Ngả nghiêng cho đời ngẩn ngơNgả nghiêng vương vấn sầu tơ cõi lòngNgả nghiêng ai đợi ai mongNgả nghiêng một chút say trong cõi tình---leeminhtam99Fanfic: Hữu Duyên!Thể loại: Cục súc bá đạo công x hiền lành ngốc nghếch thụ, sinh tử văn.…
Tác giả: Bàn Lật TửThể loại: showbiz, đô thị, nhẹ nhàng, HETình trạng: 61 chương và 4 phiên ngoạiNhân vật chính:Nam chính Tống Nam Xuyên-dịu dàng, tao nhã, soái ca... nhưng thực chất lại là một kẻ SIÊU HÁO SẮC, động một chút là nhào tới hôn hít... đặc biệt thích đôi chân dài miên man và đẹp....Nữ chính Bùi Anh-nữ minh tinh xinh đẹp, nóng bỏng, quyến rũ cộng thêm đôi chân dài miên man khiến người ta có ham muốn phạm tội.... nhưng thực chất là một cô gái bảo thủ tới mức nụ hôn đầu còn chưa kịp trao ai, tất nhiên là bị mất bởi nam chính.…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Chỉ edit duy nhất tại: ❁WORDPRESS: maitran.wordpress.com | ❁WATTPAD: maitrancSau khi xuyên thành pháo hôi Omega của bạo quânTác giả: Nhất Diệp Bồ ĐềThể loại: Cổ đại, Ngọt sủng, Xuyên thư, Sinh con, ABO, Cung đình hầu tước, 1×1, HEĐộ dài: 100 chươngEdit: maitran.wordpress.comVăn án:Lâm Diệu xuyên thành pháo hôi Omega thua trận bị hiến cho bạo quân của địch quốc.Được lệnh ám sát tên bạo quân vào đêm thị tẩm.Sau khi ám sát không thành, bị bạo quân tra tấn nhục nhã mà chết trong đau đớn.Điểm chết người chính là, thời điểm cậu xuyên tới, đúng lúc nguyên chủ ám sát không thành, bị bạo quân tóm được!Người ta đồn rằng bạo quân hỉ nộ vô thường, hung ác thô bạo, giết người như ngóe.Lâm Diệu vì mạng sống, chỉ có thể ôm chặt đùi bạo quân, dựa vào tin tức tố mỹ vị trăm phương nghìn kế mời sủng.Ai biết mời sủng xong, bụng liền to ra.Lâm Diệu:...... xong đời.Phải nhanh chạy trốn! ------------------------CP: Bạo quân Alpha công VS vừa đáng yêu lại tàn nhẫn Omega thụAlpha = Xích Kiêu, Omega = Đệ HônNhân vật chính: Lâm Diệu, Tần Chí…
Ngôn tình, hiện đại, ngược. Văn án- Người anh lấy là em, nhưng trong mắt chỉ có chị gái em. - Được! Em thành toàn cho hai người.Tác Giả - Bé ThỏFacebook - Mị Là Thỏ (Tên cũ Điền Thị Thỏ)…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…