Chương 15
Nazi nằm nghĩ ngơi trên giường. Cậu nhắm chặt hai mắt lại nhưng không tài nào ngủ được. Vì vậy, Nazi cố cử động cơ thể để ngồi dậy đi tìm mọi người. Chưa kịp để Nazi dùng sức, cánh cửa phòng một lần nữa lại bị mở toang ra. Nhưng lần này người đi vào không phải là Belarus, mà là Germany.
Gương mặt Germany trông có vẻ khá hốt hoảng, nhưng vẫn loáng thoáng một vẻ hạnh phúc khó tả. Cậu ta nhìn thấy Nazi đang trong trạng thái tỉnh táo, lập tức lao đến mà ôm chằm lấy anh trai. Nazi hơi bất ngờ, xong cũng nằm yên mặc cho Germany ôm. Có lẻ thằng bé đã rất lo lắng khi thấy anh trai nó ngất đi, đã vậy còn mém biến thành zombie nữa.
Ôm một lúc lâu, Germany nhận ra hành động của mình có chút kỳ cục, vội trở lại vị trí cách xa giường rồi bối rối xin lỗi. Nazi chỉ xua tay ra vẻ Không sao đâu.
"Anh có cảm thấy chỗ nào không ổn không?" - Germany đỡ Nazi ngồi dậy, ân cần hỏi hang
"Ngoài hơi nhức đầu thì có lẻ ổn..." - Nazi xoa xoa đầu, trả lời
"Vậy thì may quá...!" - Germany vui mừng đáp
"Ừm."
Nazi nhờ sự giúp đỡ tận tình của Germany mà cuối cùng cũng đứng dậy được. Đến đây, cậu chợt nhớ ra chuyện gì đó, vừa di chuyển chậm chạp đến cửa phòng, vừa hỏi Germany.
"Chuyện gì đã xảy ra khi anh ngất đi vậy?" - Nazi liếc nhìn vẻ mặt của Germany, nói tiếp - "Lẽ ra anh đã biến thành zombie rồi chứ..."
"Chuyện đó thì em không biết. Em nghĩ anh nên hỏi Ukraine thì hơn." - Germany
"Ukraine..." - Nazi
"Em trai của một người tên là Ussr." - Germany tưởng Nazi không biết nên lập tức trả lời, xong, Germany đột nhiên quay qua hỏi - "Tên Ussr đó là bạn anh phải à?"
Nazi thấy giọng điệu của Germany lúc này y như của Belarus khi kể về Russia. Cậu suy nghĩ một lúc, rồi trả lời:
"Ừm, Ussr là bạn anh."
Vẻ mặt Germany thoáng thay đổi, nhưng ngay sau đó lại trở về bình thường.
"Em nghĩ anh nên tránh xa cái tên đấy thì hơn. Em cứ có cảm giác hắn không phải người tốt." - Germany không kiêng dè mà nói thẳng lí do
"Haha...Em đa nghi quá rồi. Tại hắn cứ im hơi lặng tiếng như vậy thôi, chứ hắn tốt bụng lắm."
Điều Nazi nói là thật. Sau một khoảng thời gian tiếp xúc với Ussr, suy nghĩ của Nazi đã thay đổi rõ rệt. Ban đầu cậu thấy hắn cứ im lặng như thể nói được vài ba câu là chết ấy, một con người thật khó hiểu. Lâu dần, Nazi mới nhận ra, đó vốn là bản tính của Ussr. Hắn không thích nói nhiều, chỉ riêng trong những tình huống đặc biệt mới mở miệng nói mấy câu. Tuy vậy, Ussr lại khá tốt bụng và ấm áp. Hắn luôn lên tiếng nhắc nhở Nazi những điều nhỏ nhặt, nhưng cậu biết, hắn chỉ muốn tốt cho cậu thôi, vì trong thế giới này đầy rẫy nguy hiểm, vẫn nên cẩn thận thì hơn. Ở bên Ussr khiến Nazi cảm thấy có chút...an toàn.
Mặt Nazi đột nhiên đỏ bừng lên chả vì lí do gì cả. Germany thấy vậy, lại bắt đầu lo lắng, hỏi Nazi tới tấp. Nazi thì chỉ luôn miệng bảo Không sao.
Germany sát nhận anh trai vẫn ổn, hướng ánh nhìn từ Nazi về lại phía cửa phòng, tay vẫn còn đỡ giúp Nazi giữ thăng bằng khi bước đi.
"Nhưng mà...Em thấy tên đó đầy vẻ khả nghi." - Germany
"Vậy sao? Anh thì lại không nghĩ như vậy." - Câu nói "Chả phải JE và IE cũng thấy em khả nghi à?" đã bị Nazi bịt miệng lại trước khi nó kiệp thoát ra
"..." - Germany không đáp lại, như không muốn nói về vấn đề này nữa
Germany một tay đỡ Nazi, một tay mở cửa phòng ra. Cánh cửa vừa hé được một nữa, hàng loạt ánh nhìn đã dán chặt về phía cả 2. Vẻ mặt của mỗi người là khác nhau, có người thì lo lắng, có người thì vui mừng, có người lại vẫn bình tĩnh như thường.
Germany dìu Nazi ngồi xuống ghế của bàn ăn.
Bầu không khí đột nhiên im lặng bất thường, JE trông có vẻ rất muốn lên tiếng nhưng vẫn chần chứ không biết nên bắt chuyện thế nào. Ngoài người quen của cậu như Ussr, Germany, JE, IE và Belarus vừa trò chuyện vài phút trước thì 3 người còn lại Nazi không biết, nên cũng không mấy bận tâm nếu họ có mở miệng hỏi thăm hay không.
Nhưng theo suy đoán của Nazi, cái cậu ngồi giữa Ussr và Belarus là Ukraine. Vì lúc nãy, Belarus có nhắc đến em trai út tên Ukraine luôn đội một cái vòng hoa, cậu ta cũng mang một cái vòng hoa trên đầu. Vậy loại cậu ấy ra, còn 2 người Nazi không quen biết. Vẫn theo lời kể của Belarus, gia đình Ussr có anh thứ là Russia, mà một trong 2 người ngồi trên bàn ăn là nữ, vậy người nam có lẻ là Russia. Cô gái còn lại, Nazi định sẽ hỏi danh tính sau.
Im lặng lúc lâu, cuối cùng, Ussr là người lên tiếng phá vỡ bầu không khí đầu tiên.
"Ngươi cảm thấy khỏe hơn chưa?"
"C...Cũng khỏe rồi..." - Nazi trả lời
"Ừm, vậy thì tốt."
Ussr uống một ngụm trà, xong không nói thêm gì nữa.
Belarus cảm thấy cứ im lặng như vậy hơi kỳ, cô A một tiếng rồi đưa tay giới thiệu từng thành viên trong gia đình của mình. Đúng như Nazi suy đoán ban đầu, người đội vòng hoa là Ukraine, người ngồi bên tay phải Germany là Russia. Và cuối cùng, cô gái ngồi giữa Belarus và Russia tên là Kazakhstan. Kazakhstan là đàn chị lớp trên ở trường của Belarus. Cô vốn không phải thành viên trong gia đình Ussr, nhưng vì ba mẹ mất trong đợt bùng phát dịch bệnh nên chuyển đến sống cùng họ theo đề nghị của Belarus. Vì tính cách khá thẳng thắng và tốt bụng nên mọi người xem cô là chị cả của gia đình, ngang hàng với Ussr luôn.
Vậy, bắt đầu từ Nazi, vị trí chỗ ngồi lần lượt của mọi người theo chiều kim đồng hồ là: Ussr, Ukraine, Belarus, Kazakhstan, Russia, Germany, JE và cuối cùng là IE.
Nghe hết bài giới thiệu của Belarus, Ussr liếc Ukraine, ra hiệu cậu ta làm một điều gì đó. Đối phương nhận ra, mới quay đầu về phía Nazi mà hỏi:
"A...Anh có cảm thấy cơ thể có gì đó bất thường không?"
"Ý cậu là...?" - Nazi cau mày, khó hiểu
"Cái này em cũng không biết giải thích ra sao nữa..." - Ukraine bối rối, đáp
"Nếu không biết cách giải thích thì em cứ việc kể hết mọi chuyện đã xảy ra là được! Chị đoán chắc một người thông minh như anh Nazi sẽ hiểu ra thôi." - Belarus ngồi cạnh lên tiếng
"Vậy..." - Ukraine nhìn Ussr, đến khi Ussr gật đầu mới dám kể lại sự việc
Hóa ra ngôi nhà này vốn là nơi gia đình Ussr sinh sống. Khi đám bọn họ tới đây, Nazi đã rơi vào trạng thái sắp biến thành zombie. Đúng lúc đó, Ukraine đang có một dự án nghiên cứu thuốc giải cho virus zombie. Dù đang trong giai đoạn thử nghiệm, không biết sẽ đem lại tác dụng phụ gì nhưng mọi người vẫn đánh liều một phen, tiêm thuốc cho Nazi. Sau đó Nazi hôn mê suốt 1 tuần, tuy vậy, các dấu hiệu đã dừng lại và dần biến mất. Nhưng mắt trái của Nazi vẫn còn màu đen tuyền, có nghĩa là vẫn không diệt trừ được hoàn toàn virus. Đồng nghĩa với việc Nazi sẽ có ít nhất một đặc tính còn sót lại của zombie. Khi nãy Ukraine hỏi Nazi có cảm thấy bất thường không là ý này.
Nazi nghe xong, chống cầm suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Đúng là...có 1 điểm hơi bất thường."
Mọi người lập tức trở nên căng thẳng, chờ đợi Nazi nói tiếp.
"Tôi có một chút...đói bụng." - Nazi
"..."
"Đó là do mày không có gì bỏ bụng hơn một tuần đấy!" - JE ôm trán, hét lên
"Ồ...Vậy à. Ngoài đói ra thì tôi không cảm thấy gì nữa hết." - Nazi cười cười, đáp
"Ôi trời, anh làm mọi người mém rớt tim ra ngoài vì căng thẳng đó." - Germany
"Haha..." - Nazi
Bầu không khí bắt đầu trở nên sôi nổi, JE và IE không còn do dự nữa mà trò chuyện với Nazi như bình thường. Germany thì cứ vài phút lại liếc sang Nazi, xem xét tình hình của anh trai. Belarus ngồi cãi tay đôi với Russia, Kazakhstan ra sức ngăn cản cuộc chiến nhưng không thành. Ussr im lặng uống trà. Chỉ riêng Ukraine là lẩm bẩm tong miệng:
"Quái lạ, chả lẻ thật sự không còn đặc tính nào sót lại hết sao...Một mắt của anh ấy vẫn mang màu đen mà?"
Ukraine ngước lên, nhìn Nazi bằng con mắt lo lắng, nhưng vẫn chỉ im lặng không lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top