Chương 2

"Chết rồi, chết rồi! Tí nữa Diệp Anh đến chắc sẽ giết chết mình mất"

  Đang suy nghĩ xem phải làm cách nào để giải thích với cô thì chợt một giọng nói quen thuộc vang lên từ cửa lớp.

"Xin lỗi thầy em đến muộn"

"Vào đi lần sau nhớ chú ý một chút"

  Diệp Lâm Anh di chuyển đến vị trí của cái người từ nãy đến giờ cứ vò đầu bứt tóc mãi. Nhìn người đó một lúc rồi cô ngồi xuống bên cạnh.

"Đây sách cậu mượn ở thư viện cậu bảo mình mượn cho cậu rồi đấy" Người kia đẩy trồng sách sang bên cô.

"Ừm, cảm ơn cậu"

  Thấy cô có vẻ không được vui lắm người kia lấy hết dũng khí lên tiếng hỏi.

"Sáng nay làm gì mà đi học muộn dữ vậy?"

"Bị muộn xe buýt nên đi muộn" Diệp Lâm Anh không nhanh không chậm đáp lại lời nói của người kia.

"Vậy...có bị ghi tên không?"

"Không, bọn họ không ghi tên mình"

  Khi nghe cô nói vậy thì người kia thở phào nhẹ nhõm. Ôi lạy chúa, con cảm ơn vì cậu ta không bị ghi tên. Không thì chắc ngày mai sẽ thấy đến tận 2 cái tên Diệp Lâm Anh xuất hiện trong trường quá.

"Sao vậy? Có vẻ hôm nay bạn học Quỳnh Nga đây có vẻ đặc biệt quan tâm mình"

"À...haha tại mấy tháng hè không gặp cậu nên mình nhớ cậu muốn chết, thấy cậu đi muộn tưởng cậu bị làm sao" Cô chỉ biết cười trừ trả lời lại câu hỏi của Diệp Lâm Anh.

"Mới xa nhau có 3 tháng mà đã nhớ mình rồi hả, bé yêu?"

  Thấy cô gọi mình như vậy làm Quỳnh Nga nổi hết cả da gà quơ tay phản ứng kịch liệt.

"Im liền, đi ra chỗ khác chơi!!" Ôi Diệp Lâm Anh nay bị ai dựa ấy chứ đây đích thị không phải là bạn của cô.

  Quỳnh Nga vừa dứt câu liền quay phắt mặt đi chỗ khác. Phản ứng này đúng như mong đợi, cô chỉ cười nhẹ rồi chẳng nói gì thêm. Cô mà còn nói thêm gì nữa chắc con thỏ kia đưa cô đi cách li luôn quá.

Cùng một thời điểm nhưng mà ở lớp học khác, khi nàng nghe giáo viên của mình nói rằng bạn học Diệp Lâm Anh không học cùng với mình liền không khỏi thắc mắc. Gì chứ? Sáng nay vừa thấy cậu ta nói học lớp này mà. Đừng nói với nàng là tên này cố tình khai sai để lớp cậu không bị trừ điểm đấy nhé!

"Này rõ ràng là sáng nay mình nghe thấy cậu ta nói học ở lớp 10A8 mà"

"Chắc là khai sai sự thật đó, mấy người học 10A1 thường hay kiêu ngạo và đáng ghét như vậy mà" Lan Ngọc chán nản nói, biết sao giờ người giỏi thường sẽ không bao giờ chịu để mình bị mất mặt vì mấy cái chuyện này đâu. Mà chắc là người hoi Diệp kia cũng thế nên mới khai sai tên lớp đây mà
________________________________

Tiếng chuông báo hiệu rằng tiết học đã kết thúc, Diệp Lâm Anh lấy từ trong cặp mình ra thẻ học sinh vừa nãy cô nhặt được ở trạm xe buýt. Nhìn một hồi lâu không biết rằng có nên đi lên phòng phát thanh không. Vì cái tên trên này không giống như học sinh trong trường lắm, tại vì cô có xem qua danh sách học sinh của từng lớp và hình như chưa thấy cái tên này bao giờ.

Thấy bạn mình từ nãy giờ cứ ngồi đơ ra đó nhìn chằm chằm vào thẻ học sinh làm Quỳnh Nga không khỏi tò mò. Cô nhìn qua thì thấy đây không phải là bạn học lớp cô. Định mở lời hỏi thì người kia đã tranh nói trước.

"Đi lên phòng phát thanh với mình" Cô nói xong liền đứng lên không để cho người kia kịp phản ứng.

"Này! Cái này của ai thế?" Quỳnh Nga vội chạy theo cô. Cái tên họ Diệp kia không biết ăn phải cái gì mà sáng giờ lạ lắm.

"Không biết nữa, sáng nay mình nhặt được nó ở chạm xe buýt"

  Nói chuyện một lúc thì cũng đã đến được phòng phát thanh. Vừa bước vào thì đập vào mắt hai cô là một người phụ nữ đang cực kì khó chịu, có vẻ như cô ta đang khó ở chăng?

   Hai người đi lại gần người phụ nữ đó Diệp Lâm Anh liền lên tiếng:"Có thể cho em mượn phòng phát thanh một lúc được không? Em cần tìm lại chủ nhân của chiếc thẻ học sinh này"

"Được vào đi" Người kia trả lời cô với giọng điệu không mấy thân thiện. Nhưng có vẻ cô cũng chẳng quan tâm lắm.

   Tại lớp 10A8, khi tất cả mọi người đang bàn luận về chuyến đi quân sự sắp tới của trường thì lớp trưởng đi xuống chỗ từng người để thu thẻ học sinh để làm thẻ thực tập quân sự cho lớp. Nhưng khi đến lượt nàng thì tìm thế nào cũng không có.

"Thùy Trang, trong lớp có mỗi cậu chưa nộp thẻ thôi đấy"

"Sáng nay mình có mang mà. Sao giờ tìm không thấy ta"

   Thấy bạn mình đang chật vật tìm kiếm thì Lan Ngọc sốt ruột lên tiếng:"Hay rớt ở đâu rồi không? Mình lên phòng phát thanh liên hệ tìm kiếm đồ thất lạc xem sao"

"Nhưng mà thẻ học sinh của mình...mình không có thể tên mình"

"Hả!? Nếu vậy thì-"

   Đang định hỏi thêm điều gì đó thì từ trên loa thông  báo cất lên một giọng nói.

"Xin thông báo học sinh Trang Pháp sáng nay vừa làm rơi thẻ học sinh xin vui lòng lên phòng phát thanh để nhận lại"

"Trang Pháp? Tên của bạn học này lạ vậy"

  Thùy Trang khi nghe xong thông báo từ loa thì chỉ cười gượng rồi kiếm lý do chạy đi trước.

"Này! Đi đâu vậy chứ?"

"Mình đi vệ sinh, xíu quay lại!!" Nói rồi nàng chạy một mạch ra ngoài để lại đám bạn mình đang đưa ra vạn dấu hỏi chấm.

  Nhưng dường như nhận ra điều gì đó Lan Ngọc nhìn theo đứa mình nói.

"Khoan, đừng nói với mình là Trang Pháp là cậu đấy nhé? Này!!"
______________________________

  Hai nàng đi đến phòng phát thanh thì giáo viên ở đó nhìn cũng đưa lại thẻ cho nàng. Nàng có chủ động hỏi rằng ai là người tìm được nó thì người giáo viên đó đưa một cuốn sổ cho nàng thì trong đó có ghi tên của hai người mà nàng không nghĩ đến.

"Diệp Lâm Anh và Phạm Quỳnh Nga"

"Là hai người bọn họ sao"

"Cô ơi hai người họ rời phòng lâu chưa ạ?"

"Cũng vừa mới rời, nếu giờ em đuổi theo thì vẫn kịp"

   Không cần nghĩ ngợi lâu Thùy Trang vội chạy ra khỏi phòng phát thanh làm Lan Ngọc chưa kịp phản ứng. Đi dọc theo hành lang tầng 2 nàng ngó xuống xem hai người họ đã đi xuống chưa thì Lan Ngọc bạn nàng đã thấy người mà cả hai cần tìm liền hớn hở nói.

"Diệp Lâm Anh, Phạm Quỳnh Nga"

   Nghe thấy tiếng gọi Quỳnh Nga nhìn xung quanh mãi không thấy chủ nhân của giọng nói ấy. Thì Diệp Lâm Anh đã nhìn lên chỗ 2 nàng từ bao giờ. Ánh mắt ấy của nàng và cô vô tình chạm nhau. Nàng nhận ra cô người nàng đã cực kì ấn tượng ở cửa hàng tạp hóa. Thấy có vẻ như tình hình không ổn nàng vội kéo bạn của mình ngồi thụp xuống.

"Sao vậy?" Thấy hành động của bạn mình hơi lạ nàng khó hiểu nói.

"Người đó...Người đó là người mình bảo với cậu ấy. Mình gặp cậu ấy ở tiệm tạp hóa hôm trước"

"Ý cậu là..."

"Ừm! Cậu ấy là Phạm Quỳnh Nga"


_______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top