chương 9 : ngọt ngào (2)


p/s: aizz, tui đang buồn, nếu có gì không ổn mọi người cho ý kiến nha, tui sẽ cố hơn, có mấy phần tâm trạng tui viết trong này, các thím không thích thì lướt qua nha , cảm ơn, chúc mọi người vui vẻ. thơ văn lũng cũng, viết hay thiếu thừa từ mong các thím thấy cái nào không đúng thì nói lại cho tui sữa nha. cả mấy tuần tui buồn lắm luôn.

Nắng ấm buổi sớm thực êm đềm và dễ chịu khiến lũ chim nhỏ vui vẻ cất tiếng hót bên ngoài khung cửa sổ tạo thêm sự yên bình khi nhìn đến, cũng khiến thiếu niên nho nhỏ thẫn thờ không để ý bài giản, cậu đôi lúc nở nụ cười ngọt ngào, nụ cười mà chỉ những người lần đầu biết yêu mới có, nụ cười thõa nguyện. nụ cười ấy thanh sạch, tươi mát khiến người khác nhìn còn dễ chịu hơn cả phong cảnh yên bình bên kia cửa sổ, cũng khiến cho cậu và phong cảnh trở thành một bức tranh hài hòa mà xinh đẹp, thế nhưng đối với người bên cạnh, cậu mới là sự mỹ diệu nhất thế gian này. Trong mắt anh, cậu là cả một thiên đường chỉ của mình anh...

Đành là vậy, nhưng đời mấy ai hiểu phong tình? Cho dù trên đời có tận 99.99% là kẻ biết điều thì vẫn có 0.01% là loại cá biệt, trong đó bào gồm kẻ "không hiểu phong tình" trước mắt này:

"Nobi – san, làm ơn trả lời câu số 1 trang 419 !" một giọng thanh lãnh dễ nghe mà lại cứng ngắc vang lên, kéo cậu về thực tại, cũng khiến ai kia mất hứng, lòng trừng mắt nhìn vị giáo viên trước mắt: tên phá đám! Hèn gì không-được-người- thích, ế dài, ế lâu!

"ặc, em... em , thưa thầy..." nobita ngượng ngùng nói lắp, cậu thật sự rất xấu hổ khi không chú ý thế nhưng mỗi khi nghĩ tới tay cậu đang bị Deki nắm dưới bàn, nhìn anh cười thế này làm câu ngượng không thể nói, làm sao cũng không chú ý được a!

"em... haizz, ngồi xuống đi, vì lần đầu tiên nên tôi tha đấy, mong em chú ý hơn!" giáo viên thở dài, dù sao lớp này toàn là cậu ấm cô chiêu kiêu ngạo lại cực giỏi nên gần như không cần giáo viên hướng dẫn, y ở đây làm cảnh mà thôi, haizz, nhìn cái người kế bên cậu ta kìa, ánh mắt như nếu mình khó dễ cậu thì sẽ thịt mình không bắng. giới trẻ ngày nay không biết "tôn sư trọng đạo" gì cả, khổ a! thế nhưng y chỉ là môn nghệ thuật giải trí, làm sao mà quang trọng được? aizz...

"Deki...anh...anh bỏ tay em ra được không? Ngượng quá !" nhìn tay mình bị nắm càng chặt Nobita ngượng chín mặt, không dám nhìn Deki, nhỏ giọng nói.

"nha? Anh lại thấy rất thoải mái!" Deki không cho là đúng vẫn mặt dày cầm tay cậu, trong lòng vì sự dễ thương của cậu mà vui vẻ cười lớn, thế nhưng bên ngoài lại rất quân tử (ngụy quân tử) ăn đậu hũ của vợ "mới bắt được"

".... Nếu.... nếu anh thích.... Vậy ... ừm...." nhìn mặt anh mang theo ý cười như anh mặt trời, cậu si ngốc bán mình...lần nữa, trong tâm nghĩ: Deki là người thế nào? Người tốt bụng, thanh thuần như thế, lại suất khí tài ba, ấm áp rộng lượng không suy tính như vậy... mình làm sao lại nghĩ anh ấy đang cố tình chứ? Thật quá xấu hổ mà! Cảm thấy mất mặt, Nobita xấu hổ gấp bội, không dám nhìn anh, cuối đầu thấp hơn.

Nhìn thấy vợ như vậy, Deki cảm thấy quá đáng yêu, lại cảm thấy mình có chút bỉ ổi khi "thừa nược đục thả câu" thế nhưng vị "đậu hũ" quá ngon, anh vẫn là cứ vậy đi!

Nha? Có ai thắc mắc gì không? Thật ra Nobika và Dekisugi quá suất sắc nên học lớp rất cao, trong lớp chuyên ngành này chỉ khoảng 12 người cực tài ba, dĩ nhiên trong đó có cả Shizuka, thế nhưng cô nàng nàng sau vụ Deki "ghẻ lạnh" thì chạy mất hai ngày, hôm nay là ngày đầu tiên cố đi học lại và cũng là ngày thứ ba Nobita "tòng quân thay anh". Có lẽ do trực giác của phụ nữ, Shizuka cảm thấy Deki và "Nobika" có gì đó không đúng, tuy nói là "bạn cùng bàn thảo luận" nhưng không ai ngồi sát như vậy cả, hơn nữa hai tay họ dưới bàn đang làm gì kia? Không lẻ họ.... không! Làm sao có thể? "Nobika" là anh Nobita tuy cậu thân với Ren nhưng dạo này nghe nói hai người họ không muốn gặp nhau, thường gần nhau là có ẩu đả, cô cũng thấy qua Ren mặt sung như đầu heo đi ra từ phòng y tế vào ngày đầu đến trường mà! Không lẽ cô đoán đúng? Nobika và Nobita không thích nhau, cho nên Nobika mới tránh Ren mà bắt đầu dính lấy Deki? Ha! Giỏi cho đôi anh em hồ ly tinh, thủy kính dương hoa, gặp đàn ông là sáp vào! Từ đó suy ra Ren và Deki nhất định cũng bất hòa nốt, vậy chắc chắn cô nên tìm Ren để "đuổi hồ ly" nhỉ? Về phần khác... cô tuy không phải người đẹp nhất nhưng đảm bảo là "thanh thuần" nhất, ai sẽ khó dễ cô chứ? (nhóc: tha lỗi nha, vì đẩy nhanh tình tiết, tui buộc phải lấy bớt muối của bánh bèo ra)

"Minamoto! Em đọc lại đoạn ba trang 69 đi!" giáo viên kia một lần nữa phẫn nộ nói, lần này y rất không hài lòng, hai người kia là con trai thì không sao,con gái mà cũng thế này a!

"ắc! thầy à em..." cô cũng giả vờ ngượng ngùng như Nobita thế nhưng cho dù cả lớp có đồng tình đi chăng nữa thì vị giáo viên ưu tú này không tính tha cho cô, hừ, y thật không hiểu sao thấy cô gái này không vừa mắt, nó làm y nhớ đến đôi "gian phu dâm phụ" nào đó khiến tâm y lạnh băng kia, dù hơi không phải đạo nhưng y chính là vậy đó hừ! giải thích thêm, vị giáo sư này là người Hoa tên y là Bạch Thiên Lạc, y định cư ở Nhật chắc cũng được gần bảy năm rồi, còn cái khác tui kể sun ha( nếu được).

"hừ nếu ai cũng vậy thì sao đây? Hả! hôm nay đến đây thôi, các bạn giải tán sớm đi!"

Bạch Thiên Lạc , nói rồi thu dọn giáo án đi mất để lại một đám yên tĩnh...

"ha ha, thầy Bạch ghim cậu rồi kìa!" cô bạn nào đó mỉa mai.

Khách quang mà nói, không có gì vẹn cả đôi đường, dù không đắc tội ai thì cũng sẽ có người ghét, bạn tạo được bao nhiêu hảo cảm thì tỷ người ghét bạn cũng không kém hơn phân nữa số kia đâu, nhất là khi có được hảo cảm của người khác phái quá nhiều thì cùng phái chính là cùng một đầu nam chăm, thường thì sẽ "đẩy nhau" đó. Chưa nói Bạch Thiên Lạc thực ra cũng khoảng 28 tuổi mà thôi, tại thế giới phát triển này người còn sống tới 150 tuổi có hơn nữa là (tui chém đó) , lại là giáo viên tuấn lãng đẹp trai, cũng thực ôn hòa khi vào việc tuy có chút nghiêm túc nhưng lại càng tăng vẻ quyến rũ cho dù cùng giới cũng bị y hấp dẫn không ít, huống chi khác giới? lại cộng thêm cô nàng này đắc tội tiểu manh manh "Nobika" hay tạc mao, cục nước đá kia, nhưng không ai ghét cậu lại thấy mình bị manh hóa kỳ dị vi diệu a, còn cả anh bạn thái tử gia Dekisugi được nhiều quý cô ưa thích nên ngay lập tức đã có người hùa theo:

"hừ, con gái như vậy có ma mới them ấy! lên thì không lo nghe giản chỉ lông bông chơi đùa hừ!"

"phải a, kéo bè kéo lũ đi chọc Nobi – san còn bị Dekisugi – san lạnh nhạt đã hết ảo tưởng chưa?"

"..."

Nhiều câu như vậy khiến cho Shizuka đỏ mặt tới phát khóc, cô đã làm gì chứ? Haai người kia cũng có phần mà! Thế là cô quay qua thì sửng sốt khi nhìn họ vui đùa hận nghiến rang, cô sẽ không tha cho "Nobika" này đâu!

Nhìn thấy cô xoay qua bênh này, Nobita sững sốt cuối đầu hơi thương cảm cho Shizuka mà nghĩ:

Tại sao lại thành thế này? Tuy với cậu Shizuka đúng là quá đáng nhưng nếu nhìn lại tất cả chuỗi sự việc từ ngày ấy đến chuyện ngày hôm nay cậu không hiểu sao buồn cười lại thấy tiếc thay cho cô. Nobita không chắc mình thật sự là người thiện lương hay là sự cảm thông của người khác phái với nhau nhưng cậu cảm thấy nếu như ví tất cả sự việc "phức tạp" hành vi của những người đã qua tuổi ấu thơ với hành vi đơn giản của trẻ con mà nói tính chất gần như giống nhau:

(nhóc: phần này tui chém, các thím thấy nhảm cũng xin bỏ qua cho, tui bị não úm nha)

Người qua tuổi ấu thơ, hiểu chuyện, luôn muốn tìm kiếm cho mình sự thoải mái và hạnh phúc, họ có thể không từ thủ đoạn và bất chấp tất cả chỉ vì sự tham vọng ấy, tại sao? vì muốn có thể thoải mái và hạnh phúc, cho nên họ đố kỵ với những người tốt số hơn mình, dù một số nói không đố kỵ thế nhưng trong tâm luôn tồn tại một ý niệm " ước gì mình cũng tốt như họ" dù ít hay nhiều đó chính là khát vọng, một hình thể tích cực của đố kỵ vì mọi sự đều có hai mặt, khát vọng và đố kỵ khac nhau ở một cái muốn tự mình tạo ra, một cái là muốn cướp thứ không thuộc về mình mà thôi, hạnh phúc và an tường ai lại không muốn? chỉ là tùy người tùy tính mà cách làm khác nhau mà thôi, dẫn đến kẻ bị phỉ nhổ, kẻ phỉ nhổ và kẻ được ca tụng, kẻ được bình yên.

Trẻ con, chúng ngây thơ như tờ giấy, không sai, thế nhưng ai nói chúng không tranh không đoạt? chỉ là thứ chúng muốn nhỏ bé hơn, đơn giản hơn mà thôi, thử nghĩ một món đồ chơi cũng khiến nói vui vẻ, không có thứ bạn mình có thì chúng cũng làm sao cho có hoặc làm hư của bạn hoặc cướp đi, như vậy thì đơn giản, chúng được yêu thương thì chúng hạnh phúc, có gia đình êm ấm, chúng mỹ mãn. Mà người lớn, đôi khi không quá trọn vẹn về gia đình thì dủng tình yêu đôi lứa bù vào, sinh con tạo gia đình bù vào, kiếm tiền tạo vật chất bù vào đơn giản chỉ vì khát vọng hai chữ "hạnh phúc"

Từ đó có thể thấy người lớn và trẻ con dù là ở độ tuổi nào hoàn cảnh nào, thì họ đều cùng một mục đích làm mình cảm thấy "vui vẻ" và " hạnh phúc". Thế nhưng hạnh phúc là do mình tự giành lấy, tự bảo vệ, còn thành công thì vinh thất bại thì nhục, họ không sai khi khát vọng nhưng họ lại sai ở cách làm dẫn đến nó sai cả cuộc đời.

Nhìn lại Shizuka bị mọi người cười nhạo thực chất những người cười nhạo cô cũng chỉ là những đứa trẻ ganh tỵ với sự tốt số của cô, muốn cô thống khổ một chút để cảm thấy an ủi, nói ra cái hành động này không biết có thể gọi họ là tâm lý biến thái hay không nữa, nhưng mà thực chất dù có phải như vậy hay không thì Nobita vẫn cảm thấy có chút hả hê vì cơn tức bị cô vô cớ gây sự vài ngày trước vơ đi không ít, cái này gọi là TRỜI TRẢ BÁO nhá! Nói thế nào nhỉ? Bị bắt nạt vì bị ganh quả thật rất khó chịu nhưng nếu trước đó " nước sông phạm nước giếng" rồi thì dù có đồng tình thì cậu vẫn cảm thấy CÔ RẤT ĐÁNG BỊ VẬY! nghĩ vậy bé Nô cười khì một tiếng, khiến người kế bên nhìn ngẫng người, vợ thật dễ thương! Muốn hôn quá à!( nhóc: mị chém đó, thím nào thấy nhảm bỏ dùm phần trên)

Nụ cười của Nobita khiến Shizuka càng nghiến rang, thật muốn đập nó một trận! bỗng một tia sáng lóe qua mắt cô khiến cô khó chịu nheo mắt rồi sau đó sững sốt, cô vừa thấy gì? Một vật như thủy tinh hình tròn trên mặt Nobika? Thật ra ánh nắng đã phản chiếu cặp kính tàn hình của Nobita, dù là tàn hình thì cũng là thủy tinh, vật thật thì sẽ phản chiếu thôi! Nobika không bị cận mà! Vậy không lẽ... là nó ! nhớ tới một bảo bối được cậu sử dụng trong quá khứ, Shizuka nheo mắt định đi lên xác nhận thì chuông báo tan trường vang lên hai người kia không muốn ở lâu "tình chàng ý thiếp" dắt tay đi mất khiến cô tức dậm chân rồi cười lạnh : ngày còn dài, ngày mai vạch trần cũng chưa muộn, xong ngang nhiên xách cặp ra về chỉ là trời không toại lòng người mà thôi....

Về tới nhà, Nobita đối mặt với sự phẫn nộ của anh trai song sinh vì cậu dám thấy mình đi học, thế là ngày sau Nobita khỏi gặp chồng, do bị anh trai dùng "đã uyên bỗng" đáng gãy tình duyên, oa oa oa~ cậu còn muốn gặp Deki mà! QAQ

Dĩ nhiên đương sự tỏ vẻ anh mày lớn nhất, anh – có –quyền!

Mà thực ra có người cũng không tốt hơn là bao nha~

=========nhà Dekisugi=========

"em về rồi" mang tâm tình vui vẽ về nhà, lễ phép thưa anh trai một tiếng. sau đó anh sững sốt:

"aniki ? sao vậy nè?" tuy anh đoán được phần nhưng vẫn phải hỏi một tiếng.

"haizz, là chị dâu em làm đấy a!" Ren phiền não nói, hai ngày nay thằng em có bao nhiêu khoái trá thì anh bị vợ "thương yêu" bấy nhiêu, haha ba ngày này thật là thảm a, nhưng dù sao vợ cũng khỏe lại rồi hơn nữa mỗi khi đánh xong em ấy lại tự mình bôi thuốc cho anh, dù cho chữi anh rất nhiều nhưng vẫn rất ân cần, tuy không rõ anh đã làm gì khiến em ấy tức giận đến vậy nhưng cổ tư vị vừa chua vừa ngọt thiệt sự cũng rất tốt chỉ là...anh thật sự sắp gánh không nỗi rồi! QAQ

" mai em ấy sẽ đi học lại, em và Nobita... có lẽ không gặp mặt ở trường được rồi" anh thagt65 có chút tiếc cho em trai mình.

"..." anh ủ rũ không nói gì.

" em có muốn chuyển trường không?" anh cười hỏi khiến Deki ngạc nhiên.

"anh..." đang có chủ ý quái gì vậy?

" này này, anh chú đang "làm mai" cho em đấy, anh nghe Nobita nói nó sẽ học ở trường trung học quân đội A, một tháng sau khai giảng, nó học đến hết cấp hai đấy, trong đó sinh hoạt cực khổ dễ bị bắt nạt, em nghĩ xem có muốn vô không, nhà ta có cổ phần trong đó việc sắp xếp rất dễ nhưng rất cực khổ, nếu em chịu được thì anh giúp, suy nghĩ cho kỹ anh không giúp em thoát ra nếu bé Nobita con đó đâu nha!" nếu em thật sự yêu em vợ, anh lẵng lặng bổ sung.

" .... Đi! Em muốn đi!" sau một hồi sững sốt Deki nhào qua Ren lắc anh tới chóng mặt, quả là thấy sắc quên huynh thằng không có tiền đồ, Ren lựa chọn quên bản thân là thê nô, trực tiếp khinh bỉ em trai ngốc nhà mình.

=========tiểu kịch trường====

"ê nhóc,tính chap sau làm gì?" nobika

" cho cậu lên sàn xử Shizuka"

"còn deki?" nobita

"cho hai bây đi học luôn được chưa?"

"yeah!"    

p/s2:xin lỗi dạo này bận không kịp viết thông cảm nha mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top