Chương 40:Gác lại dục vọng (H nhẹ)
Trong khi nghe tiếng rêи ɾỉ của Trí Tú cùng tiếng ót ét của ngón tay cô với khe suối kia thì Trân Ni cũng khao khát không kém. Cái nơi hư hỏng của cô đã làm ướt đẫm hai chiếc quần chưa kịp cởi. Trân Ni dùng bàn tay còn lại cởi phăng nó ra. Cô để cái vùng tam giác ướt đẫm của mình lên trên đùi Trí Tú, hai chân kẹp sát lại để thoả mãn cơn thèm. Chị nhận ra được sự ướŧ áŧ của cái dòng nước từ cơ thể Trân Ni chảy khắp đùi mình.
Trí Tú vòng tay với tới cái vòng ba săn chắc của Trân Ni mà xoa nắn. Cô hiểu ý nên nhấc người lên phía trên một chút, rời cái nơi ướŧ áŧ kia khỏi chiếc đùi nõn nà của chị. Trí Tú vòng ngón tay từ phía sau ma sát qua phía trước, dùng chính thứ nước mà Trân Ni tiết ra để bôi trơn cho cô, chị còn không quên ấn nhẹ cái phần thịt nhô lên ở giữa hai cánh hồng xinh đẹp. Rồi ngón tay đi thẳng vào trong.
Trân Ni chưa từng sinh đẻ nên vùng dưới vẫn còn chật hẹp, Trí Tú luôn kíƈɦ ŧɦíƈɦ cho thật nhiều nước rồi bôi trơn để không gây khó chịu cho em ấy. Chị không dám tấn công mạnh mà lúc nào cũng dùng một ngón tay ra vào chậm rãi để cơ thể Trân Ni thích ứng đã rồi mới cho tới hai ngón tay ra vào bên trong uốn éo. Trân Ni ghé vào tai Trí Tú thì thầm.
- Thêm ngón nữa đi chị.
- Chị sợ em đau.
- Đau mới thích. Cho em thử cảm giác đó đi.
Trí Tú bị con hồ ly tinh này thôi miên nên cũng làm theo. Cảm giác lúc chị đưa vào làm cô thấy thốn. Còn Trí Tú thì cảm nhận được rõ sự chật hẹp bên trong, Trân Ni vẫn tiếp tục để những ngón tay mình ra vào bên trong chị còn Trí Tú thì ngưng lại một chút cho ngón tay mình nằm yên trong đó để cơ thể Trân Ni kịp tiếp nhận. Một lúc sau cả hai hoạt động liên tục và tăng tốc. Trân Ni đẩy lên đẩy xuống trong Trí Tú còn chị thì trườn từ trước ra sau, hai người cùng thoả mãn việc chiếm lấy cơ thể đối phương và để đối phương chiếm lấy cơ thể mình. Sự thoả mãn cả về tình yêu và du͙ƈ vọиɠ đã xoá tan những hờn dỗi, vơi bớt đi những nhớ nhung của những lần xa nhau.
Vẫn như mọi lần, sau khi cả hai đạt được cực khoái, họ sẽ quay ngược người lại với nhau để thưởng thức những dư vị của đối phương tiết ra trong cuộc hoan lạc vừa rồi.
Cả hai dắt nhau vào bồn nước nóng để ngâm mình trong đó, sự ấm áp từ làn nước, hương thơm khiêu khích của những cánh hoa hồng làm cả hai phải kìm lại cơn khát tình khi cơ thể tuyệt vời của cả hai cùng ngâm dưới dòng nước. Lần nào cũng vậy, họ còn phải để dành sức khoẻ vì còn rất nhiều việc đang đợi họ nên không thể đặt du͙ƈ vọиɠ lên trên hết được.
Trân Ni đưa cái ánh mắt khao khát nhìn chị, nhắm mắt lại, chạm vào môi Trí Tú, hai người ôm lấy nhau, tắm rửa cho nhau rồi đi ngủ.
Trong vòng tay ấm áp của nhau, Trân Ni kể cho Trí Tú nghe về việc cô và anh Ba mình đã mở lòng nói chuyện với nhau. Và anh ấy ủng hộ chuyện tình yêu của hai người. Chị xúc động rơi nước mắt, sâu thẳm trong lòng chị cũng khát khao ba mẹ chị, các con chị đón nhận Trân Ni. Nhưng có lẽ điều đó là không thể.
Một ngày mới lại bắt đầu với những tia nắng nhẹ nhàng của tạo hoá, con người thì vẫn tấp nập như mọi khi. Trong phủ của cậu Tư, như thường lệ các mợ lại đến phòng của mợ Cả để họp về việc gia đình. Hôm nay mợ Ba và mợ Sáu đã trở về nên trong phòng có vẻ ồn ào hơn.
Mợ Hai và mợ Tư ngồi một bên, bên còn lại là mợ Ba và mợ Sáu, mợ Cả ngồi chính giữa. Sau màn chào hỏi nhau các mợ ngồi lắng nghe mợ Cả nói.
- Chị nhận được thư của cậu Tư báo là cậu dạo này không được khoẻ, đang chuẩn bị về phủ nghỉ ngơi, chắc vài ngày nữa sẽ tới. Trong thời gian cậu đi, gia đình mình cũng có chút chuyện, chị sẽ tìm cách nói với cậu. Các em cứ yên phận lo làm việc của mình cho tốt. Nếu ai có ý đồ xấu, hãm hại lẫn nhau, nói những việc ngoài bổn phận của mình. Thì đừng có trách chị không nhắc nhở trước.
Trí Tú vừa nói vừa đưa ánh mắt sắc lẹm về phía mợ Hai và mợ Tư càng làm tăng thêm uy lực của sự đe dọa trong những lời cô nói.
Hai người đó đương nhiên hiểu Trí Tú đang ám chỉ họ, vốn dĩ những người kia là một phe, hai chị em họ là một phe. Cậu Tư không giao quá nhiều việc cho họ nên khi cậu đi rồi bản thân họ càng lép vế hơn. Họ rất mong tới ngày cậu về để có cơ hội lật ngược tình thế. Mợ Cả đe doạ vậy, họ chỉ biết trước mặt thì tỏ vẻ nghe lời nhưng trong bụng là một rổ những toan tính.
Sau khi họp xong, mợ Cả nói Trân Ni và Thái Anh ở lại để báo cáo tình hình chuyến đi vừa rồi. Còn mợ Hai và mợ Tư thì về lo quản lý phân công người làm lau dọn nhà cửa còn đón cậu Tư về. Khi họ đi rồi ba người mới đóng cửa lại nói chuyện với nhau.
Chị quyết định cho cậu Tư về à? - Thái Anh hỏi
- Cậu cũng đi lâu quá rồi, tới lúc phải về còn... Làm di chúc chứ.
Trí Tú nói với thái độ nửa nghiêm túc, nửa giễu cợt. Cậu Tư cuối cùng cũng không nể tình phu thê mà lập bè kéo phái, bày mưu tính kế hạ bệ ba chị và những người theo bè phái của ba. Cậu ta bệnh tật mà vẫn liên lạc ra bên ngoài cũng may mà có tai mắt của Trân Ni cài cắm vào nên ba chị mới thoát được những âm mưu thủ đoạn của cậu ta. Trân Ni và Thái Anh đều biết rằng, Trí Tú bây giờ cũng hận cậu Tư không kém gì hai người bọn họ. Hiện tại kế hoạch của họ đã chắc thắng đến bảy mươi phần trăm rồi. Vấn đề cần thiết bây giờ là để cậu Tư có một cái chết minh bạch, bệnh mà chết, mọi người trong phủ, trong huyện, trong tỉnh đều biết điều đó. Không ai phải nghi ngờ, thắc mắc. Cũng không ai bị quy tội cả. Hơn nữa, họ muốn chính bản thân cậu biết được, cậu chết là vì cậu gieo nghiệp mà nên, cậu phải cảm nhận được cảm giác bị những người cậu nghĩ là yêu thương cậu nhất phản bội cậu.
Trân Ni nhìn Trí Tú thăm dò.
- Mợ Hai với mợ Tư thì sao đây?
- Xem thái độ của họ để định đoạt, nếu họ biết điều, chị sẽ cho họ một cuộc sống an yên tự tại.
_______________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top