chương 5: Rốt cuộc có ý đồ gì
Tô gia đều cho rằng chuyện này sẽ chấm dứt ở đây, rốt cuộc thân phận nhà bọn họ không nên tham gia quá nhiều vào chuyện của hoàng gia, Võ Bình Hầu phu nhân vốn định vào cung nói cùng Hoàng Hậu một chút, không nghĩ đến ngay ngày hôm sau hai huynh muội lại bị triệu kiến trước.
Khi còn nhỏ Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu thường xuyên được Hoàng Hậu triệu bọn tiến cung, bởi vì bà không có nữ nhi, Hoàng Hậu đối cháu ngoại Tô Minh Châu này rất sủng ái, còn cố ý cho Tô Minh Châu một phòng ở trong cung.
Bởi vì Hoàng Hậu thiệt tình yêu thương Tô Minh Châu, cho nên xác định muội muội không muốn làm nữ nhi gả vào hoàng gia, nếu không cũng không giống như khi còn nhỏ đem Tô Minh Châu lưu ở bên người.
Kỳ thật lúc ấy, bởi vì Tô Minh Châu cùng Lục hoàng tử tuổi tác gần tương đương nhau, không ít người đều cho rằng Hoàng Hậu là chuẩn bị đem cháu gái gả cho Lục hoàng tử, ngay cả hoàng đế đều hỏi thăm.
Hoàng đế đối với huynh muội long phượng thai phủ Võ Bình Hầu cũng rất thích, long phượng thai vốn chính là biểu trưng cho đại cát, Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu lớn lên lại xinh xắn, khi bọn họ còn nhỏ, hoàng đế còn từng tự mình bế qua.
Mẹ đẻ Lục hoàng tử là Hi quý nhân xuất thân cung nữ, bởi vì sinh được hoàng tử mới được mẫu bằng tử quý phong làm quý nhân.
Nàng lúc ấy cũng cho rằng Hoàng Hậu cố ý đem cháu gái gả cho nhi tử mình, trong lòng vừa mừng vừa sợ, còn cố ý chọn vải lụa tốt nhất làm một bộ quần áo cho Tô Minh Châu, sau đó Hoàng Hậu không hề gọi Tô Minh Châu tiến cung, Hi quý nhân thất vọng minh bạch ý tứ của Hoàng Hậu.
Cho nên đối với chuyện tiến cung Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu cũng không xa lạ.
Đi tiếp là đại thái giám thân cận của Cao Hoàng Hậu, đến Võ Bình Hầu phủ cũng không dám tự cao tự đại, cả người đều cười tủm tỉm, không chờ Võ Bình Hầu phu nhân dò hỏi, liền chủ động nói:
“Cũng không phải là đại sự gì, tứ điện hạ hôm qua đưa một vị cô nương đến Hình Bộ, cô nương kia nói mê sảng kinh động bệ hạ cùng Hoàng Hậu, bởi vì biết nàng cùng công tử quý phủ đã từng gặp nhau, lúc này mới thỉnh hai vị tiến cung.”
Võ Bình Hầu phu nhân:
“Là Dương cô nương giả nam trang?”
Bởi vì muốn tiến cung, Tô Minh Châu thay một thân váy áo hồng nhạt, trên đầu cài trâm phù dung hình con bướm, trên cổ đeo vòng kim cương, vòng cổ là rỗng uốn cong được khảm đá quý, mà ở giữa là một viên đông châu, phía dưới là hoa văn được gắn đá quý, cái vòng này là trước đó vài ngày Hoàng Hậu vừa mới ban thưởng cho nàng, hôm nay Tô Minh Châu cố ý mang đeo.
Đại thái giám cúi đầu:
“Đúng là vị Dương cô nương kia, luôn miệng nhắc tới Đức phi nương nương đã qua đời.”
Đức phi nương nương?
Nguyên lai vị Dương cô nương kia là vì Tứ hoàng tử mà tới, vì cái gì cố tình là Tứ hoàng tử?
Hơn nữa nếu muốn đi tìm Tứ hoàng tử, vì cái gì còn ở trên phố náo loạn như vậy, nếu Tứ hoàng tử đối với công thức làm xà phòng, hương phấn có hứng thú, thì sau đó, hắn cũng không có khả năng giữ lại Dương cô nương, giao cho Hình Bộ là lựa chọn tốt nhất cũng là duy nhất.
Tô Bác Viễn cũng đổi xong quần áo đi ra.
Võ Bình Hầu phu nhân sửa lại ngọc bội cho nhi tử:
“Được rồi, đi thôi.”
Tô Minh Châu hơi hơi cúi đầu đi bên cạnh Tô Bác Viễn:
“Ca ca.”
Tô Bác Viễn nhìn muội muôi như con thỏ con nép bên cạnh, không tự giác thẳng lưng:
“Đừng sợ, không có việc gì.”
Tô Minh Châu ừ một tiếng.
Hoàng Hậu cố ý an bài xe ngựa tới đón Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu, chờ hai người lên xe ngựa, Tô Bác Viễn mới hạ giọng hỏi:
“Muội muội, huyện là như thế nào?”
Hắn đi ra có chút vội, hiện tại vẫn không hiểu sự tình ra sao.
Tô Minh Châu đem sự việc nói đại khái một lần.
Tô Bác Viễn: “……”
Tô Minh Châu đôi tay chống cằm, trong xe ngựa không chỉ có hoa quả nàng thích, còn có mấy thứ tiểu khiển, như là sợ nàng ở trên đường nhàm chán cố ý chuẩn bị.
Tô Bác Viễn: “Nàng ta rốt cuộc có ý đồ gì?”
Tô Minh Châu: “Không biết.”
Tô Bác Viễn thở dài: “Nàng ta không phải…… Đi tìm chết sao?”
Ba chữ cuối hắn nói nhỏ, rốt cuộc là cái cô nương này, lời nói quá phận. Tô Bác Viễn nói không nên lời.
Tô Minh Châu gật gật đầu, cầm cửu liên hoàn chơi tiếp, nàng cảm thấy vị Dương cô nương kia không chỉ có là tìm chết, còn sợ chính mình chết không đủ mau, chỉ là rất nhiều chuyện đều không thể hiểu được, sợ là đầu óc có chút không rõ ràng lắm:
“Đến lúc đó ca ca thuận theo tình hình thực tế nói là được.”
Tô Bác Viễn gật đầu.
Chờ Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu đến Thanh Ninh Cung, không chỉ có Mẫn Nguyên đế cùng Cao Hoàng Hậu, còn có Thái tử, Tứ hoàng tử cùng Lục hoàng tử cũng đều ở đó.
Hai người tiến vào hành lễ, Cao Hoàng Hậu liền vẫy tay làm cho bọn họ tiến lại gần, cười hiền hòa nhìn về phía Mẫn Nguyên đế:
“Hai đứa nhỏ này càng lớn càng xinh xắn.”
Mẫn Nguyên đế thái độ ôn hòa: “Cho hai đứa nhỏ ngồi xuống trước.”
Cao Hoàng Hậu: “Minh Châu ngồi ở bên người ta.”
Tô Minh Châu mắt hạnh nhân long lanh, hai má đỏ lên, tuy rằng tư thái có chút thẹn thùng lại tự nhiên hào phóng, ngồi ở bên cạnh Hoàng Hậu thoạt nhìn rất ngoan ngoãn.
Mẫn Nguyên đế chú ý tới vòng cổ của Tô Minh Châu, liếc mắt nhìn Hoàng Hậu một cái không nói gì thêm.
Thái tử Triệu Văn Kỳ cùng Tô Bác Viễn quan hệ không tồi, hắn cảm thấy tiểu biểu đệ tính tình thực tốt, cho nên đối với tiểu biểu đệ đem người đả thương chuyện này, càng có khuynh hướng những người đó sợ là đem tiểu biểu đệ chọc nóng nảy, rốt cuộc con thỏ nóng nảy còn muốn cắn người, tính tình tốt không phải là không biết giận.
Triệu Văn Kỳ: “Nhưng thật ra lâu lắm chưa thấy được tiểu biểu đệ, ta như thế nào thấy hắn gầy đi rất nhiều?”
Tô Bác Viễn: “Đây không phải gầy, chỉ là vóc dáng đang cao lên.”
Triệu Văn Kỳ: “Xác thật cao lênkhông ít.”
Cao Hoàng Hậu dặn dò: “Về sau không cho ngươi kén ăn, nếu không thích canh xương hầm cũng không thể không uống biết không?”
Vẫn luôn thực thích uống canh xương hầm Tô Bác Viễn, lúc này cũng chỉ có thể gật đầu ứng hạ, không uống canh xương hầm còn đem dư lại trộm đổ cho hắn, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy hắn là người kén ăn lại bày ra vẻ mặt vô tội.
Cao Hoàng Hậu lúc này mới vừa lòng: “Hôm nay tìm các ngươi tới, cũng có chuyện muốn hỏi các ngươi.”
Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu đều nhìn về phía Mẫn Nguyên đế cùng Cao Hoàng Hậu.
Mẫn Nguyên đế: “Hôm qua ở Hối Hiền Lâu, các ngươi gặp mặt một cái nữ tử họ dương?”
Tô Bác Viễn: “Hồi bệ hạ, xác thật chúng con có gặp, hơn nữa nàng còn xuyên một thân nam trang, lời nói không thể hiểu được.”
Mẫn Nguyên đế nhìn về phía Tô Bác Viễn.
Tô Bác Viễn đem sự tình từ đầu tới cuối nói một lần, hắn trí nhớ rất tốt, ngay cả lời Dương cô nương nói đều không sai một câu, hắn nguyên văn nói lại cùng Mẫn Nguyên đế.
Mẫn Nguyên đế kỳ thật biết đại khái, Tứ hoàng tử cùng Lục hoàng tử đều cùng hắn nói qua, bất quá hắn lại không biết sự tình trên đường:
“Ngươi cảm thấy nàng là cố ý làm người hầu tới tìm ngươi?”
Tô Bác Viễn: “Vâng.”
Mẫn Nguyên đế cũng không có nhắc lại chuyện này, mà là nhìn về phía Triệu Văn Kỳ:
“Mấy người các ngươi đi chơi đi.”
Mấy người Triệu Văn Kỳ đứng dậy hành lễ, sau đó liền cùng nhau lui ra ngoài:
“Phía dưới mới có mấy con bạch khổng tước, nghe nói rất đẹp, không bằng chúng ta cùng nhau đi xem?”
Đi ra ngoài, Triệu Văn Kiệt liền duỗi eo: “Được a, ta cũng rất hiếu kì.”
Triệu Văn Gia cũng không nói chuyện, mà gật đầu.
Tô Bác Viễn cùng Tô Minh Châu càng sẽ không phản đối.
Triệu Văn Kỳ đi đầu, bọn họ đều đi theo phía sau Triệu Văn Kỳ.
Triệu Văn Kiệt đi theo sát bên cạnh Triệu Văn Gia: “Tứ ca, nữ nhân kia vì cái gì sẽ đi tìm ngươi?”
Triệu Văn Gia: “Ta cũng không biết, trên đường ta hồi phủ thấy mấy cái du côn khi dễ hai cô nương, ta sai thị vệ cứu người.”
Triệu Văn Kiệt bĩu môi:
“Khẳng định là nàng cố ý, nguyên lai không phải coi trọng tiểu biểu đệ, mà là coi trọng tứ ca.”
Triệu Văn Kỳ là biết sự việc không đơn giản, trong đó còn đề cập tới mẫu hậu mình mẫu hậu cùng Đức phi đã qua đời:
“Chỉ sợ không có đơn giản như vậy.”
Trong Thanh Ninh Cung, Cao Hoàng Hậu nhìn về phía Mẫn Nguyên đế: “Bệ hạ, việc Đức phi muội muội……”
Mẫn Nguyên đế không chờ Cao Hoàng Hậu nói xong, liền nắm tay nàng:
“Người kia bất quá hồ ngôn loạn ngữ, Đức phi…… việc Đức phi, trẫm biết.”
Kỳ thật Mẫn Nguyên đế không có hoài nghi Cao Hoàng Hậu, bọn họ phu thê nhiều năm, lúc trước thời kỳ gian nan nhất cùng dựa vào nhau đi qua.
Hơn nữa bệnh của Đức phi cùng Hoàng Hậu không có chút nào quan hệ, ngược lại cùng Mẫn Nguyên đế có chút quan hệ, không muốn trong cung gièm pha, cho nên tuyên bố Đức phi chết bệnh.
Sau khi đám người Triệu Văn Kỳ rời đi sau, Mẫn Nguyên đế ý bảo hạ nhân trong phòng lui ra ngoài, lúc này trong điện còn lại Mẫn Nguyên đế cùng Cao Hoàng Hậu.
Cao Hoàng Hậu mềm mại dựa vào trong lòng ngực Mẫn Nguyên đế: “Thiếp cảm thấy việc này không đơn giản, sợ là có người nào ở phía sau.”
Mẫn Nguyên đế ôm Hoàng Hậu: “ừ.”
Cao Hoàng Hậu: “Thiếp làm người tra xét mẫu thân của nàng, xác thật là cung nữ trong cung Đức phi muội muội thả ra, một năm kia bởi vì Quảng Tây đại hạn, vì cầu phúc thiếp liền làm chủ thả một đám cung nhân ra ngoài, mẫu thân của nàng chính là một trong số đó.”
Mẫn Nguyên đế cũng biết chuyện này.
Cao Hoàng Hậu thần sắc có chút buồn bã:
“Bởi vì thời gian đã hơi lâu, còn lại là tra không đến.”
Mẫn Nguyên đế vỗ vỗ tay Cao Hoàng Hậu: “Ta tin ngươi.”
Cao Hoàng Hậu hơi hơi rũ mắt:
“Sợ là muội muội là bị ta liên lụy, nếu không nàng như thế nào cố tình tìm tới Bác ca? Kia Hương Như Trai gì đó cùng Bác ca không có chút nào quan hệ, như thế nào đến trong miệng nàng nói dường như Bác ca mới là người trộm công thức của nàng?”
Mẫn Nguyên đế suy tư, hắn cảm thấy người sau lưng không chỉ muốn châm ngòi quan hệ của mình với nhi tử, thậm chí còn muốn đối phó với Thái tử.
Cao Hoàng Hậu hiểu nhất Mẫn Nguyên đế, chỉ cần chỉ điểm thôi cũng không nhiều lời nữa.
Mẫn Nguyên đế đột nhiên hỏi: “Minh Châu sắp cập kê?”
Cao Hoàng Hậu trong lòng run lên, trên mặt không để lộ chút nào: “Đúng vậy, còn có một năm.”
Mẫn Nguyên đế: “Ta thấy ngươi đối nàng yêu thích, không bằng ngày thường hãy triệu nàng tiến cung bồi bồi ngươi.”
Cao Hoàng Hậu cười khẽ ra tiếng: “Ta cũng nghĩ vậy, chỉ là muội muội cùng muội phu phá lệ khẩn trương, tổng sợ ta đoạt nữ nhi bọn họ.”
Mẫn Nguyên đế nghe vậy nở nụ cười, hắn lúc trước là nghĩ tới đem Tô Minh Châu gả cho chính mình tiểu nhi tử, chính là bị Cao Hoàng Hậu ngăn trở, rốt cuộc hai đứa nhỏ còn nhỏ, hắn cũng liền không có để ở trong lòng.
Chỉ là hôm nay nhìn thấy bộ dáng Tô Minh Châu ngoan ngoãn, lại nổi lên tâm tư, Triệu Văn Kiệt tính tình ương ngạnh thích hợp với thê tử ôn nhu ngoan ngoãn như vậy.
Bất quá Mẫn Nguyên đế cũng không nghĩ tới chính mình vừa mới đề nghị ra một câu, đã bị Hoàng Hậu cự tuyệt.
Cao Hoàng Hậu thanh âm ôn nhu: “Ta có thể gả cho bệ hạ, muội muội có thể gả cho Võ Bình Hầu, đều là bởi vì…… Lưỡng tình tương duyệt, nếu Văn Kiệt cùng Minh Châu hai người thật sự tình đầu ý hợp, đến lúc đó lại chỉ hôn cũng là tốt, chúng ta không nên đề cập trước, miễn cho hai đứa nhỏ xấu hổ.”
“Hoàng Hậu nói phải.” Lưỡng tình tương duyệt bốn chữ làm Mẫn Nguyên đế phá lệ thư thái,
“Liền dựa theo lời Hoàng Hậu.”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top