Chương 10
10. Bị cưỡi lên mông địt khóc
“Anh buông em ra! Anh nói thích em mà trói em là sao?” Thẩm Tâm Thủy cực kỳ bực bội, nào có kiểu thích như vậy!
Tần Ngụy đè trên người Thẩm Tâm Thủy, nhìn cậu bất lực giãy giụa, yêu thương mà hôn môi hôn trán đối phương, cảm thấy trái tim được lấp đầy như thể trên đời chẳng còn chuyện gì vui sướng bằng: “Anh không trói thì em sẽ chạy mất.”
“Hừ! Nên anh muốn cưỡng ép em?” Thẩm Tâm Thủy nhìn thẳng vào mắt Tần Ngụy mà hỏi, cậu không tin Tần Ngụy dám đối xử với mình như vậy.
“Anh không dám.” Tần Ngụy nở nụ cười, “Anh chỉ muốn làm em thoải mái.”
Phòng nghỉ chỉ có một chiếc sô pha, Tần Ngụy cởi đồng phục của mình vứt xuống đất, mở điện thoại ra ấn gì đó rồi đặt lên quần áo.
Thẩm Tâm Thủy không giãy giụa nữa, trầm mặc trừng Tần Ngụy, lúc anh cởi đồng phục cậu, cậu định đá anh nhưng lại bị Tần Ngụy đè đầu gối không thể sử dụng lực, cậu hừ một tiếng: “Anh là đồ lừa đảo.”
Tần Ngụy vừa tụt quần cậu xuống vừa nói: “Nếu anh muốn lừa thì cũng chỉ muốn lừa lấy trái tim em.”
Thẩm Tâm Thủy đảo mắt, nói: “Để em cam tâm tình nguyện làm tình với anh cũng không phải không thể…”
Tần Ngụy nghe vậy, chửi thầm: Rõ ràng em cũng thích anh mà trứng thối. Nếu Thẩm Tâm Thủy không ngầm đồng ý, sao anh có thể dễ dàng áp chế cậu như vậy.
Nhưng gương mặt anh không tỏ vẻ gì, chỉ chăm chú lắng nghe, giả vờ hỏi: “Vậy phải làm sao thì em mới cam tâm tình nguyện làm tình với anh?”
“Em muốn chịch anh!” Thẩm Tâm Thủy vô cùng hứng thú nói, còn chờ mong nhìn Tần Ngụy, “Như vậy mới công bằng, không phải sao?”
“Ồ?” Tần Ngụy khẽ gật đầu nhưng động tác tay không hề ngừng lại, thế nên thân dưới của Thẩm tâm dưới bất tri bất giác bị lột sạch, đến quần lót cũng không chừa.
“Ý anh thế nào?” Thẩm Tâm Thủy hơi sốt ruột khi thấy anh không nói gì.
“Anh cảm thấy…” Tần Ngụy cố ý khựng lại, dường như nhớ ra điều gì đó, anh trì trệ lơ đãng nói: “Em từng chịch Hoắc Vân rồi hả?”
“Sao có thể nhưng…!” Lời đến bên miệng nhưng Thẩm Tâm Thủy lại nuốt về, sửa miệng nói: “Tất nhiên, Hoắc Vân rất nghe lời! Đâu giống như anh, còn trói tay em.”
“Thật à.” Tần Ngụy tùy ý đáp, anh giữ thái độ nghi ngờ về chuyện Hoắc Vân nghe lời này, nếu Thẩm Tâm Thủy từng chịch Hoắc Vân, vậy thì từ nay về sau Tần Ngụy sẽ đổi thành họ mẹ, sửa tên thành Ngụy Tần.
Thẩm Tâm Thủy đang muốn nói “Anh phải tin” thì thấy sự chú ý của Tần Ngụy đều tập trung xuống háng mình, lúc này mới nhận ra đùi cậu đã trơn bóng, đúng lúc Tần Ngụy nâng chân cậu lên để ngắm nhìn nơi đó thì cậu nhân cơ hội rút ra đá vào vai Tần Ngụy.
Nhưng cẳng chân bị Tần Ngụy tay mắt lanh lẹ bắt được, còn bóp nắn bắp đùi mượt đùa bỡn một phen khiến da đầu Thẩm Tâm Thủy tê dại, “Sao anh… A…” Buồn nôn thế.
Còn chưa hết, Tần Ngụy nhìn ngón chân sạch sẽ lại đáng yêu của cậu rồi trực tiếp ngậm vô miệng, đầu lưỡi nóng như lửa liếm láp làm sống lưng Thẩm Tâm Thủy tê rần, không chịu được rên rỉ thành tiếng, mặt cậu đỏ bừng mắng: “Sao anh biến thái quá vậy!”
“Anh chỉ biến thái với mình em.” Tần Ngụy thả ngón chân trắng nõn đã bị liếm ướt đẫm ra, chú ý tới dương vật cương cứng của Thẩm Tâm Thủy, anh đắc ý nói: “Đã bảo sẽ làm em thoải mái mà.”
Anh cúi xuống ngậm cúc cu hồng nhạt đang dựng đứng đó, khoái cảm to lớn kích thích Thẩm Tâm Thủy kêu lên, lần đầu tiên được khẩu giao, lần đầu tiên gậy thịt được tiến vào khoang miệng ấm áp ẩm ướt, xử nam làm sao chịu nổi hương vị đó.
“A……”
Đầu lưỡi linh hoạt liếm láp quy đầu hồng nhạt, một tay Tần Ngụy nắm lấy cán sục lên sục xuống rất nhanh, Thẩm Tâm Thủy không chịu nổi, eo bụng run rẩy liên hồi, nâng eo đưa vào miệng Tần Ngụy, Tần Ngụy nỗ lực mở lớn miệng để Thẩm Tâm Thủy đi vào thuận lợi hơn, đây lần đầu tiên anh khẩu giao cho người ta nên chẳng có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ muốn làm cậu thoải mái.
Không bao lâu, bụng nhỏ của Thẩm Tâm Thủy căng ra, dương vật trong miệng Tần Ngụy đột nhiên thoáng run rẩy, anh hiểu rõ cậu sắp lên đỉnh càng mở miệng nuốt Thẩm Tâm Thủy vào sâu hơn, vì gần như chạm đến cổ họng nên anh hít thở không thông, khoái cảm dào dạt làm Thẩm Tâm Thủy mất khống chế muốn bắn ra.
“Ưm… Tránh ra……”
Tần Ngụy vẫn ngậm lấy đầu khấc, dùng kỹ xảo mút lỗ nhỏ trên đỉnh, trong nháy mắt, khoang miệng bị Thẩm Tâm Thủy xuất tràn đầy khiến Tần Ngụy sặc, Thẩm Tâm Thủy hồi phục tinh thần rút thằng nhỏ ra, nhìn anh khó chịu ho khan, sốt ruột nói: “Thật xin lỗi, đã bảo anh tránh ra rồi mà!”
Tần Ngụy nuốt tinh dịch của cậu xuống, tiến lại gần liếm sạch gậy thịt của Thẩm Tâm Thủy, vẻ mặt anh quá nghiêm túc khiến Thẩm Tâm Thủy đột nhiên đỏ mặt ngượng ngùng, lắp bắp nói: “Không cần…”
Tần Ngụy không đáp, quỳ giữa háng Thẩm Tâm Thủy, tách hai chân Thẩm Tâm Thủy ra để hạ thân cậu chạm vào thân dưới của anh, Thẩm Tâm Thủy lập tức cảm nhận được có một thứ cứng rắn cọ vào mông mình.
“!!!”
Tần Ngụy nói: “Đừng khách sáo, anh sẽ tự mình đòi lại.”
Anh cởi quần trước mặt Thẩm Tâm Thủy, khoảnh khắc quần lót tụt xuống, một cây dương vật thô to cực kỳ có tính xâm lược tức khắc nhảy ra đập vào rãnh mông Thẩm Tâm Thủy, cậu sợ hãi vội vàng thít mông lại: “Lớn quá, không vào được.”
“Anh có chuẩn bị.”
Tần Ngụy lấy ra tuýp dầu bôi trơn, bóp hơn nửa ống đổ xuống giữa đùi Thẩm Tâm Thủy, xúc cảm lạnh lẽo làm Thẩm Tâm Thủy khẽ run rẩy, không biết là vì lạnh hay vì bị thứ kia dọa sợ.
“Nhẹ thôi.”
Ngón tay Tần Ngụy quẹt lấy dâm dịch chảy ra từ sò non hòa cùng dầu bôi trơn đã chảy xuống lỗ hậu nhắm tịt, chỗ ấy khoe mẽ nhan sắc hồng phấn vô cùng bắt mắt với những nếp gấp bên ngoài miệng lỗ.
Sợ cậu bị thương, ngón tay thon dài ướt nhẹp nước sướng của Tần Ngụy đành phải giúp cậu thoải mái trước, bởi vì sáng nay mới làm nên bấy giờ lỗ hoa hơi sưng đỏ, miệng động tạm thời không khép lại được, lúc tiến vào khá thuận lợi.
Hạ thân không ngừng chịu kích thích làm Thẩm Tâm Thủy “Ư ưm” không ngừng, tê rần cả người rồi, cơ thể run rẩy, ánh mắt đê mê cậu nhìn trần nhà, có hơi chóng mặt, “Làm sao anh… Biết… cơ thể của em…?”
“Buổi tối hôm sinh nhật của em, vô tình biết được.”
Tần Ngụy nhìn mép hoa phì nhiêu trước mắt, cầm lòng không đậu cúi đầu liếm láp, cẩn thận tô nước bọt lên màu hồng xinh xắn đó, đầu lưỡi khẩy hột le hơi sưng, không bao lâu, Thẩm Tâm Thủy lắc mông giãy giụa, “Ưm a……” Khóe mắt bất giác rơi lệ, cả người thất thần thở hổn hển.
Hai cái đùi muốn khép lại nhưng bị người ta cường thế tách ra, đùi trong còn in hẳn mấy vết ngón tay của Tần Ngụy. Ngón tay thon dài cắm trong động thịt của Thẩm Tâm Thủy gấp gáp ra vào, kéo theo tiếng nước òm ọp òm ọp vang lên.
Cậu nằm thẳng người phơi bày hai cái lỗ đói khát, Thẩm Tâm Thủy chẳng còn không quan tâm anh có vọt vào mông mình nữa không, cậu không ngờ thân thể mình mẫn cảm đến thế, chỉ bị ngón tay móc ngoáy đã khiến thần trí muốn nổi điên, quá kích thích.
“A…!” Không lâu sau, Thẩm Tâm Thủy run rẩy eo, lồn dâm ọc ra lượng lớn mật ngọt xối xuống sô pha dưới thân.
Tần Ngụy nhân cơ hội đút ngón tay vào lỗ hậu của cậu, trán anh đã ướt đẫm mồ hôi, chẳng kiên trì được lâu nữa, nếu còn không đưa hàng vào chắc anh sẽ nổ tung mất.
“Ưm…” Thẩm Tâm Thủy đạt cực khoái xong muốn tận hưởng cảm giác lâng lâng, cậu không nói cái gì, chỉ nỗ lực thả lỏng cơ thể mình, giọng Thẩm Tâm Thủy khàn khàn mang theo sắc tình : “Thả tay em ra.”
Tất nhiên Tần Ngụy có thể cảm giác được người cậu đã mềm nhũn, cúi đầu hôn đôi môi xinh đẹp, anh nhanh chóng cởi trói cho đối phương, khi ba ngón tay đã tiến vào, Thẩm Tâm Thủy thấy bản tựa như cá trên thớt sắp bị khí nóng của anh nướng chín.
Hai tay bị trói hồi lâu nên giờ bủn rủn, tát nhẹ Tần Ngụy một cái, “Đồ khốn nạn.”
Tần Ngụy quay bên mặt còn lại cho cậu, ý bảo: Đánh tiếp đi.
Thẩm Tâm Thủy hừ một tiếng: “Không phải anh ỷ em……”
“Ỷ em làm gì?”
Thẩm Tâm Thủy không nói, nâng chân đạp vào lưng ghế sô pha, hạ thân càng lộ rõ hơn, “Dám làm em đau, em sẽ đánh chết anh.”
“Biết rồi mà tổ tông.” Khi Tần Ngụy cuối cùng cũng cho vào bốn ngón tay, Thẩm Tâm Thủy khó chịu nhíu mày, không biết nghĩ đến gì, nói: “Em hỏi anh, anh không hề thích con gái hả?”
“Không thích.” Tần Ngụy không ngẩng đầu đáp.
“Vậy anh cũng không thể chấp nhận chỗ đó của con gái, phải không?”
Cuối cùng Tần Ngụy cũng hiểu rõ tổ tông này muốn hỏi gì, anh cúi đầu cắn hột le sưng đỏ của Thẩm Tâm Thủy, âm trầm nói: “Nếu không phải chỗ này lúc sáng bị Hoắc Vân làm sưng lên, thì em nghĩ anh có tha cho em không.”
“……” Thẩm Tâm Thủy thẹn quá thành giận, dùng đùi kẹp lấy đầu anh, hung dữ nói: “Còn nói bậy em sẽ kẹp chết anh!”
Tần Ngụy: “Anh tình nguyện để hai cái động của em kẹp chết.”
“Đồ lưu manh!”
“Đồ lưu manh vào đây, bé dâm của anh.”
Khi dương vật cắm vào, xúc cảm bót khít ấm áp của tràng đạo bên trong suýt chút nữa làm Tần Ngụy buông bỏ vũ khí, Thẩm Tâm Thủy khó chịu thở dốc dưới thân anh, hạ thân trướng vô cùng.
“Trướng quá…” Thẩm Tâm Thủy oán trách, “Sinh ra lớn như vậy làm gì.”
“Địt cho sướng đó bảo bối.”
Tần Ngụy trấn an, ngón tay lướt qua áo sơ mi đi lên vuốt ve hai hạt đậu đỏ trước ngực cậu, bàn tay to lớn nhéo hai quả anh đào be bé và xoa nắn bầu sữa, hạ thân chậm rãi đưa đẩy.
Để giúp cậu nhanh chóng thích ứng, Tần Ngụy vân vê hột dâm nhạy cảm của sò non, không bao lâu, Thẩm Tâm Thủy đã làm quen với khoái cảm nhích người về háng anh để giảm cơn ngứa, trong lòng như có ngàn vạn con kiến bò qua làm cậu muốn Tần Ngụy hung hăng nện mình.
“Mạnh chút…” Thẩm Tâm Thủy quay đầu đi, nhỏ giọng nói.
Tần Ngụy khẽ cười, biết cậu đã sẵn sàng liền dang rộng hai chân đối phương ra, hạ thân hung hãn nhấp từng cú lút cán đến vị trí sâu nhất trong tràng đạo, Thẩm Tâm Thủy bị giã phầm phập hét chói tai.
“Xin lỗi.”
Ngoài miệng thì biết lỗi nhưng eo hông thì cắm không chừa gốc rễ, anh nhanh chóng rút ra rồi nắc toàn bộ vào, được thịt ruột cắn mút quá sung sướng, nhất thời anh bất chấp cảm nhận của Thẩm Tâm Thủy, chỉ banh háng người ta ra đóng cọc thỏa thích, trong trận mưa rền gió dữ, đôi mắt Thẩm Tâm Thủy trắng dã.
“A a…… Ưm a… Hu……” Dữ dội quá, cậu như con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển rộng bị lớn sóng biển cuốn trôi không rõ đông tây nam bắc, những động tác giao hợp tàn nhẫn dẫn đến tiếng khóc nức nở, “Dừng lại!”
Người đàn ông quá thèm khát bóp eo cậu lật người lại, trực tiếp cưỡi trên bờ mông đẫy đà của Thẩm Tâm Thủy, bàn tay to lớn tách hai cánh thịt mông, thọc dương vật dữ tợn đáng sợ vào trong, hậu môn ôm chặt cây gậy quá khổ, gần như bị kéo căng đến cực hạn.
Ánh mắt Tần Ngụy u ám nhìn chằm chằm lỗ đít nứng ấy, nhìn thằng nhỏ của mình xâm phạm cái lỗ nhỏ của người mình thích đến chỗ sâu nhất, đầu nấm của anh phang tới tấp tràng đạo, mỗi một cú nắc đều khiến Thẩm Tâm Thủy giãy giụa dưới tay anh, cậu vừa khóc nấc vừa mắng anh lại bị anh chịch nhũn người, rầm rì chẳng nói nổi từ nào.
Thịt ruột bị cặc bự lôi ra đút vào, trứng dái tát bạch bạch vô mông Thẩm Tâm Thủy biến cặp đào màu trắng thành hồng nhạt, Thẩm Tâm Thủy cọ xát phần trên lên sô pha, không biết từ lúc nào lại rỉ dâm dịch chảy xuống mép ghế.
“Tần Ngụy……” Thẩm Tâm Thủy bị anh cưỡi lên người đóng pít tông hầu như không động đậy được, cẳng chân bất lực đong đưa không thể trốn thoát.
“Anh đây, bảo bối.” Tần Ngụy thở hổn hển, khoái cảm cực hạn giam giữ lý trí làm anh muốn chết trên người Thẩm Tâm Thủy.
“Anh mau bắn đi…… em chịu không nổi hu hu……”
Tần Ngụy để Thẩm Tâm Thủy nằm nghiêng, nhắc một bên chân cậu lên đặt trên vai mình, cố định tư thế nhanh chóng đưa đẩy vòng eo chó đực, hạ thân xuất nhập động thịt như gió, chịch Thẩm Tâm Thủy gần như co rút, chỉ có thể há miệng phát ra những đơn âm tiết không có ý nghĩa.
Khóe miệng chảy nước miếng làm ướt một góc sô pha, cậu nhắm mắt lại, đôi tay vô lực giãy giụa loạn xạ.
“A a ha…… Hu a… em muốn chết hic……”
Sau khi điên cuồng phát tiết một trận cho đỡ nứng, Tần Ngụy không thể nhẫn nại nữa, ghim cặc đến chỗ sâu nhất trong lỗ thịt khít rịt của Thẩm Tâm Thủy, thả lỏng có thể, xả ra một lượng lớn tinh dịch nóng bỏng.
Thẩm Tâm Thủy chịu nóng lắc đầu xuất thêm một lần nữa, tóc cậu nhiễu nhại mồ hôi dán vào trán, khóe mắt lấp lánh ánh nước, trông vừa đáng thương vừa đáng yêu.
Tần Ngụy bế Thẩm Tâm Thủy lên, yêu thương cưng chiều hôn đôi tai phiếm hồng của cậu, Thẩm Tâm Thủy mở mắt hung hăng liếc xéo anh, muốn chịch chết cậu ở đây hả?!
“Lần sau nhất định sẽ nhẹ nhàng.” Tần Ngụy nói.
Thẩm Tâm Thủy còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy tiếng gọi “Bảo bối” từ điện thoại trên mặt đất truyền đến, là giọng của Hoắc Vân.
Cậu hoảng sợ mở to mắt nhìn về phía Tần Ngụy, sắc mặt Tần Ngụy bất biến, duỗi tay lấy điện thoại lên, trên đó hiển thị thời gian cuộc gọi là: 01:05 (Một tiếng năm phút)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top