam lặng lẽ mở mắt, mặt Diêu Sâm liền phóng đại ở trước mặt cậu. Đôi mắt ôn nhu như nước nhưng lại chưa từng chất chứa hình bóng cậu giờ này đang hơi hơi nhắm, lông mi mỏng dài cách cậu rất gần đang hơi rung động.
Châu Chấn Nam ma xui quỷ khiến mà một lần nữa nhắm hai mắt lại, nguyên bản muốn đẩy đôi tay Diêu sâm bên hông cậu ra, sau lại hơi hơi nhón chân đón ý nói hùa Diêu Sâm hôn môi.
Diêu Sâm ngầm hiểu mà gia tăng nụ hôn này. Hắn không thỏa mãn với trên môi lưu luyến, mà bắt đầu thử cạy ra khớp hàm cậu triều càng sâu vào trong thăm dò.
Châu Chấn Nam chỉ tượng trưng mà giãy giụa hai cái liền rộng mở đại môn hoan nghênh Diêu Sâm tiến công —— trên thực tế cậu cũng chống cự không được, nếu không phải chống tay ở bên hông Diêu Sâm giờ phút này cậu đã sớm mềm mềm tiến vào trong lòng ngực Diêu Sâm.
Vì thế Diêu Sâm dễ như trở bàn tay mà xông vào, quấn lấy đầu lưỡi cậu không cho chạy trốn, lại chậm rãi cảm thụ được môi răng giao hòa tốt đẹp, quả nhiên cùng với hắn tưởng tượng giống nhau điềm mỹ, rồi lại có một chút hương vị cay nồng của rượu trắng ở trong đó, hai loại bất đồng cảm thụ ở đầu lưỡi nở rộ, càng làm muốn ngừng mà không được.
Châu Chấn Nam bị hôn thở không nổi, đại não trống rỗng, nghiêng ngả lảo đảo mà bị Diêu Sâm lôi kéo lui về phía sau, thẳng đến khi thân thể ngã xuống, chỗ bắp đùi bị một cây cứng rắn đồ vật cọ phải cậu mới bắt đầu hoảng loạn, mở mắt liền chạm đến Diêu Sâm ôn nhu ánh mắt —— nhưng cũng không tính ôn nhu, ít nhất đằng sau ôn nhu cất giấu ngọn lửa bị cậu vừa vặn nhìn thấy."Học...... Học trưởng......"
Diêu Sâm nhìn Châu Chấn Nam dưới thân ánh mắt có chút mờ mịt , yêu thương mà cúi đầu chạm vào hắn phiếm thủy quang đôi mắt, ách giọng mở miệng.
"Nam Nam thích sao?"
Thích sao? Thích đi. Thích học trưởng giống như bây giờ trong mắt chỉ có cậu, thích học trưởng bao trùm ở trên môi cậu ấm áp, thích học trưởng lỗ mãng cùng cậu môi răng công thành đoạt đất .
Diêu Sâm không thấy cậu trả lời, lại thấy được tiểu học đệ đỏ bừng nhĩ tiêm, hắn liền thấp giọng nở nụ cười, cúi người ngậm lấy Châu Chấn Nam nhĩ tiêm liếm láp, nháy mắt không chỉ nhĩ tiêm màu đỏ liền lan tràn tới cả khuôn mặt, chọc đến Diêu Sâm lại cười lên tiếng.
"Thật là tiểu bằng hữu hay thẹn thùng ."
Châu Chấn Nam lần đầu tiên nghe Diêu Sâm kêu mình tiểu bằng hữu, mang theo sủng nịch, còn có âm giọng quê nhà ngọt nị, cậu cơ hồ nháy mắt giữa hai chân liền lặng lẽ dựng lên lều trại nhỏ.
Diêu Sâm nhận thấy được ngạnh ở hai người cứng rắn đồ vật, lại đi nhìn cậu đang trốn tránh ánh mắt.
"Muốn anh giúp sao?"
Tuy là dò hỏi, nhưng tay hắn đã duỗi hướng về phía áo ngoài cúc áo cậu, không vội không hoảng mà mở ra.
Châu Chấn Nam hôm nay mặc một cái áo sơmi màu trắng, bên ngoài lại mang một kiện ngắn tay áo khoác, dưới thân bất quá một cái quần cao bồi, một cái dây lưng, đều là quần áo dễ cởi.
Diêu Sâm dễ dàng mà cởi ra áo ngoài, lại đem áo sơ mi vạt áo từ lưng quần bắt được, cũng không vội vã, ngược lại lấy tay đi vào vuốt ve da thịt thiếu niên bóng loáng mang hơi lạnh .
Châu Chấn Nam bị hắn sờ phát ngứa, mềm thanh xin tha, cười hướng hắn trong lòng ngực trốn, tưởng có chỗ tránh nạn, không nghĩ tới là đem chính mình mà đưa vào miệng sói.
Diêu Sâm bị hắn cười mà phát run, dưới thân nghẹn một cổ hỏa, chuyển hóa thành trên tay lực đạo, dứt khoát lưu loát mà kéo xuống dây lưng, lại liên tiếp kéo xuống quần tây cùng quần lót, kia đồ vật giữa chân đột nhiên không kịp phòng bị mà bại lộ ở trong không khí, hơi run lên, đĩnh càng thẳng.
Diêu Sâm duỗi tay cầm cái kia đứng thẳng đồ vật, Châu Chấn Nam liền hít hà một hơi, liền eo đều củng lên, lại phát ra thanh âm đã bắt đầu phát run.
"Học trưởng...... Học trưởng......"
Châu Chấn Nam thật ra cũng từng tự mình làm qua, nhưng mà cảm giác cùng với giờ phút này bị Diêu Sâm nắm ở trong tay là hoàn toàn bất đồng, đầu ngón tay hắn xẹt qua dấu vết, không đau, chỉ là làm từng đợt khoái cảm nảy lên ngực cậu.
Diêu Sâm ngón tay thon dài ở bắp đùi cậu đảo quanh, lại chậm rãi vòng đi lên ở đỉnh xoa, lại vòng thành từng vòng trên dưới vuốt ve ...
Châu Chấn Nam nhắm hai mắt, sắc mặt ửng hồng. Cậu vừa mới chỉ nhìn thoáng qua Diêu Sâm thủ pháp liền cảm thấy thẹn mà nhắm chặt mắt, mặc cho Diêu Sâm như thế nào hống cũng không chịu mở mắt.
Diêu Sâm bị bộ dáng thẹn thùng của cậu vén lên hỏa, tốc độ trên tay nhanh hơn, không bao lâu liền nghe được cậu kêu sợ hãi một tiếng, sau đó bị vẩn đục bạch dịch tiết đầy tay.Diêu Sâm lung tung mà đem chất lỏng trên tay cọ ở trên áo sơmi của Châu Chấn Nam, vừa mới còn thẳng tắp giây sau áo sơmi trở nên nhăn bèo nhèo, hắn đứng dậy hai ba thao tác cởi ra trên người quần áo, kia trướng đĩnh khí quan đột nhiên hiện ra tới, Châu Chấn Nam nhìn qua liền nuốt một ngụm nước miếng.
Quá lớn, sẽ đem chính mình làm hư đi.
Châu Chấn Nam có chút nhút nhát.
Nhưng rất nhanh cậu liền không có thời gian đi sợ hãi, bởi vì Diêu Sâm một lần nữa đè trên người cậu, kia căn nóng bỏng liền ở bắp đùi cậu cọ tới cọ đi.
Châu Chấn Nam còn không kịp mở miệng, Diêu Sâm mang theo dục hỏa hôn liên tiếp ở hắn trên mặt, trên cổ cậu. Cậu nhắm mắt lại đón ý nói hùa, chỉ cảm thấy ngọn lửa một đường từ đỉnh đầu đốt tới bụng nhỏ.
Sau đó cậu thấy trước ngực chợt lạnh, mới phát hiện áo sơmi không biết khi nào đã bị cởi bỏ, hai viên đỏ tươi ướt át thù du ở ngực đứng thẳng, Diêu Sâm chỉ hơi hơi chạm vào một chút, cậu liền mẫn cảm mà cuộn lên thân mình, sau đó nước mắt lưng tròng mà nhìn chằm chằm hắn.
Diêu Sâm chịu không nổi, đơn giản duỗi tay che lại đôi mắt cậu, cúi đầu liền cắn lên viên thù du làm hắn thèm nhỏ dãi .
"Ngô......"
Trong miệng Châu Chấn Nam tràn ra một tiếng rách nát rên rỉ, cậu hiện tại nhìn không thấy, thân thể liền trở nên phá lệ mẫn cảm. Mặc dù Diêu Sâm hạ khẩu cực nhẹ, đối với cậu mà nói cũng là cực đại kích thích.
"Học trưởng...... Học trưởng......"
Châu Chấn Nam củng thân thể, duỗi tay ôm lấy tinh tráng vòng eo của Diêu Sâm, run thanh tác cầu càng nhiều.
Diêu Sâm nơi nào còn nhẫn được, lập tức đem Châu Chấn Nam trở mình, tay phải dò la miệng nhỏ phía dưới. Nơi này chưa từng bị khai phá, ngây ngô khẩn, một ngón tay đi vào Diêu Sâm liền phải dùng thật lớn khí lực.
Mặc dù như vậy, vành mắt cậu cũng đã bắt đầu phiếm hồng, hối hận vừa mới lỗ mãng hành động, quay đầu run run đi xin tha.
Diêu Sâm mặc kệ, cúi đầu hôn lên cánh môi cậu đang run rẩy, sau đó ngạnh sinh sinh chen vào ngón tay thứ hai.
Châu Chấn Nam ăn đau, một ngụm cắn khóe môi Diêu Sâm, tanh mặn hương vị tràn ngập ở chỗ hai người giao hợp . Diêu Sâm có chút bực mình, lại thương tiếc người dưới thân bất quá là lần đầu tiên, không lại vội vã khuếch trương, chỉ là dùng ngón tay ở người trên thành ruột chậm rãi đảo quanh, tìm mẫn cảm điểm.
"Ân hừ......"
Lúc Diêu Sâm dùng ngón tay thổi qua kia một chỗ mẫn cảm, Châu Chấn Nam không thể ức chế mà phát ra nức nở, ngửa đầu tiếnvào Diêu Sâm trong lòng ngực tìm kiếm an ủi.
"Ngoan, đừng sợ."
Diêu Sâm lung tung mà hôn lên xương quai xanh cùng ngực Châu Chấn Nam, nương hắn phía sau chậm rãi chảy ra chất lỏng để vào ngón tay thứ ba.
Châu Chấn Nam không khoẻ mà vặn vẹo, phía sau bị ngón tay Diêu Sâm nhồi đầy rồi lại giống như thiếu cái gì.
Diêu Sâm bị hành động vô ý mà lại mang màu câu dẫn làm hắn nổi lên đại hoả, lập tức liền tiếng thở dốc đều thô nặng vài phần, ngậm vành tai Châu Chấn Nam nhẹ nhàng cọ xát, tay trái trên ngực cậu vuốt ve, làn da tuyết trắng không bao lâu liền che kín dấu vết.
Châu Chấn Nam sớm đã chống đỡ không được, ánh mắt mê ly mà giục hắn nhanh lên. Nhanh lên? Hảo a. Diêu Sâm lưu loát mà rút ra ngón tay, một cái động thân liền tiến vào nhồi đầy cái miệng nhỏ, nguyên cây thẳng tắp đỉnh đến chỗ sâu nhất.
Châu Chấn Nam bị đỉnh trước mắt trắng bệch, lời nói đến bên miệng bị ngạnh sinh sinh đỉnh trở về, môi lúc đóng lúc mở lại cái gì đều nói không nên lời, sau một lúc lâu mới từ từ chậm rãi hoà hoãn.
Cũng may Diêu Sâm hiểu chuyện, nhẫn đến sắc mặt đỏ lên cũng không có vội vã động. Nhìn Châu Chấn Nam đã phục hồi tinh thần lại, lúc này mới bóp eo cậu, ra ra vào vào mà ở trong thân thể đỉnh lộng.
Châu Chấn Nam bị đâm nước mắt lưng tròng, liền chóp mũi đều nhuận màu phấn hồng. Diêu Sâm đồ vật nóng bỏng đem đường đi căng tràn đầy, ngay cả vách trong nếp uốn đều dường như bị căng bằng , cậu cảm thấy chính mình cơ hồ muốn chịu không được, lại không biết tia khẩn trí cảm giác càng kích thích Diêu Sâm dục vọng.
Diêu Sâm dần dần không thỏa mãn với như vậy đơn điệu.
Hắn lôi kéo áo sơmi trên người cậu vừa mới bị hắn cởi rớt một nửa, từ bên cạnh cuốn đi lên, nhìn tảng lớn tuyết trắng triển lộ ở trước mắt , hắn gặm cắn lên xương sống lưng cậu bởi vì gầy yếu mà hơi hơi nhô lên, nhìn cậu theo chính mình động tác nâng lên lại rơi xuống, như là tìm được rồi cái gì âu yếm món đồ chơi.
Sau đó hắn lại lật người cậu, ách giọng dỗ cậu nhấc chân treo ở trên trên eo hắn, Châu Chấn Nam nghe lời làm theo liền nhận thấy được Diêu Sâm lại hướng càng sâu đỉnh đỉnh.
Cậu hốc mắt thiển tàng không được nước mắt, bị đỉnh ra mê mang nước mắt theo gương mặt chảy xuống bên cạnh dừng ở trên chăn. Diêu Sâm liền để sát vào hôn rớt nước mắt trên mặt cậu , hàm hàm sáp sáp, Diêu Sâm lại không chê, khuôn mặt nhỏ trong chớp mắt bị hắn hôn không sót chỗ nào.
Châu Chấn Nam được an ủi, thân mình cũng rốt cuộc bắt đầu cảm nhận được chuyện này lạc thú, vì thế dính nhớp chất lỏng chậm rãi tràn đầy ở chỗ hai người giao hợp. Diêu Sâm ra vào càng thêm vui sướng, dâm mĩ tiếng nước quanh quẩn ở toàn bộ trong phòng.
Lúc kết thúc Diêu Sâm không nhịn được xuất ra ở trong thân thể Châu Chấn Nam, cậu thẹn thùng thân thể bủn rủn đứng dậy không nổi, đành phải dùng ánh mắt đầy nước ủy ủy khuất khuất mà nhìn về phía Diêu Sâm.
Diêu Sâm nhìn cậu cả người phiếm hồng ấn ký, yết hầu lăn lộn một chút, rốt cuộc không có làm cái gì, chỉ duỗi tay ôm cậu đi phòng tắm rửa mặt. Chờ đến đem những cái đó trong thân thể chất lỏng đều tẩy sạch, lại bọc khăn tắm đem thả lại giường đệm.
"Làm bạn trai anh được không?"
Diêu Sâm nhìn Châu Chấn Nam chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ, hôn hôn cái trán cậu, ôn nhu mở miệng.
Giây tiếp theo Châu Chấn Nam mở to mắt mơ màng sắp ngủ, cười củng đến trong lòng ngực hắn, mang theo âm rung mở miệng nói một câu hảo.
Diêu Sâm liền ôm gần trong lòng ngực thơm tho mềm mại tiểu học đệ, cảm thấy mỹ mãn mà mở miệng.
"Ngủ ngon, tiểu bạn trai."
Châu Chấn Nam sống 21 năm, bên người lần đầu tiên xuất hiện sinh vật gọi là bạn trai, lại là chính mình yêu thầm rất lâu học trưởng. Cậu chỉ cảm thấy từ bầu trời rơi xuống một khối bánh có nhân dừng ở trên đầu mình, ăn vào thơm ngào ngạt rồi lại lo lắng ông trời có thể hay không khi nào liền thu hồi này khối không cẩn thận rơi xuống lễ vật.
Cậu đem Diêu Sâm WeChat cài thành liên hệ ưu tiên rồi lại không dám đi hỏi Diêu Sâm có phải hay không cũng giống nhau. Cậu luôn là mở ra giao diện muốn cùng Diêu Sâm nhắn tin rồi lại lo lắng lúc này phát tin tức qua đi có thể hay không ảnh hưởng đến hắn công tác. Chờ đến khi Diêu Sâm gửi tin cho cậu trước mới có thể blah blah giảng một đống lớn.
Diêu Sâm không có nhận thấy được Châu Chấn Nam thật cẩn thận, hắn thực vừa lòng chính mình bạn trai mới—— xinh đẹp ngoan ngoãn, hiểu chuyện không dính người, không hay tra khảo, cùng cậu ở chung làm hắn cảm thấy nhẹ nhàng vui sướng.
Vì thế hắn cũng vui vẻ sủng Châu Chấn Nam.
Hắn cùng công ty cậu cách nhau không xa, đều ở cùng một khu thương nghiệp, đi đường bất quá mười lăm phút lộ trình.
Diêu Sâm tốt nghiệp hai năm, bằng vào năng lực cá nhân xuất chúng, đã làm được giám đốc bộ môn, tuy nói việc nhiều, nhưng nhiều ít có thể phái đi xuống, hắn cũng có thể nhẹ nhàng chút.
Mà Châu Chấn Nam bất quá vừa mới tốt nghiệp, hơn nữa thực tập thời gian, trước mắt cũng bất quá làm được vị trí tổ trưởng, cơ hồ mỗi ngày hoặc nhiều hoặc ít đều phải tăng ca.
Diêu Sâm liền cách hai ngày đi đón cậu một lần, cũng không lên lầu, chỉ ở đại sảnh đọc quyển sách hoặc là tạp chí yên lặng chờ đợi. Nếu là Châu Chấn Nam muốn tăng ca, hắn liền đi tới gần Vạn Đạt mua cho cậu một phần cơm, kêu cậu xuống dưới cầm lên đi. Chờ đến khi tăng ca xong kết thúc lại đây lái xe đem cậu đưa về phòng nhỏ cậu thuê, lại về chính mình chỗ ở.
Ban đầu Châu Chấn Nam còn có chút ngượng ngùng.
"Như vậy thật phiền toái anh."
Diêu Sâm liền nhân lúc cậu xuống xe xoa xoa đầu cậu, lại hạ một cái mềm nhẹ hôn ở trán cậu.
"Đưa đón bạn trai như thế nào sẽ phiền toái đâu?"
Châu Chấn Nam bị hắn hống đến đỏ mặt tim đập mà chạy đi, ở trước mặt hắn cũng càng ngày càng có thể thả lỏng.
Sau lại Diêu Sâm cũng tìm cơ hội mịt mờ về việc đề nghị Châu Chấn Nam đến ở chung, nhưng là rốt cuộc ở chung thời gian quá ngắn, thấy cậu do dự hắn liền săn sóc mà không có nhắc lại, hắn nào biết đâu rằng, Châu Chấn Nam chỉ là bị đột nhiên kinh hỉ chấn ngốc mà thôi, mới không phải không muốn qua ở chung.
Chỉ là Diêu Sâm không đề cập tới, cậu cũng không tiện chủ động đưa ra đề nghị, đành phải biến đổi phương pháp mà mời Diêu Sâm đi nhà cậu, hôm nay là đi hỗ trợ bố trí một chút phòng khách, ngày mai là ở trang web gặp vấn đề, ...Chờ đến Diêu Sâm lần thứ ba đi vào nhà Châu Chấn Nam, trong tay đã bị nhét vào một phen chìa khóa.
Hắn híp mắt đi nhìn Châu Chấn Nam, lại chỉ có thể xem tới được cậu phiếm hồng nhĩ tiêm, còn có một vòng mơ hồ lông tơ.
Diêu Sâm đầu quả tim vừa động, tay đem chìa khóa thu vào túi, ôm người làm một cái vững chắc hôn sâu.
Châu Chấn Nam bị hôn cơ hồ không đứng được, ngã vào Diêu Sâm trong lòng ngực, hai tay để ở ngực hắn không cho hắn càng tiến thêm một bước, kết quả bị Diêu Sâm tóm được đặt ở bên môi hôn, muốn ôm cậu đi hướng phòng ngủ.
Châu Chấn Nam lại cố tình từ hắn trong lòng ngực giãy giụa ra tới, hô to "Đồ ăn muốn cháy" chạy hướng phòng bếp, Diêu Sâm lúc này mới chú ý tới trong không khí tràn ngập nhàn nhạt hồ vị, không lắm để ý mà cười cười, móc di động ra bắt đầu xem xét đồ ăn ở phụ cận.
Quả nhiên không bao lâu Châu Chấn Nam liền ủ rũ cụp đuôi mà từ trong phòng bếp chạy ra tới, gục đầu đứng ở trước mặt hắn.
"Em vốn dĩ muốn thân thủ nấu cơm cho anh ăn, chính là......"
Châu Chấn Nam nghĩ đến vừa mới trong phòng bếp một đống biến thành màu đen đồ ăn, miễn cưỡng nếm một ngụm lập tức phun ra, nhìn hương vị, chỉ sợ không cháy cũng là không thể cho vào miệng.
Diêu Sâm nhưng thật ra một bộ dáng chả sao cả, ôm Châu Chấn Nam hướng cửa đi đến."Không có việc gì, chúng ta đi ra ngoài ăn cũng giống nhau."
Châu Chấn Nam thấp thấp mà mở miệng nói tốt, nương lúc ngồi xổm xuống cột dây giày vài giây ngắn ngủi lau sạch vành mắt phiếm ra nước mắt. Cậu không có cùng Diêu Sâm nói, vì làm bữa cơm này, cậu đã tra xét thật nhiều thực đơn, ở thực nghiệm thời điểm dầu nóng còn đem ngón tay cậu làm bỏng.
Cậu thật sự rất muốn cùng Diêu Sâm như vậy trải qua một cái cuối tuần có sinh hoạt hơi thở. Nhưng là cậu cái gì cũng chưa nói, đi theo Diêu Sâm tìm được một nhà hàng món cay Tứ Xuyên. Tiệm ăn hương vị thực chính, nhưng Châu Chấn Nam lại nhấc không nổi hứng thú, Diêu Sâm thấy cậu rầu rĩ mãi cũng không có hứng thú tiếp tực chơi cái gì, ăn cơm xong đem người đưa về nhà hắn lại quay đầu về công ty lâm thời tăng ca sửa chữa phương án.
Mà bên này oa ở sô pha Châu Chấn Nam giơ ngón tay dán băng keo cá nhân ở trước mắt nhìn tới nhìn lui, chỉ cảm thấy như vậy vị trí Diêu Sâm nhất định có thể nhìn đến. Chính là hắn hôm nay một chút cũng không có biểu hiện. Là Diêu Sâm không đủ cẩn thận sao?
Không, không phải.
Châu Chấn Nam nghĩ kết giao bất quá mới một tháng, Diêu Sâm đã có thể chuẩn xác mà biết cậu uống trà sữa thích mấy phần đường, không ăn hành gừng tỏi, bữa sáng ở cửa hàng bánh bao nhân nước càng hợp ý cậu......
Nhưng luôn có một loại không yên ổn cảm giác. Châu Chấn Nam ẩn ẩn cảm thấy Diêu Sâm có rất nhiều thứ mà cậu không biết, cậu cùng Diêu Sâm quan hệ không có như cậu tưởng tượng như vậy thân mật.
Nhưng Diêu Sâm đối với cậu săn sóc lại lăn qua lộn lại mà ở trong đầu cậu xuất hiện, giảo đến cậu cả một đêm không ngủ ngon giấc.
Ngày hôm sau Châu Chấn Nam mang hai cái quầng thâm mắt đi làm, trên đường nhận được điện thoại của Yên Hủ Gia, nói muốn tới Thượng Hải chơi hai ngày, bảo cậu hảo hảo chuẩn bị "Nghênh đón hắn".
Yên Hủ Gia là bạn cùng lớn lên với cậu, hai nhà là hàng xóm.
Mắt thấy Diêu Sâm hôm nay không có liên hệ lại đây, nghĩ là công ty hắn có việc, Châu Chấn Nam liền bảo Yên Hủ Gia chờ cậu, cậu đến sân bay tiếp đón hắn trực tiếp đi ăn cơm.
Châu Chấn Nam đúng hẹn tới rồi sân bay, chỉ là chuyến bay bị chậm nửa giờ, cậu chỉ có thể ở đó chán đến chết mà chờ. Châu Chấn Nam hôm nay mặc một kiện áo sơmi màu đen rộng thùng thình, phía dưới cùng màu quần ống rộng, trên đầu còn đeo mũ Beret màu đen, dựa tường đứng ở nơi đó thập phần dẫn nhân chú mục.
Diêu Sâm tiến vào sân bay đại môn liền thấy được, lập tức sắc mặt liền có chút không tốt lắm. Lại quay đầu nhìn một vòng quanh mình nam nhân như có như không nhìn cậu thèm nhỏ dãi ánh mắt, trong lòng càng thêm hỏa.
Chỉ là hắn bây giờ không rảnh nói cái gì, đi theo thủ trưởng bước chân vội vàng đi đón vị khách VIP hôm nay muốn tới Thượng Hải thương nghị hợp tác, Diêu Sâm là bộ phận phụ trách, hôm nay cần thiết ở đây.
Bên này Diêu Sâm cùng lãnh đạo tiếp đón khách ra cửa, bên kia Châu Chấn Nam vừa mới chờ đến Yên Hủ Gia vừa ra tới.
Yên Hủ Gia liếc mắt một cái nhìn đến Châu Chấn Nam, đẩy rương hành lý chạy lại đem người bế lên tới xoay mấy vòng. Châu Chấn Nam bị người thình lình bế lên không sợ tới mức thiếu chút nữa đem điện thoại vứt đi, ôm cổ Yên Hủ Gia không buông tay.
Diêu Sâm đi ra sân bay, nhìn bên này ôm nhau hai người không dời mắt được.
Hắn chưa bao giờ gặp qua Châu Chấn Nam như vậy sinh động hoạt bát. Hắn nhìn thấy cậu hoặc là vẻ mặt ý cười mà đi theo hắn bên người, hắn nói cái gì chính là cái đó; hay là bị hắn thân mặt đỏ thân mềm mại ngã ở trong lòng ngực hắn, lại chưa bao giờ ở trước mặt hắn phát giận, hoặc là cùng hắn có thân mật đùa giỡn.
"...... Diêu Sâm? Nhìn cái gì đó?"
Lãnh đạo tiếng la gọi lý trí Diêu Sâm trở về. Hắn dừng lại cơ hồ muốn tiến lên đem hai người kia tách ra, cuối cùng đi lái xe đem hộ khách đưa về khách sạn.
Châu Chấn Nam về đến nhà đã là rạng sáng 1 giờ.
Cậu cùng Yên Hủ Gia đã lâu không gặp, ăn cơm lại đi quán bar, nghe hắn kể vừa mới đuổi tới tay bạn trai Hà Lạc Lạc, nghe hắn kể chuyện hai người bọn họ ở chung...
Châu Chấn Nam nghe mà trong lòng ứa ra chua muốn chết. Cậu cũng muốn thình lình mà từ sau lưng nhảy đến Diêu Sâm trên người, làm hắn cõng mình vòng quanh tiểu khu; cậu cũng nghĩ đối Diêu Sâm làm nũng bán giận làm hắn cấp chính mình mua đồ vật dỗ dỗ; cậu cũng muốn cùng Diêu Sâm cuối tuần oa ở nhà cùng nhau làm một bữa cơm, sau đó lại nằm ở trên giường cùng nhau xem một bộ phim điện ảnh.
Châu Chấn Nam không nhịn được lấy ra di động giải khóa, Diêu Sâm kia tin tức vẫn là 0, chỉ có tin của Yên Hủ Gia nói đã đến khách sạn tin tức lẻ loi nằm ở WeChat cửa sổ.
Châu Chấn Nam nhịn xuống nước mắt phiếm thượng hốc mắt , móc ra chìa khóa mở cửa, mới bật đèn lại phát hiện trên sô pha ngồi một người, đưa lưng về phía cậu, một thân hắc y.
Châu Chấn Nam sửng sốt, sau một lúc lâu mới phản ứng lại, nước mắt tràn mi mà ra, run run chạy đi mở cửa muốn chạy ra bên ngoài.
"Đi chơi vui vẻ không?"
Người trên sô pha thình lình mà mở miệng, giọng nói quen thuộc làm Châu Chấn Nam cả người đều thả lỏng, lúc này mới nhớ tới chính mình ngày hôm qua đã đưa một phần chìa khóa cho Diêu Sâm
"Anh làm em sợ muốn chết."
Châu Chấn Nam thay đổi giày đi đến Diêu Sâm bên cạnh ngồi, thanh âm không tự giác mang theo vài phần oán trách.
"Đi chơi vui không?"
Diêu Sâm xoay người nhìn về phía Châu Chấn Nam, từng câu từng chữ mà lặp lại vừa mới vấn đề.Châu Chấn Nam lúc này mới phát hiện Diêu Sâm mặt lạnh tanh khác thường. Cậu nhận thức Diêu Sâm cũng có bốn năm, trước nay chưa từng thấy qua hắn như vậy sinh khí tức giận bộ dáng.
"Cái...... Cái gì chơi vui vẻ không?"
Châu Chấn Nam nhìn vào mắt Diêu Sâm muốn tìm ra vài phần nói giỡn biểu tình, nhưng hắn không có. Cậu không tự giác hoảng sợ, lại không tài nào nghĩ ra chuyện mình đi đón Yên Hủ Gia vừa vặn bị hắn nhìn thấy chỉ nghĩ có phải hay không chính mình nơi nào chọc Diêu Sâm không vui.
Nhưng dáng vẻ này của cậu dừng ở Diêu Sâm trong mắt chính là đang chột dạ, hắn lại nghĩ tới vừa rồi cậu đối diện cái kia nam sinh tự nhiên lại sinh động, đôi mắt trầm xuống, lôi kéo cậu liền hướng phòng tắm đi.
"Diêu Sâm...... Diêu Sâm...... Anh muốn làm gì?"
Châu Chấn Nam có chút hoảng, chỉ nhìn Diêu Sâm sườn mặt lạnh lùng cậu cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ sợ là hôm nay đi tiếp Yên Hủ Gia bị hắn thấy được, ghen tị.
Nghĩ đến đây Châu Chấn Nam thậm chí còn có chút nho nhỏ mừng thầm, ghen chứng minh cậu ở Diêu Sâm trong lòng vẫn là rất quan trọng đi.
Nhưng là cậu không nghĩ tới Diêu Sâm vừa đem cậu kéo vào phòng tắm liền trực tiếp ném vào bồn tắm. Bồn tắm không lớn, cậu như vậy "Bùm" một tiếng tạp đi vào, bọt nước văng khắp nơi, Diêu Sâm ống quần cũng ướt một nửa. Châu Chấn Nam càng là cả người ướt đẫm, quần áo mỏng manh dính sát vào ở trên người, phác hoạ ra thân hình thiếu niên tế gầy .
Diêu Sâm hầu kết khẽ nhúc nhích, ngồi xổm bên cạnh bồn tắm đem cậu từ trong nước vớt lên, ấn cái ót dùng sức mà hôn lên.
Nhưng thật ra hắn làm Châu Chấn Nam hoảng sợ, theo bản năng giãy giụa hai cái, tùy cơ liền cảm nhận được Diêu Sâm hàm răng ở trên môi hơi hơi vuốt ve, sau đó chọn nơi kiều nộn khóe môi dùng sức cắn xuống.
Châu Chấn Nam nhất thời đau đỏ hốc mắt, bị lấp đầy miệng kêu không ra, chỉ có từ yết hầu tràn ra nhỏ vụn nức nở quanh quẩn ở trong phòng tắm.
Diêu Sâm cắn hồi lâu mới buông ra, lại an ủi mà liếm láp một chút khóe môi đã phát sưng , tay phải lại bắt đầu không an phận mà duỗi hướng lưng quần cậu, dây thun thiết kế một xả liền rớt, Châu Chấn Nam còn không có phản ứng kịp, hạ thân cũng đã quang loã ngâm mình ở trong nước, tựa hồ là cảm giác được Diêu Sâm nhìn chăm chú, hai chân trắng nõn chân ngăn không được mà hướng phía sau súc. Chỉ là trên người cậu hiện tại chỉ có một kiện ướt đẫm áo sơmi, lại có thể trốn đến nơi nào đâu?
Nhìn ra cậu co rúm lại, Diêu Sâm lại không vội mà tiến vào, ngược lại xoay người lấy khăn lông đáp ở trên đùi cậu thong thả ung dung mà chà lau.
Châu Chấn Nam có chút xem không hiểu ý đồ của hắn, há mồm muốn hỏi lại không biết nên như thế nào hỏi. Diêu Sâm rõ ràng cúi đầu, lại không sai chút nào mà nhận thấy được cảm xúc của cậu, ách giọng mở miệng.
"Anh chỉ thích tiểu bằng hữu sạch sẽ."
"Diêu Sâm anh có ý gì?"
Châu Chấn Nam bị một câu của Diêu Sâm oanh tạc, đùng một tiếng liền từ trong nước đứng lên, đến một nửa bị Diêu Sâm ấn đi xuống, rơi xuống một cái hôn ở cái trán, nói ra lời nói lại mang theo hương vị chân thật đáng tin.
"Anh nói em tiểu bằng hữu, bị nam sinh khác ôm vào trong ngực, vui vẻ sao?"
Diêu Sâm quả nhiên thấy được! hiện tại trong lòng cậu chỉ có này một câu, cậu từ nhỏ cùng Yên Hủ Gia lớn lên, hai người ấp ấp ôm ôm từ trước đến nay không có gì giới hạn, chính là hiện tại không giống nhau, hai người đều có bạn trai, xác thật không nên như vậy.
Nhưng Diêu Sâm lại đem sự trầm mặc của cậu xem ở trong mắt, lửa giận dần dần nảy lên ngực. Hắn chỉ là cố nén, sợ chính mình xúc động mà làm ra cái gì xúc phạm tới Châu Chấn Nam.
Trong lúc nhất thời phòng tắm trở nên vô cùng trầm mặc.
Diêu Sâm đem khăn lông trên tay vứt tới một bên, cũng không cởi quần áo, cứ như vậy trực tiếp bước vào bồn tắm, đè nặng lên thân mình Châu Chấn Nam đem cậu ấn ở bồn tắm, cúi người ngậm trên cổ hơi mỏng làn da, hàm ở trong miệng mút vào.
Châu Chấn Nam làn da vốn là nộn, bình thường nhấn một cái đều là làm ra dấu vết, càng đừng nói giống như vậy bị đùa bỡn. Diêu Sâm nhưng thật ra chơi vui vẻ vô cùng, nhất định phải chờ đến trong miệng này nho nhỏ một khối biến hồng hơi sưng mới bằng lòng buông ra.
Châu Chấn Nam rầm rì mà bị hắn đè ở dưới thân, khổ không nói nổi mà thừa nhận toàn bộ thân thể trọng lượng, cậu cơ hồ cảm thấy eo không phải của chính mình.
"Học trưởng...... Diêu Sâm......"
Cậu hồi lâu chưa gọi qua Diêu Sâm học trưởng, tình cảnh này gọi ra tự nhiên mang theo một chút xin tha ý vị. Nhưng dừng ở Diêu Sâm trong tai liền không phải như vậy, hắn chỉ cảm thấy cả người huyết khí đều đi xuống dưới thân, giữa háng đồ vật nháy mắt cứng rắn.
Vì thế hắn cũng không hề nhẫn nại, đem Châu Chấn Nam trở mình, kia hai cánh mông no đủ liền hiện ra ở trước mặt hắn, còn có chỗ kia hơi hơi đóng mở cái miệng nhỏ, phảng phất ở mời hắn tiến vào.
Diêu Sâm đôi mắt hơi tối, ôm người ấn ở trong lòng ngực, cúi đầu đi hôn thiếu niên kiều nộn gương mặt, đồng thời dò xét ngón tay đến cái miệng nhỏ, chậm rãi thăm dò đường đi.
Châu Chấn Nam kêu lên một tiếng, mặc dù đã làm rất nhiều lần, nhưng loại này dị vật xâm nhập cảm giác vẫn là không thể quen. Diêu Sâm cũng biết, cho nên hắn một lần nữa hôn lên môi cậu, dò xét đầu lưỡi ôn nhu mà giảo ở bên nhau, động tác trên tay lại một chút cũng không ôn nhu, không bao lâu liền đem cái miệng nhỏ khuếch trương xong.
Sau đó hắn không có bất luận cái gì do dự thẳng tới chỗ sâu nhất, mãnh liệt va chạm tựa hồ đều đem bụng nhỏ đỉnh ra một cái tròn tròn độ cung. Diêu Sâm bóp eo cậu, đem người chặt chẽ cố định ở biên bồn tắm, hướng tới chỗ sâu nhất ra sức cày cấy.
Một trận này tính ái Châu Chấn Nam dù có chảy nước mắt hắn cũng chỉ là yên lặng hôn rớt nước mắt trên mặt cậu, cũng không có như mọi khi lên tiếng an ủi, bên dưới vẫn là mạnh mẽ tiếp tục làm...
Diêu Sâm chính là muốn hoàn hoàn toàn toàn triệt triệt để để mà chiếm hữu Châu Chấn Nam, cho cậu biết rốt cuộc ai mới là bạn trai cậu.
Thẳng đến cuối cùng theo Châu Chấn Nam nức nở Diêu Sâm tiết ở trong thân thể cậu. Diêu Sâm đem Châu Chấn Nam ôm vào trong ngực, bồn tắm một lần nữa thả nước ấm cấp Châu Chấn Nam rửa sạch. Mà cậu sớm đã mệt mỏi đi vào giấc ngủ mặc cho Diêu Sâm như thế nào lăn lộn đều không có lại tỉnh lại.
Diêu Sâm trầm mặc mà ngồi ở quán bar, một ly tiếp một ly mà rót rượu, không ngừng có trai xinh gái đẹp đi đến bên cạnh hắn rồi lại bị hắn dùng ánh mắt lạnh băng dọa đi mất.
Đây là hắn cùng Châu Chấn Nam chiến tranh lạnh ngày thứ năm!
Hắn bực bội một lần nữa duỗi tay rót đầy một ly, muốn dùng rượu cồn gây tê đầu óc đang hư thoát.
Nhưng mà vẫn không được, cố nhịn cùng nữ nhân bên cạnh nói hai câu hắn liền lấy cớ có việc gấp không chờ nổi mà rời khỏi quán bar.
Đầu thu ban đêm đường phố có chút lạnh lẽo, gió lạnh thổi vào mặt hắn thành công xua tan đi cảm giác say rượu.
Diêu Sâm bỗng nhiên rất nhớ Châu Chấn Nam. Một Châu Chấn Nam ở tụ hội lần đó vừa thấy hắn tới gần liền đỏ mặt tim đập nhanh, vụng về mà muốn vì hắn làm một bữa cơm, bị hắn khi dễ đến nước mắt lưng tròng nhưng vẫn tận lực đón ý nói hùa hắn,...
Những chi tiết đã từng bị hắn xem nhẹ bỗng nhiên toàn bộ nảy lên trong đầu, Diêu Sâm bây giờ mới phát hiện cảm giác mà hắn cho rằng chỉ là chiếm hữu dục, kỳ thật đã sớm biến thành tình yêu.
Chính là......
Diêu Sâm lại nghĩ tới cảnh tượng ngày đó hắn giống như nổi điên đem Châu Chấn Nam ấn ở bồn tắm làm, lúc hắn ra ngoài lấy cái khăn, Châu Chấn Nam liền nghiên đầu dựa vào thành bồn tắm bất động, giống cái oa nhi bị chơi hư, sắc mặt trắng bệch môi lại đỏ lên dị thường.
Hắn biết, là bị hắn cắn ra tới.
Diêu Sâm ảo não mà vỗ đầu, tại sao lại không khống chế tốt cảm xúc làm bị thương cậu đây? Diêu Sâm luôn tự xưng là biết khống chế, tính tình ôn hòa rồi lại không dự đoán được chuyện có liên quan đến Châu Chấn Nam sẽ làm hắn mất khống chế, vô pháp tự hỏi.
Hắn lái xe trở về nhà theo thói quen mà tìm ra wechat Châu Chấn Nam, trống rỗng.
Bị chặn rồi? Hắn ấn gửi một cái biểu tình gửi đi qua, sau đó màn hình hiện lên một hàng chữ nho nhỏ
"Tin tức đã phát ra nhưng đối phương từ chối nhận."
Diêu Sâm sửng sốt, nhìn chằm chằm dòng chữ kia nửa ngày, ném di động ngã người trên giường, hắn thất thần mà nhìn trần nhà, khăn trải giường bên tai dần dần thấm ướt.
Ngày hôm sau giữa trưa Châu Chấn Nam nhận được điện thoại giao cơm hộp, không biết của ai gửi. Xách theo cơm hộp lên lầu trong lòng nói thầm, gần đây công việc bận rộn đã quên gọi cơm, không biết là ai hiểu ý đưa than ngày tuyết.
Trong đầu cậu xuất hiện một bóng hình, mở ra hộp cơm tay cậu cứng đờ một lát mới trở lại bình thường, cầm cái muỗng xúc cơm mồm to mà nhai.
"Không có khả năng, như thế nào sẽ là hắn?"
Châu Chấn Nam đem cơm tưởng tượng thành người nào đó, nghiến răng nghiến lợi mà nhai. Được một lát lại nản chí lấy ra điện thoại đi tìm Yên Hủ Gia.
"Cậu dạy tôi phương pháp kia có dùng được không a? Tôi kéo chặn người ta cũng không có phản ứng a, cơm hôm nay cũng không biết có phải hắn đưa hay không!"
"Tổ tông, tin tôi đi. không thành vấn đề, ngoan ngoãn chờ đi."
Châu Chấn Nam buông xuống di động, trong lòng khẩn cầu cách của Yên Hủ Gia hữu dụng.
Ngày ấy cậu tỉnh lại bên cạnh không có ai, cậu ôm vòng eo đau nhứt thất hồn lạc phách mà gọi cho Yên Hủ Gia, hai người vùi đầu phân tích một lúc thì nghe ngoài cửa có động tĩnh, chính là sau khi ra ngoài thì không có ai. Bất quá bên ngoài có để hai cái túi cùng một cái chìa khóa, chìa khóa chính là cái trước đó Châu Chấn Nam vừa mới đưa cho Diêu Sâm, còn lại là một túi thuốc tiêu sưng và một phần cháo cậu thích ăn nhất.
Châu Chấn Nam muốn đuổi theo đã bị Yên Hủ Gia chặn lại, hắn nói rằng mình có biện pháp. Chờ nửa ngày thì ra biện pháp hắn nói chính là chặn điện thoại không gặp Diêu Sâm mấy ngày, chỉ thế thôi là đủ. Châu Chấn Nam nửa tin nửa ngờ làm theo.
Không nghĩ tới ngày hôm sau Diêu Sâm liền đưa cơm hộp đến.
Một tuần sau đó, Châu Chấn Nam mỗi ngày đều có thể thu ít nhất một phần cơm hộp. Cơm trưa là chủ yếu, có khi buổi chiều sẽ nhận được một phần bánh ngọt, một khối chocolate mousse, hoặc là bánh phô mai. Qua hai ngày thì toàn bộ phận đều biết Châu Chấn Nam có một người săn sóc lại điệu thấp theo đuổi.
Châu Chấn Nam lại nhẫn không nổi, ngày thứ bảy sau khi nhận được một khối bánh kem tơ nhung đỏ, cậu hùng hổ mà moi ra Diêu Sâm wechat.
Cậu chặn Diêu Sâm nên hắn không thể nào gửi tin cho cậu, thê nhưng cậu lại có thể phát tin nhắn cho Diêu Sâm nha.
Vì thế sau khi Diêu Sâm mở cuộc họp xong mở ra điện thoại liền nhảy ra mười mấy cái tin nhắn, đều là đang lên án hắn. Diêu Sâm đọc từng cái từng cái, cơ hồ có thể tưởng tượng ra bộ dáng Châu Chấn Nam thở phì phò phồng má lên mà đánh chữ.
Hai tuần nay hắn đã sớm suy nghĩ cẩn thận, hắn minh bạch vì sao Châu Chấn Nam ở trước mặt hắn luôn là cẩn cẩn dực dực, minh bạch vì cái gì có đôi khi Châu Chấn Nam nhìn thấy đôi tình nhân ven đường sẽ lộ ra biểu tình hâm mộ, còn có đôi khi lơ đãng biểu lộ sự cô đơn.
Diêu Sâm hối hận trước kia hắn quá sơ ý, làm gì giống như người khác luôn khen ngợi hắn ôn nhu săn sóc.
Tan tầm Diêu Sâm đúng giờ tới công ty Châu Chấn Nam chờ cậu. Nhân viên công ty lâu rồi không có nhìn thấy vị soái ca này đến nên có người còn nhanh miệng chạy đến kể cho Diêu Sâm gần đây Châu Chấn Nam có một người săn sóc mà theo đuổi, mỗi ngày đều đưa cơm lại đây.
Nhưng mà bọn họ có lòng muốn xem náo nhiệt lại không thành, Diêu Sâm nghe xong nhàn nhạt gật đầu.
"Là tôi đưa."
Người xung quanh nhất thời á khẩu không trả lời được.
Lại có người chạy đi vào tìm Châu Chấn Nam nói bạn trai cậu tới, Châu Chấn Nam đang vùi đầu công tác vừa định lên tiếng phản bác lại nhớ tới hôm nay cậu vừa mới gửi một đống lời khiển trách cho ai kia, không phải là tới tìm cậu chia tay chứ???
Châu Chấn Nam bỗng nhiên chột dạ.
Nhưng mà cậu một bộ không hề tình nguyện thu thập đồ đạt, trên thực tế động tác vô cùng nhanh, qua hai phút liền dọn sạch sẽ.
Quá trình đi ra ngoài Châu Chấn Nam đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, là Diêu Sâm khi dễ mình trước, còn không nghe mình giải thích, còn đơn phương chiến tranh lạnh, là hắn sai, đúng vậy!
Nhưng mà trong nháy mắt nhìn thấy Diêu Sâm, cậu vẫn là không nhịn được đỏ mặt. Lần đầu tiên cậu nhìn thấy Diêu Sâm mang áo gió, ân, có chút soái.
Có chút soái Diêu Sâm nhìn thấy bạn nhỏ của hắn ở dưới cửa cao ốc cọ tới cọ tui chậm rì rì đi ra, trước mắt sáng ngời lại mang theo đau lòng... mới hai tuần không gặp sao lại gầy đi một vòng rồi? Rõ ràng hắn vẫn luôn gửi cơm hộp cùng điểm tâm ngọt mà.
Diêu Sâm tới đón cậu, cởi ra khăn quàng cổ đem đi vòng kín mít Châu Chấn Nam.
Châu Chấn Nam bị vòng khăn đến ngốc, hương vị của Diêu Sâm tràn ngập cánh mũi cậu, là loại hương thơm của gỗ, Diêu Sâm vẫn luôn dùng loại nước hoa này.
Ngốc ngốc Châu Chấn Nam mơ mơ màng màng bị Diêu Sâm dắt đi rồi, mãi đến nhà hàng rồi được hắn giúp cậu tháo khăn quàng cổ cậu mới phản ứng lại, ảo não chính mình bị hắn ăn sạch rồi lại vô thanh vô thức mà tha thứ hắn.
Vì thế lúc gọi cơm Châu Chấn Nam không rên một tiếng, DIêu Sâm đưa thực đơn qua cậu cũng chỉ cúi đầu hờ hững. Sau đó liền nghe thấy Diêu Sâm ở đối diện gọi mấy món cậu thích ăn, ngay cả cậu không ăn hành hắn cũng đủ tinh tế mà dặn dò.
Châu Chấn Nam khóe miệng tươi cười càng lúc càng lớn, khi bị Diêu Sâm nhìn thấy lập tức cuống quít cúi đầu giả vờ chơi di động.
Diêu Sâm ở đối diện xem đến rõ ràng, những chi tiết nhỏ trước kia bị hắn xem nhẹ hiện tại phát hiện chúng vô cùng đáng yêu.
"Cái kia....."
Diêu Sâm gãi đầu mở miệng
"Làm sao vậy?"
Châu Chấn Nam buông di động, rụt rè mà bưng lên cái ly uống miếng nước, ra vẻ cao lãnh mở miệng.
Diêu Sâm từ túi bên cạnh lấy ra cái hộp đẩy qua, thản nhiên nói.
"Thực xin lỗi, trước đây là anh không tốt."
Châu Chấn Nam mở hộp, là một cái dây lưng. Cậu nhớ rõ Yên Hủ Gia từng giảng tặng dây lưng là muốn buộc chặt người kia cả đời.
"Anh làm gì... đưa cái này?"
Châu Chấn Nam nội tâm sóng cuộn bắt đầu chờ mong Diêu Sâm sẽ nói cái gì
"Chính là đi cửa hàng, nhân viên đề cử cái này."
Châu Chấn Nam nhìn vẻ mặt Diêu Sâm thản nhiên, tâm hơi hơi lạnh xuống.
"Vậy.... hôm nay..."
"Hôm nay mang em ra đây là có chuyện quan trọng cần nói."
"Là cái gì?"
Nhìn thần sắc nghiêm túc của Diêu Sâm Châu Chấn Nam có dự cảm bất hảo.
Cố tình lúc này phục vụ lại mang đồ ăn lên, đầy cả một bàn, Diêu Sâm không tiện nói tiếp mà đứng dậy vì Châu Chấn Nam gắp đồ ăn.
Châu Chấn Nam từng ngụm ăn đồ nhưng đầy đầu đều là suy đoán xem Diêu Sâm muốn nói cái gì.
Diêu Sâm bất đắc dĩ thở dài, xem ra hắn không nói ngay không được.
"Châu Chấn Nam, chúng ta chia tay đi."
"ầm", chiếc đũa trong tay Châu Chấn Nam rơi xuống, cậu ngơ ngẫn mở nhìn Diêu Sâm đối diện, gian nan mở miệng.
"Vì sao?"
Cậu không muốn khóc, chính là lời vừa ra khỏi miệng nước mắt liền theo gương mặt lăn xuống, làm Diêu Sâm đối diện cũng hết sức luống cuống, rút vài tờ giấy đưa qua, Châu Chấn Nam lại không nhận, thẳng tắp nhìn Diêu Sâm.
"Vì sao?"
Diêu Sâm liền ngồi vào vị trí cạnh Châu Chấn Nam, ôm mặt cậu tinh tế lau đi nước mắt.
Châu Chấn Nam lại khóc càng dữ dội, đẩy tay Diêu Sâm lại đẩy không ra, khóc đến đánh nấc.
" Nghe anh nói xong! " Diêu Sâm đem người ôm vào trong ngực, vỗ lưng cậu nhuận khí, "Hai tuần nay anh nghiêm túc suy nghĩ rất nhiều, nhiều lúc anh không có để ý suy nghĩ của em, cũng không có chăm sóc tốt cho em..."
"Không có, anh chăm sóc em rất tốt, thật ..." Châu Chấn Nam vội vàng ngẩng đầu xác nhận, khuôn mặt trắng nõn cũng phiếm hồng làm người nhân tâm nhộn nhạo, "không cần chia tay, được không?"
Nhưng Diêu Sâm vẫn rất kiên quyết, "Chúng ta chia tay."
Mắt thấy Châu Chấn Nam bẹp miệng lại muốn khóc, Diêu Sâm cuống quít nói ra nửa câu sau: "Sau đó anh một lần nữa theo đuổi em trở về, có được không?"
Được không? Đương nhiên được!
Bé khóc nhè nháy mắt liền ngừng khóc, ánh mắt ngập nước nháy mắt phát sáng.
"Anh sẽ mỗi ngày đưa em đi làm, đón em tan làm, buổi trưa đưa cơm cho em, cuối tuần đi nhà em hoặc là nhà anh, nấu cơm cho em, bồi em xem điện ảnh, đưa em đi công viên giải trí, ngày lễ sẽ tặng em lễ vật,..." Đem những điều thiếu sót ngày trước toàn bộ bù về.
"Như vậy Châu Chấn Nam bạn nhỏ, em cho phép Diêu Sâm theo đuổi em sao?"
Châu Chấn Nam đem đầu lắc như trống bỏi, nói năng có khí phách: " Không cho."
Sau đó giây tiếp theo cười hì hì thò lại gần hôn miệng Diêu Sâm, "Anh đã thành công rồi!"
Diêu Sâm nhìn bảo bối nhà hắn mắt sáng lấp lánh kéo cậu đến trong ngực gia tăng cái hôn vừa rồi.
End.
--------
520 vui vẻ, chúc cho 51 cũng có một ngày 520 vui vẻ 😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top