birthday.

Time: lúc này Hyukkyu đã nhập ngũ được 1 năm.
Khoảng thời gian này đang diễn ra MSI, đội của Changhyeon không tham gia.

-----------------------

- tiền bối Hyukkyu ngày mai được về phép đúng không nhỉ?

- Ừm, 2 ngày.

Một cậu lính mới được cấp trên phân cho Hyukkyu chỉ dẫn, sau khi nhìn vào tờ lịch trên bàn cậu trai không khó để nhận ra ngày mười một và mười hai được anh vẽ trái tim vòng quanh là ngày anh được về phép.

- Chà! Trái tim như này chắc là thăm hậu phương rồi nhỉ, haha. Ganh tỵ thật đấy em còn chưa có bạn gái.

- Haiz, bộ anh dễ đoán thế à?

Hyukkyu vừa lau thân súng vừa mỉm cười vì bản thân bị cậu em mới gặp này đoán trúng phóc. Anh đưa tay lên cầm lấy cuốn lịch trắng tinh được dán thêm vài sticker cáo trang trí quanh con số mười hai khẽ bật cười.

- Thôi đi nào, không lại trễ trực bị kỉ luật đấy.

Hôm nay là ngày trực đêm của Hyukkyu và cậu lính mới này. Anh khoác vai cậu em, cả hai cùng bước đi giữa đường đêm tối mờ, bầu trời sáng trăng cùng hàng vạn vì tinh tú rực rỡ giữa khung trời huyền ảo.

Sáng hôm sau.

Sau khi kết thúc buổi luyện tập sáng, Hyukkyu chính thức được về phép. Bộ quân phục khoác trên người, anh chào đồng đội cùng chỉ huy rồi bước ra khỏi doanh trại. Lên chuyến xe bus rồi đổi qua tàu điện về lại Seoul.

Sau hơn hơn hai tiếng vật vờ từ đảo về đất liền, Hyukkyu nở nụ cười sải bước ngắm nhìn phố xá nhộn nhịp, có vài fan hâm mộ tuyển thủ Deft nhận ra anh đến xin chụp ảnh cùng anh. Và họ bảo họ nhớ tuyển thủ Deft rất nhiều, họ nói rằng rất muốn được thấy tuyển thủ Deft thi đấu sau khi xuất ngũ.

Hyukkyu xúc động thật đó. Anh cảm ơn họ và chào tạm biệt, chuyến về phép này là một bất ngờ cho gia đình và người thương nên anh chẳng thông báo gì cho ai cả. Nên khi bước chân vào nhà mẹ Hyukkyu đã bất ngờ và bà xúc động đến bật khóc vì được gặp lại cậu con trai sau cả năm trời dài đằng đẵng, anh trai và bố Kim của Hyukkyu cũng vui không kém. Tiếng cười nói trong nhà nhộn nhịp, Hyukkyu thích cảm giác ấm cúng này.

Anh thay bộ quân phục trên người, từ anh lính hải đảo lại trở về làm Hyukkyu con trai bố, mẹ Kim. Buổi tối hôm đó vui hơn bao giờ hết vì anh lại được thưởng thức bửa cơm mẹ nấu và ăn cùng gia đình mình.

Sau bửa cơm tối, ba bố con nhà Kim rủ nhau chơi cờ vua rôm rả cả phòng. Mẹ Kim và con dâu cả trong bếp cắt trái cây cùng nhìn ra phòng khách xem ba bố con chơi. Khung cảnh hạnh phúc biết bao. Tiếng cười đùa đan xen lẫn tiếng ngáp ngủ của Hyukkyu, vì đi xe hơn nữa ngày trời nên anh xin phép bố mẹ và anh chị vào phòng say giấc trước cả nhà.

00:05

kimhyeokgyu__

Hyeoniee~
Em ngủ
Chưa?

pyosik_0312

Hả? ỦA!!
Anh
Ủa?
Anh lén chỉ hủy
dùng điện thoại
đúng không?
Tắt mau!

kimhyeokgyu__

Haha
Nhớ anh không?

pyosik_0312

Không

kimhyeokgyu__

Đau quá
Buồn........
T-T

pyosik_0312

Đùa thôi mà.
Hmmmm
Có nhớ...
chút thôi!!!

kimhyeokgyu_


Ngủ thôi nào!
Em ngủ ngon nhé
Hyeonie~
pyosik_0312 thả tim tin nhắn

pyosik_0312

Hyukkyu ngủ ngon.

kimhyeokgyu__


Mai có bất ngờ^^

---------

Changhyeon đang nằm trên chiếc giường ở nhà, đắp chăn sắp ngủ đến nơi rồi thì điện thoại lại thông báo. Em đang lầm bầm chửi thằng nào mà mà điên đến mức nhắn tin giờ này. Bất ngờ đến vội quá, Changhyeon sững sốt vì người gửi lại là Hyukkyu. Changhyeon có chút bối rồi nghĩ rằng anh người yêu này lén dùng điện thoại vì đơn giản là quân đội đâu có dùng mấy cái này.

Changhyeon nhắc nhở mà Hyukkyu còn cười rồi hỏi nhớ ảnh không? Đương nhiên là có rồi, nhớ muốn điên. Cơ mà vì suy đoán bản thân nên em quyết định gắt gỏng để răng đe ảnh, nhưng mà ảnh bảo buồn vì em nói như thế. Changhyeon thấy có lỗi quá trời nhưng mà lén lút như vậy là phạm quy nên cuối cùng vẫn là đáp lời lạnh nhạt...một chút.

Cuối cùng cũng chúc ngủ ngon rồi, Changhyeon thở phào, cơ mà...bất ngờ gì ta? Anh nói làm em tò mò quá đi mất.

Đặt lại điện thoại lên bàn Changhyeom tủm tỉm đắp chăn che khuất cả khuôn mặt cười tươi rói. Lâu lắm rồi mới được anh Hyukkyu chúc ngủ ngon. Đêm hôm đó Changhyeon ngủ ngon như lời chúc của anh gửi đến em.

---

Ánh nắng ban sáng chiếu rọi lên khuôn mặt ngáy ngủ, Changhyeon khó chịu dụi mắt vì chói chang.

- Hyeonie.

Em quay đầu sang bên phải thành giường. Mắt chạm mắt. Giọng nói quen thuộc, ánh nhìn trìu mến, nụ cười dịu dàng. Chưa kịp để Changhyeon phản ứng, Hyukkyu đã ôm chầm lấy em. Mùi hương thân mật này kéo em về thực tại từ cơn say ngủ.

- Hyukkyuuuuu!!

Changhyeon đáp lại cái ôm bất ngờ, em dụi đầu vào cổ anh tham lam hít lấy mùi hương đã lâu chưa gặp này. Em đưa mắt nhìn người thanh niên đang nằm đè lên cơ thể em, vỗ vài cái vào lưng vì bị đè đến ngạt khí.

Anh từ từ bỏ em ra tay vẫn đang xoa đầu người yêu nhỏ trước mắt, mỉm cười. Changhyeon thì khác, em dương mắt nhìn lên cái đầu cạo trọc của anh. Phì cười, đưa tay lên xoa xoa mái tóc 3 phân này. Anh cũng chẳng khó chịu gì vì miễn Hyeonie của anh vui là được.

- Anh...haha sờ thích quá trời...hahah cơ mà không hợp với anh tí nào.

- Là quy định mà, phải chấp hành thôi. Này đừng sờ loạn lên như thế nhột quá Hyeonie...haha.

Hyukkyu bế xốc Changhyeon xuống giường đẩy em đến phòng tắm. Bàn chải, bóp kem đánh răng đưa cho Changhyeon. Thuận tay em cầm lấy đánh răng còn anh bước về phòng em gấp gọn lại chăn gối. Lấy quần áo để sẵn trên giường còn mình thì ra phòng khách trò chuyện cùng bố mẹ Hong trong lúc em người yêu Hong vệ sinh cá nhân.

- Hyukkyu dạo này trong con đô ra nhỉ? Woa! Bình thường trông con đã to lớn hơn Changhyeonie nhà cô rất nhiều rồi.

- Đúng đấy, con trưởng thành hơn nhiều rồi đó Kyu à.

- Dạ haha con cảm ơn, trông con cũng bình thường thôi ạ.

Mẹ Hong đem ra cho Hyukkyu đĩa nho xanh kèm theo lời khen có sự cảm thán trong đó. Bố Hong đang tưới cây bên ngoài cũng nói vọng vào khen anh. Hyukkyu ngại ngùng cảm ơn lời khen từ bố mẹ người yêu. Rồi thì em Hong cũng bước ra từ phòng ngủ, tiến tới lấy mấy trái nhỏ bỏ vô miệng vừa ăn vừa nói.

- Ủa mà sao giờ anh ở đây vậy? Em tưởng anh phải ở doanh trại rồi.

- Anh về phép. Hyeon à nhai hết rồi hẵn nói.

- Àazz, biết rồiii.

- Xin phép hai bác cho con được đưa em Hong đi chơi hôm nay ạ. Con hứa sẽ đưa em về an toàn trước giờ giới nghiêm ạ!

- À rồi rồi, đi đi. Hai đứa chơi vui nhé!

- Thưa bác, thưa cô con đi.

- Con đi đây bố mẹ.

Hyukkyu đội chiếc nón lưỡi chai màu đen đứng dậy lễ phép cuối chào bố mẹ Hong rồi dẫn Changhyeon ra ngoài. Chủ động nắm tay em, mỉm cười nhìn người yêu miệng vẫn còn ăn nho tay thì cầm theo mấy trái.

- Hyeonie đi ăn nhé?

- Ừm, ừm cái gì ngon là được.

- Hmmm, đi ăn xong thì ta đi đâu nữa nhỉ? Changhyeonie thích công viên hơn hay xem phim hay đi chụp ảnh?

- Phải chọn sao? Sao mình không đi hết hả anh?

- Ừm nhỉ, thế đi nhé?

- Okkk

Hai bàn tay sưởi ấm nhau giữa thời tiết lạnh đầu xuân. Hyukkyu vốn dĩ là người trầm tính và khá ít nói, nhưng từ khi ở bên Changhyeon anh cũng cởi mở và tươi cười nhiều hơn với em. Thậm chí lâu lâu còn làm nũng nữa cơ, và Changhyeon thích anh như vậy.

Điểm đến đầu tiên của buổi hẹn hò hôm nay là cửa hàng thịt nướng mới mở gần nhà Changhyeon có thương hiệu khá nổi tiếng.

Nói là đi ăn mà đúng hơn là mình Changhyeon ăn, còn anh toàn ngồi nướng thịt rồi nhìn em ăn. Còn đút nữa chứ, người ta nhìn kìa!

Điểm đến thứ hai sau khi buổi ăn kết thúc là cửa tiệm photobooth. Hyukkyu lựa cho Changhyeon cái mũ tai cáo cam lè, còn anh thì lấy nón thỏ. Như cặp đôi Nick và Judy của Disney.

Hyukkyu chỉ giỏi làm trò sau máy ảnh chứ vô phòng chụp chỉ biết pose like rồi pose hi, khuôn mặt thì một biểu cảm cười mỉm cứng đơ.

- Aish, anh à chụp ảnh với em anh không vui hay sao mà bày ra cái mặt đó chứ hả!? Nào cười tươi lên nhìn vào cam nào. Một, hai, ba...kimchiii

Changhyeon hết ôm vai rồi lại bá cổ, làm trai tim, nắm tai thỏ. Quậy tưng bừng cái phòng photobooth của tiệm. Hyukkyu cũng đành cam chịu làm theo em, thôi dù gì...

Hôm nay cũng là sinh nhật Changhyeon mà.

Điểm đến thứ ba. Công viên.

Changhyeon thích mấy trò chơi cảm giác mạnh nên vừa mua vé là kéo thẳng Hyukkyu đến tàu lượn siêu tốc. Đúng là tuổi trẻ sức lực khỏe mạnh, sau khi đi hết một vòng em còn muốn đi lần nữa. Còn Hyukkyu hả? Nôn tới mật xanh mật vàng rồi. Người già như anh lúc tàu chạy còn la hét tưởng mình sắp thăng ấy chứ, người yêu ngồi kế bên cười ha hả.

Thấy anh người yêu có vẻ mệt nên Changhyeon quyết định kéo anh đi ăn kem cho đỡ tuột đường. Anh chocolate, em vanni. Hyukkyu vừa ăn vừa thở hơi lên vì quá mệt, Changhyeon ngồi bên cạnh cảm giác tội lỗi bao trùm. Anh người yêu thấy em như vậy sợ ẻm buồn cố gắng nặn nụ cười và em người yêu cũng đáp lại nụ cười của ảnh bằng cách cạp nữa cây kem chocolate. Ảnh đớ người luôn, nhưng mà thôi ít nhất thì em cười rồi.

Đùa thôi, Changhyeon xin lỗi Hyukkyu rồi cho anh quyết định sẽ chơi gì tiếp theo. Anh chọn đi đu quay.

Em lẩm bẩm: Đúng là người già...

Sau khi trải nghiệm gần hết mấy trò chơi ở công viên cùng với chục bức hình cùng nhau. Hyukkyu tự dưng lại kéo Changhyeon đến cái quán gì mà lạ lẫm, đèn thì mờ ảo có lúc tối đen. Rồi anh biến đâu mất bảo Changhyeon ở lại đợi anh lát. Em khó hiểu nhưng mà quán mở nhạc cũng hay thôi chịu khó đợi cũng được.

Happy Birthday to you!
Happy Birthday to you!
Happy Birthday...
Happy Birthday...
Happy Birthday to youu!

Từ phía ánh đèn mờ ảo bước ra, chiếc bánh kem màu trắng được trang trí bằng dâu tây đỏ mọng cùng vài hạt cốm sắc màu bên trên dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật Hong ChangHyeonie của anh." "Anh yêu em."

Bất ngờ thật đấy, em còn chẳng nhớ hôm nay là sinh nhật mình vậy mà anh Hyukkyu lại xin về phép để tổ chức sinh nhật cho chính em. Vui quá.

- Nào, Hyeonie mau ước đi em rồi thổi nến.

Phù!

- Ta đaaa, quà cho em. Tính vật định tình cho em đấy. Hihi

Anh đưa ra hộp trang sức màu trắng, sợi dây truyền bạc lấp lánh dưới ánh đèn vàng. Mặt dây truyền trăng khuyết có tai cáo nhỏ bên trên ánh trăng ấy.

- Anh đã nhờ anh trai đặt làm riêng đấy, đẹp không em? Mặt trăng này là anh, còn tai cáo em đó. Dễ thương nhỉ?

- Hyeonie?

Changhyeon cuối gầm mặt, giọt nước mắt khẽ rơi. Đáng lý ra khoảnh khắc này em phải vui nhưng tại sao Changhyeon lại khóc chứ. Hyukkyu nhận ra điều ấy, anh bước đến nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc thẳng đã duỗi vài lần kia. Tựa đầu em vào eo mình, nhẹ nhàng ôm.

- Cảm ơn anh Hyukkyu.

Ngay phút giây được nép mình vào lòng anh. Hong Changhyeon đã biết mình yêu đúng người. Thì ra cũng có người thương em vô điều kiện như vậy ngoài bố mẹ Hong. Anh Hyukkyu thương em nhiều hơn em nghĩ.

- Nào Hyeonie anh đeo cho em.

Hyukkyu cầm sợi dây truyền vòng tay qua cổ Changhyeon đeo cho em. Cả hai cùng nhau nắm tay chụp tấm hình kỉ niệm bằng chiếc máy anh Hyukkyu đem theo. Tấm pola được em bỏ gọn vào mặt sau của ốp điện thoại. Anh và em cùng thưởng thức chiếc bánh kem dâu không đẹp mắt cho lắm. Nhìn là biết Hyukkyu làm tại xấu quá trời nhưng mà ngon. Hương vị tình yêu.

Cuộc vui nào cũng có kết thúc. Anh đưa em về trước giờ giới nghiêm như đã hứa với bố mẹ Hong. Trước khi ra về cả hai trao nhau nụ hôn ngọt ngào. Hyukkyu luyến tiếc dứt nụ hôn anh nhớ mong bao ngày để em vào nhà vì trời cũng đã lạnh hơn.

Em đến trước cổng nhưng vẫn còn tiếc nuối vì phải tiếp tục yêu xa. Bỗng giọng nói và cái ôm bất chợt từ phía sau cũng phần nào xoa dịu nỗi nhung nhớ không thể tả bằng lời này.

- Hyeonie...

- Cố lên nhé, em làm được!

- Nếu mệt quá hay viết thư gửi cho anh.

Anh thương em lắm, em nhỏ của anh.

End.
---------------

Nhớ DP lắm phải không hihi. Fic này tui ngâm từ 12/3 sinh nhật em Hong tới giờ mới viết tiếp🥲 Chưa sửa lỗi chính tả up vội luôn, có gì mn thông cảm tui sửa sau nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều. Love u.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top