oneshot

Drx 2020

em thích anh thích anh nhiều lắm em thích hyukkyu lắm nhưng anh ấy không thích em dù anh ấy biết em thích anh ấy, anh ấy luôn lạnh nhạt khi gần gũi với anh chỉ có một mình em chủ động, nhưng em vẫn ôm hy vọng cho tới một ngày, em muốn buông bỏ tất cả....

phỏng vấn tất cả thành viên DRX

tới lượt hyukkyu bốc, thò tay vào hủ câu hỏi của hyukkyu là : Toplane, junglelane, midlane, supportlane nào mà bạn thích nhất.

hyukkyu không nhanh không chậm nói :
"doran, pyosik, chovy, meiko"...

lúc này mọi người giật mình nhìn hyukkyu minseok lúc này ngẩn người ra một lúc sau khi thấy mọi người nhìn mình thì cũng cố gượng một nụ cười.

sau khi phóng vấn cả đội từ từ ra xe ai cũng đi trước chỉ có một mình minseok bị tụt lại vì thẩn thờ, trong lúc đó jihoon mới đi sát bên hyukkyu hỏi

   "neee sao lúc đó anh lại bảo meiko vậy ? minseok lúc đó chắc buồn lắm đó"

  "thì câu hỏi bảo support thích nhất mà, anh thấy meiko hợp với anh nên trả lời thôi ? tại sao minseok phải buồn, em ấy cũng là support đang chơi với anh mà chứ có phải người lạ đâu mà buồn?"

    "haizzz trong đây ai chả biết minseok thích anh tới nhường nào.. nội em ấy cứ bám theo anh, rồi còn dựa anh đủ thứ vậy mà hôm nay anh vả em nó một cú thật to chắc em ấy sốc lắm" _ jihoon thầm nghĩ

   "tùy anh vậy".

jihoon nói xong câu đó lại lùi về chỗ hyeonjoon và pyosik đang cố biện lý do hyukkyu hyung yêu thương minseok như thế nào

nhưng họ không biết cuộc nói chuyện của xạ thủ và mid đã lọt vào tai của minseok lúc này khiến em buồn hơn bao giờ hết, gáng nở nụ cười và trò chuyện với 3 người nọ

khi lên xe họ bàng hoàng khi nay em ngồi kế jihoon thường ngày là em chen vào chỗ hyukkyu để ngồi chung và dựa lên anh ngủ, nhưng hôm nay em lại ngồi kế jihoon pyosik cái ghế cuối dành cho 2 3 người ngồi.

jihoon bất ngờ lên tiếng

"haha minseok à em ngồi đây rồi hyeonjoon ngồi ở đâu"

minseok ngước lên nhìn mid lane của mình nhẹ nhàng nói

"hả, chỗ kia trống kìa nay em muốn ngồi kế anh và pyosik và từ đây em sẽ ngồi ở đây ạ"

cả team im lặng không ai nói ai câu nào, kim hyukkyu lặng lẽ quay xuống, lúc anh lên sẽ anh đã suy nghĩ minseok sẽ chạy lại dành ghế ngồi kế anh nhưng em ấy lại không làm vậy anh thấy trong lòng có chút khó chịu. chắc do anh mệt nên không nghĩ nhiều đeo tai nghe và không quan tâm

về trụ sở không nói không rằng, em lon ton chạy về phòng khoá mình ở trỏng khi này sự kiềm nén không kiềm nổi nữa em đã nức nở khóc nấc lên lý do em chờ khi về em mới khóc là vì khi khóc trong đây sẽ không ai nghe vì phòng cách âm

10 phút, 20 phút, nữa tiếng vẫn không thấy em ra ăn tối pyosik mới rõ cửa phòng em, khi này e đã mệt lã người vì khóc

  "minseok à, ra ăn nè em"_ pyo sik bất ngờ lên tiếng

" em không ăn đâu, nên khỏi chờ e nhé " _ giọng em khàn khàn trả lời

" mọi người bảo nếu em không ra sẽ không ăn đến khi em ra đó, minseok à ra ăn với bọn anh đi. "

khuyên một lúc em mới chịu ra, mở cánh của mọi người bàng hoàng khi mắt em sưng húp, choi hyeonjoon và jeong jihoon biết em đã khóc nhưng không nói gì, kim hyukkyu liếc nhìn em thì thấy đôi mắt sưng húp của em

" này minseok mắt em bị sao vậy ?"

minseok nhìn anh một lúc lại nhẹ nhàng gượng cười lên tiếng

"không có gì"

nói xong em liền đi lại chỗ giữ jihoon và hyeonjoon ngồi hôm nay lại không ngồi kế hyukkyu khiến anh khó hiểu từ buổi phóng vấn tới giờ em chả bao giờ dính tới anh nữa

em ăn xong lại lũi thũi đi về sau vụ đó 1 tuần 2 tuần mấy tuần sau trừ việc thi đấu hay tập luyện em chả bao giờ ngồi gần hay bắt chuyện với anh

bất ngờ minseok nhận được tin nhắn

"Chào bạn tuyển thủ keria.
      chúng tôi đến từ T1
       muốn mời cậu làm support chính cho chúng tôi, nếu bạn thấy được thì chúng ta sẽ kí hợp đồng"

minseok thầm nghĩ cũng còn một hai tháng là hết hợp đồng với DRX, với lại ở đây cũng người em thương cũng không thương em thứ em luyến tiếc chỉ là đồng đội, mọi người đã yêu thương em tới nhường nào

thấy tái hợp đồng với T1 cũng là một lựa chọn không tồi nên em sẽ coi sao rồi chấp nhận

pyosik đi ngang thấy tn từ T1 thì miệng tía lia hỏi tới tấp, khi ấy mọi người dời sự chú ý về em

" s...sao thế ạ ?."

" minseok này em có tính đồng ý bản hợp đồng đó không ?". hyeonjoon cắt tiếng nói

" dạ... chắc có đ-".

" lý do sao em muốn qua T1 v". jihoon cắt lời minseok

"hả? em thấy cũng không tồi khi qua bển ạ"

hyukkyu vẫn ngồi im nghe em nói, nhưng lòng anh rộn ràng dữ rồi bây giờ trong đầu toàn những câu hỏi 0 thể nói ra " sao em lại không gần gũi với anh ?, sao em lại không nói chuyện với anh?, sao em lại đồng ý qua T1 ?"

" em tính khi nào kí, em suy nghĩ kỹ chua ?" Coach lên tiếng hỏi em

" dạ chắc hết hợp đồng với DRX ạ "

" hự minseok à đừng bỏ anh mà" pyosik khóc lóc lây người minseok

" còn tận 1 2 tháng nữa mà, sao anh khóc ghê vậy, em còn ở lại đây với mấy anh 1 2 tháng nữa mà...."

rồi cái gì đến cũng đến, em đã rời bỏ DRX mà qua T1 cả đôi khóc ròng lên mà níu kéo em, em cười cười bảo

"không sao em sẽ liên lạc với mọi người mà"...

trái tim hyukkyu mách bảo nếu hôm nay 0 níu em là sẽ cả đời mất em khi em vào phòng chuẩn bị vali để qua T1

" minseok à"

em giật mình khi nghe giọng anh nước mắt kìm nén từ nãy giờ đã tuôn nước mắt mẹ nước mắt con thi nhau chảy em oà khóc nức nở

trái tim kim hyukkyu đau nhói, chả hiểu vì sao anh lại thương cậu nhỏ support này nhưng bây giờ em bỏ anh đi rồi

" minseok à, em đừng khóc" tiến tới ôm em vào lòng

những tiếng nấc của em cất lên nhưng bốp nghẹn lấy anh nhào lại em ôm em thật chật

" minseok, ở lại với anh đi, em muốn gì anh cũng làm cho em, em có thể dựa vai anh ngủ, em có thể ngồi kế anh, em có thể ôm anh, anh sẽ cho em tất cả thứ em muốn mà" anh gắp gáp nói lời nói còn bị vấp

minseok im lặng trong vòng tay anh khóc nức nở chỉ im lặng mà không nói gì

"kim hyukkyu làm ơn bỏ em ra, tới giờ em phải đi rồi"

em nín khóc tay lau nước mắt tay đẩy anh ra, hyukkyu hoảng loạn thật rồi nắm chật bấp tay em lớn tiếng

" MINSEOK LÀM ƠN ĐỪNG BỎ ANH MÀ, EM ĐỪNG ĐI MÀ, SAO EM LẠI ĐI ĐỪNG RỜI BỎ ANH MÀ, EM ĐÃ TỪNG BẢO Ở ĐÂU CÓ ADC DEFT LÀ CÓ SP KERIA MÀ ?"

mọi người nghe tiếng động lớn liền chạy vào thấy Hyukkyu lây người em qua lại sắc mặt em sợ hãi lần đầu tiên em thấy anh ấy lớn tiếng mọi người cũng vậy, chạy vào tách anh ra khỏi em pyosik chạy lại chỗ em hỏi thăm

"minseok à anh hối hận rồi anh xin lỗi vì đã lơ em mà, xin em ở lại với anh đi " bị kèo ra khỏi em hyukkyu vẫn vùng vẫy muốn lại chỗ em

"mọi người bỏ anh hyukkyu ra đi, em sẽ ổn mà" minseok nói xg bảo mọi người ra ngoài để em và anh nói chuyện khoá cửa phòng cho cách âm em bất đầu an ủi cho tâm lý anh ổn định

" hết hợp đồng rồi em muốn qua một đội khác, em sẽ không ở đây nữa nên đừng níu kéo em "

" minseok à anh xin lỗi mà, hức.." cuối cùng anh cũng khóc giọt nước mắt đầu tiên anh dành cho em

em hoảng loạn lau nước mắt cho anh

"hyukkyu sao anh lại khóc nín nào, làm sao vậy?"

" minseok cho anh thêm một cơ hội nữa được không, anh sẽ thay đổi mà "

minseok lúc này hơi do dự em phân vân không biết phải nói như thế nào em bây giờ cũng còn thích anh nhưng những thứ anh làm với em khiến em mệt mỏi và đau đớn quá

" minseok à, anh xin em đấy cho anh một cơ hội cuối cùng thôi "

giọng nói cắt ngang suy nghĩ của em, thấy anh cứ dày vật mình như v em mềm lòng nên đã thốt ra câu " ừm... chỉ một cơ hội duy nhất thôi"

đã không chờ gì nữa anh liền áp môi anh vào môi em, em giật mình. lưỡi anh bất đầu luồn vào sâu bên trong khám phá mọi ngóc ngách tìm kiếm chiếc lưỡi bé nhỏ của em, những giọt tinh túy khả ái chảy dài xuống khoé miệng, anh như hút cạn thể lực của em. vùng vẫy đập vào lưng anh mới thoát ra được xíu lại bị anh kéo vào nụ hôn sâu

" a hức, t...thở.. em c...cần..t.h- "

anh dường như không nghe cho tới khi cảm nhận em không còn chút dưỡng khí nào mới luyến tiếc buông em ra, sợi chỉ bạc theo đó mà kéo dài.

tựa đầu vào vai anh em thở lấy thở để dương khí, anh nhẹ nhàng liếm cỗ em đánh dấu vài dấu trên cỗ em khiến em khó chịu mà bấu vào vai anh

" a hức, a...anh làm g...gì vậy"

" anh đánh dấu cho mọi người biết em là của anh"

                                         END

í trời đất ơi lần đầu viết nên hơi loạn mong mọi người thông cảm

tái bút
1:04 thứ 4 ngày 8 tháng 11 năm 2023

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top