Chương 15

15. Cuộc chiến tình dục của ba người, liếm lỗ tai liếm lỗ hoa đến phọt nước ào ạt, bị đụ đến tử cung

Thẩm Tâm Thủy đăng Weibo: “Đêm nay sẽ qua nhà QW* với HY [biểu cảm mất đi liêm sỉ].”
* 秦魏 (Qín wèi): Tần Ngụy viết tắt pinyin là QW

Hôm sau, Thẩm Tâm Thủy đăng Weibo: “Tôi thật sự chịu hết nổi rồi, tôi cảm thấy một ngày nào đó mình sẽ vào bệnh viện vì túng dục quá độ [icon mỉm cười].”

Chỗ ở của Tần Ngụy không xa trường, là một chung cư cao cấp xa hoa, quy hoạch theo hướng xanh hoá, trong đó có khu giải trí với đài phun nước dễ chịu, cũng có người dắt chó đi dạo. Đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Tâm Thủy đến nhưng là lần đầu tiên của Hoắc Vân, nếu không có Thẩm Tâm Thủy, anh và Tần Ngụy không thể giao lưu với nhau, cũng coi như không đánh không quen biết.

Ba người định ăn lẩu xong mới về, Thẩm Tâm Thủy muốn gọi lẩu cay, nhưng Tần Ngụy nói mình sắp thi đại học, không nên ăn mấy món đậm vị như vậy, nhỡ xui xẻo tiêu chảy thì toang, Thẩm Tâm Thủy nghĩ cũng phải, liền thuận theo ý anh gọi súp.

Ăn uống no say, Tần Ngụy đưa hai người về nhà. Phòng ở của con trai nhưng dọn dẹp rất sạch sẽ làm Hoắc Vân khá bất ngờ, dường như Thẩm Tâm Thủy biết anh đang suy nghĩ gì, cười nói: “Nhờ dì giúp việc từ nhà chính qua quét tước đấy, chẳng lẽ anh nghĩ kiểu nam sinh cẩu thả như anh ấy sẽ dọn dẹp phòng à.”

Tuy rằng không phải do Tần Ngụy dọn dẹp phòng, nhưng nhìn bộ dạng Thẩm Tâm Thủy thân mật với Tần Ngụy cũng như quen thuộc với nơi này như vậy khiến Hoắc Vân khó chịu, anh không nói gì, ném cặp lên sô pha, ngồi xuống sô pha cúi đầu bắt đầu chơi điện thoại.

Thẩm Tâm Thủy bĩu môi, sao cậu có thể không biết trong lòng anh nghĩ gì. Có đôi khi cậu cũng rất khó cân bằng bản thân mình, cả người như bị xé rách thành hai mảnh, một đến bên Tần Ngụy, một đến bên Hoắc Vân, càng chẳng thể toàn tâm toàn ý cho một người nên rất khó để đối đãi công bằng, nghĩ thế khiến cảm giác uể oải chợt dâng lên, cậu cũng ném cặp sách, tựa như giận dỗi ngồi xuống ghế sô pha đối diện Hoắc Vân.

Lúc Tần Ngụy cầm hai ly nước bước ra liền bắt gặp khung cảnh hai người chiến tranh lạnh không ai chịu nhìn mặt ai, chợt thấy thật hiếm lạ. Hai người này từ trước đến nay như hình với bóng, mặc dù Hoắc Vân không nói gì, nhưng không khí giữa hai người vẫn luôn căng thẳng, người khác rất khó ‍‎‎ chen vào, có đôi khi Tần Ngụy lại ghen tị vì điều này.

Tần Ngụy đặt ly nước tới trước mặt hai người, ngồi xuống bên cạnh Thẩm Tâm Thủy, anh đã thay đồ thành bộ quần áo thoải mái ở nhà, không còn phong thái công kích thường ngày, ngược lại có chút ôn nhu, anh xoa đầu Thẩm Tâm Thủy, thấp giọng hỏi nói: “Muốn thay đồ không.”

Thẩm Tâm Thủy ngước mắt nhìn về phía Hoắc Vân, thấy anh cứ xem điện thoại không hề dao động dường như đang tức giận, vốn dĩ chỉ hơi dỗi anh một chút nhưng bây giờ cậu thật sự không vui rồi, cậu khẽ gật đầu: “Đi thôi.”

Tần Ngụy đưa Thẩm Tâm Thủy vào phòng mình, để lại Hoắc Vân lẻ loi ngồi trong phòng khách, hai người vừa đi, Hoắc Vân liền nôn nóng, thật ra toàn bộ sự chú ý của anh đều đặt lên người Thẩm Tâm Thủy, anh chờ Thẩm Tâm Thủy từ chối Tần Ngụy, không ngờ Thẩm Tâm Thủy lại đang đợi mình.

Tự nhiên lại để Tần Ngụy chiếm hời.

Vào phòng, anh liền khóa trái cửa, Thẩm Tâm Thủy còn đang nghĩ anh khóa cửa làm gì đã bị Tần Ngụy đẩy xuống giường, hơi thở nóng rực ập vào mặt, Tần Ngụy nhéo cằm cậu trao một nụ hôn, lưỡi mềm tách hai hàm răng cậu ra, gấp không chờ nổi bắt đầu công thành đoạt đất, không bao lâu đã hôn Thẩm Tâm Thủy thở không nổi.

Sống lưng Thẩm Tâm Thủy tê dại, không tự chủ vươn đầu lưỡi đón ý hùa theo, dây dưa cùng với lưỡi Tần Ngụy phát ra tiếng nước nhóp nhép, chẳng phân rõ nước bọt của ai mà cả hai thi nhau nuốt xuống, phần nước miếng còn dư lại chảy từ khóe miệng Thẩm Tâm Thủy xuống cằm làm ướt cổ áo đồng phục. Trong khung cảnh môi lưỡi giao triền chỉ có thể nhìn thấy hai chiếc lưỡi đỏ tươi quấn quýt lấy nhau rồi biến mất trong miệng một người khác.

Thẩm Tâm Thủy kéo cổ Tần Ngụy lại, hai cái đùi thon kẹp lấy vòng eo đối phương, không tự chủ được mà nâng eo cọ lên người nam sinh, quần đồng phục màu đen nên không nhìn ra gì, chỉ có chính cậu biết rằng, lỗ nhỏ đã nhầy nhụa ngứa râm ran liên tục co rút rỉ ‍dâm ‎‍‍dịch ‎khiến hạ thân ướt dầm dề.

“Ưm……”

Đũng quần rộng thùng thình của Tần Ngụy phồng lên một độ cong hùng dũng, khi anh kề sát, Thẩm Tâm Thủy cảm giác được có vật cứng đâm mình, ‎‍‍chất lỏng tình ái ‎‎chảy càng dữ dội, cậu cầm lòng không đậu rên rỉ thành tiếng, bộ dạng ý loạn tình mê ấy làm ánh mắt Tần Ngụy tối sầm, vừa hôn môi đuổi theo đầu lưỡi của cậu, bàn tay vừa linh hoạt cởi quần cậu.

Xúc cảm nhớp nháp trong tay giúp Tần Ngụy nhận ra háng đối phương đã hoàn toàn ướt nhẹp, Thẩm Tâm Thủy vô thức đẩy người cọ anh, anh chống phía trên Thẩm Tâm Thủy, nhìn ánh mắt mê ly của cậu như thôi thúc mình, chậm rãi cởi quần lót của cậu.

Tần Ngụy thở hổn hển, bàn tay gấp gáp tháo cà vạt Thẩm Tâm Thuỷ, cởi nút áo sơ mi trắng, giải phóng cơ thể mềm mại ra khỏi đồng phục, tay anh vừa định mò mẫm dưới háng Thẩm Tâm Thủy, một tràng tiếng đập cửa liên hồi vang lên.

Vốn định mặc kệ, nhưng Thẩm Tâm Thủy cứ nhìn về phía cửa làm anh phải đứng dậy mở cửa, Hoắc Vân đen mặt đứng bên ngoài, cửa vừa mở liền lập tức xông vào, cả người Thẩm Tâm Thủy chỉ còn đôi tất trắng, hai chân dang rộng nằm trên giường Tần Ngụy, tay moi móc trong lồn non của chính mình, vẻ mặt vô tội lại chờ mong nhìn ngắm hạ thân.

“Em đói khát vậy hả?” Hoắc Vân đen mặt giọng điệu không có ý tốt hỏi.

Đôi mắt Thẩm Tâm Thủy lập tức ngập nước, cậu cảm thấy mình vừa thẹn vừa dâm, không khống chế được bản thân làm trò trước mặt hai người kia, ngón tay thon dài cứng đờ trong lồn nhỏ nhất thời không biết nên rút ra hay tiếp tục.

Sắc mặt Tần Ngụy cũng không tốt, đặc biệt là khi anh nghe Hoắc Vân chất vấn Thẩm Tâm Thủy như vậy, mà phản ứng của Thẩm Tâm Thủy lại rất kịch liệt càng làm anh khó chịu, anh cố ý che đi cảnh sắc trên giường trước mặt Hoắc Vân, hiếm khi ôn nhu dỗ dành người sắp khóc kia: “Ngoan, đừng khóc, đây phản ứng sinh lý bình thường, khó chịu lắm à, để anh giúp em nhé?”

Thẩm Tâm Thủy cắn môi dưới gật đầu, cậu sợ vừa mở miệng sẽ bật khóc thảm thiết, nhưng tiếng nức nở từ yết hầu lập tức khiến Hoắc Vân hối hận, dù từ lúc đứng bên ngoài anh đã biết người mình thích sắp làm chuyện đó với người đàn ông khác, nhưng đáng lẽ ra anh không nên chỉ trích cậu như vậy.

“Anh xin lỗi, bảo bối.”

Hoắc Vân ngồi xổm xuống, áy náy nhìn đôi mắt đong đầy ánh nước của Thẩm Tâm Thủy, nghe anh xin lỗi, Thẩm Tâm Thủy càng ủy khuất, nước mắt lặng lẽ chảy xuống.

Hoắc Vân cúi người hôn đi những nước mắt của cậu, hôn từ đôi mắt đáng thương đến đôi môi mọng nước, Thẩm Tâm Thủy còn chưa kịp tỏ vẻ cự tuyệt, lưỡi nam sinh đã trực tiếp luồn vào, trong lúc nhất thời, hai cái miệng trên dưới đều bị chặn.

Một tay Tần Ngụy sục cu cậu‎‍, đầu lưỡi vừa dán lên âm môi đỏ hồng chợt hung hăng, tiếng kêu bị chặn trong miệng Hoắc Vân, nam sinh vừa hôn sâu vừa cháo lưỡi cùng cậu, anh liếm láp vách trong khoang miệng khiến sống lưng Thẩm Tâm Thủy tê dại, vừa nhéo núm vú vân vê trong tay khiến chúng cứng như hai hòn đá nhỏ, vừa đau vừa sảng.

Đầu Tần Ngụy hoàn toàn chôn giữa háng Thẩm Tâm Thủy, lưỡi hút lấy thứ gì đó giống như hột le rồi nhanh chóng nghiền nát, cậu chỉ có thể run rẩy mông mặc cho lưỡi đối phương dâm loạn khiến dòng nước ào ạt chảy ròng ròng, vì ba vị trí đang chịu đựng khoái cảm nên cậu không nhẫn nại được bao lâu, ‍dương vật vội vàng xuất ra trong tay Tần Ngụy.

Khoái cảm lôi kéo tâm chí cậu, cậu cong người, thân mình hợp với giường thành một cầu vòm nhỏ, cổ họng phát ra tiếng rên khó nhịn, Hoắc Vân nhân cơ hội rút ra khỏi miệng cậu liền nghe tiếng cậu hít sâu mang theo âm thanh khóc nức nở.

Cực khoái ‍‍‎làm cậu bất giác căng cứng thân mình, trên bụng nhỏ trắng nõn phẳng lì với cơ bắp mỏng, có một cái rốn đáng yêu và gợi cảm, Tần Ngụy tỉ mỉ hôn liếm hai mép sò ẩm ướt đầy đặn ‍‎giống như đang hôn hai cánh môi, khi thì cắn khi thì lôi kéo khi thì ngậm trong miệng bú mút, tay Thẩm Tâm Thủy bắt lấy khăn trải giường, ngón chân trắng nõn cuộn tròn đê mê rên rỉ, tiếng kêu lưu luyến hệt móc câu của yêu tinh lôi đi linh hồn người nghe.

Lúc bị Hoắc Vân ngậm liếm lỗ tai, cả người Thẩm Tâm Thủy như bị điện giật, hét lên: “A…… Đừng mà…”

Lỗ tai cậu cực kỳ nhạy cảm, ngày thường chỉ cần có người thủ thỉ bên tai đã làm nửa thân dưới tê rần, càng đừng nói đến việc bị người ta ngậm trong miệng dâm loạn, cậu càng kêu la cự tuyệt, Hoắc Vân càng được nước lấn tới, đầu lưỡi vói vào vành tai, liếm đến nỗi toàn bộ lỗ tai ướt nhèm, vừa hồng lại trong suốt lấp lánh ánh nước.

Trong lúc thân hình mình cong lên giãy giụa, tay không biết nên đặt nơi nào, muốn đẩy Hoắc Vân ra nhưng lại bị đè trên giường, hai cái núm vú trên ngực bị chơi sưng vù.

Cậu theo phản xạ kẹp chặt đùi nhưng bị Tần Ngụy dùng sức banh ra, đầu lưỡi lao tới ra ra vào vào trong lồn nứng kích thích dịch tình ái ‍‎chảy mãnh liệt, nhất thời, mấy chỗ cùng dâng lên khoái cảm khó có thể chịu được làm cậu không biết chính mình đang ở thiên đường hay địa ngục, mở to đôi môi mê ly để lệ rơi theo dục vọng, lỗ hoa tuôn trào từng dòng nước sướng, thân thể đáng thương co rút, bụng nhỏ run rẩy phun nước vào mặt Tần Ngụy khiến ga trải giường dưới mông lập tức ướt nhẹp.

“Ưm a……” Cậu giằng co trong cơn cao trào mười mấy giây, bộ ngực trắng nõn không ngừng phập phồng, một tay nắm cà vạt của Hoắc Vân, một tay kéo khăn trải giường rên rỉ thất thần.

Tần Ngụy nhanh chóng cởi quần áo, thả con thú động dục bị giam cầm đã lâu ra, trên đỉnh đầu con cặc phát dục hơi quá lúc này rỉ dịch nhưng không nhiều lắm, màu sắc có hơi đỏ, anh cầm cây gậy vỗ bốp bốp xuống sò non mấp máy của Thẩm Tâm Thủy, chịu đựng xúc động trong lòng, nói: “Bảo bối sướng rồi, giờ đến lượt anh.”

Bàn tay to lớn kéo đầu gối Thẩm Tâm Thủy tách rộng ra hai bên phơi bày rõ ràng cái động tiêu hồn, lấp lánh ánh nước bên trong, Tần Ngụy đã nhẫn nại đến cực hạn, ‎‍quy ‎đầu vừa ‎đi vào, lỗ sướng bót khít gấp không chờ nổi vội cắn chặt làm đầu óc anh nóng lên, cặc bự đột nhiên cắm phập xuống.

“A —— ưm......” Khoái cảm dữ dội khi được lấp đầy khiến Thẩm Tâm Thủy khó chịu rên la, nhưng nhanh chóng bị miệng Hoắc Vân chặn lại.

Tần Ngụy đã nhẫn nhịn lâu ngày, một ‍‎‎khi đút vào sẽ mất kiểm soát địt như điên, lỗ nhỏ nhất thời khó có thể thích ứng với vật bự hung mãnh nên phản kháng thít chặt nhưng chỉ khiến nam sinh đang tiến công phê đến da đầu tê dại, càng không biết mệt mỏi mà nện sâu hơn.

Tư thế mặt đối mặt giúp Tần Ngụy nhìn rõ trạng thái của Thẩm Tâm Thủy, hiện tại đối phương đang nằm trên giường, thân thể đong đưa theo động tác của anh, anh thấy lưỡi của Thẩm Tâm Thủy và Hoắc Vân quấn quýt lấy nhau, thậm chí tay Thẩm Tâm Thủy còn xoa bóp đũng quần Hoắc Vân.

Đúng là bé dâm bị đụ bao nhiêu cũng không thoả mãn! Tần Ngụy cười lạnh, nhìn động đĩ gian nan phun ra nuốt vào con cặc thô to của mình, anh đột nhiên đẩy nhanh tốc độ giã lồn, ‎‍đầu nấm thúc sâu vào đường hầm thịt đến một vị trí gây sướng, lại rút ra hung hăng ‍‎‎cắm phập vào, lặp đi lặp lại nghiền nát nơi đó.

“A a......” Thẩm Tâm Thủy lắc đầu thoát khỏi đầu lưỡi cố chấp trong miệng, cuối cùng cũng được lớn tiếng kêu lên, mỗi khi địt đến nơi đó, bụng nhỏ đều sẽ run mạnh.

Phản ứng này kích thích rất lớn tới Tần Ngụy, động tác càng thêm cuồng nộ, nhiều lần va chạm vào thịt mềm khiến Thẩm Tâm Thủy thét chói tai rên rỉ xin tha, nước mắt chảy đầy mặt: “Đừng mà!...... A!...... Thật sự, đáng sợ a a......”

Thân thể như bị xỏ xuyên đến tận cùng, toàn bộ lồn dâm bị chịch chín rục, lúc đỉnh đến nơi đó, phản ứng của Thẩm Tâm Thủy rất dữ dội, Tần Ngụy ý thức được gì đó, anh dừng động tác lại, thử hỏi: “Phản ứng này... Là bị chịch đến tử cung hả...?”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top