Chương 4: Buông Tay Hay Giữ Lại?
Cậu tuyệt đối sẽ không buông tay, cả đời này cậu chỉ phải lòng một người.
Vũ Phong cậu nhất định không để Hạ Vũ phải đau lòng.
***
Gần đây Hạ Vũ cảm thấy dường như có cái gì đó đã thay đổi, cái cậu học sinh mới vừa chuyển tới của khối lớp 10 dường như luôn bám theo cô? À, giống trêu chọc cô hơn là bám theo. Còn Vũ Phong gần đây thường xin nghỉ học, dù cô gọi điện thoại cũng báo bận. Chẳng lẽ có chuyện gì đó xảy ra mà cô không biết sao?
- Mày nghĩ nhiều rồi!_ Lớp trưởng đại nhân không khách khí gạt thẳng tay suy nghĩ của cô.
- Chứ mày thấy sao?_ Hạ Vũ nhăn nhó vì bị phản bác càu nhàu hỏi.
Lớp trưởng đại nhân nhìn qua nhìn lại tỏ vẻ bí mật, mắt thấy "người nọ" không có đây liền đẩy đẩy gọng kính cười nham hiểm:
- Tao.Không.Biết!
- Mày lừa tao!!!
- Tao đâu lừa mày, tao không biết thật mà!_ Lớp trưởng vô tội chớp chớp mắt.
- Vậy lấy lý do gì mày nói điều tao nghĩ không hợp lí?_ Hạ Vũ trừng mắt, ngồi xuống chống cằm uể oải hỏi.
- Vì tao thấy tụi nó như thế đó!_ Lớp trưởng cười chỉ tay về phía cửa lớp.
Hạ Vũ ngạc nhiên quay lại nhìn thì nhận ra cả Vũ Phong và Minh Dương đều đang đứng ở cửa lớp vẫy tay với cô. Quan trọng là cả hai đang khoát tay nhau!!!
- Chị!_ Hạ Vũ mang bộ mặt kinh ngạc đi ra cửa lớp, ánh mắt cũng dừng lại ở chỗ tay hai người.
Hai cậu trai đẹp mã đứng cạnh nhau thật sự chói mắt, mà chói hơn nữa là một bên là bạn trai mình một bên lại là người mình biết. Bọn họ đều cười nhìn vẻ mặt của cô, cả hai nheo mắt nhìn nhau lại nhìn cô cười.
Hạ Vũ nhìn thấy liền khó hiểu dời tầm mắt lên nhìn hai người này. Cái gì vậy? Muốn giở trò gì sao?
Lớp trưởng đại nhân tò mò nhìn theo vừa lúc nhìn thấy cảnh đó liền tặc lưỡi. Đột nhiên thấy mùi nguy hiểm ở đây nha~
- Sao vậy?_ Hai bên trừng nhau một lúc Hạ Vũ mới bất lực lên tiếng hỏi.
- Thật ra..._ Vũ Phong cười cười nhìn cô, đang nói thì dừng lại. Cái này thật có lỗi quá, cậu không nghĩ tới lại nhiều người chú ý đến như vậy._ Hay là chúng ta đi chỗ khác nói chuyện đi?
- ?, được thôi.
Nhìn bóng ba người rời đi cùng nụ cười khó hiểu của Minh Dương, lớp trưởng đại nhân chống tay đứng dậy cầm theo một quyển tập. Đi về hướng bọn họ vừa đi.
Dưới dãy phòng hành chính có một dãy ghế đá, bình thường chỉ có vài người đến kiểu như hẹn hò chẳng hạn. Lần này mọi người lại có cái nhìn mới đối với cái ghế đá này - nơi giải quyết chuyện tình tay ba.
Hạ Vũ, Vũ Phong và Minh Dương đương nhiên nhận ra ánh mắt kì lạ của mọi người nhưng biết sao được khi bọn họ không muốn người khác nghe được mà?
- Tổ chức sinh nhật? Cho ai?_ Hạ Vũ ngạc nhiên nhìn Vũ Phong vừa đề cập đến. Sinh nhật của cậu là tháng 7 mà? Chẳng lẽ cô nhớ sai? Mà Minh Dương ở đây có thể là sinh nhật của cậu ta, hình như là ngày...
- 21 tháng 1 là sinh nhật của tôi!_ Minh Dương như đọc được suy nghĩ của cô nâng môi mỉm cười nói._ Lần này là tổ chức sinh nhật cho tôi và...cho chị đó!
- À, hử? Sinh nhật tôi?_ Hạ Vũ tỏ vẻ đã hiểu gật gật đầu lại kinh ngạc thốt lên. Đúng rồi, sinh nhật cô là 23 tháng 1!
- Đầu chị chứa cái gì vậy? Sinh nhật mình cũng không nhớ nữa!_ Minh Dương nhìn cô đã hiểu rõ hai mắt long lanh lên liền nheo mắt, đưa tay bẹo má cô xong hơi cười nói.
- Đau!
- Được rồi, buông chị ấy ra, Minh Dương!_ Vũ Phong vươn tay kéo cô về phía mình trừng mắt nhìn Minh Dương cười cười xoa má cô.
- Sao lại tổ chức chung vậy?_ Xoa má, Hạ Vũ bĩu môi lên tiếng hỏi, lại nhìn Vũ Phong và Minh Dương.
- Minh Dương và em cùng lớp có điều cậu ta chỉ học ở đây cho đến đầu tháng hai. Em muốn tạo một chút kỉ niệm nên muốn tổ chức, chị và cậu ấy cách nhau hai ngày tổ chức chung cũng tốt._ Vũ Phong cười nhẹ, nghiêng đầu nhìn cô.
- Vậy công viên nước..._ Hạ Vũ ngập ngừng hỏi.
- Em định tổ chức sinh nhật cho chị lúc đó!_ Vũ Phong gật đầu, ánh mắt thoáng dịu dàng
- Nếu chị không muốn tôi cũng không ép!_ Minh Dương một tay đút túi, một mặt nhìn đi nơi khác.
- Đương nhiên là đi rồi, là Vũ Phong tổ chức kia mà!_ Hạ Vũ không nhịn được hạnh phúc trong lòng, ngẩng phắc đầu cười toe toét. Trong đầu cô đã nhanh chóng tưởng tượng đến cảnh tượng vui vẻ kia, cô thật sự mong chờ!!
Hạ Vũ hồn đã thoát xác liền không để ý đến vẻ mặt của hai tên con trai bên cạnh. Vũ Phong nhìn thấy nụ cười của cô liền mỉm cười nhẹ nhàng, đôi mắt cũng ánh lên nét kiên định. Cậu sẽ không để mất người con gái này, sẽ không để ai cướp mất Hạ Vũ của cậu! Kể cả đó là Minh Dương! Minh Dương cũng nhìn thấy nụ cười của cô, vừa nhìn thấy liền thấy trong lòng thoáng dịu đi lại thoáng nặng nề. Đứa con gái này thật ngốc!
- Hạ Vũ! Hồ sơ của khối lớp 11 còn chưa tổng kết kìa!_ Trong lúc không gian còn bị sự im lặng bao trùm thì từ phía trên lầu vọng xuống tiếng gọi. Cả ba ngẩng đầu lên nhìn mới nhận ra là cô Thùy văn phòng í ới gọi cô.
- Vâng ạ~_ Hạ Vũ hoàn hồn ngồi thẳng dậy hô lớn, quay lại vẫy tay với Vũ Phong và Minh Dương rồi chạy đi mất.
Vũ Phong và Minh Dương nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn kia đến tận khi khuất sau cầu thang lên lầu mới quay đầu nhìn nhau. Nét mặt nhàn nhạt của Minh Dương dần biến mất thay thế là bộ mặt lạnh lùng, Vũ Phong cũng thu lại bộ mặt dịu dàng thay vào là nét mặt nghiêm túc. Cả hai lặng quan sát đối phương đến khi chuông điện thoại của Minh Dương vang lên.
"From: Đồ ngốc.
Phong nói sẽ tổ chức sinh nhật cho cháu. ^^ Tuy tổ chức chung với một người nữa nhưng vẫn là tấm lòng của cậu ấy. Cháu vui quá!
P/s: Ước gì chú cũng tham gia nhỉ? "
"Ngốc == chú bận điên đầu lên được đây này!"
">3<"
Minh Dương nhìn người nọ gửi lại icon liền nâng môi mỉm cười, người này cậu thật không biết dùng từ gì để hình dung đây? Rõ ràng lớn hơn cậu 2 tuổi...
- Rốt cuộc cậu là ai?_ Vũ Phong quan sát nét mặt của Minh Dương hồi lâu, khi đọc tin nhắn nét mặt cậu ta rõ ràng dịu dàng đi nhiều. Cậu ta biết rõ hoàn cảnh của cậu, biết rõ về cô nhưng lại không có chút thông tin cá nhân nào.
- Tôi đã nói tôi là "hộ vệ" của Hạ Vũ!_ Đem điện thoại trở lại túi Minh Dương liếc nhìn người trước mặt chậm rãi nói.
- Hạ Vũ không biết cậu!_ Vũ Phong nhíu mày, cô cũng không thể lừa cậu về mối quan hệ của hai người họ. Chỉ còn cậu ta nói dối thôi.
- Tôi là ai không quan trọng, cậu chỉ cần nhớ: 'Nếu Hạ Vũ rơi nước mắt một lần, đó sẽ là lần cuối cậu nhìn thấy chị ấy!'
Minh Dương nhíu mày giọng nói hạ xuống cho hai người đủ nghe, nói xong liếc nhìn dãy hành lang không bóng người sau lưng Vũ Phong mới quay người bỏ đi. Nét mặt thay đổi liên tục, Vũ Phong chợt hô lên kéo người đang sắp rời đi lại.
- Cậu...!
Lớp trưởng đại nhân ôm quyển tập trong lòng ngồi chồm hổm trên hành lang nhìn qua nhánh cây um tùm, hai cái tên đó đang nói cái gì vậy? Nhỏ quá cô nghe không rõ! Mà khi nãy, bọn họ nói gì nhỉ, Minh Dương là "hộ vệ" của tiểu công chúa nhà cô sao? Mà nghe giọng bọn họ cứ như là... Hạ Vũ sẽ bị tổn thương?
------------------
*Giới thiệu nhân vật:
Tuy hơi muộn nhưng vẫn phải giới thiệu nhân vật này, về sau sẽ hay xuất hiện. ^^
- Tên: Du Thư.
- Tuổi: 18.
- Nick: Lớp trưởng đại nhân.
- Gia cảnh: Con gái giám đốc, cha mẹ hòa thuận, là con một.
- Tính cách: Nhiều chuyện, để ý chuyện của Hạ Vũ và Vũ Phong, là một cô gái dũng cảm và có nghĩa khí.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top