Chầm chậm thích anh 3

Châu Chấn Nam cầm trên tay tờ danh thiếp của Diêu Sâm, chỉ muốn đem nó xé nát, ném đi thật xa.
Tôi và anh là phu phu hợp pháp!
Anh tới nhà dỗ dành tôi thế nhưng để lại cho tôi tờ danh thiếp!?
Châu Chấn Nam nhìn số điện thoại trên đó, tức giận rất muốn gọi qua chửi hắn một trận, nhưng nghĩ tới trên xe hắn bây giờ vẫn còn một anh đẹp trai, liền dừng lại.
Mình gọi cho lão công không thể để cho người ngoài nghe được.
Ta phi! lão công cái gì a !
Diêu Sâm về đến nhà đã sắp 11 giờ, nhìn màn hình điện thoại sạch sẽ trống không... trong lòng dâng lên một trận phiền muộn trước nay chưa từng có.
Ai....nếu không phải vì không muốn Châu mụ mụ biết được hai người cho đến nay cũng chưa từng trao đổi phương thức liên lạc hắn liền trực tiếp hỏi số điện thoại của Châu Chấn Nam.
11 giờ rưỡi, vẫn không có ai gọi tới.
Diêu Sâm nằm trên giường nhìn chung quanh căn phòng trống rỗng, suy nghĩ mình đã đến lúc nên đi mua một ít đồ dùng rồi, xem Châu Chấn Nam khi nào rãnh rỗi dẫn cậu ấy đi mua thôi! Sau đó ...cũng đến lúc đón cậu ấy về nhà rồi.
Dù sao cũng đã kết hôn, tìm thời gian tổ chức hôn lễ, không thể cậu ủy khuất.

Diêu Sâm bên này suy nghĩ rất tốt, thế nhưng hắn không biết Châu Chấn Nam bên kia đang một mực suy nghĩ cách để ly hôn.
Sáng sớm hôm sau, Châu Chấn Nam mang theo cặp mắt gấu trúc đến trường học, Hạ Chi Quang ngạc nhiên hỏi: "cậu hôm nay thật không giống người nha..."
Châu Chấn Nam ngồi xuống bên cạnh hắn, mơ mơ màng màng buồn ngủ, "còn không phải tại tên Diêu Sâm kia, ta muốn cùng hắn ly hôn!"
"Diêu Sâm? là lão công danh nghĩa chỉ gặp qua 2 lần đó sao? là người đó ?"
Nghe được lời này Châu Chấn Nam liền giận mà không chổ phát tiết, mặt mũi đầy oán khí nhìn Hạ Chi Quang, "nhớ cái tên nam nhân hôm qua gặp ở quán bar không?"
"nhớ, dáng dấp thật đẹp trai! cậu cũng cảm thấy hắn không tệ phải không? kháo, cậu đây là sau khi kết hôn mới gặp được tình yêu sao? còn đòi ly hôn? Cậu được nha!"
"cái gì? hắn chính là Diêu Sâm."
What ???
"cái gì?" Hạ Chi Quang kinh ngạc quá đỗi trực tiếp giữa phòng học kêu lên.
Châu Chấn Nam đẩy đẩy hắn "cậu nhỏ giọng chút, cũng may lão sư chưa tới."
Hạ Chi Quang vẫn tiếp tục nhỏ giọng thổ tào "cậu sao không ngăn tớ lại? xem hôm qua tớ đã nói những lời lẽ ngu xuẩn gì a?"
Châu Chấn Nam liếc mắt "cậu cũng nói không sai, bọn tớ bất quá hữu danh vô thực,"
Hạ Chi Quang còn muốn nói gì đó nhưng chuông vào lớp đã vang lên.
Châu Chấn Nam học ở A đại, lão sư tiết này là một người vừa tốt nghiệp không bao lâu, tư tưởng cởi mở ngôn ngữ lại sinh động làm mọi người đều rất thích. Nhưng hôm nay tiến vào lại không phải là lão sư, mà là...
Châu Chấn Nam nhìn chằm chằm Nhậm Hào đi vào phòng học, đúng là, oan gia ngõ hẹp!
Nhậm Hào đứng trên bục giảng, tầm mắt quét một vòng: "hôm nay Lưu lão sư ngã bệnh, ta tạm thời thay thầy ấy tới dạy một hôm, ta tên Nhậm Hào trước mắt đang nhậm chức ở công ty B. Đã từng may mắn được làm diễn giả tại nhiều trường, nhưng đứng lớp vẫn là lần đầu tiên, xem như đây là chúng ta cùng nhau trao đổi, cảm ơn."
Vốn là mang gương mặt nhân thần cộng phẫn rồi, lại còn làm việc ở công ty B mà hầu hết sinh viên kinh tế đều mơ ước, hình ảnh hắn nhanh chóng truyền khắp sân trường.
Không lâu sau Châu Chấn Nam liền thấy trong phòng học cùng với bên ngoài cửa sổ đầy ấp người
Thiết, không phải chỉ là lớn lên đẹp mắt chút thôi sao? có cần khoa trương như vậy không?
.... Nhậm Hào nếu như lợi hại như vậy, thế thì Diêu Sâm chắc cũng không kém đi?!
Nhậm Hào từ khi vừa vào lớp liền nhìn thấy Châu Chấn Nam, hai người ăn ý cảm thán một câu "thế giới thật nhỏ"
thừa dịp trong giờ học, Nhậm Hào nhanh chóng phát mật báo cho Diêu Sâm.
----
"Sâm, đang ở đâu?"
"còn có thể ở đâu? trong công ty nghe báo cáo"

"tôi vừa thấy Châu Chấn Nam nha"
"!!!"
"ở đâu? anh hôm nay không phải đi A đại sao? thì ra cậu ấy học ở A đại"
"ta là Châu Chấn Nam đã sớm bị cậu tức chết!"
"Hào ca, Hào ca Hào ca Hào ca, cầu anh, tôi bây giò liền đi qua, ngàn vạn lần đừng để cho cậu ấy đi, tôi qua ngay!"
------------
Châu Chấn Nam vẫn luôn chú ý động tĩnh của Nhậm Hào trên kia, thấy hắn trong lớp cười thật ôn nhu bấm di động, thỉnh thoảng tầm mắt lại phiêu sang bên này.
Khiêu khích mình sao ???
Châu Chấn Nam đoán là Nhậm Hào đang cùng Diêu Sâm trò chuyện, còn liên quan tới mình đi? sau đó lại bắt đầu sinh hờn dỗi, cúi đầu nằm ở trên bàn, không nhúc nhích.
Rốt cuộc đến lúc chuông tan học vang lên, Châu Chấn Nam không chờ Nhậm Hào cho tan học liền thu xếp đồ đạt muốn đi.
"cái kia, chính là cậu, tan học tới tìm tôi một chút, chớ đi a"
oa... mọi người thay nhau vang lên đầy tiếng kêu, trong đầu não bổ ra 101 câu chuyện tình thầy trò.
Châu Chấn Nam liếc nhìn bọn họ, trắng mắt, các ngươi thì biết cái gì?!
Đi thì đi, ta sợ ngươi sao? Ta là chánh thất!
Châu Chấn Nam chậm chạp lề mề đi đến bên cạnh Nhậm Hào, Nhậm Hào nhìn cậu một cái "cùng nhau ăn cơm tối?"
"không ăn"
Nhậm Hào nhìn Châu Chấn Nam bất đắc dĩ "ta là Alpha".
Châu Chấn Nam kéo kéo khóe miệng, "tôi không kỳ thị, A cùng A cũng không phải không thể. Tôi không biết Diêu Sâm đã có anh, nếu không cũng đã không đồng ý cùng hắn đi lĩnh chứng. Trở về tôi với hắn ly hôn, yên tâm đi."
nói xong chưa kịp để Nhậm Hào tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ kia, Châu Chấn Nam xoay người rời đi, ngay sau đó đụng phải một người.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top