Chap 32

Tiếng nhạc đinh tai vang dội liên hồi , sự kích động cùng không gian muôn màu huyễn hoặc bồi đắp liên tiếp cho nhau . U ám cùng bóng đêm làm thành một mảng dài tăm tối từng bước một lại hóa thành một cái hố đen đáng sợ nhấn chìm toàn bộ cả lí trí và hồn phách của con người ...

Cách một tấm kính ngăn , phía bên ngoài chính là khung cảnh hỗn loạn của một bọn người tầm thường quây tròn quanh một sân khấu . Mà ở trọng tâm nơi đó , nữ vũ công lại hệt như một con thủy xà quấn một lớp vải mỏng manh khiêu gợi uốn lượn lên xuống trên thân một chiếc cột trơn bóng trong sự phấn khích reo hò của những kẻ phàm phu xung quanh . Tiếng hò hét huýt sáo khiếm nhã liên tục vang lên , đan xen cùng mùi bia rượu nồng đậm . Mọi thứ đều chỉ có thể dùng hai từ để hình dung ...
Sa đọa .

Cửa phòng VIP được nhẹ nhàng đẩy ra , thân ảnh nho nhã của y chầm chậm xuất hiện .

" Ngồi đi ... "
Lãnh Dương Hàn nhàn nhạt cất lời , tỏ vẻ không muốn chú ý đến sắc thái của người đàn ông vừa bước vào có bao nhiêu là phiền muộn .

" Sao đột nhiên lại có thể hẹn tôi đến đây ? Chẳng phải tinh lực và thời gian của cậu toàn bộ đều phải dành hết cho bảo bối ở nhà à ? "
Trầm Dược Thiên nhoẻn miệng cười , nếu như không phải vì giao tình gần nửa đời người đã khiến cho bọn họ quá hiểu rõ lẫn nhau , thì bộ dáng của y như thế này vào mắt hắn , Lãnh Dương Hàn thật sự sẽ cố xem như là y thật lòng quan tâm đến chuyện của hắn chứ không phải là mang đậm ý châm chọc khích bác . Bởi vì bộ dáng đứng đắn của thư sinh lễ độ mà Trầm Dược Thiên mang trên người , quả thật là có thể lừa cả thiên hạ .

" Đã tìm được cô gái kia chưa ? "
Ánh mắt hắn mơ hồ , nhìn vào thứ chất lỏng đậm màu đang chuyển động hỗn loạn ở bên trong chiếc ly thủy tinh trong suốt . Thanh âm lại chậm rãi , nhẹ tựa điệu nhạc du dương . Không hỗn loạn , biểu hiện một loại tâm tình bình yên .

Trong một khắc , nụ cười trên khóe môi Trầm Dược Thiên ngưng đọng rồi tắt vội . Đáy mắt thoáng chốc liền một khắc trở nên u ám khôn lường , vẻ cợt nhã tan biến không một chút dấu vết để lại . Y đã không thể nhếch nổi môi . Khóe miệng có muốn cong lên cũng dường như đã bị tê liệt .
" Đừng nhắc đến cô ta nữa ! Là cậu muốn tôi không mang vẻ mặt kia đến đây , vậy nên đừng bao giờ nhắc nữa . "
Nốc một hơi rượu mạnh cay rát vào cơ thể , chỉ một vài giây . Trong tiềm thức lại không tự chủ được mà bừng lên chút ít đau đớn .

" Trầm ! Trước đây là Từ Chính , sau đó là tôi . Chẳng lẽ cậu còn nhìn không rõ được hay sao ? Nếu cứ nhất quyết cố chấp vì ý niệm của bản thân mà ra tay tàn nhẫn với cô ấy . Đến cuối cùng kẻ thảm bại đau khổ chỉ có thể là chính cậu thôi . "

Y nhắm hờ mắt , che đi con ngươi sầu muộn đã thấm nhuần qua hơi men .  Mi tâm đang chau lại từ từ dãn nở ra . Không hề cố gắng để hít thở , chỉ là lồng ngực lại có chút co thắt khó chịu .
" Hàn ! Không giống nhau . Dù cho trước đây các cậu làm cho họ hận đến tận xương tủy , họ dù cho có từng muốn giết chết các cậu . Cũng sẽ không tàn nhẫn đến nỗi tổn hại đến cốt nhục tình thâm ... Cô ta giết chết con của tôi , chính mắt tôi nhìn thấy cô ta dùng thuốc từ từ phá bỏ đứa bé , tướt đi mạng sống của nó . Đó là đứa trẻ đầu tiên của tôi , là biểu tượng trực tiếp nhất cho thấy tôi có thể có được tình cảm như một con người ... Vậy mà tôi vẫn chưa kịp thích ứng với sự xuất hiện và tồn tại của nó , nó đã bị cô ta làm cho hoàn toàn biến mất .
Tất cả đều kết thúc rồi , xem như tôi chơi cả một nửa đời người . Đến cuối cùng khi muốn được hoàn lương , sắp sửa chạm được vào ngưỡng cửa của sự lương thiện , lại bị một xô nước lạnh tát đến ... Cậu bảo xem , tôi còn có thể lương thiện sao ? "

" Vậy cậu có nghĩ vì sao chơi cả một đời , đến cuối cùng chúng ta lại chỉ muốn được hưởng thụ hạnh phúc với duy nhất một người thôi không ? Cậu có từng nghĩ vì sao cậu trăng hoa với hàng trăm người đàn bà khác , đến cuối cùng lại chỉ cố tình sơ suất để cho một cô gái trẻ luôn ở bên cạnh mang thai mầm móng của mình . Rốt cuộc có phải vì cậu đã vô tình yêu phải cô ta ? Trầm , trước khi quá muộn màng , trước khi cậu cảm thấy hối hận đến tột cùng như bọn tôi đã từng trước đây . Dừng lại , trả thù lên người phụ nữ đó . Kẻ sau cùng đau đớn đến chết đi sống lại chỉ có thể là cậu thôi . Tôi không muốn lại nhìn thấy cảnh tượng sống không bằng chết đấy lặp lại một lần nữa trên người của cậu đâu . "
Lãnh Dương Hàn ưu nhã đốt lên bật lửa , ánh sáng đỏ bừng lên liền nhanh chóng vội tắt . Để lại một đường nhiệt kéo dài vào đầu thanh xì gà thượng hạng . Làn khói trắng mập mờ từ khóe môi hắn bay ra ... Không khí lại nhuộm thêm một phần kích động .
Đẩy chiếc hộp kim loại sang trọng đựng đầy xì gà cùng bật lửa về phía Trầm Dược Thiên . Đưa con ngươi đến nơi y đang mệt mỏi nhận lấy .

" Vậy mạng của con tôi . Cậu nói sẽ tính lên người của ai đây ? "
Đóm lửa ở đối diện lóe lên , hương thuốc cay nồng hòa quyện với loại không gian kỳ ảo . Nếu có thể tinh ý nhận ra trong phút chốc , đôi mắt y đã thoáng ánh lên tia bế tắc cùng đau lòng .

" Thuận theo tự nhiên ! Tính lên trên người cậu ... "

...

Lãnh Dương Hàn yêu chiều ôm lấy Lạc Âm vào trong lòng ngực . Bộ dáng say sưa trong giấc ngủ của cô vẫn được duy trì một cách ổn định từ khi ở nhà cho đến khi bước vào trong xe .
Cúi đầu hôn lên mái tóc thơm mát của con gái , tim của hắn lại như được lan ra một dòng nước ấm áp .

" Lát nữa phải tỉnh dậy . Nếu con cứ ngủ mãi thì sẽ không thể kiểm tra được sức khỏe tổng quát . "
Thỏ thẻ bên tai của cô , giọng nói trầm thấp kia lại như là tơ bông gãi ở bên tai . Chọc cho Lạc Âm nhột đến cười khúc khích , cô mở mắt ... Dẫu môi nắm tay đánh vào trong lòng ngực hắn . Tuy là giận đến đỏ mặt , nhưng lực phát ra lại nhẹ như là xoa ngứa , cô thật sự không nỡ làm cho bố bị đau .

" Nếu như đêm hôm qua không phải do con bị nhốt cùng với một con thú dữ . Hôm nay cũng sẽ không bị hại thành bộ dáng mệt mỏi như xác sống này ! "

" Con bảo ai là thú dữ ? "
Lãnh Dương Hàn khóa lấy vòng eo của cô . Cẩn trọng nhấn rõ từng chữ một , âm thanh đanh thép . Lại nhìn không ra là có tức giận hay không . Chỉ là dù biểu hiện của hắn như thế nào cô đều không chút mảy may sợ hãi .

" Nếu không phải thì vì sao hôm qua lúc trở về thì người cứ như là động vật bị động dục mà ức hiếp con ? "

Hắn hung hăng khóa lấy môi con gái , triền miên bắt cô nuốt xuống những lời nói công kích mắng chửi kia . Rốt cuộc là hắn mang bảo bối đến trường cho cô tiếp tục đi học , hay là vẽ đường để cô trở nên sắc sảo mà khiến cho hắn trở nên khốn đốn ? Rõ ràng miệng lưỡi càng lúc càng sắc bén , càng lúc càng giỏi mắng chửi người khác rồi mà .

Khoảng thời gian trong bệnh viện , khoảnh khắc trước khi bước chân vào phòng khám . Lạc Âm lại thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc lướt qua ở cuối hành lang ở khoa cô đang thăm khám . Là khoa phụ sản .
Cô níu lấy tay Lãnh Dương Hàn , nhìn ra trong mắt hắn thoáng nháy lên một tia phức tạp . Nhưng khi cô hỏi rằng hắn có nhìn thấy hay không ? Bố lại bảo rằng có lẽ là cô đã nhầm lẫn .

Lạc Âm ngồi lên trên chân trái của Lãnh Dương Hàn , ở đối diện bàn làm việc của một lão bác sĩ đứng tuổi tóc đã chấm bạc . Do là người thuộc hàng lão luyện và dày dặn kinh nghiệm của Nghiêm Ly . Được đích thân đổng sự trưởng sắp xếp nhận bệnh án này và bảo ông ta tuyệt đối kín miệng và không thắc mắc mà tận tình khám , lão ta chớp chớp đôi mắt . Thật sự nghe không hiểu nhìn không ra quan hệ thật sự của hai người trước mặt ông ta ... Cô gái này luôn miệng gọi người đàn ông kia là bố . Hồ sơ của cả hai cũng cho thấy rõ cùng một họ với nhau , nhưng bọn họ đến đây là khám về vấn đề sinh sản . Với lại bộ dáng yêu chiều ám muội của nam nhân ở trước mắt , thật sự khiến kiến thức về nhìn người của ông ta bị khinh thường triệt để .

" Sao rồi ? Khoảng thời gian nào có thai sẽ tốt nhất cho đứa trẻ ? "
Người đàn ông trước mặt lão ta lên tiếng , ánh mắt hắn nhìn cô gái trong vòng tay không biết có thể dùng đến cụm từ nào để có thể diễn tả rõ hết được sự yêu chiều vô hạn . Nhưng phong thái cùng khí chất lạnh lẽo phát ra từ trên cơ thể hắn , thật sự khiến cho kẻ khác nhìn vào phải lạnh sống lưng . Đối với cô gái trong lòng là nhu hòa sủng nịnh , nhưng đối với những kẻ xung quanh lại nguy hiểm đáng sợ rợn người .

Thoáng liếc nhìn đến đôi mắt sắc lạnh của Lãnh Dương Hàn , lại rụt rè hướng đến hai người đeo kính đen phía sau lưng hắn . Với kết quả trong tay , ông ta thật sự không dám hé răng nửa lời .

" Ông không nghe ta hỏi gì sao ? "
Hắn lặp lại nghi vấn , đã bắt đầu mất kiên nhẫn .

" À ... Là ... Tiên sinh ! Ngài bình tĩnh nghe tôi nói đã . "
Lão bác sĩ giật mình một cái , bàn tay bắt đầu run rẩy . Miệng lắp bắp không nói nên lời .

" Theo ... Theo kết quả xét nghiệm tổng quát cho thấy . Ngài vô cùng khỏe mạnh để thụ tinh . Nhưng vị tiểu thư này trước đây do đã từng bị bào mòn thành tử cung vì sảy thai . Dư chấn của lần phẫu thuật lấy ra thai nhi kia quá lớn . Để lại hiểm họa vô cùng , vì vậy cho nên bây giờ muốn cô ấy lại có thai một lần nữa . Quả thật là quá khó khăn . Nếu không muốn nói rằng cô ấy vốn không còn khả năng mang thai một lần nữa ... "

" Ông nói sao ? "
Cảm nhận cơ thể trong vòng tay hắn đang kịch liệt run rẩy . Lãnh Dương Hàn dường như bị một thứ gì đó từ phía bên trong hung hăng đâm đến đau đớn . Lại giống như có một thứ ma lực tàn nhẫn nào đang muốn xé nát thân thể hắn mà chui ra .

" Mang tiểu thư đến phòng chờ ! "
Hắn quay sang nói với hai kẻ đang cúi đầu sau lưng . Sau đó lại nhẹ nhàng ôm lấy hôn lên vầng trán cô gái đang mặt cắt không còn một giọt máu .

" Đợi papa một lát ! Chút nữa xong việc ta liền đưa con đi chơi có được không ? Ngoan ... Chỉ vài phút thôi ... "

Lạc Âm ngẩng đầu , cô có thể nhìn được một cổ nhiệt lượng tỏa ra từ người của bố . Giống như một loại tàn nhẫn vô hình đang thoắt ẩn hiện muốn kêu gào cào xé mà thoát ra , để chiếm giữ hoàn toàn cơ thể của hắn ...





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #machyenlanh