Chương 5: Vạch tội
Tác giả: Hạnh Tử Phì Thời | Dịch: Hạ Chí
Đúng là tôi có đối xử khác biệt với Cố Tử An, nhưng khác biệt ấy không xuất phát từ việc tôi mê trai đến cuồng si.
Thực ra nguồn cơn tạo nên lời đồn thái quá kia xuất phát từ sự kiện dưới đây.
Tôi và Cố Tử An là đồng liêu, thường xuyên gặp nhau. Cùng với đó, tôi còn là vị quan thân thiện. Mục tiêu sống của tôi là một ngày nào đó trở thành Tể tướng đứng đầu các quan viên trong triều!
Bước đầu để trở thành Tể tướng là gì? Tất nhiên là phải được lòng tất cả quan viên!
Vậy nên tôi cần được lòng Cố Tử An!
Chẳng hạn như sau ba tuần rượu trong cung yến, tôi đứng dậy gật đầu hỏi hắn: "Tiểu đệ định ra ngoài, Tử An huynh có muốn đi cùng không?"
Cố Tử An cầm chén rượu, lạnh lùng đáp: "Không."
Chẳng hạn như sau khi hạ triều, tôi và đồng liêu hẹn đi uống rượu ở lầu xanh, "Hoa nương mới đến Dẫn Phong Lâu tài sắc vẹn toàn, Cố huynh có muốn đi cùng không?"
Cố Tử An mím đôi môi mỏng, "Không."
Hắn công tư phân minh với tôi, chẳng những rạch ròi rõ ràng mà thỉnh thoảng còn vạch tội tôi trước hoàng đế.
Ai đời quan võ lại vạch tội quan văn? Thế mà Cố Tử An làm đấy.
Hắn tố cáo tôi bất chấp quy định, lén lẻn vào Đông Cung.
Tố cáo tôi là mệnh quan triều đình lại chơi bời lêu lổng, ngày ngày cắm mặt ở chốn ong bướm, không phải là tấm gương sáng cho bề tôi noi theo. Hắn còn tố cáo tôi hà hiếp dân lành như ăn trộm ngô trong ruộng của dân.
Mỗi lần bị hắn tố cáo, tôi đều bị lão hoàng đế chỉ thẳng mặt mắng mỏ thậm tệ, còn bị phạt cắt mấy tháng bổng lộc.
Nhiều lần như thế, dần dà tôi không còn cảm xúc gì khi nghe hắn tố cáo mình, toàn nghe tai nọ xọ tai kia.
Tôi nhớ có một hôm, hắn tố cáo tôi xong, tôi đang vừa quỳ vừa ngái ngủ thì phải đứng dậy. Nào ngờ quỳ lâu quá thành ra bị tê đầu gối, loạng choạng thế nào ngã vồ lên người hắn.
Khoảnh khắc ấy, người Cố Tử An cứng đờ. Chúng quan ngỡ ngàng.
Thế nên, vài canh giờ sau khi hạ triều, lời đồn dở hơi nói tôi quyến rũ kẻ thù Cố Tử An nhanh chóng lan truyền.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top