Chap 15
Ngu Thư Hân bị chiếm một phen tiện nghi, ủy khuất ghé vào bàn làm việc của Vương Hạc Đệ, nhìn Vương Hạc Đệ nghiêm túc làm việc.
Mà Vương Hạc Đệ bị Ngu Thư Hân nhìn làm cả người không được tự nhiên, mười phần ảnh hưởng nên bất đắc dĩ nhìn cô, cuối cùng nói.
"Cô trở về đi! Việc này, tôi xử lý cho cô."
Sau đó, Vương Hạc Đệ liền thấy Ngu Thư Hân mười phần lưu loát đứng dậy, mang theo hộp cơm mèo kitty của mình xoạch xoạch rời đi.
Vương Hạc Đệ: "...... Uy!"
"Sao ạ?" Ngu Thư Hân xoay người.
Vương Hạc Đệ sửng sốt, hắn chỉ là khó chịu khi thấy cô đi dứt khoát như vậy, cũng không có phân phó gì, cuối cùng chỉ có thể mở miệng nói: "Đổi hộp cơm khác."
Ngu Thư Hân cúi đầu nhìn hộp cơm trong tay, cười hì hì nói: "Không thành vấn đề!"
Chờ thời điểm Trần Trừng rốt cuộc có thể gọi được cho Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân đã cùng với Triệu Vũ Lâm về tới chung cư.
"Chị Trần?" Ngu Thư Hân tâm tình sung sướng tiếp điện thoại, một bên mở miệng một bên chào hỏi.
"Cô có ý gì?"
"Tôi làm sao?" âm thanh Ngu Thư Hân vô tội.
"Giám đốc hạng mục của Vương thị tìm tôi nói chuyện, cô đoạt tài nguyên của Giai Thần?"
"Ai u, chị nói cái gì thế này? Tôi cũng chưa nói chị đoạt, chị không biết xấu hổ nói tôi đoạt? Chúng ta dựa vào bản lĩnh thôi!" Ngu Thư Hân hì hì hì cười ra tiếng.
Trần Trừng cười lạnh: "Cô hiện tại là muốn hoàn toàn đối nghịch với tôi? Cùng người đại diện của mình đối nghịch, cô cho rằng cô có thể có chỗ tốt sao?"
Ngu Thư Hân che miệng cười: "Ai u, chị Trần, chị cứ như vậy không biết xấu hổ nói là người đại diện của tôi? Thời điểm tôi không đối nghịch với chị, tôi có cái chỗ tốt gì?"
Trần Trừng: "......" Thế nhưng cảm thấy có chút đạo lý.
"Vậy chị Trần, trước cứ như vậy đi. Chuyện về sau Vương tổng sẽ tìm người trò chuyện với chị, hiện tại nói với tôi tôi cũng không hiểu cái gì." Ngu Thư Hân nói xong liền cúp điện thoại, một thân thoải mái nhàn nhã.
Cô đã sớm muốn nói như vậy, nhưng mà lúc không có tiền, cũng không biết thái độ Vương Hạc Đệ. Hiện tại không cần sợ, Vương Hạc Đệ nếu đứng ở bên phía cô, cô đương nhiên sẽ đến ghê tởm Trần Trừng, cũng coi như trút giận cho nữ phụ Ngu Thư Hân.
Triệu Vũ Lâm giúp đỡ Ngu Thư Hân đem hộp cơm đi rửa, cô một bên rửa, một bên lơ đãng hỏi: "Chị Thư Hân, chị thật sự chuẩn bị đổi người đại diện à?"
Ngu Thư Hân ngồi ở sô pha, một bên xoa chân, một bên không thèm để ý mà trả lời: "Đổi, Vương tổng cũng đã nói muốn giúp chị đổi, nhân cơ hội này nếu không đổi, về sau nơi nào còn có cơ hội? Lại nói, trong tay Trần Trừng có một Lâm Giai Thần, mà trong tay Trần Trừng tổng cộng lại chỉ có bao nhiêu đó tài nguyên. Chị ta cái gì cũng lo phát triển Lâm Giai Thần, thật ra, ở trong tay Trần Trừng cũng sẽ không có khả năng phát triển."
Điểm này, Ngu Thư Hân hiểu rất rõ, rất nhiều nghệ sĩ có khi cũng có thể nhìn rõ. Nhưng, bọn họ lại không có biện pháp đổi người đại diện cho mình, cho dù đổi, cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu so với người này, người đại diện nào không phải có một đến hai đối tượng trọng điểm bồi dưỡng?
"Vậy chị Thư Hân có nghĩ tới về trong tay của ai không?" Triệu Vũ Lâm hỏi.
Ngu Thư Hân sửng sốt, ngẩng đầu nghĩ nghĩ nói
"Cái này, thật đúng là chưa nghĩ tới." Ngu Thư Hân đối với người đại diện ở công ty không hiểu hiểu, nữ phụ Ngu Thư Hân cũng không hiểu. Đương nhiên, người đại diện kim bài chỉ có mấy người như vậy, cái này Ngu Thư Hân biết.
Nhưng, người đại diện kim bài thì nghệ sĩ trong tay không nhiều lắm, nhưng nhất định người nào người nấy đều rất có tiền đồ.
Ngu Thư Hân cảm thấy mình đến dưới tay những người đại diện như vậy, không nhất định có thể lăn lộn tốt.
Nữ phụ Ngu Thư Hân thanh danh không tốt, là thật sự không tốt, thậm chí ở công ty cũng không phải rất tốt.
Từ sau khi đi theo Vương Hạc Đệ sau, cô ấy làm trời làm đất, chỉ kém không tìm đường chết. Nhưng, cũng không sai biệt lắm, trong tiểu thuyết sau khi Ngu Thư Hân xảy ra chuyện, không có bất kỳ ai ra tay hỗ trợ. Đủ để thấy được đắc tội biết bao nhiêu người, tự nhiên, người đại diện kim bài chắc chắn không thích Ngu Thư Hân.
Những người đó không muốn tiếp mình, xem mặt mũi Vương Hạc Đệ, chỉ đành phải miễn cưỡng nhận mình, điều đó không nhất định là chuyện tốt, Ngu Thư Hân có chút buồn rầu.
Triệu Vũ Lâm lau tay, ngồi vào đối diện Ngu Thư Hân hỏi: "Chị Thư Hân, chị thấy em thế nào?"
"???"Ngu Thư Hân vẻ mặt mờ mịt.
Triệu Vũ Lâm ngượng ngùng cười cười, nói: "Em làm trợ lý tự nhiên cũng muốn phát triển thành người đại diện, em cũng biết, em hiện tại còn rất non. Trong tay không có tài nguyên gì, những tài nguyên lớn trên tay chị Trần, lấy em hiện giờ mà nói, là lấy không được. Nhưng, tài nguyên Vương tổng cho chị, em nhất định sẽ cho chị. Còn những tài nguyên nhỏ chị Trần cấp, những thứ đó, em cũng có thể bắt được."
"Em đi theo chị cũng được 1 năm, so với những người đại diện khác, em tin tưởng em sẽ suy nghĩ cho tiền đồ của chị hơn những người đó. Em làm người đại diện của chị, tự nhiên cũng một lòng giúp chị phát triển. Đương nhiên, em cũng không phải nhất định muốn chị để em làm người đại diện cho chị, chỉ là, em muốn tranh thủ một chút. Nếu, chị hiện tại đang suy xét chuyện người đại diện, như vậy cũng có thể suy xét đến em."
Ngu Thư Hân nhìn gương mặt tươi cười của Triệu Vũ Lâm, nói: "Nếu em làm người đại diện của chị, tạm thời là không có trợ lý, em phải làm người đại diện kiêm luôn trợ lý, như vậy sẽ tương đối mệt."
"Em không có vấn đề." Triệu Vũ Lâm trả lời, cô biết, Ngu Thư Hân như vậy vốn dĩ là không thể có trợ lý. Nhưng tình huống cô ấy đặc thù, công ty cấp cho một người, mình nếu chuyển làm người đại diện, trợ lý mới của Ngu Thư Hân không phải là từ bên cạnh người khác điều lại đây, thì là muốn một lần nữa tuyển thêm một người.
Hiện giờ công ty không có dư thừa trợ lý, muốn điều lại đây, tất yếu phải điều người từ trong tay những nghệ sĩ khác, chuyện đó thì quá đắc tội với người ta rồi. Một lần nữa tuyển thêm, cũng không phải nhất thời nửa khắc là có thể tốt được, huống chi, một lần nữa nhận người, lại phải trả thêm tiền lương, công ty cũng sẽ không quá vui.
Ngu Thư Hân gật gật đầu nói: "Để chị suy nghĩ lại đã."
"A! Vậy cảm ơn chị Thư Hân, đồ vật em đều sửa sang lại tốt cho chị, chị có việc cứ gọi điện thoại cho em, em đi về trước. Ngày mai chị còn phải đi công ty tìm anh Vũ chụp ảnh, ngày mai em lại đây đón chị." Triệu Vũ Lâm nói, Ngu Thư Hân gật đầu, cô ấy mới vui vẻ rời đi.
Đêm đó, Vương Hạc Đệ tới tìm Ngu Thư Hân, buổi sáng cùng Ngu Thư Hân tâm viên ý mã một chút, chỉ hôn hôn sờ sờ, buổi tối đã có chút tâm tư.
Tự nhiên vậy mà nói tới chuyện Trần Trừng.
"Trần Trừng buổi chiều điện thoại cho tôi, nói giám đốc hạng mục đã tìm chị ta nói chuyện?" Ngu Thư Hân đưa kem ốc quế, mùa hè nóng bức thế này, cùng tổng tài đại nhân ngồi ở trong phòng có điều hòa, một người một ly kem ốc quế xem TV, thật thỏa mãn.
Vương Hạc Đệ đã có thể không cần chờ Ngu Thư Hân tìm cớ, thật tự nhiên tiếp nhận kem ốc quế, thật nghiêm túc mà xé đóng gói.
Trong miệng không quên trả lời: "Tôi kêu giám đốc kia tới hỏi chuyện." giám đốc hạng mục kia có chức vụ không tính là lớn, nhưng cũng không nhỏ, ngày thường mở họp cũng không có tư cách đi lên gặp Vương Hạc Đệ.
"Anh hỏi cái gì?" Ngu Thư Hân tò mò.
Vương Hạc Đệ liếm một ngụm kem, thỏa mãn híp híp mắt, nhẹ giọng nói: "Tôi hỏi hắn: Vì sao đem người phụ nữ của tôi kick ra?"
Ngu Thư Hân: "......" anh nói chuyện thật trực tiếp nha đại ca!
Vương Hạc Đệ lại liếm một ngụm, tiếp tục nói: "Hắn nói: Không thể nào, còn nói nhất định có hiểu lầm, hắn lập tức xử lý."
Ngu Thư Hân nhìn ánh mắt Vương Hạc Đệ, ngầm hiểu mà nói một câu: "Anh quá lợi hại."
Được khích lệ, Vương Hạc Đệ thỏa mãn quay đầu tiếp tục ăn kem ốc quế.
Ngu Thư Hân liền hỏi cho bản thân.
"Nói đổi người đại diện cho tôi, việc này có thể thành không?"
Vương Hạc Đệ nghĩ nghĩ: "Tôi và ông chủ công ty của cô tuy rằng không thân, nhưng cũng quen biết. Tôi tin cái mặt mũi này hắn vẫn nguyện ý cho tôi, không đến mức vì việc nhỏ này......" Hai bên nháo đến không thoải mái.
"Vũ Lâm nói muốn làm người đại diện của tôi, anh cảm thấy đáng tin cậy không?" Ngu Thư Hân lại hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top