Chương 9:Anh hùng

Một sự lo lắng hiện ra trên khuôn mặt của đứa bé trước mặt.Mặc dù cậu ấy không nói nhưng tôi cũng có thể hiểu được sự lo lắng của cậu ấy thông qua nét mặt.

"Tớ nghe nói cậu nằm trong bệnh viện nên tớ qua đây hỏi thăm này"(Ander)

Cậu bé đó mới gặp và làm bạn với tôi lần đầu mà có vẻ cậu ấy quan tâm tôi nhỉ.

"Umm cảm ơn cậu nha"(Hanako)

Tôi nhẹ nhàng đáp lại bằng chất giọng nhẹ nhàng,dễ thương nhưng điều tôi quan tâm không phải chuyện đó.Sau khi tôi nói thì cậu ấy có vẻ mặt hơi đỏ lên,cậu ấy bị bệnh hay sao ta.

"Hanako"

Một giọng nói vang lên,giọng nói này cũng rất quen thuộc.

"Mẹ ạ"

Đi cùng mẹ tôi chính là cha tôi, người đang bị một cục u trên đầu.

"Được rồi bây giờ ta về nhà nhé con"

"Vâng ạ"

Cuối cùng cũng ra khỏi cái nơi gọi là bệnh viện của thế giới này,nhìn nó méo khác gì nhà tù luôn,khác mỗi là có màu trắng và các thiết bị y tế thôi.Thôi không nói chuyện nhiều nữa đi về nhà thôi.Tôi thề nếu có lần sau tôi sẽ không bao giờ muốn ở lại cái bệnh viện này nữa
——————————————————
Tại một nơi xa lắc xa lơ đó là Trái đất

Hiện giờ nếu tính theo giờ trái đất thì đã 1 tuần từ khi người nào đó tên gì đó đã quay chết.

Trong một căn phòng ấm áp đáng ra nhìn nó thật sinh đẹp nhưng hiện nay nó lại chứa đầy sự u sầu của một thiếu nữ.

Cô ấy tên là Kari và lí do mà cô ý tự nhốt mình trong phòng là vì người yêu của cô ý đã được chết.Tên của người yêu cô ấy là Vũ Minh Đức.

Thật ra thì thằng Vũ Minh Đức hay còn gọi là thằng main không hề biết tình cảm của cô gái này.

Trước kia,lúc mà người mà cô ấy yêu chưa chết thì hằng ngày cô vẫn thường theo dõi,đứng nhìn người yêu từ xa.Cô ấy đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc cho đến khi ngày đó đến người yêu cô thì chết,bố mẹ cô thì bị tai nạn làm cho tâm lí cô như bị suy sụp.Đôi lúc cô chán ngấy cái cuộc sống này, cô muốn chết nhưng cô không muốn cha mẹ và người thân của mình đau khổ,có đành phải cắn răng chịu đựng sống tiếp.

"Đồ đáng ghét, em yêu anh, tại sao,tại sao anh lại bỏ em"(Kari)

"Hức hức"(Kari)

Nước mắt bắt đầu chảy xuống.Đó không chỉ đơn giản là nước mắt mà trong đó còn chứa đựng sự tuyệt vọng.Đúng đó là sự tuyệt vọng của một cô gái 18 tuổi,nỗi đau khổ đó đang bao mòn ý trí của cô từng ngày một.

Ủ rũ là thế đây nhưng cô lại nhớ đến người yêu và người thân của cô,cô dù có mất tất cả thì cô cũng phải biết vượt qua và sống tiếp.
------------------
2 tuần sau

~~~Reng reng~~~~

Tiếng báo thức vang lên, hiện nay thì tôi đã vượt qua được cú sốc đó và bắt đầu chuẩn bị đến trường.

Tôi đi đánh răng rửa mặt,thay quần áo,ăn sáng và cuối cùng là chuẩn bị cặp sách đi học.

Tôi ra khỏi nhà,tôi gặp được người bạn của tôi,tôi vội vã chạy theo và nói:

"Nè chờ mình với"(Kari)

"Ồ thì ra là cậu,buổi sáng tốt lành Kari"(???)

"Uk buổi sáng tốt lành Yumi"(Kari)

"Nè tại sao cậu lại nghỉ học tận một tuần vậy cậu có bị bệnh gì không?"(Yumi)

"Tớ không có bị bệnh gì hết"(Kari)

"Thật không?"(Yumi)

"T....thật"(Kari)

Tôi đành phải nói dối người bạn thân nhất của mình vì không muốn cô lo lắng.Dù đã được vượt qua đi nữa nhưng tôi cũng rất buồn.Bố mẹ thường nói tôi rằng 'Con lo học hành đi nhà bao việc, yêu đương cái gì'.

"Nè Kari cậu đang nghĩ gì vậy?"

"Umm tớ đâu có nghĩ gì đâu"

"Thôi đi nhanh đi Kari không khéo lại muộn học"

"Uk đi thôi"

Tôi vào lớp, cả lớp dường như vẫn chưa biết vì sao tôi nghỉ 2 tuần.Cũng đúng thôi vì vào cái ngày mà cậu ý chết cha mẹ của cậu ấy đã nói với giáo viên rằng cậu ấy chuyển trường.Đương nhiên là với lí do đó thì việc cậu ấy biến mất chỉ là bình thường nhưng ngoại trừ tôi trực tiếp nhìn thấy cậu ấy chết.Tại sao lúc đó cậu ấy lại ngu ngốc như vậy chứ,cậu ấy né ra thì cậu ấy đã sống sót rồi mà.

Hôm nay,như thường ngày một cô gái bước vào lớp học,cô gái đấy có mái tóc màu xanh nhạt,ngực cỡ A,Chiều cao khoảng 1m70.Có vẻ cô giáo này có ngực to hơn mình luôn hazz.

"Hello class"(Cô giáo)

"Good morning teacher"(Cả lớp)

"Then today we will review to test 1 periodic "(Cô giáo)

"Forgot not introduce, my name is Nguyen Ngoc Anh, from now on I will teach you in the remaining years(cô giáo)

"Alright, class open the book page **"(Nguyễn Ngọc Anh)

Sau một hồi học tập trong sách thì cô nói với cả lớp:

"Alright, you guys have to talk in English later to reinforce your knowledge"

"Goodbye Teacher, see you again"

"Good bye class"

Nói xong cô giáo bước ra khỏi cửa và đi xuống phòng hội đồng,đáng ra mọi chuyện sẽ như thế nếu không có một chuyện bất ngờ xảy ra.Trước khi cô giáo viên Tiếng Anh ra khỏi lớp thì đột nhiên cả căn phòng phát sáng.

Tôi lúc đó cũng khá bất ngờ,chói quá đây là một trò đùa hay gì vậy.

Sau một lúc thì ánh sáng đó dập tắt,chúng tôi hiện đang ở một không gian trắng xóa và dường như nó dài vô tận.Xung quanh lớp chúng tôi có những lớp khác đang tụ tập lại ở đây.Ban đầu thì mọi người rất hoảng loạn nhưng nhờ sự chấn an của thầy, cô giáo mà mọi người đã bình tĩnh trở lại.

"Ngạc nghiên chưa"(Zeus)

"Ai vậy?"Một giáo viên nói.

Một giọng nói vang lên từ làn khói,một người đàn ông bước ra lớn giọng nói:

"Ồ có vẻ mọi người bình tĩnh nhanh nhỉ"

"E hèm nếu đã bình tĩnh rồi thì nghe ta nói nhá"(Zeus)

"Tất cả các bạn sẽ phải sang một thế giới do ta quản lí để tiêu diệt quỷ vương"(Zeus)

"Từ từ đã giờ ông hãy cho chúng tôi biết bọn tôi đang ở đâu?"Một giáo viên nói.

"Uk,các bạn đang ở một nơi mà người ta thường gọi là chết rồi chuyển sinh sang thế giới khác đấy nhưng trong trường hợp của các bạn là được triệu hồi từ thế giới khác."

"Khoan đã sao chúng tôi phải chiến đấu cho những người chúng tôi không quen biết"

"Việc triệu hồi là ngẫu nhiên nên ta cũng không thể chọn,dù muốn hay không muốn thì các bạn vẫn phải sống ở bên đó Cả đời."

Đáng ra câu nói của cái ông thần quần đùi gì đấy nó không đáng sợ nhưng ở đây ông ta nhấn mạnh chữ Cả đời nên khiến cho mọi người đã bình tĩnh được một lúc lại bắt đầu hoảng loạn.Tôi nghe thấy rất nhiều những tiếng nói như"Mẹ ơi con muốn về nhà","Tôi còn muốn sống,tôi quá đẹp trai để chết", "Không,tôi đang download phim để tan học về nhà xem mà,huhu giờ không xem được nó luôn rồi".

"Không còn cách nào khác để chúng tôi quay trở về sao?"

"Ta rất tiếc nhưng các bạn có nhiệm vụ là tiêu diệt quỷ vương nên các bạn sẽ nhận những kĩ năng cũng như trang bị được ban phát."

"Này ông nói lại đi,tôi nghe không rõ,ý ông đừng nói là chúng tôi sẽ có cả kĩ năng lẫn trang bị như ở trong game á!"Một học sinh lên tiếng.

"Haha cậu đoán đúng rồi đấy chàng trai trẻ"

Khi đang nói chuyện thì đột nhiên một nhóm học sinh đứng lên và nói:

"Câm miệng đi cái ông già thối,đưa chúng tôi chở lại thế giới cũ ngay"

Chưa đợi ông thần kịp trả lời đám học sinh đó cầm gậy gộc rồi lao thẳng vào ông thần nhưng ông thần hình như không quan tâm chỉ lạnh lùng nói một câu:

"Được thôi, các cậu sẽ được quay trở về thế giới cũ nhưng chỉ có linh hồn các cậu đi thôi,còn thân xác sẽ biến mất"

"Ô-ông,ông nói cái gì cơ?"

Sau khi ông thần nói xong câu đó thì không khí đột nhiên im lặng đến lạ thường.Sau một hồi im lặng nhìn nhau lão thần nói tiếp:

"Được rồi hãy chắc chắn rằng các bạn lựa chọn đúng vì nếu như các bạn lựa chọn quay về trái đất thì chỉ có linh hồn đi theo và nhắc lại chỉ có linh hồn về thì không khác gì chết cả."

"Vậy bây giờ chúng tôi phải làm gì để qua thế giới kia"(Giáo viên)

"Rất đơn giản,các bạn chỉ cần tới đây và ta sẽ cho các bạn kĩ năng và trang bị,rồi sau đó các bạn sẽ qua thế giới bên kia bằng cánh cổng này"

Vừa nói ông thần vừa chỉ tay vào một cánh cổng màu xanh nhạt,cánh cổng đó có hình tròn,trên đó in những hoa văn cùng với những dòng chữ khó hiểu.

"Vậy ông có thể mô tả nơi mà chúng tôi sắp đến không?"

"Ha ha ta quên mất,từ nãy giờ luyên thuyên sang chuyện khác rồi.Nơi mà các bạn đến sẽ có một thứ gọi là ma thuật,hơn nữa sẽ có một thứ gọi là bảng trạng thái và nhiều thứ mà ở thế giới cũ của các bạn cho nó là không có."

"Được rồi,ở nơi đó thì để thuận lợi giao tiếp thì thế giới đó sẽ nói với các bạn bằng tiếng Anh."

"Tiếng Anh sao?"

"Đúng thế,ta cần một người có khả năng nói tiếng Anh."

Hửm tiếng Anh hả,nói về tiếng Anh thì tôi cũng học rất giỏi nhưng khi nói thì...Thôi không nói chuyện đó nữa giờ khó quá,khi tôi đang suy nghĩ thì một cánh tay giơ lên.

Đúng, người đó chính là người đã bị bơ từ nãy giờ đó chính là cô giáo Thảo,à nhầm cô giáo Nguyễn Ngọc Anh.

"Ồ vậy cô là người nói tiếng Anh tốt nhất ở đây?"

"Đúng thế"

Được rồi, coi như phần giao tiếp đã xong.Bây giờ thì mời các bạn bước lên đây để ta trao kĩ năng

Sau đó từng người một bước lên để nhận kĩ năng,chủ yếu kĩ năng là hồi phục lever 2 và kĩ năng Anh hùng.

Sau một hồi khá là lâu thì cuối cùng cũng đến tôi.Tôi bước lên,lão thần phẩy nhẹ tay lên cái một thứ gọi là thông báo hiện ra và nói bằng chất giọng không có cảm xúc.

"Bạn đã nhận được kĩ năng Thống chế"

Bạn đã nhận được kĩ năng Kiểm tra kí ức"

Ơ cái gì vậy hai kĩ năng này lạ quá không giống những kĩ năng của người kia.Để hỏi thử xem nào 'hay ông thần nhầm lẫn nhỉ' tôi nói lầm bầm.

"Ơ ông thần ơi!"

"Gì vậy cô gái" Zeus xe tăng đáp.

"Mà khoan đã nha trước khi hỏi gì hãy gọi ta bằng tên đúng nhá,đừng có đặt biệt danh.Ta không phải là Zeus xe tăng mà ta là thần của sự sống và cái chết Zeus."

"Được rồi,tôi xin lỗi,cho tôi hỏi vì sao tôi lại có kĩ năng không giống của mọi người vậy."

"Haha cô cứ giữ đi,sau này kĩ năng này sẽ giúp ích cho cô lắm đó."

Ông thần nói cái gì vậy tôi không hiểu được, sau này tôi có lúc sẽ giúp ích á,tôi thấy mấy kĩ năng này giống điều tra người khác hơn là giúp ích trong chiến đấu

"Tôi vẫn không hiểu?"

"Haha cô cứ đến đi rồi sẽ biết"

"Sẽ có thể cô gặp lại người quen đấy"

Người quen á,tôi có nhớ là quen ai ở bên đó đâu nhỉ.
——————————————————
Tại thế giới khác:

"Hắt xì"(Hanako)

Hình như có ai nói xấu mình thì phải

——————————————————
Quay trở lại nào,lúc này trong đầu cô vẫn còn rất nhiều câu hỏi cần phải giải đáp nhưng có một giọng nói vang lên:

"Kari,nhanh lên đi"(Yumi)

"Ờ tớ tới liền"

Tôi bước vào trong cái vòng tròn đó ánh sáng bắt đầu sáng lên và biến mất.

"Chúc các bạn may mắn lần sau"(Zeus)

—————————————————
Góc tác giả:

- Buồn quá sắp thi rồi anh em hu hu

-Gạch đâu ném bay nhà cũng được

                          2235 từ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top