Chương 36 : Những giây phút,hạnh phúc ngắn ngủi
Phía trên ngọn đồi rộng mênh mông, có một căn nhà nhỏ, ở đó, có hai đứa trẻ con nô nghịch. Có hai người phụ nữ và một người đàn ông, ai nhìn vào thì sẽ nghĩ họ là một gia đình mà đâu biết rằng, đó không phải gia đình, đó là những người đồng cảnh ngộ dang tay ra giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn.Trân Ni ở độ tuổi mười tám, cô nhìn hai đứa nhỏ nô đùa cùng nhau, bất giác cô thèm khát cái tuổi thơ như vậy, cô của nhiều năm về trước đã từng ao ước có một anh trai chơi cùng, có một chị gái kết tóc cho. Tuổi thơ của cô tuy nhiều anh chị nhưng lại hoàn toàn cô đơn. Trân Ni chạy lại cùng bọn trẻ, chơi đồ hàng, nối đuôi nhau thành đoàn tàu.
Thầy Nam nhìn Trân Ni chơi cùng bọn trẻ. Bỗng nhớ lại người tình xưa, trong lòng tự nhủ. "Em à, đứa con mà em phải đánh đổi rất nhiều để sinh ra giờ đây đã trưởng thành và giỏi giang rồi, ở trên kia nếu em vẫn đang dõi theo con thì hãy yên tâm nha. Đã đến lúc anh buông bỏ được mối tình xưa kia với em rồi. Anh phải nắm bắt hạnh phúc trước mặt, anh sợ anh cứ lưỡng lự thì sẽ không kịp nữa"
Trang nãy giờ đang ngắm nhìn vẻ mặt suy tư của thầy Nam, Trân Ni thì rủ bọn trẻ vào trong phòng để học chữ một chút nhưng thực tế là cô thấy bọn trẻ có thể không biết ý nhưng mình lớn rồi, phải tạo không gian cho người lớn chứ. Trăng thanh gió mát thế này, ngồi bên người mình yêu ai mà không rạo rực cho nổi.
Thầy Nam quay sang nhìn Trang, bắt gặp ánh mắt của cô đang nhìn mình, ánh mắt có phần yêu thương, có phần cảm kích, có phần si mê... Thầy đưa gương mặt của mình lại gần Trang một chút rồi một chút nữa, khoảng cách giữa hai người bây giờ là một con số không. Môi thầy chạm vào đôi môi của người con gái. Nụ hôn đầu đời đầy vụng về của người đàn ông ở cái tuổi năm mươi. Cảm giác thật tuyệt. Ông với mẹ của Trân Ni mới chỉ dừng lại ở cái nắm tay, cái ôm nhẹ rồi phải chia tay, chứng kiến người con gái mình yêu bị gả làm vợ nhỏ của người ta. Ngày hôm nay đây, cảm giác được thưởng thức đôi môi mềm mại, nhấm nháp cánh môi kia đem đến cho thầy một sự hưng phấn khó tả.
Trang nhận ra người đàn ông này dường như chưa hề có kinh nghiệm, với sự sành sỏi của mình, cô chủ động dùng chiếc lưỡi tấn công vào trong khoang miệng của thầy. Nam đã bắt được nhịp của người con gái kia, hai người cùng đưa lưỡi nhảy múa bên trong khoang miệng cuốn lấy nhau.
Trân Ni nhòm thấy cảnh tượng ấy thì cũng thấy vui lây, đã giúp thì giúp cho chót. Cô cho bọn trẻ ngủ xong thì qua phòng Trang nằm, lấy lí do là quen ngủ một mình rồi để hai người tự xử.
Thời gian của Trang không còn nhiều, nên họ cũng không phải quá ý tứ mà làm mình làm mẩy, họ muốn trân trọng quãng thời gian ngắn ngủi bên nhau. Thầy Nam dắt Trang về phòng mình. Nằm ôm lấy Trang, hai người cùng tâm sự về những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống. Cơ thể của Trang lúc này còn yếu, và bản thân họ yêu nhau không quá đề cao du͙ƈ vọиɠ. Thầy nằm bên cạnh Trang, sưởi ấm cho cô, để cô có được cảm giác an toàn, yên tâm đi vào trong giấc ngủ.
Trên kinh thành đông vui nhộn nhịp, cậu Tư mua một căn nhà rộng rãi ở trên đó, mỗi lần cậu đi hầu triều sẽ đến đó ở, đương nhiên với người có du͙ƈ vọиɠ cao như cậu thì nơi đó sẽ là nơi mà cậu dắt theo những cô gái lầu xanh về hầu hạ mình.Những cô gái cậu gọi về đều là kỹ nữ cao cấp, chỉ tiếp những vị quan lớn. Nói chung khách của những cô gái đó đều phải có sự chọn lọc.
Trong một lần vô tình đến tiệm thuốc của thầy Nam,Trân Ni gặp được Thủy, một cô gái đến tìm thầy để chữa bệnh lậu. Cô ấy rất xinh đẹp và còn nhỏ tuổi có hoàn cảnh rất giống Trang, phải bán thân mình đi để chữa bệnh cho mẹ và nuôi các em. Giờ đây, cô ấy bị mắc phải căn bệnh này, nếu tú bà biết sẽ không cho cô đi tiếp khách nữa thì cô không thể kiếm được tiền nuôi mẹ, và bản thân cô bước vào nghề này rồi thì ra ngoài khó có thể xin được một công việc tử tế. Như vậy mẹ con cô và các em cô nữa chỉ còn đường chết. Thầy Nam là thầy thuốc chữa bệnh cho mẹ cô, nên cô tìm đến thầy nhờ thầy giữ bí mật.
Bệnh lậu này cô mới bị nên có khả năng chữa trị. Trân Ni nói sẽ giúp Thủy chữa bệnh cho bản thân và cả mẹ cô ấy nữa. Sau đó sẽ cho cô ấy một số tiền để cùng mẹ và các em đi đến một nơi không ai biết cô ấy là ai. Chỉ cần Thủy giúp cô trả thù cậu Tư. Cô cũng kể về Trang cho Thủy nghe, Thủy thấy đồng cảm với Trang, cô sợ rồi một ngày nào đó sẽ rơi vào hoàn cảnh giống chị ấy. Thủy cũng chả còn gì để mất nên là còn nước còn tát, cô đồng ý giúp Trân Ni .
Với chút mánh khoé của mình.Trân Ni dễ dàng sắp xếp Thủy vào vai một cô gái đáng thương gặp nạn trên đường để gặp được cậu Tư. Tính cách của cậu Tư, Trân Ni nắm chắc trong lòng bàn tay, cậu là người đa nghi nhưng lại luôn nắm chắc phần thắng với người phụ nữ của mình, và chỉ cần cậu thấy thích người nào, cậu sẽ phải chiếm bằng được. Trân Ni cũng tìm người vá màиɠ ŧяiиɦ giả cho Thủy. Nên Thủy đã chót lọt làm người tình của cậu Tư trong chuyến đi lần này.
Thường thì cậu Tư vào hầu triều xong sẽ ở lại thêm vài ngày rồi về luôn. Nhưng lần này thì khác. Cậu không muốn xa cô gái bé nhỏ này, bởi vì lúc này ngải của Trân Ni đã có tác dụng. Cậu như bị u mê bởi Thủy, không thể xa cô, mà Thủy thì cứ nói cậu ở lại thêm đã, cô chưa muốn về phủ trở thành mợ Bảy vì sợ cảnh ganh ghét của các mợ kia.
Giờ này Thủy có nói nắng thành mưa thì cậu cũng tin hết. Cậu còn quên luôn cả những bà vợ ở nhà, cứ ngày ngày chìm trong hoan lạc của ái dục.
Sau khi đã chắc chắc là lây bệnh cho cậu Tư rồi. Thủy bắt đầu chữa bệnh bằng thuốc thầy Nam kê, còn cậu Tư thì đã có dấu hiệu của bệnh, nên nhu cầu sinh lý bắt đầu giảm xuống. Và với sĩ diện của cậu, cậu không tin mình bị bệnh, cậu cũng không chịu đi tìm thầy lang để chữa. Thủy vẫn đóng vai một cô gái dịu dàng hết mực lo cho cậu, với cái ngải Trân Ni cho Thủy mê hoặc cậu. Thần trí của cậu bị điên đảo do ngải và sức khoẻ giảm sút do bệnh Thủy lây cho.
______________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top