Chap 9
"Ngu Thư Hân rớt xuống nước?" Thật rõ ràng, điểm chú ý của Vương tổng và thư kí Kiều không giống nhau.
"Vâng!" Đương nhiên, mặc kệ lão tổng để ý cái gì, cô chỉ cần trả lời đúng là được.
"A, ngu ngốc." Vương Hạc Đệ mười phần cười trên nỗi đau của người khác, hỏi: "Người không sao chứ?" Ngày hôm qua vừa mới được vuốt xe an ủi xong, hôm nay đã bị người khác khi dễ, Vương Hạc Đệ cảm thấy uy tín của hắn đã chịu uy hiếp!
Thư kí Kiều: "......không sao, uống hai ngụm nước. Đã về nhà nhưng mà hiện tại trên mạng nháo đến lợi hại."
"Áp xuống đi, tôi qua đó nhìn xem, tư liệu còn lại ngày mai đưa cho tôi." Vương Hạc Đệ cầm lấy áo khoác, thập phần bình tĩnh nói.
Thư kí Kiều: "......" cái này phát triển có chút không đúng!
Thời điểm Vương Hạc Đệ đến, Ngu Thư Hân đã sinh long hoạt hổ, chỉ là uống hai ngụm nước mà thôi, không chết là được.
Thời điểm Ngu Thư Hân mở cửa, Vương Hạc Đệ thực tự nhiên tiến vào, một chút cũng không có tự giác của một vị khách. Nói cho cùng, phòng ở này vốn dĩ là của hắn, ở trung tâm thành phố, căn phòng lớn này thật ra không rẻ.
"Nghe nói hôm nay cô xem náo nhiệt đến quăng mình vào trong hồ?" Vương Hạc Đệ nới lỏng cà vạt hỏi.
Ngu Thư Hân bĩu môi: "Tôi làm sao lại tự mình rơi vào chứ, ai biết hai người kia sẽ động thủ. Không phải đều nói minh tinh đều rất thận trọng sao? Các cô ấy động thủ cũng không sợ lên báo, tôi là bị một người đẩy một người khác, sau đó bị một người khác đụng ngã vào trong hồ." Ngu Thư Hân cảm thấy quả thực không ai vô tội hơn mình.
"Nhưng mà người lên báo chính là cô."
Vương Hạc Đệ lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, tin tức kia lúc trên đường tới hắn cũng nhìn một chút.
《 Bạn gái của tiểu thịt tươi đang nổi Viên Khai thế nhưng là......》
《 Viên Khai lần đầu tiên ướt thân 》
《 Viên Khai chưa từng nháo tai tiếng xuất hiện bạn gái 》
......
Đề mục có tên của Ngu Thư Hân không có mấy cái, nói chung thì cô cũng không có tên tuổi gì, nhưng Viên Khai lại thật sự bị hung hăng xoát nhiệt độ. Mỗi tin tức đều có ảnh chụp hai người ướt thân, hơn nữa cực kỳ ái muội.
Ngu Thư Hân ha ha cười ngây ngô hai tiếng.
"Người ta thấy việc nghĩa hăng hái làm cũng bị viết thành như vậy." Nhưng mà, ở sâu trong nội tâm lại đối với Viên Khai cảm giác thập phần có lỗi, người đàn ông này tuy rằng là tiểu thịt tươi, nhưng thập phần giữ mình trong sạch, đến nay còn chưa từng có tai tiếng.
Kết quả, cái tai tiếng đầu tiên lại là cùng với mình, cái này cũng chưa tính, nếu hai công ty buộc chặt tiêu thụ thì coi như xong, người ta thật sự là nhiệt tâm cứu người. Ngu Thư Hân cảm thấy mình hôm nay bị tai bay vạ gió, Viên Khai chắc cũng không khá hơn.
Hơn nữa, tương đối mà nói, Viên Khai so với mình thảm hơn nhiều. Mình xác thật là mang tâm tính của phụ nữ nông thôn, tiến lên xem náo nhiệt, bị liên lụy. Rớt trong nước không có việc gì, nhưng Viên Khai ôm thiện tâm cứu người, tin tức kế tiếp này có chút phiền toái.
"Cô còn có thời gian đi quan tâm người khác, cô lên Weibo nhìn chưa? Trên mạng đều đang mắng cô......" Vương Hạc Đệ cười lạnh nhìn Ngu Thư Hân.
Ngu Thư Hân kinh ngạc mà nhìn hắn: "Vì sao?" Tôi làm sai cái gì? Chẳng lẽ là tôi muốn rớt xuống nước sao?
Vương Hạc Đệ cười nhạo, cao ngạo nói.
"Có thể là thân phận của các người có chênh lệch."
Ngu Thư Hân: ....Chúng ta đều là người, cảm ơn.
Cái đề tài này cũng được ngừng lại, Ngu Thư Hân bởi vì rớt xuống nước, lại thêm chuyện của Viên Khai, Triệu Vũ Lâm sợ cô đi ra ngoài bị paparazzi theo dõi.
Cho nên, sau khi trở về, Triệu Vũ Lâm vội vã đi ra bên ngoài mua không ít đồ ăn trở về.
Kết quả, chịu kinh hãi một chút cũng không thua gì buổi sáng, cửa nhà được Vương tổng mở ra.
Triệu Vũ Lâm: "......"
Vương Hạc Đệ vương chi miệt thị trực tiếp dọa Triệu Vũ Lâm nói lắp, "Vương Vương Vương...... Vương tổng."
"Ừ!"
"Tôi tôi tôi tôi...... mang đồ ăn tới cho chị Thư Hân."
Vương Hạc Đệ dùng ánh mắt quét đồ vật trong tay cô từ trong ra ngoài một lần, sau đó nhíu mày mắt lạnh nhìn cô, ánh mắt kia thập phần không hữu hảo, nhưng vẫn để cô tiến vào.
Triệu Vũ Lâm run run rẩy rẩy mà vào phòng, đem đồ vật đều để vào tủ lạnh. Ở cái quá trình này, Vương Hạc Đệ đều dùng một loại ánh mắt cùng loại với ánh sáng X bắn phá ở trên người cô, cô quả thực không biết mình đắc tội Vương tổng chỗ nào?
Nhưng vẫn căng da đầu đem đồ vật mua tới sắp xếp tốt, thời điểm Ngu Thư Hân từ trong phòng ra tới liền nhìn thấy Vương Hạc Đệ đôi tay ôm ngực, cau mày, vẻ mặt lãnh khốc mà nhìn chằm chằm trợ lý nhỏ nhà mình.
Ngu Thư Hân theo ánh mắt hắn nhìn tới chỗ Triệu Vũ Lâm, sau đó cười hỏi Triệu Vũ Lâm.
"Điểm tâm ngọt chị kêu em mua đâu?"
Sắc mặt Vương Hạc Đệ không thể nhìn thấy mà hòa hoãn hơn một chút, Triệu Vũ Lâm một bên để đồ vật, một bên nói: "Chị Trần kêu chị phải chú ý hình thể, không cho em mua."
Sau đó Vương Hạc Đệ tiếp tục dùng tia X của hắn bắn phá trợ lí nhỏ không hiểu chuyện này, Ngu Thư Hân nén cười nói: "Em là trợ lý của chị, sau này chị kêu em mua thì em cứ mua là được."
Đúng vậy, người một nhà cũng quản không tốt, khó trách hiện tại còn nổi chưa được. Trong lòng Vương Hạc Đệ thập phần đồng ý lời này của Ngu Thư Hân.
Triệu Vũ Lâm biết Ngu Thư Hân sợ Trần Trừng, nhưng cô cũng sẽ không vạch trần, chỉ gật đầu nói: "Vâng."
Triệu Vũ Lâm đặt xong đồ vật, liền nói với Ngu Thư Hân hai tiếng rồi vội vàng rời đi.
Ngu Thư Hân đeo tạp dề, một bên sửa sang lại nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh nhìn xem buổi tối có thể làm cái gì, một bên nói với Vương Hạc Đệ: "Tôi nấu cơm, anh đi nghỉ ngơi một chút đi!"
"Tôi đến thư phòng." Vương Hạc Đệ mặc dù là trốn việc nhưng có chút công việc thông qua máy tính là có thể hoàn thành, Vương Hạc Đệ chuẩn bị đi thư phòng tiếp tục công việc.
Ngu Thư Hân gật đầu, Vương Hạc Đệ liền cởi áo khoác đặt ở giá áo, sau đó đi thư phòng.
Thông qua máy tính liên hệ với thư kí Kiều, Vương Hạc Đệ liền bắt đầu xử lý một ít chuyện đơn giản. Không bao lâu, bên ngoài liền truyền đến âm thanh xào rau, có mùi hương thơm ngọt theo kẹt cửa bay vào.
Vương Hạc Đệ đang nói, nhưng tâm tư đã bay tới bên ngoài, không biết Ngu Thư Hân người phụ nữ này làm món ngon gì?
Ngu Thư Hân từ sau khi biết Vương Hạc Đệ thích ăn ngọt, trên bàn cơm tự nhiên ít nhất có một món ăn khẩu vị ngọt. Hôm nay, Ngu Thư Hân cố ý phân phó Triệu Vũ Lâm mua cá về, làm một món thập phần xinh đẹp lại mỹ vị trứng muối cá cho Vương Hạc Đệ.
Thời điểm Vương Hạc Đệ nghe Ngu Thư Hân bên ngoài kêu ăn cơm, hắn liền thập phần đắc ý mà cong cong môi nói với thư kí Kiều: "Còn lại ngày mai báo cáo cho tôi." Sau đó đóng máy tính rời đi.
Thư kí Kiều: "......"
Trứng muối cá, thịt kho tàu, rau xanh xào chay cùng với canh hải sản đậu hủ, như cũ là ba mặn một canh. Vương Hạc Đệ ngồi xuống, Ngu Thư Hân thập phần tự nhiên mà điều động vị trí đồ ăn cho hắn một chút, Vương Hạc Đệ thực hài lòng mà ăn xong bữa cơm này.
Chờ Ngu Thư Hân dọn dẹp xong, Vương Hạc Đệ cũng rửa mặt tốt, thay áo ngủ nằm trên sô pha phòng khách xem tin tức, Ngu Thư Hân từ trong tủ lạnh lấy ra hai phần điểm tâm ngọt được đóng hộp. Cái này là Ngu Thư Hân tự mình mua bỏ vào tủ lạnh, không phải loại điểm tâm ngọt tinh xảo mà giá cả cũng tương đối rẻ.
Ngu Thư Hân vốn là mua cho chính mình ăn, đời trước Ngu Thư Hân thường ăn chính là cái món đậu hủ hạnh nhân này, hương vị thơm ngọt trơn mềm, cho nên ngày thường đều sẽ cùng đầu bếp xin một ít bỏ vào trong tủ lạnh ở nhà.
Sau khi đến đây, cô chỉ có thể đi đến một vài khách sạn mua loại đậu hủ hạnh nhân được đựng trong hộp nhỏ này, loại này đầu bếp tự tay làm ngon hơn mua ở bên ngoài.
"Hôm nay ăn với tôi chút đậu hủ hạnh nhân đi!" Ngu Thư Hân đặt một cái đến trước mặt Vương Hạc Đệ, còn để thêm một cái muỗng nhỏ.
Vương Hạc Đệ kinh ngạc mà liếc nhìn cô một cái, sau đó thực tự nhiên tiếp nhận, hỏi cô.
"Thời Gian Nhàn Nhã tháng 8 bắt đầu thu, suất diễn của cô xong rồi chứ?"
Ngu Thư Hân tính tính thời gian nói: "Ừ, qua mấy ngày nữa là xong rồi."
"Vậy tháng 8 đừng nên nhận công tác." Vương Hạc Đệ nhắc nhở.
Đối với Vương Hạc Đệ nhắc nhở, Ngu Thư Hân ngoan ngoãn đồng ý, Vương Hạc Đệ tán thưởng liếc nhìn cô một cái, sau đó dựa vào sô pha ăn điểm tâm ngọt xem tin tức.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top