Chap 7 : Tình Yêu Bị Ngăn Cấm
Từ chap này Rika sẽ thay đổi cách xưng hô một chút, do bây giờ là hoàn cảnh cổ đại xưng anh - em thì có vẻ không hợp lắm. Tuy nhiên, nó sẽ không ảnh hưởng gì mấy đến bố cục toàn phần của câu truyện. Thứ lỗi về sự bất tiện này.
oOo
- Mạc Oa. - Luyến Vãn tươi cười chạy lại nơi một người con trai tóc màu ngà đang dựa người vào một thân cây cổ thụ nhìn nàng phút chốc lại nở một nụ cười
- Vãn Nhi. Nàng đang làm gì thế. - Mạc Oa nhẹ nhàng xoa đầu Luyến Vãn khi nàng vừa ngồi xuống bên cạnh mình
- Ta đang tìm ít thảo dược thôi. - Nàng mỉm cười nhưng lại nhớ về vài ngày trước liền phồng má giận dữ mà đánh nhẹ vào ngực Mạc Oa - Nhưng mà sao chàng lại bỏ ta mấy ngày thế. Ta tìm mãi chẳng thấy đâu
- Sao thế ? Vãn Nhi nhớ ta à. - Mạc Oa cười ranh mãnh
- Đừng có chọc ta. - Mặt nàng trở nên càng ngày càng đỏ vì ngượng, vừa nói vừa đấm thùm thụp vào người Mạc Oa
- Được rồi không chọc nữa. - Mạc Oa dễ dàng dùng một tay túm lấy hai cổ tay thanh mảnh của nàng còn tiện thể kéo luôn nàng vào lòng
- Mạc Oa ... Có phải lại có chuyện ở Hội Đồng Tam Giới nữa rồi đúng không ? - Nàng nằm gọn trong lòng anh
- Ừ. Bọn họ đang lên một kế hoạch trong bí mật. Ta lo là nó sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới Tam Giới, thay đổi cục diện và đưa một chủng loài khác lên đứng đầu. Nhưng đừng quá lo lắng, ta sẽ bảo vệ nàng. - Anh khẽ nâng một tay nàng lên mà hôn nhẹ lên đó. - Vì nàng đã mang tới ánh sáng cho cuộc đời ta.
Mặt nàng trở nên ửng đỏ lên trông thật đáng yêu, đôi mắt to tròn long lanh nhìn Mạc Oa không chớp, khóe miệng phồng lên hơi tức giận làm anh ngạc nhiên :
- Sao thế ? Ta nói sai gì à ??
- Không sai. - Nàng khịt mũi. - Mà là rất sai, chàng đừng có mà nói mấy thứ như thế. Ta cũng sẽ bảo vệ chàng không để cho chàng gặp phải hiểm nguy gì đâu. Đừng tưởng ta là con gái mà yếu đuối này nọ, không có đâu.
Nói rồi nàng quay ngoắt đi, hai tay khoanh lại không thèm để tâm tới Nhan Mạc Oa đang âm mưu đầy đầu đằng sau.
Anh vòng tay ôm chầm lấy cô từ đằng sau, đôi môi nhẹ lướt lên gò má phúng phính còn hơi ưng ửng đỏ vì giận của nàng mà nói :
- Được rồi ta xin lỗi. Nàng không giống người khác, nàng rất mạnh mẽ nhưng mà ... cũng quá ương bướng. - Mạc Oa đưa tay xoa đầu mũi Luyến Vãn mà mỉm cười
- Ta đâu phải con nít, chàng quá đáng lắm luôn á. - Luyến Vãn cắn cắn môi dưới đầy khó chịu, tay vươn lên di chuyển tay anh khỏi đầu mình
- Haha, vì cái quá đáng đó mà nàng mới yêu ta. Không phải sao ? - Nhan Mạc Oa bật cười thích thú
- Ừ thì ... đúng. - Luyến Vãn vân vê mấy lọn tóc, đánh mắt đi nơi khác mà gật gù thừa nhận
Anh đưa tay về phía nàng, bắt nàng phải nhìn thẳng vào đôi mắt màu rượu tràn đầy ý cười nhưng không kém phần ma mị và quyến rũ khiến người khác không dứt ra được. Rồi khoảng cách giữa hai người ngày càng hẹp lại và họ trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào dưới tán cây bóng mát len lỏi chút ánh nắng dịu nhẹ và làn gió mát cuốn những cánh hoa bay lên bầu trời xanh ngắt.
Thời gian, đối với họ là những thứ không quan trọng nhất vì họ không có khái niệm già rồi chết đi hay bệnh tật. Họ cứ sống mãi như vậy cho đến khi nào thì chính họ cũng không biết. Nhưng đối với tình yêu của hai người, 4 năm, một con số không đáng kể đến với họ nhưng trong 4 năm này là một hồi ức vô cùng quan trọng của họ.
Họ đã gặp nhau, làm bạn với nhau để rồi cảm mến nhau. Một người là Công Chúa Thiên Giới, một người là Thái Tử Quỷ Giới. Dù biết là bị ngăn cấm, là không thể đến với nhau nhưng sợi chỉ tơ duyên đã được buộc chặt để rồi chỉ vì một lời nguyền tàn ác mà họ bị ngăn cách.
Nhan Mạc Oa biến mất không dấu vết, Phong Luyến Vãn bị nguyền rủa bất tử mà khiến cho phong ấn sức mạnh vỡ tan.
Nàng mất đi kiểm soát để rồi phá hủy toàn bộ Tam Giới, cha nàng và cha anh vì muốn ngăn cản nhưng không thành công cũng đã hồn phi phách tán, còn mẹ nàng thì hi sinh bản thân mình mà đưa lí trí về lại cho nàng.
Nhưng để làm gì chứ ... mọi thứ đều bị phá vỡ, mọi sinh vật đều chết đi rồi. Nàng biến thành một thiên thần sa ngã và dùng tất cả sức mạnh còn lại dưới ánh bình minh giải phóng nó ra và đưa sự sống quay về với thực tại.
Nhưng nàng không chết đúng hơn là không thể chết, Luyến Vãn phải tu dưỡng trong một khối băng khổng lồ suốt 100 năm. Khi tỉnh dậy, mọi thứ đã đổi khác. Tiên nhân là thần hiện giờ và chỉ có một giới duy nhất là Nhân Giới và đứng đầu toàn bộ Tiên nhân là bộ tộc Khổng Tước. Nàng cười chua chát, tiếc là đã để cho kế hoạch hủy diệt mọi thứ của hắn ta thành công quá dễ dàng. Rồi quyết định giao nhiệm vụ khôi phục Thiên Giới cho sứ hộ giả của mình sau khi hướng dẫn một cách cặn kẽ rồi ra đi thật xa để không phải gặp lại Nhan Mạc Oa.
Cuộc đời lại thật trớ trêu, dù nàng có cố cách nào thì nàng vẫn gặp lại anh để rồi yêu anh rồi phải nhìn anh chết đi trong suốt 2900 năm. Quá đau khổ và mệt mỏi, nàng quyết định tới một thế giới mới - thế giới ở tương lai
Nhưng lời nguyền vẫn còn đó, nàng lại xuyên về quá khứ, gặp lại Nhan Mạc Oa và để rồi phải nhìn thấy cảnh tượng nàng cả đời không quên - nhìn Nhan Mạc Oa chết đi trong vô vọng và đây là lần thứ 21 họ gặp lại nhau sau cái ngày Tam Giới bị phá hủy và phải nhìn cảnh tượng người mình yêu chết đi 20 lần mà không có cách nào cứu vãn. Và lần tái sinh thứ 21 của Nhan Mạc Oa lại sắp bắt đầu ...
oOo
Chap này hơi nhàm, xin lỗi nhé
Tranh mình vẽ về Oa x Vãn. Nôm na bức ảnh là Oa ca bị biến mất dần ( nhưng Rika không vẽ được ), còn bộ y phục đen của Vãn tỷ thể hiện cho việc tỷ bị biến thành thiên thần sa ngã, nước mắt tượng trưng cho sự đau khổ và máu là từ việc Vãn tỷ đã hủy diệt Tam Giới. Dài dòng quá đăng ảnh luôn cho nhanh.
26/2/2018
Rika
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top