Fireman

Tác giả: KimmilRonaldo

Edit by me

Warning 18+

Tình tiết chỉ là hư cấu, thỉnh không cần liên đới đến người thật!

Chiếu Theo thời gian thì tác giả viết ra sau buổi công diễn Fireman đi, nhưng tui lại là mới đây đào ra nó! Lại vô cùng thích hợp với tình trạng si mê cuồng đối với cơ bắp Yls mấy ngày nay...

đến ....





------------

"Đến, chúng ta chúc mừng! Nhất ngưu tân nhân! Châu Chấn Nam!"

Hà Lạc Lạc rõ ràng uống nhiều quá, giơ ly đứng ở trên bàn trà thét chói tai, Nhậm Hào đứng ở bên cạnh ngửa đầu nhìn hắn, cánh tay giữ ở hắn bên cạnh sợ hắn rơi xuống. Bọn họ mở nhạc rất lớn, chai rượu rỗng đầy đất, bất quá còn tốt bọn họ không hút thuốc lá, hương vị còn không đến mức khó có thể chịu đựng.

Lúc này đúng lúc chuông cửa vang lên, bọn họ đã náo loạn mấy giờ đồng hồ, bây giờ đã quá nửa đêm.

Hạ Chi Quang đứng gần cửa nhất liền đi mở cửa, ngoài cửa đứng một nam nhân cao 1m8, trên người mặc một kiện quần áo lao động màu cam huỳnh quang, khẩu âm Trùng Khánh hỏi, "Ai là Châu Chấn Nam?"

Hạ Chi Quang búng tay, giơ bình rượu trong tay về phía trong thét to "Châu Chấn Nam, Lễ vật cho ngươi tới rồi!"

Người ngoài cửa không dễ phát hiện mà nhíu mày, nhưng là thấy Hạ Chi Quang đã say nên cũng không nói gì. Mấy ngừơi trẻ tuổi trong phòng bắt đầu thổi lên huýt sáo, ồn ào đẩy ra một cái hài tử nho nhỏ mặc một cái áo to dài như váy. Hà Lạc Lạc càng kích động, kêu gọi mọi người cùng nhau kêu khởi khẩu hiệu "fire~man~".

Châu Chấn Nam đi đường còn không vững, miễn cưỡng đi tới cửa, ngẩng đầu lên híp mắt đánh giá người nam nhân này. Đôi mắt hẹp dài, mũi cao ngất rất có cảm giác tồn tại, còn có môi mỏng. Viên lệ chí tô điểm dưới mắt nhìn thế nào cũng đều sắc tình muốn mệnh. Tay áo xăn lên để lộ gân xanh trên cánh tay, Châu Chấn Nam nhìn đến choáng váng mà cười ngây ngô, mấy ngừoi này không hổ là huynh đệ tốt, quá hiểu cậu, từ chỗ nào tìm được một cực phẩm hoàn toàn phù hợp khẩu vị như vậy a~

Âm nhạc ồn ào đến ván cửa đều muốn chấn động, ngoài cửa người chống tay trên khung cửa, hơi hơi cúi đầu ghé vào bên tai Châu Chấn Nam, nhè nhẹ từng đợt từng đợt khí âm chui vào lỗ tai: "Các ngươi quá ồn, thực nhiễu dân."

Cùng ngươi có cái gì quan hệ? Bất quá là lễ vật của ta thôi, Châu Chấn Nam dùng cái đầu hỗn độn hơi không cao hứng mà nghĩ, nhưng là một bên nhìn đến nam nhân cường tráng cánh tay, còn có để sát vào nhìn đến ngực phía dưới phồng lên cơ ngực, lại ngẩng đầu lên nhìn xem mặt nam nhân, ngọn lửa mới vừa thoáng lên nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh. Mẹ nó, khẩu âm Trùng Khánh đều nói đến như vậy gợi cảm, có điều.... tính tình lại là làm sao vậy?

Châu Chấn Nam đã say mơ mơ màng màng ngây ngô cười, một bên đem nam nhân hướng trong phòng kéo đi: "Ta chính là...... ách, Châu Chấn Nam, nhưng mà ngươi không thể cùng bất luận người nào nói ra nga?"

Nam nhân trong một mảnh ồn ào bị lôi kéo đi, nhìn qua không hiểu ra sao, nhưng là xét thấy thiếu niên nện bước lung lay nên không quá lớn giãy giụa. Châu Chấn Nam túm hắn đi đến phòng ngủ, đến cửa nam nhân lại không muốn đi vào, ở một bên ồn ào các loại tạp âm đốc thúc Châu Chấn Nam rốt cuộc không cao hứng, cậu quay đầu chu miệng, thổi một chút tóc mái ngăn trở đôi mắt , lộ ra ánh mắt rất có tính sát thương : "Ngươi rốt cuộc vào hay không?"

Nam nhân sửng sốt một chút, động cước bước đi theo cậu vào phòng ngủ. Cửa thật dày đem mọi âm thanh chói tai ngăn cách ở bên ngoài, chỉ còn lại có ẩn ẩn chấn động. Phòng ngủ không bật đèn, ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào, Châu Chấn Nam đưa lưng về phía hắn một phen kéo xuống áo thun, lộ ra phía sau lưng trắng nõn lại đơn bạc. Khi cậu xoay người lại thấy nam nhân còn sững sờ ở cửa, lại không cao hứng: "Ngươi còn mài mài chít chít ở đàng kia làm gì?"

"Ách, ta chỉ là, có cần hay không trước tắm rửa một cái?"

"Ân......" Châu Chấn Nam gặm ngón tay nghiêm túc suy nghĩ, đúng là nên đi tắm, nhưng là, ánh mắt cậu đảo qua cơ bắp rắn chắc cùng hương vị nam nhân trên người nam nhân, còn có nhìn nửa người dưới của hắn, ...rất khó tin tưởng chính mình có thể kiên trì đến chờ người nam nhân này tắm rửa xong. Cậu hơi có chút ghét bỏ mà nhăn lại cái mũi: "Khỏi, trực tiếp đến đây đi."

Nam nhân giống như một con báo trực tiếp đem cậu phác gục ở trên giường lớn mềm mại, cậu nương theo ánh trăng có thể nhìn đến nam nhân đang ở trên đánh giá mình, ánh mắt sắc bén mà u ám, tóc mái rũ xuống tới quét ở chóp mũi làm cậu một trận phát ngứa, đang muốn càu nhàu thì bị hắn hung hăng mà hôn lên môi.

Nam nhân tuyệt đối không tính là là một người tình nhân ôn nhu, Châu Chấn Nam dưới đáy lòng phun tào, người này có thể tại đây hỗn đến bây giờ sợ là chỉ dựa vào một cơ thể ông trời thưởng cho. Hắn dùng sức mà càn quét khoang miệng nhỏ hẹp của cậu, mút vào đủ rồi lại rời khỏi, lại mút vào... Bờ môi của cậu nguyên bản chính là rất đẹp bị một phen lăn lộn mà ánh lên dâm mĩ. Nam nhân ngắn ngủi mà rời đi, ngồi dậy giơ tay cởi áo.

Châu Chấn Nam nhìn hiện trường trực tiếp thoát y này, đường cong rõ ràng cùng cơ bụng này, chậc chậc... một giọt mồ hôi ở khe rãnh chậm rãi trượt xuống. Châu Chấn Nam ngồi dậy, thò đỏ bừng đầu lưỡi đi liếm lên giotj mồ hôi đang lăng trên cơ bụng gãi đúng chỗ ngứa kia, đầu lưỡi ở khe rãnh từ dưới lên trên liếm một lần, lưu lại một đạo ướt át vệt nước. Cậu nếm ra nam nhân tanh hàm hương vị, như là hỗn hợp lửa cùng khói thuốc súng, nhưng ngoài ý muốn không làm người chán ghét. Hiện tại cái "ngành" này còn phải play sấm vai a~.

Nam nhân nhìn qua tuyệt đối bị cậu trêu chọc quá sức, hô hấp đều dồn dập mấy cái, Châu Chấn Nam cười thầm, tới địa bàn của ta còn cọ tới cọ lui? Giây tiếp theo gương mặt cậu đã bị một đôi bàn tay to không lưu tình chút nào mà bóp chặt, ấn đến đối diện phần eo.

"Giúp ta cởi." Nam nhân ra lệnh.

Châu Chấn Nam nâng mắt liếc hắn, nhưng lại thật sự dùng răng giúp hăn cởi áo, chảy không ít nước miếng ở trên mới miễn cưỡng đem khoá mở ra, chóp mũi ở trên cơ bụng nam nhân cọ qua rất nhiều lần. Thật vất vả giải quyết rớt cái này áo khoác, lại bị nam nhân ấn trở về trên giường.

"Có áo mưa sao?" Nam nhân hỏi. Châu Chấn Nam bò đến tủ đầu giường kéo ra ngăn kéo, bên trong chỉ còn một hộp cỡ siêu lớn áo mưa, phảng phất vì nam nhân mà chế tạo. Nam nhân tiếp nhận tới mở ra lại hỏi: "Bôi trơn đâu?"

"Như thế nào còn phải ta chuẩn bị a?" Châu Chấn Nam tiểu tính tình lại nổi lên, cậu nằm bò đem đầu nhét vào cánh tay "Không cần, có làm hay không tùy ngươi."

Cậu giống như nghe thấy nam nhân cười một tiếng. Nam nhân lấy ra một cái áo mưa chính mình tròng lên, vẫn là dùng đầu ngón tay chấm chút chất trơn trên áo mưa, ít còn hơn không thăm dò  hậu huyệt. Bên trong đã ướt, theo hô hấp của chủ nhân lúc đóng lúc mở mà cắn ngón tay nam nhân. Nam nhân đem ngón tay rút ra, đánh một cái lên mông cậu, "Ta xem ngươi thật sự không cần bôi trơn, tao hóa."

Ngay sau đó một cây lửa nóng đồ vật liền đấu đá lung tung mà tiến vào. Châu Chấn Nam rượu tỉnh hơn phân nửa, lại bị vũ nhục cùng hậu huyệt xé rách đau đớn kích thích mà chảy xuống nước mắt. Cậu như đà điểu không chịu ngẩng đầu, rầu rĩ mà mạnh miệng: "Cùng ngươi có quan hệ?"

Nam nhân cắm vào một lúc sau cũng không nhúc nhích đang đợi cậu thích ứng, lúc này cả người bao phủ xuống dưới ôm cậu, thủ pháp ôn nhu xoa ấn bộ ngực bằng phẳng cùng đầu vú: "Thực xin lỗi, ta không nên nói những lời đó. Đừng khóc."

Châu Chấn Nam hít hít nước mũi: "Ta không khóc."

Cậu bị nam nhân vớt lên, khảm ở bên nhau, Châu Chấn Nam ngồi trên đùi hắn, tính khí trong thân thể phảng phất muốn đem cậu chọc xuyên. Nam nhân một bên từ dưới lên trên mà thao, một bên hôn nước mắt cậu, ở bên tai cậu xin lỗi: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ngươi đừng khóc."

Ngoài miệng đang an ủi người ta, hạ thân động tác lại là càng lúc dùng lực càng lớn, cuối cùng còn ngại không đã ghiền, lại đem cậu ném đi ấn vào nệm thao. Thẳng đến cuối cùng lúc bắn còn muốn xin lỗi, Châu Chấn Nam khóc càng to, một nửa vẫn là ủy khuất, một nửa kia lại là sảng khoái. Như thế nào có thể sướng như vậy! Nam nhân thực thô bạo, cơ hồ không có cái gì kỹ xảo, mỗi lần đi vào đều ở giữa điểm mẫn cảm, tuyến lệ của cậu tựa như vòi nước mất van, nước mắt đại bộ phận đều bị nam nhân nuốt vào.

Sau cao trào không bao lâu nam nhân đã thay đổi một cái áo mưa, hung khí ngạnh bang bang để ở huyệt khẩu đã bị khai phá hoàn toàn .

"Ngươi như thế nào thể lực tốt như vậy a, phòng cháy tiên sinh?." Châu Chấn Nam thực muốn ngất đi!

Nam nhân không cùng cậu nói lời vô nghĩa, thấp giọng lẩm bẩm một câu "Thực xin lỗi", liền lại vùi đầu nhập vào làm một lần nữa.


Diêu Sâm một giấc ngủ dậy, nhìn chằm chằm trần nhà hoàn toàn xa lạ , trong lòng ngực còn có một khối thân thể đang ôm lấy hắn, hắn cảm thấy chính mình đau đầu muốn chết, tuyệt đối là di chứng túng dục quá độ —— đây là có chuyện gì?

Ngày hôm qua vùng ngoại thành có một chỗ biệt thự đã xảy ra hoả hoạn, làm bên cạnh một mảnh cánh rừng cũng cùng nhau cháy. Hắn cùng đồng sự vẫn luôn chiến đấu hăng hái đến đêm khuya mới đem lửa dập tắt, vội vàng ăn một ngụm ăn khuya về đến nhà hắn chỉ muốn ngã đầu liền ngủ. Nhưng mà cách vách mở nhạc đinh tai nhức óc làm hắn hoàn toàn vô pháp đi vào giấc ngủ, hắn trên trán bạo gân xanh gọi cho bất động sản khiếu nại, đối phương chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ bảo hắn tự đi nói, bên đó còn hảo tâm mà giúp hắn tra xét hàng xóm là ai.

Kêu cái gì ...... Châu...... Châu Chấn Nam?

Diêu Sâm nghiêng đầu nhìn xem, nam hài còn ôm hắn ngủ ngon lành, tóc rối bời mà gối lên trước ngực hắn, cái mũi nhỏ nghịch ngợm mà nhăn, còn thỉnh thoảng chép hai cánh môi còn sưng. Từ từ, gương mặt này, có điểm quen mắt a?

Châu Chấn Nam......

Diêu Sâm bỗng nhiên nhớ tới mình có cái đồng sự gần nhất điên cuồng mê luyến một ca sĩ, gần đây ra bài hát gọi là fireman, mỗi ngày ở phòng nghỉ dùng máy chiếu chiếu MV...

Diêu Sâm từ trên giường lăn xuống. Hắn có điểm quá chấn kinh rồi, thế giới này cũng quá nhỏ.

Hắn tối hôm qua còn đối người ta nói những lời này đó, thật sự thật quá đáng; này còn chưa tính, còn qua đêm —— thiên a, hắn là đem đầu óc đều cùng tinh dịch cùng nhau bắn ra đi sao?

Châu Chấn Nam cũng bị đánh thức, ở trên giường dùng một cánh tay khởi động chính mình, lười biếng cùng hắn chào hỏi: "Sớm a, phòng cháy tiên sinh."

"Sớm......" Diêu Sâm vội vội vàng vàng mà từ trên mặt đất đứng lên, lung tung nhặt lên quần áo ném đầy đất, "Ta muộn làm rồi."

"Ngươi nghề này còn làm ca sáng ???" Châu Chấn Nam thưởng thức dấu cắn chính mình lưu lại trên cơ ngực hắn, chậm rì rì mà trở mình. Sau eo bị thứ gì cộm tới rồi, cậu duỗi tay đi sờ, là một tấm card, "Diêu Sâm? Tinh quang đảo phòng cháy đại đội thứ năm chi đội...... Từ từ," Châu Chấn Nam trừng lớn đôi mắt, "Ngươi thật sự là phòng cháy viên?"

Diêu Sâm lấy công tác chứng minh cất vào trong túi: "Bằng không ta là cái gì?"

"Ngươi là phòng cháy viên, kia...... Thao, người bọn họ gọi tới ở nơi nào?"

"Cái gì gọi tới......" Diêu Sâm phản ứng một chút, đến phiên hắn trừng mắt, "Ngươi cho rằng ta là kỷ nam?"

"Không liên quan ta, bọn họ nói ngươi là lễ vật của ta ." Châu Chấn Nam đầu hàng mà giơ lên đôi tay, ánh mắt Diêu Sâm nhìn qua rất nguy hiểm, hắn hiện tại eo còn đau, thật sự nhịn không được lại đến một lần thì làm sao bây giờ . Cũng may Diêu Sâm mặc quần áo lúc sau liền chuẩn bị rời đi.

Trận này hoang đường hiểu lầm cứ như vậy kết thúc sao.

Diêu Sâm nắm then cửa hít sâu một ngụm, vẫn là quay ngược trở về."Ta ở nhà cách vách, ta kêu Diêu Sâm , là phòng cháy viên," hắn vò
chính mình đầu tóc, nghiêm túc tự giới thiệu, "Tối hôm qua sự tình tuy rằng là hiểu lầm, nhưng là ta...... Có thể lưu lại liên hệ sao? Ta là nói nếu......""Có thể nha,"

Châu Chấn Nam tiếp nhận di động của Diêu Sâm, ở trên lưu lại chính mình số WeChat, cười mi mắt cong cong, "tới cứu nhiều têm vài lần hỏa đi, phòng cháy viên tiên sinh."

End.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top