Chương 10
Nơi Sasuke quyết định chống lại Chúa để cưới Sakura mặc dù cậu bé cho rằng Sakura không phải là tri kỷ của mình.
Ngoài ra, Shisui có thể hơi ghen tị vì điều này.
Sakura khẳng định cả hai đều là của cô ấy.
Trong khi Shisui đi đón bà Sakura thì Sakura đang dành thời gian để cọ rửa sạch sẽ xoong chảo.
"Được rồi, Sakura-chan," dì của Shisui cố gắng khuyên can cô. Một cách muộn màng, Sakura nhận ra mình vẫn chưa biết tên người phụ nữ này "Dì có thể dọn dẹp sau khi chúng ta ăn trưa xong"
"Khi Obāchan nấu ăn, cháu sẽ giúp bằng cách dọn dẹp ạ" Sakura nói với Mikoto. Cô vui vẻ cọ rửa một chiếc chảo đặc biệt có lớp vỏ bằng máy chà sàn, tận hưởng cảm giác xà phòng và kim loại cọ xát vào da mình. Bàn tay của Sakura sẽ hơi đỏ khi hoàn thành công việc của mình nhưng cô không bận tâm "Đó là cách cháu nói 'cảm ơn vì bữa ăn'.
"Nhưng cháu không mỏi tay sao?"
Sakura đặt những chiếc chảo dã rửa sạch sẽ bên cạnh những dụng cụ nấu ăn đã được tráng xà phòng sạch sẽ khác và tiếp tục với công việc, lần này là một chiếc thìa gỗ. Cô chuyển máy chà sàn lấy một miếng bọt biển bình thường và nhúng nó vào xà phòng rửa chén, vắt thử và quan sát bọt xà phòng chảy ra. Sau đó cô bắt đầu rửa thìa.
"Cháu thường hay tập luyện nên cánh tay khỏe lắm ạ" Sakura vui vẻ nói và cô cảm thấy sự chú ý của người phụ nữ lớn tuổi hoàn toàn hướng về mình với vẻ mặt đầy tò mò "Shi-kun đã dạy cháu shunshin, cháu cũng đã tích trữ sách về kiếm thuật và fuinjutsu. Mặc dù chưa thực sự bắt đầu rèn luyện thể lực và thể thuật nhưng cháu biết cách tăng cường cơ bắp của mình bằng chakra để bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh. Mục tiêu của cháu là có thể sức dụng thật tốt dao găm và kunai của cháu là đủ, tám mục tiêu trên mười. Đôi khi cháu thậm chí có thể đánh được chín trên mười!"
"Giờ thì cậu chỉ đang khoe khoang thôi" Sakura inner chế giễu "Cậu thậm chí còn không biết cô ấy, đồ ngốc"
"Tớ tin tưởng Shi-kun và cô ấy là dì của Shi-kun" Sakura phản bác
Inner trợn tròn mắt "Thật hả? Cậu thậm chí còn không biết tên cô ấy. Và chỉ có cậu là người tin tưởng cô ấy. Tôi không tin tưởng cô ấy"
Thở dốc vì bực mình, Sakura nhón chân nắm lấy vòi và mở nước. Cô hiện đang đứng trên một chiếc ghế đẩu để đến bồn rửa và giờ đã chà xong xà phòng cho mọi dụng cụ cần cọ rửa. Rửa sạch là việc cuối cùng cần làm, sau đó cô có thể lau khô và để dì của Shisui lo phần còn lại.
"Học cách điều khiển chakra và sử dụng kunai ở độ tuổi trẻ như vậy à?" Dì của Shisui hỏi với vẻ không tin nổi và ngạc nhiên "Sakura-chan, bố mẹ cháu có phải là shinobi không?"
Sakura nghiêng đầu, tay cô khéo léo rửa sạch bọt bong bóng xà phòng trên đĩa "Không ạ, cha mẹ cháu là thương nhân"
"Vậy tại sao cháu lại luyện tập sớm thế? Trẻ em bình thường thường chỉ bắt đầu học các kỹ thuật liên quan tới shinobi khi đạt đến độ tuổi tối thiểu cần thiết để vào Học viện. Độ tuổi chính xác là tám tuổi. Sakura-chan, cháu vẫn còn bốn năm để tận hưởng tuổi thơ nếu muốn cống hiến hết mình cho cuộc sống shinobi."
"Cháu không muốn nói cháu sẽ trở thành shinobi đâu" Sakura bác bỏ. Có bọt xà phòng vươn đến khuỷu tay và cô phải kéo tay áo lên vai để tránh bị ướt. Một lớp ảo thuật mỏng bao quanh cổ tay để che dấu vết tâm hồn.
"Vậy thì tại sao?"
Không ngần ngại, khóe miệng Sakura nhếch lên thành một nụ cười chân thành trước câu hỏi "Vì cháu có những người cháu muốn bảo vệ" là câu trả lời đơn giản của Sakura "Và cháu không thể làm được điều đó nếu cháu yếu đuối, phải không ạ?"
Ngẩn ngơ, dì của Shisui há hốc miệng, khuôn mặt nhân hậu của bà cau mày. Một cái nhìn trầm tư vào lưng Sakura, cố gắng giải mã ý định và lời nói của cô và Sakura không thể nao núng trước áp lực này. Bình tĩnh để giữ chakra của mình không bộc phát, sakura quay sang người phụ nữ lớn tuổi và đưa tay ra chờ đợi.
"Cháu rửa xong rồi!" Sakura nói một cách rạng rỡ dù mái tóc cô dựng lên trước sự dò xét của người phụ nữ "Dì có giẻ hay thứ gì đó để cháu có thể lau khô chúng không ạ?"
Một nụ cười ngập ngừng trên khuôn mặt Mikoto "Không cần đâu, Sakura-chan. Dì sẽ làm việc đó sau."
Sakura chớp mắt "Vâng"
Cô đang định nhảy xuống ghế thì một bàn tay dịu dàng đặt lên vai cô, khiến cô nhìn lên. Dì của Shisui có vẻ mặt buồn bã trên khuôn mặt xinh đẹp nhợt nhạt và bà mỉm cười đau khổ, một biểu cảm dường như khiến bà già đi. Sakura tự hỏi liệu mình có nói sai điều gì không. Trong vài giây, cả hai chỉ nhìn chằm chằm vào nhau, còn Sakura thì kiên nhẫn chờ đợi người phụ nữ lên tiếng. Rõ ràng phu nhân tộc Uchiha có lời muốn nói.
"Cháu đã trở lại!" một giọng nói quen thuộc vang lên và Sakura thấy vui hẳn lên. Đầy hy vọng, cô nhìn người phụ nữ đang giữ cô tại chỗ trong im lặng yêu cầu thả cô ra và để cô lao tới người mới đến.
Đáp lại, dì của Shisui cười khúc khích và buông cánh tay sang một bên. Có sự do dự hiện rõ trong cái nhếch môi rất nhỏ của cô ấy, và điều đó khiến Sakura phải suy nghĩ xem điều gì có thể khiến người phụ nữ tốt bụng này phiền lòng. Sakura chắc chắn sẽ tìm ra nó sau. Hiện tại, cô phải chào đón những người mới đến ở cửa.
Tuy nhiên, khi cô đến hành lang dẫn đến cửa chính, chỉ có Shisui đang đứng đó, cởi dép và đặt chúng sang một bên. Không có bà ngoại. Bối rối, Sakura lao tới chỗ anh và dò xét.
"Obāchan đâu?"
Với một nụ cười rạng rỡ, Shisui vuốt tóc chào đón. Hành động đó làm rối tung những lọn tóc màu hồng của cô nhưng cô nghiêng về phía anh và chấp nhận tình cảm của anh, để anh vuốt ve cô bao lâu tùy thích. Cô biết rằng Shisui, không giống như hầu hết các thành viên tộc Uchiha khác, luôn cởi mở trong việc thể hiện sự yêu mến của mình với những người mà cậu cảm thấy thoải mái. Đó là một đặc điểm của anh ấy mà Sakura thấy quý mến.
"Bà ấy không muốn đến. Nhưng bà bảo anh hãy nói em là chơi vui vẻ nhé" Shisui vui vẻ nói. Anh bỏ tay ra khỏi đầu cô và Sakura nắm lấy những ngón tay chai sạn của anh, đan chúng với ngón tay của cô "Nhưng đừng lo lắng, bà có vài người bạn ở bên nên không cô đơn chút nào đâu."
Sakura gật đầu một cách hài lòng
"Nhưng thật đấy, Sakura" Shisui tiếp tục và cô cảm nhận được chút vui mừng trong giọng nói của anh "em đã nói gì với bà của em về anh vậy?"
Về Shisui?
Sự bối rối che phủ cô trong giây lát. Lông mày nhíu lại, Sakura cố nhớ lại những điều cô đã nói về Shisui, rất nhiều điều. Cô nhớ đã nói với bà mình rằng Shisui là một shinobi rất mạnh mẽ, có thể nhanh như gió và rằng anh ấy rất tử tế, vui vẻ và vui tính, và rằng anh ấy luôn cõng cô trên vai nếu cô yêu cầu, và—
Và ôi chết tiệt.
Chết tiệt .
Như thể cảm nhận được sự nhận ra của cô, Shisui mỉm cười với cô một cách ngây thơ, đầy hiểu biết và Sakura muốn loại bỏ biểu cảm đó trên khuôn mặt đẹp trai khủng khiếp của anh ta.
Cô ấy sẽ không bao giờ nói với bà mình nữa rằng cô nghĩ Uchiha Shisui quyến rũ như thế nào.
"Em không biết anh đang nói về điều gì" cô phủ nhận,nhưng hơi nóng đang lan dần trên má cô, bắt đầu đỏ mặt. Sakura cố gắng gỡ những ngón tay vướng víu của họ, khiến cô bối rối khi Shisui (tên khốn nạn) xoay cô lại để cô đối mặt với anh và kéo cô lại gần.
Tinh nghịch, Shisui chọc vào đôi má đỏ bừng của cô "Thật sao, Sakura?"
Sakura cắn vào má để ngăn 'những lời yêu thương' sắp tràn ra.
Không bao giờ lặp lại nữa.
Mẹ kiếp cái miệng của cô.
Vứt bỏ đi chút phẩm giá cuối cùng của mình, Sakura trừng mắt nhìn chàng trai Uchiha đang vui vẻ trước mặt.
"Awww, đừng như vậy," Shisui thủ thỉ và sự khó chịu chợt lóe lên trong cô "Anh biết em thấy anh đẹp trai. Bà của em đã nói với anh như vậy."
Vậy đó
Giật tay để gỡ những ngón tay của họ, Sakura lao về phía nhà bếp, Shisui cười sau lưng cô.
"Được rồi, được rồi, anh xin lỗi!" Shisui gọi và cô nghe thấy tiếng bước chân chạy theo mình. Sakura gần như đã đến được cửa bếp và với tốc độ tăng tốc cuối cùng, cô gần chạy nhanh đến chỗ dì của Shisui để trốn đằng sau.
"Shi-kun thật là xấu tính!" Sakura nóng nảy hét lên "Đừng đến gần em, em không thích anh nữa!"
Phía trên cô, dì của Shisui đang cười khúc khích.
"Nhưng Sakuraaaaaa," Shisui rên rỉ, Sakura ré lên và nắm lấy chân dì của Shisui khi anh xuất hiện trước mặt cô với nụ cười nham hiểm, tay anh thực hiện những động tác chộp lấy "anh thích emmmmmmm!"
"Tránh xa em ra!" Sakura hét lên.
Nhưng tất nhiên, chàng trai tinh nghịch Uchiha không nghe lời. Với tiếng reo hò chiến thắng, bàn tay của anh tìm đến hai bên hông Sakura và cô thấy mình đang ở trên không, được nâng đỡ bởi cánh tay chắc chắn của Shisui, một tiếng kêu ngạc nhiên thoát ra từ cô. Một tiếng cười sảng khoái bật ra từ Shisui, đôi mắt anh cong thành hình lưỡi liềm khi xoay cô. Ở phía sau, Sakura nghe thấy tiếng cười nữ tính vang lên.
" Chà, thế này chẳng vui chút nào sao, " Sakura inner nói với giọng mỉa mai.
Thực tế là nó rất vui. Một cách miễn cưỡng, Sakura bắt đầu mỉm cười, thậm chí còn vẫy tay trong không trung theo chuyển động vỗ nhẹ và cười khúc khích khi Shisui chiều chuộng cô và bắt đầu nâng cô lên xuống.
"Em là một con chim!" Sakura reo lên vui vẻ.
"Không, em không phải!" Shisui tuyên bố và cô bĩu môi với anh vì đã bác bỏ lời nói của mình. Nhưng rồi đôi mắt đen của anh lấp lánh tinh nghịch, và đột nhiên cô bị anh ôm chặt trong vòng tay. Bàn chân của cô ấy chỉ cách sàn nhà vài inch "Em quá xinh đẹp để có thể trở thành một con chim. Em là một thiên thần!
Bị kẹp dưới cằm anh, Sakura cố gắng ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào anh "Thật ư?"
"Đúng!" Shisui gật đầu không chút do dự. Anh cẩn thận thả cô ra để giờ cô đã đứng thẳng bằng hai chân của mình và cười toe toét với cô "Em là thiên thần của anh!"
Cái gì?
Cái gì ?
Một lời tuyên bố vô tội, đúng vậy, nhưng lại đi đôi với khuôn mặt đó? Khuôn mặt đẹp trai nam tính đó? Với chiếc mũi cao lố bịch và nụ cười lôi cuốn?
Một mũi tên bắn qua ngực Sakura.
" Và anh ấy là tri kỉ của cậu, " Sakura inner ngâm nga " Hãy tưởng tượng xem tương lai anh ấy sẽ hấp dẫn đến mức nào ."
Ờ. Vâng, không.
Hình ảnh trong tâm trí về một Shisui trưởng thành có hại cho sức khỏe của cô.
" Cậu chỉ là một kẻ mê mẩn bọn đàn ông tộc Uchiah thôi, " inner hét lên và Sakura đỏ mặt trước sự thật không thể phủ nhận. Để giấu đi sự đỏ mặt đang dâng cao, cô vùi mặt vào ngực Shisui.
Đó không phải là lỗi của cô khi tộc Uchiha được ban tặng những gen cực kỳ tốt.
"Ồ, đừng trêu chọc cô bé nữa, Shi-chan," cô nghe thấy giọng mắng của dì Shisui "Nhìn cô bé tội nghiệp kìa, giờ cô ấy xấu hổ quá."
"Hẻ? Nhưng điều cháu nói với em ấy là một lời khen!"
Sakura hy vọng anh ấy sẽ không lãng quên mãi mãi. Cô đã có thể tưởng tượng ra anh ta đã trưởng thành, tán tỉnh xung quanh một cách vô hại và khiến vài chiếc quần lót bị tụt ra. Nguyền rủa gen của tộc Uchiha.
Hoặc có lẽ Sakura chỉ đang thiên vị. Suy cho cùng, những người đàn ông tộc Uchiha mà SAkura biết cho đến nay đều xa cách và kín đáo trong cách họ thể hiện sự quan tâm của mình. Hãy lấy Itachi làm ví dụ, người đã tẩy não Sasuke để tin rằng anh ấy thực sự ghét Sasuke, đó là lý do tại sao anh ấy tha cho cậu ấy, trong khi thực tế, Itachi yêu thương Sasuke nhiều đến mức không thể tự mình giết em trai. Chết dưới tay Sasuke là nỗ lực cuối cùng để chuộc lại tội lỗi của mình.
Vấn đề là, với việc họ bị hạn chế về mặt cảm xúc, hầu hết người dân tộc Uchiha thường khép kín với người khác, quá cứng rắn để đối phó với những mối quan hệ.
Tuy nhiên, Shisui là một luồng gió mới và bản tính vô tư của anh khuyến khích Sakura làm bất cứ điều gì miễn là điều đó khiến cô vui, bất kể người khác nghĩ gì. Một cảm giác an ủi và thoải mái. Cô tự hỏi, liệu nó có áp dụng cho những người khác nữa không? Hay nó chỉ dành riêng cho cô ấy vì họ là tri kỷ? Sakura không chắc chắn. Ngoài ra còn có điều gì đó ở Obito khiến cô chỉ muốn cuộn tròn bên cạnh anh và ngủ một giấc mà không cần bận tâm đến thế giới xung quanh. Bình yên và an toàn. Thật mỉa mai, vì anh ta chính là người đã bật công tắc dẫn đến sự hủy hoại thế giới quá khứ của cô.
"Em không phải thiên thần," Sakura lầm bầm trong áo sơ mi của Shisui, ngực cô thắt lại khi những đoạn hồi tưởng quá khứ hành hạ cô một cách không thương tiếc.
Và Sakura thì không. Bàn tay của cô quá đẫm máu để được coi là sạch sẽ, trái tim cô bị hủy hoại bởi những cơn ác mộng và quá nhiều kiến thức ( về sự hủy diệt trong tương lai đang chờ đợi, vô số cái chết, tiếng la hét kinh hoàng và đau buồn, cuộc tàn sát ) để được gọi là vô tội.
Có thứ gì đó chạm vào tóc cô, và một giây trôi qua trước khi cô nhận ra đó là mũi của Shisui "Tất nhiên rồi," Shisui nhẹ nhàng nói "Và không gì có thể thay đổi được điều đó."
Những bong bóng sủi bọt trong bụng cô, làm cô ấm lên. Cô cảm thấy một cơn đỏ mặt khác sắp trào dâng nhưng lần này Sakura cố gắng tát vào má mình một cách thô bạo để xua đi nó. Shisui hét lên, ngạc nhiên, rồi những ngón tay anh đưa lên ôm lấy khuôn mặt cô, sự lo lắng phản chiếu trong đôi mắt đen của anh.
Phía sau anh, dì anh nở một nụ cười hiểu biết khi bà lấy đĩa từ tủ bên dưới bồn rửa ra.
"Em không sao chứ?" Shisui hỏi, ngón tay cái xoa xoa chỗ đau nhức "Sao tự dưng lại tự tát mình thế, đồ ngốc?"
Cô cau có nhìn anh, khó chịu. Tất cả là lỗi của anh ấy. Tại sao Shishui phải làm cho cô dính vào bên trong bằng cái lưỡi ngọt ngào của anh ấy? Thành thật mà nói, nó đang gây tổn hại cho sức khỏe tinh thần của cô ấy. Sakura sẽ không ngạc nhiên nếu cuối cùng cô phải vào bệnh viện chỉ vì một gã tộc Uchiha nào đó không ngăn cản việc đó bằng những lời khen ngợi tôn thờ ngẫu nhiên dành cho cô.
Sakura mở miệng phản đối—
"Anh không biết chúng ta có khách đấy, Mikoto," một giọng nói lạnh lùng vang lên.
—chỉ để đóng nó lại khi có sự hiện diện mới.
"Ồ, Fugaku, anh yêu, em vừa định nhờ Shi-chan đi gọi anh về đấy!" Dì của Shisui, Mikoto, vui vẻ kêu lên. Cô ấy vội vàng lau tay vào tạp dề và bước tới người đàn ông đứng cạnh cửa để hôn nhanh lên môi người đàn ông, chồng cô ấy, Sakura nghĩ vậy. Ít nhất bây giờ cô đã biết tên dì của Shisui nhưng cái tên đó có vẻ quen thuộc và mộtsuy nghĩ len lỏi trong đầu Sakura.
Cô đã từng nghe cái tên đó ở đâu rồi?
Uchiha Fugaku không đáp lại cử chỉ yêu thương đó và điều đó khiến Sakura cau mày bối rối. Bố cô không bao giờ quên hôn lại mẹ, ngay cả khi họ ở nơi công cộng. Đôi khi việc thể hiện tình cảm nơi công cộng khiến Sakura co rúm người lại nhưng điều đó còn tốt hơn là phải chịu đựng những cuộc chiến tranh lạnh xảy ra mỗi khi mẹ cực kỳ tức giận với cha.
Tuy nhiên, Mikoto có vẻ đã quen với việc chồng mình không phản ứng. Không nói thêm lời nào, cô ấy lùi lại và chạy đến chỗ nhân vật nhỏ hơn bên cạnh Fugaku.
Sakura chớp mắt.
Cô không để ý rằng Fugaku có người đi cùng, vì người đó thấp và ẩn nửa sau chân người đàn ông. Có lẽ là về vóc dáng và chiều cao của người đó. Sakura không thể nhìn rõ người kia vì bị Mikoto chặn tầm nhìn và thì thầm với họ nhưng cô có thể cảm nhận được ánh mắt Fugaku xuyên qua mình, phán xét và chỉ trích.
Sakura kéo tay Shisui một cách lo lắng và cảm thấy thư giãn khi chàng trai Uchiha nắm lấy tay cô và siết chặt.
Fugaku ngay lập tức nhận ra chuyển động nhẹ đó và nheo mắt nhìn bàn tay họ đang đan vào nhau. Huh. Để chọc tức Uchiha, Sakura bắt gặp ánh mắt của người đàn ông và nhướng mày kiêu kỳ.
Đi lạc?
Sự hoài nghi hiện lên trên khuôn mặt Fugaku trước khi miệng anh nhếch lên thành một nụ cười thích thú nho nhỏ, thật tinh tế nhưng Sakura biết rằng nó đã tương đương với một tiếng cười khúc khích. Hài lòng, cô cười toe toét với người đàn ông, người đang phát ra một âm thanh kỳ lạ giống như tiếng khịt mũi bị hủy bỏ. Có lẽ người đàn ông mặt lạnh lùng không lạnh lùng như cô nghĩ.
"Con có chắc không, Sasu-chan? Không có vết cắt hay vết bầm tím nghiêm trọng nào à?" Mikoto hỏi và sự chú ý của Sakura chuyển sang cô. Người phụ nữ lớn tuổi đang khom lưng, giọng điệu lo lắng rõ ràng.
Shisui cười khúc khích bên cạnh cô. Khi Sakura liếc nhìn anh đầy thắc mắc, anh chỉ nở một nụ cười vui vẻ với cô "Sasuke là con trai của dì. Itachi cũng vậy. Đó là bởi vì Obasan chiều chuộng họ rất nhiều và thật thú vị khi thấy Sasuke bối rối trước sự chú ý của dì ấy," anh nói một cách tự nhiên.
Sakura gật đầu không suy nghĩ gì nhiều "Được rồi," cô ấy trả lời và lại quay lại khung cảnh trước mặt họ.
Một giây trôi qua. Và một phút. Hai.
Sau đó lời nói của Shisui được ghi lại.
" Cái gì ?"
Có phải anh ấy vừa nói 'Sasuke' và 'Itachi'?
Giọng cô to hơn một chút so với dự kiến và Mikoto liếc nhìn sakura qua vai, lưng cô ấy vẫn quay về phía Sakura. Shisui ném cho cô một cái nhìn hài hước, thích thú. Và Sakura phớt lờ tất cả, nỗi kinh hoàng càng tăng lên khi một búi tóc quen thuộc bật ra từ sau chân Mikoto sau cơn bộc phát của cô.
Uchiha Sasuke .
Ký ức về đôi mắt đỏ ngầu đầy hận thù, tiếng cười điên cuồng và tiếng Chidori đâm xuyên qua ngực cô ùa về, cô cố xua đuổi chúng đi, kìm nén những giọt nước mắt sắp trào ra.
Thảo nào cái tên 'Mikoto' nghe có vẻ quen quen - bà ấy là mẹ của Sasuke.
"Bé em họ của tôi!" Shisui cười lớn trước vẻ mặt khó chịu của Sasuke "Việc tập luyện thế nào?"
Anh em họ?
Anh em họ ??
" Có vẻ như cậu đã nắm được toàn bộ mọi chuyện rồi " Inner cười khúc khích một cách tinh quái " Hai anh em và anh họ của họ. Thật hấp dẫn. Cậu có thể có một nhóm bốn người với họ trong tương lai—"
Ôi chết tiệt
" Ý tôi là, cậu vẫn còn trinh khi chết d," Inner bổ sung thêm một cách hữu ích " Và cậu đã được ban phước với bốn người bạn tâm giao của tộc Uchiha, vậy tại sao không thực hiện một màn gangbang khi cậu đang ở đó—"
" Vì chúa và tôi, làm ơn im đi," Sakura quát.
Sakura không cần phải được nhắc nhở về đời sống tình dục không tồn tại của mình trong cơ thể trước đây.
Inner chỉ cười nhạo cô trong niềm vui sướng quỷ dị.
"Cậu có phải là bạn của Shisui không?" Giọng của Sasuke vang lên và Sakura giật mình khi thấy Sasuke đứng trước mặt cô, khoảng cách giữa họ chỉ có vài cm. Khi nào cậu ấy lại gần như vậy? Đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu ngọc lục bảo của cô, không hề có chút ác ý và căm ghét mà cô từng thấy.
Chỉ là sự tò mò thuần túy và sự ngây thơ cởi mở.
Trái tim cô đau nhói vì người đàn ông mà cậu ấy sẽ sớm trở thành nếu cô không thành công trong việc cứu gia tộc Uchiha.
Đẩy những suy nghĩ đó vào sâu trong tâm trí, Sakura mỉm cười với Sasuke và gật đầu không do dự, ánh mắt cô hướng về phía Shisui như một lời thách thức không lời để từ chối câu trả lời không lời của cô. Shisui chỉ cười toe toét với cô ấy.
"Tất nhiên rồi, Sakura!" anh ấy sẵn sàng đồng ý. Để tăng thêm hiệu ứng, anh tinh nghịch vẫy tay họ, nháy mắt trêu chọc Sasuke đang cau có nhìn họ với ánh mắt ghen tị.
Thật là một kẻ bắt nạt.
Sakura trợn mắt nhìn chàng trai tóc xoăn tốt bụng.
"Đừng lo," cô nói với Sasuke với nụ cười toe toét tinh quái để xoa dịu cơn giận ngày càng tăng của cậu bé "Cậu đẹp trai hơn Shi-kun đây."
Và Shisui kêu quang quác một cách ồn ào "Sakura!"
Sự phản đối của anh bị nhấn chìm bởi Sasuke lặng lẽ nhìn cô, vẻ cau có của cậu bé dần biến mất khi có gì đó giống như sự tôn kính bắt đầu hiện lên trên khuôn mặt trẻ con của anh. Một cách ngập ngừng, anh đưa tay về phía cô và Sakura chớp mắt khi cô cảm thấy anh nhẹ nhàng kéo tóc cô.
"Cậu xinh quá," Sasuke lẩm bẩm, đôi má nhợt nhạt ửng đỏ khi thừa nhận.
Shisui, một lần, im lặng và khi Sakura lén nhìn anh, cô thấy anh sững sờ, quai hàm há hốc. Mikoto lấy tay che miệng, sự giải trí làm sáng tỏ nét quý phái của cô và ngay cả Fugaku cũng không giấu được sự hài hước viết trên đôi môi cong của mình.
Sasuke buông cánh tay sang một bên và cúi đầu để che đi vết đỏ trên má và sống mũi.
Ôi.
Ai biết Sasuke có thể dễ thương đến vậy?
Một cách kiêu ngạo, Sakura hất tóc qua vai và hất cằm về phía Shisui "Anh có nghe thấy không, Shi-kun? Em xinh đẹp. Rất, rất đẹp. Em họ của anh nghĩ vậy. Em bắt đầu thích cậu ấy hơn anh rồi đấy."
Hơi nóng bùng lên trên mặt Sasuke và cậu bé tội nghiệp càng đỏ mặt hơn.
Niềm vui sướng đang sôi sục trong cô.
"Thật buồn cười khi thấy con trai út của ta... bối rối," Fugaku nói, che tiếng cười của mình bằng một tiếng ho "bữa trưa sẽ sớm nguội và ta ghét phải thấy việc nấu nướng của Mikoto bị lãng phí."
Theo lời anh, Shisui dẫn Sakura đến bàn và ngồi xuống, ra hiệu cho cô ngồi xuống cạnh anh bằng cách hào hứng vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh. Sakura gần như có thể nhìn thấy anh vẫy đuôi và cười khúc khích trước hình ảnh đó. Cô cẩn thận ngồi xuống chỗ của mình và nhìn thèm thuồng vào món rau xào bên cạnh nồi súp cà chua. Ngoài ra còn có một đĩa trứng luộc cắt lát, một bát đầy khoai tây nghiền và chuối thái hạt lựu bày sẵn.
"Tớ có thể ngồi với cậu chứ?"
Sự chú ý của cô bị thu hút bởi một câu hỏi nhỏ nhẹ. Sakura ngước lên và thấy Sasuke đang nhìn cô đầy mong đợi nhưng cũng có chút e ngại. Những ngón tay lo lắng vặn xoắn vạt áo và Sakura không thể không thủ thỉ, bởi vì Sasuke nhút nhát lại là Sasuke dễ thương.
"Không, em không thể," Shisui nói, cắm đầu vào thức ăn.
Sakura trừng mắt nhìn anh "Đúng vậy, cậu ấy có thể."
"Anh nói không."
"Và em nói có," Sakura đáp lại "Vì vậy, hãy hút nó lên và nhét nó vào mông của anh"
Shisui bĩu môi "Hứ"
Phớt lờ Shishui, Sakura nắm lấy tay Sasuke và nhẹ nhàng kéo anh xuống ngồi cạnh cô. Cậu bé khẽ kêu lên, không biết vì ngạc nhiên hay vì điều gì khác. Fugaku đã ngồi ở đầu bàn, Mikoto bên cạnh, múc cơm từ nồi cơm điện và đưa cho chồng mình. Khi Sakura múc một ít súp vào bát, cô có thể cảm thấy tộc trưởng tộc Uchiha đang quan sát cô kỹ lưỡng, sự khôn ngoan hiện rõ trong đôi mắt đen của ông ta.
"Cảm ơn," Sasuke lầm bầm khi cô đặt bát súp trước mặt anh.
Cô chống lại việc nhéo má Sasuke "Không thành vấn đề," cô cười toe toét với anh trước khi quay sang đĩa của mình, nơi chứa đầy rau và ba lát trứng luộc.
Bối rối, Sakura nhìn chằm chằm vào đĩa thức ăn đầy ắp của mình. Cô không nhớ mình đã gắp đầy đĩa của mình mà quá tập trung vào việc phục vụ món súp cho Sasuke. Từng là đồng đội trong quá khứ, cô biết anh chàng tộc Uchiha thích bất kỳ món ăn nào có cà chua đến mức ám ảnh. Sasuke nói rõ điều đó khi Naruto cười nhạo vì ăn cà chua sống cùng với mì ramen và trò đùa đã biến thành một thảm họa khiến Sakura với quần áo bẩn và mì dính trên tóc.
"Anh đã múc đầy đĩa cho em" Shisui nói qua miệng đầy cơm, trả lời câu hỏi không thành lời của cô "Không có cà rốt, đừng lo lắng. Và anh đã tách cà tím ra vì không chắc liệu em có thích không."
Trước câu trả lời của anh, Sakura nghiêng người tới và hôn nhanh vào má anh, nhanh chóng cầm lấy đôi đũa của mình "Cảm ơn, Shi-kun!"
Cô nghe thấy Shishui đang nghẹn thức ăn và che giấu nụ cười tinh nghịch của mình bằng cách nhét đầy rau vào miệng. Đúng như lời anh nói, những quả cà tím được cố tình đẩy xuống cuối đĩa của cô, cách xa các loại rau khác. Có lẽ thay vào đó cô nên trao cho anh hai nụ hôn để nhấn mạnh lời cảm ơn của mình. Hoặc chỉ để trêu chọc thôi. Trước đây Sakura đã nhận thấy Shisui bối rối đến mức nào trước những nụ hôn lên má bất ngờ của cô.
"Cháu vẫn chưa giới thiệu bản thân mình, cô gái nhỏ" Fugaku nói "Và nhà của cháu ở đâu"
Mikoto đặt một miếng chuối vào đĩa của mình "Cô bé đến vì Shi-chan, anh yêu và em không thể cưỡng lại việc mời cô béđáng yêu, ngọt ngào như vậy ở lại" cô ấy đã trả lời thay cho Sakura.
"Chú không biết là cháu thân thiết với người ngoài đấy, Shisui" Fugaku nhướn mày nhìn Sakura một cách tò mò, người có một chút vết đỏ nhạt trên cằm do món súp cà chua mà cô vừa uống "Tên của cháu là?"
"Watanabe Sakura" cô trả lời trong khi nhai một lát cà chua. Shisui trầm ngâm lau cằm cô bằng chiếc khăn giấy anh lấy được từ cuộn khăn giấy ở giữa bàn "Shi-kun là bạn của cháu"
"Còn Sasuke?"
Sakura nhún vai "Cháu không biết. Cậu có muốn làm bạn không với tớ?" cô hỏi khi quay sang Sasuke, người đang lặng lẽ nhặt rau ra.
Cậu bé tỏ ra vui vẻ hẳn lên "Chúng ta có thể làm bạn không?"
"Không được" Shisui ngay lập tức xen vào.
Cô trợn mắt nhìn anh "Được chứ"
"Thật ư" Sasuke nói với cô, trừng mắt nhìn Shisui.
Shisui nhìn Sasuke với vẻ hoài nghi "Có thật là em vừa nói 'làm ơn' không?"
"Đó có phải là vấn đề không?" Sakura hỏi, giọng điệu có phần táo bạo.
"Sakura, làm ơn đi," Shisui dùng đũa chỉ vào em họ mình "Đứa trẻ đó— xin lỗi trước, Obasan— hoàn toàn là một đứa nhóc"
"Chú thấy khó chịu vì điều đó," Fugaku bình luận.
Và Sakura, Chúa phù hộ cho cái miệng thẳng thắn của cô, không thể không trả lời,"Có lẽ vì Sasuke-kun thừa hưởng điều đó từ anh"
Choáng váng, Shisui quay đầu lại nhìn cô "Anh không chỉ nói thế—"
Rồi anh ta cười lăn lộn trên sàn, ôm bụng, đôi đũa vung vẩy bên cạnh bị bỏ quên và dính đầy cơm. Fugaku nhìn chằm chằm vào cô như thể cô là một kẻ bí ẩn, và tất cả những gì Sakura có thể nói với anh là một cái nhún vai thản nhiên, đôi mắt ngọc lục bảo của cô lấp lánh sự vui vẻ. Môi Mikoto nhếch lên thành một nụ cười thích thú.
"Ta có thể hiểu tại sao cháu và Shisui là bạn bè," Fugaku nói khô khốc "Sự thẳng thắn của cháu có thể sánh ngang với thằng bé"
Sakura nháy mắt tinh nghịch với Fugaku "'Con gái chỉ nên ngồi yên cho đẹp thôi. Chúng phải được nhìn thấy chứ không được nghe thấy'," cô trích dẫn câu nói nổi tiếng. Sau đó, với một chút kiêu ngạo vui tươi mà cô hướng tới Shisui trước đó, Sakura hất cằm lên và nhếch mép cười "Nhưng cháu đã đủ xinh đẹp rồi. Thế nên cháu không cần phải ngồi yên và làm đẹp. Cháu chỉ cần được nhìn thấy và nghe thấy."
Lời tuyên bố của cô vang lên lớn và cô nghe thấy Shisui khịt mũi vẻ hoài nghi, cô đáp lại bằng cách dùng cùi chỏ thọc vào sườn anh. Với một tiếng rên rỉ khe khẽ, anh ném cho cô một cái nhìn giả vờ tổn thương, và cô trợn mắt nhìn anh với vẻ bực tức giả tạo.
Fugaku gật đầu đồng ý "Kiêu ngạo. Quả quyết. Thái độ đó sẽ đưa cháu đến nhiều nơi. Nếu không có dòng máu thường dân của mình, sau này cháu sẽ trở thành một người vợ tốt cho đứa con trai ít nói của ta"
Lời nói của ông ấy khiến cô khựng lại trong giây lát.
Con trai nói năng ít nói? Chắc chắn ông ấy không có ý—?
Chờ đã. Quan trọng hơn là vợ/chồng ?
"Cháu mới bốn tuổi ," Sakura lắp bắp khi tâm trí cô bắt kịp ý nghĩa của người đàn ông. Bốn tuổi và còn quá trẻ để nói chuyện hôn nhân. Đôi đồng tử u ám của Mikoto giờ đây đang lấp lánh niềm vui và có điều gì đó khác mà Sakura không thể chạm tay vào. Một cách kín đáo, người phụ nữ đặt một tay lên vai chồng, tay còn lại khum lấy một bên miệng khi cô ghé vào tai anh thì thầm điều gì đó.
Sakura quyết định cô không muốn biết mình đang nói gì với người đàn ông đó.
"Anh tưởng em lớn tuổi hơn" Shisui lên tiếng. Cô nhướng mày nhìn anh để giải thích. Anh ta thổi một quả mâm xôi trước sự giám sát của cô và tiếp tục nhai bắp cải "Ý anh là, cách em nói chuyện. Nó khiến em lớn tuổi hơn so với tuổi thật của mình"
Chà, Shishui không cần biết tuổi thật của cô là tuổi người lớn, mặc dù cơ thể và sự bốc đồng của cô là của một đứa trẻ.
Sakura lè lưỡi với Shishui
"Trông tớ có già hơn tuổi không, Sasuke-chan?" cô hỏi cậu bé đang lặng lẽ ăn uống bên cạnh cô. Sasuke ngay lập tức lắc đầu phủ nhận và cô hôn gió, say mê ngắm nhìn khi má Sasuke lại ửng hồng "Thấy chưa, Shi-kun? Sasuke nói em không già hơn tuổi mình"
"Về mặt kỹ thuật, em ấy không nói gì cả," Shisui chỉ ra.
"Ồ, im đi," Sakura bĩu môi. Để tạo sự giận, cô khoanh tay trước ngực "Tại sao anh luôn phải bác bỏ lời nói của em?"
"Bởi vì anh ấy là một tên khốn, đó là lý do," Sasuke giễu cợt, cúi đầu khi Mikoto quay sang lườm vì lựa chọn từ ngữ không phù hợp.
"Sasuke-chan!" Sakura thở hổn hển, cô vẫn luôn là người vô tội "Cậu không được nói những lời như vậy!"
Đổi lại, Shisui cười khúc khích, biết rõ rằng những lời chửi bới và chửi thề của cô có thể khiến chính Satan đỏ mặt. Ba tháng luyện tập shunshin với Sakura đã cho anh thấy những tính cách khác nhau của cô, bao gồm cả khía cạnh bạo lực và Sakura biết Shisui sẽ thích thú khi thấy cô nổi giận như một con mèo. Cô đã từng nhấc một chậu cây như thể nó chẳng là gì và ném nó vào anh khi anh bỏ rơi cô trong bụi đất trong một cuộc chạy đua giao hữu và kể từ đó, chàng trai tộc Uchiha đã quấy rầy cô để làm điều đó một lần nữa.
Chuyện gì đã xảy ra với các chàng trai tộc Uchiha và nỗi ám ảnh kỳ lạ về nỗi đau của họ?
Bị trừng phạt, Sasuke bĩu môi quay đi. Ôi. Phản ứng của anh khiến cô muốn trêu chọc anh nhiều hơn. Cười thầm một mình, Sakura xoa đầu Sasuke và chóp tai anh chuyển sang màu hồng, khiến cô rất vui.
"Mikoto nói với ta rằng cháu đang tập luyện, Sakura," Fugaku nói và cô ấy thu hút sự chú ý. Người đàn ông đang quan sát cô, đánh giá hình dáng cô, đôi mắt lướt qua cánh tay có tay áo và chiếc cổ được che kín của cô. Trong thâm tâm, Sakura chế giễu. Ông ấy sẽ không tìm thấy điều gì ấn tượng với cách ăn mặc bảo thủ của cô ấy.
"Vâng ạ" cô dễ dàng đồng ý.
"Và cháu là một thường dân"
"Vâng"
"Vậy cháu có muốn trở thành shinobi không?"
Sakura nhăn mặt khi nghe điều đó. Shinobi? Nếu không phải vì cô có bốn người bạn tâm giao chết tiệt của tộc Uchiha, thì cô đã lăn lộn trên giường cả ngày mà chẳng thèm quan tâm đến thế giới này.
"KHÔNG?" Fugaku cau mày nhìn cô "Vậy tại sao cháu lại tập luyện khi còn trẻ như vậy?"
Bởi vì nếu tôi không làm vậy, tất cả các bạn của tôi sẽ chết , Sakura muốn hét lên.
"Tại vì cháu chán ạ" thay vào đó cô nói, cố nhịn cười khi thấy lông mày của Fugaku nhướn lên đến chân tóc với vẻ hoài nghi. Suy cho cùng, không một người bình thường nào lại thử làm những việc điên rồ và nguy hiểm mà shinobi làm chỉ vì họ cảm thấy buồn chán. Nhún vai, Sakura mỉm cười và tiếp tục "nên cháu đọc sách về nhẫn thuật và các thứ khác rồi học chúng trong đời thực."
Mikoto lắc đầu với cô, đó có phải là sự thất vọng không? Sakura cau mày. Tại sao cô ấy lại phải thất vọng?
Cô cảm thấy Sasuke đang há hốc mồm nhìn cô và những ngón tay của anh nắm lấy cổ tay tay áo cô ngay sau đó. Cô nhìn thấy những ngôi sao trong mắt anh khi anh nghiêng người về phía cô nhiều hơn và nói—
"Tập luyện với tớ nhé?"
Lần thứ hai, Shisui bị nghẹn thức ăn và cô vỗ lưng anh để cố gắng tống khứ thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng .
"làm ơn?" Sasuke cầu xin.
Ừm. Làm thế nào để một người phản ứng với loại tình huống này? Với không ư? Hm? Có lẽ?
Thành thật mà nói, Sakura hoàn toàn không mong đợi điều này.
Fugaku ngơ ngác nhìn cô như thể chờ đợi câu trả lời của cô. Bên cạnh cô, Shisui lắc đầu giận dữ. Mikoto đang nghiên cứu tỉ mỉ món ăn của mình, tránh ánh mắt của cô.
Còn Sasuke thì bĩu môi dưới, tay nắm chặt cổ tay cô trong im lặng cầu xin, rõ ràng đang chờ đợi một lời từ chối.
Ai có thể nói không với khuôn mặt đó?
Chắc chắn không phải Sakura.
"Nếu được" cô đồng ý "Tớ vẫn chưa giỏi việc gì cả"
Tất nhiên chỉ là nói dối
"Tớ sẽ dạy cậu!" Sasuke tình nguyện một cách hăng hái "Cậu chỉ cần xuất hiện thôi! Otōsan sẽ không phiền đâu, phải không ạ?" Tại đây, anh quay về phía cha mình đầy mong đợi "Cha ơi?"
Có một phút im lặng suy ngẫm. Sau đó, sự chú ý của Fugaku chuyển hướng sang cô và cô nhún vai và bắt gặp cái nhìn chằm chằm của anh, đầu cô nghiêng một cách táo bạo.
Miệng người đàn ông nhếch lên thành một nụ cười thích thú trước sự trơ tráo của cô.
"Ta không thấy lý do tại sao không. Cháu đã nhận được sự ưu ái của Shisui và Sasuke đang cần một người bạn cùng chơi"
Đôi mắt cô lấp lánh niềm vui "Có thật không ạ?"
"Hn."
Vui vẻ, Sakura quay sang Shisui, người đang vùi mặt vào lòng bàn tay và phát ra một tiếng rên rỉ đau khổ "Sakuraaaaa," anh rên rỉ "Có phải anh chưa đủ tốt với em không?"
"Im đi, Shisui," Sasuke càu nhàu. Sự tinh nghịch bơi trong đôi mắt đen của anh "Bây giờ cậu ấy là bạn của em"
Ồ?
Bây giờ họ đang tuyên bố phải không?
"Tại sao em lại—" Shisui trừng mắt nhìn anh "Em đã cố cướp sakura khỏi tay tôi!"
Không quan tâm đến vở kịch đang diễn ra trước mắt, Sakura nhai một quả chuối.
Sasuke gửi cho anh họ một cái nhìn khinh bỉ "Anh mười hai tuổi rồi. Hãy đi và kết bạn với những người cùng tuổi với anh đi"
"Anh là bạn với Sakura trước!"
"Và?" Thè lưỡi ra, Sasuke lén vòng tay qua người cô và kéo cô về phía mình "Bây giờ cậu ấy là của em"
Shisui hất tay Sasuke ra "KHÔNG. Hãy tự tìm cho em đi. Sakura là của anh"
Hấp dẫn thật.
Cô nhai một lát chuối khác.
"Của em!"
"Xin lỗi, Sasu-chan, anh không thích chia sẻ. Hơn nữa, Sakura lại thích những anh chàng đẹp trai như anh hơn."
"Em cũng đẹp trai!"
"Không có nghĩa Sakura là của em"
"Nói thật nhé," Sakura ngắt lời trong cuộc tranh cãi của họ "Tôi hoàn toàn không thuộc về ai cả ."
Các chàng trai im lặng trước lời nói của cô, Shisui hờn dỗi và Sasuke cau có, và một nụ cười nhếch mép hài lòng nở trên môi cô.
Tốt.
Nhưng vẫn chưa xong.
Một cách trơ trẽn, Sakura chỉ đũa vào họ, sự vui vẻ nhảy múa trong đôi mắt sáng và hất cằm lên thách thức kiêu kỳ.
"Nhưng cả hai người đều là của tôi, nghe chưa? Của tôi"
Của cô
Trước sự thừa nhận trơ trẽn của cô, má Shisui ửng đỏ và anh quay đi với vẻ lắp bắp thiếu trang trọng. Cô nghe thấy tiếng Fugaku ho, được Mikoto giúp đỡ và vỗ lưng để giúp anh bình tĩnh lại. Đôi mắt của người mẫu hệ mở to và không chớp trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, trước khi chúng gặp mắt cô và cong lên thành một nụ cười tán thành.
Chuẩn rồi. Sakura chắc chắn không muốn biết người phụ nữ đó đang nghĩ gì.
"Thật sự?" cô nghe thấy câu hỏi phấn khởi của Sasuke "Ý cậu có phải như vậy không?"
Về mặt kỹ thuật, Sasuke là của cô vì hình xăm linh hồn của Sasuke trên cơ thể cô.
Nhưng tất nhiên là cô không điều đó ra.
Mạnh dạn hơn, cô nhướng mày nhìn anh "Và nếu tớ làm vậy?"
Shisui phát ra một tiếng động nghẹn ngào.
Một nụ cười hài lòng nở trên khuôn mặt Sasuke và anh nắm lấy tay cô, rõ ràng là đang tỏa sáng vì vui sướng. Sakura hơi ngạc nhiên trước cách tiếp cận thẳng thắn của anh nhưng cô không né tránh sự chú ý của anh, tò mò xem anh sẽ làm gì hoặc nói gì tiếp theo.
Những gì anh ấy nói tiếp theo khiến cô ấy không nói nên lời và Shisui lớn tiếng phản đối, Fugaku nhanh chóng uống nhầm món súp của ông ấy vào nhầm ống và phun nó qua mũi.
"Vậy tớ sẽ cưới cậu" Sasuke thở ra, và thế giới của cô dừng lại trước khi mọi thứ xung quanh bắt đầu quay cuồng, khiến cô choáng váng và không thể nói được ( cô thực sự nghe đúng hay đó chỉ là tưởng tượng của cô? ), bởi vì, chết tiệt , Sakura mới bốn tuổi và còn quá trẻ để kết hôn —
"Tớ sẽ cưới cậu" Sasuke lặp lại, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô "Tớ không quan tâm nếu cậu không phải là tri kỷ của mình nhưng tớ sẽ cưới cậu"
Mikoto cười khúc khích.
"Không, không được!" Shisui gần như hét lên khi đập tay xuống bàn. Bát đĩa và các đồ dùng khác kêu lạch cạch khi va chạm, nhưng không ai để ý đến điều đó "Thằng nhóc này— Anh không biết em đang nghĩ gì nhưng em sẽ không cưới Sakura—"
Một cách mơ hồ, Sakura cố nhớ lại điều gì đã đẩy cô vào tình huống này và kết quả là trống rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top