Chapter 11: Sự cố

   - Gouenji, bỏ tớ ra đi mà T^T

   - Một chút nữa thôi

Vâng hiện tại là bây giờ bạn trẻ Fubuki của chúng ta đang phải làm gối ôm cho một-ai-đó. Cho dù cậu có van xin đến mức nào đi chăng nữa thì anh ta vẫn nhất quyết không chịu buông ra. Đã quá 2 giờ trưa rồi, kiểu này chắc cậu phải chịu đến giờ ăn tối mất ỤvỤ

Cạch....

Tiếng cánh cửa gỗ sồi được mở ra vang lên. Đằng sau là Sakuma với thân hình đầy máu, mái tóc của cậu cũng bị nhuộm đỏ gần như toàn bộ. Cậu uể oải lết xác vào phòng bếp lấy nước uống thì thấy một cốc nước màu đỏ đậm đặt trên bàn. Cậu cầm lên ngửi thì thấy nó có vị dâu. Cậu nghĩ đây là nước ép mà ai đó đã chuẩn bị sẵn cho cậu nên cậu đã thản nhiên tu sạch cốc nước đó. Xong xuôi cậu lên phòng thì thấy Kuro đang ngồi bấm điện thoại. Thấy cậu bước vào với thân hình đầy máu, hắn hỏi:

- Lại đi săn một mình nữa hả?

- À ừ, tại đang có hứng nên đi thôi

- Sao cũng được, vào tắm rửa đi, quần áo tôi để sẵn trong đó rồi đấy

- Cảm ơn cậu nhé!

Trông Kuro thế thôi chứ hắn ta cũng biết quan tâm đến người khác phết đấy. Hễ lần nào cậu đi săn về là hắn lại chuẩn bị sẵn quần áo cho cậu. Có hôm còn cố tình làm món bánh cậu thích xong lại chối là làm thừa nên cho cậu. Thi thoảng cậu cũng thấy hắn khá dễ thương đấy chứ.

Nhưng có một điều mà cậu chưa biết...

Hắn crush cậu OwO

Yêu chính nhân cách của mình, nghe có vẻ điên rồ nhỉ? Nhưng Kuro lại không nghĩ như vậy. Sakuma là tất cả đối với hắn, hắn sẵn sàng đánh đổi cả tính mạng của mình để bảo vệ cậu cũng như những tháng ngày bình yên mà cậu với hắn ở với nhau. Hắn yêu cậu, muốn ở bên cậu nhưng không thể. Mối tình của hắn chỉ là đơn phương mà thôi, hắn không tỏ tình vì sợ sẽ bị nhấn chìm trong cảm giác đau khổ như ngày xưa. Đối với hắn, kể cả không thể chạm tới trái tim của cậu, thì chỉ cần ngắm cậu vui vẻ và ở bên cậu mỗi ngày là hắn thấy vui rồi.

Đôi khi đơn phương cũng đâu đến nỗi tệ...

-Kuro, tớ xong rồi nè!

Tiếng nói từ phòng tắm đã thu hút sự chú ý của hắn. Hắn theo phản xạ quay ra nhìn thì thấy cậu với mái tóc còn vương chút nước, khoác trên mình chiếc áo thun trắng ngắn tay cùng với quần vải đen dài. Tuy mặc quần áo giản dị nhưng trông cậu vẫn rất dễ thương và đã làm ai kia đỏ mặt. Hắn quay mặt đi không cho cậu thấy những vệt hồng trên mặt hắn rồi bảo cậu:

- Xong rồi thì đi ngủ đi

Sakuma lon ton chạy đến bên chiếc giường, cậu ta nằm xuống mà không quên kéo tay hắn khiến hắn mất thăng bằng và ngã phịch xuống chiếc gối êm ái. Hắn bối rối nhìn cậu:

- Cậu.....cậu làm cái gì thế?

- Ngủ cùng tớ đi, thi thoảng tớ vẫn gặp ác mộng

- Cậu nghĩ tôi ngủ chung được với cậu chắc

- Chúng ta là con trai mà, lo gì

Nói xong cậu ta ôm cánh tay của hắn rồi ngủ ngon lành. Cũng phải thôi, cậu còn rất ngây thơ nên chưa thể hiểu hết ý của hắn được. Hắn chỉ thở dài rồi ngắm cậu trong lúc ngủ. Nhìn cậu lúc này dễ thương cực kì và trông cũng rất "ngon miệng". Hắn nhìn cậu một lúc rồi bỗng dưng một dòng suy nghĩ chạy qua tâm trí hắn:

   - Cứ dễ dãi thế này, coi chừng một ngày nào đó cậu bị tôi đè ra "ăn sạch" đấy

Hắn liếm môi nhìn người con trai đang ngủ say không biết trời đất gì. Không biết đến bao giờ thì hắn mới được thử cảm giác ấy nhỉ?  (Thằng này hentai vl '-')

Đến chiều, hầu như tất cả mọi người trong Dark Mansion đều tập trung tại phòng khách cả rồi. Duy chỉ có Sakuma và Kuro là chưa xuống. Endou vừa mới chui ra khỏi phòng thôi đã bay xuống lục tung cả cái phòng bếp lên. Thấy lạ nên Kazemaru hỏi:

   - Cậu tìm cái gì vậy?

   - Tớ tìm lọ thuốc mà tớ mới chế ra hôm qua, cậu biết mà, thuốc hoán đổi giới tính ý

   - Cậu nhớ đã để nó ở đâu và nó trông như thế nào không?

   - Có, tớ nhớ là đã để nó trên bàn bếp. Nó có màu đỏ và khi ngửi sẽ thấy có vị dâu

Endou vừa dứt lời, lập tức Tachimukai phi vào bếp với tốc độ bàn thờ rồi hỏi:

   - A, có phải cái cốc nước màu đỏ ở trên bàn bếp đúng không ạ?

   - Đúng, chính nó đấy. Em có thấy ai lấy nó không?

Tachimukai ngưng lại một lúc rồi mới đáp lại:

   - Etou, lúc đó là khoảng 2 giờ trưa. Em xuống phòng khách lấy đồ thì thấy anh Sakuma đang đi vào bếp. Hình như ảnh cầm cốc nước nào đó đặt trên bàn bếp rồi uống thì phải

Ngay sau đó, đám sát nhân ngoài phòng khách bỗng dưng dừng hết các hoạt động lại. Mặt bọn nó nhìn hốt hoảng lắm. Endou tái mặt, anh thầm nghĩ:

   - Thôi bỏ mịa rồi '-')

Á Á Á Á Á Á !!!!!!!!!!!

Một tiếng hét long trời lở đất vang lên từ phòng của Sakuma. Họ lập tức ba chân bốn cẳng chạy lên phòng xem xét tình hình thì đập vào mắt họ chính là cảnh Sakuma với hai trái bưởi to bự trước ngực và mặc váy đang ngồi trên giường, mặt cậu ta tái mét luôn. Còn Kuro thì ngồi nhìn cậu ta như sinh vật lạ.

Bây giờ Sakuma trông như thế này này.

Endou vuốt mặt, anh lẩm bẩm:

   - Mình biết chuyện này sẽ xảy ra

Sakuma hoảng loạn lấy hai tay che ngực mình đi rồi hỏi:

   - Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây thế này???? Sao tớ lại biến thành con gái????

Endou bình tĩnh giải thích mọi chuyện cho cậu ta nghe. Nghe xong cậu ta còn hoảng loạn hơn nữa.

   - 1 tuần??? Làm sao mà tớ ở trong dạng này một tuần được??? Phải có thuốc giải chứ?

   - Xin lỗi, nhưng chờ đợi là tất cả những gì cậu có thể làm vì đây là thuốc do tôi mới chế ra nên tạm thời chưa có thuốc giải

Sakuma ủ rũ, vậy là cậu sẽ phải ở trong dạng con gái trong một tuần. Đây quả là ngày tồi tệ nhất cuộc đời cậu. Ấy thế mà cậu không biết rằng việc cậu trở thành con gái đã vô tình khiến ba người nào đó đỏ mặt. Cậu đi tới tủ quần áo của mình tính thay cái váy này ra thì bằng một cách vi diệu nào đó mà tất cả số quần trong tủ của cậu đều biến thành váy xếp li hết. Cậu cắn môi nói trong đau cmn khổ:

    - Đây đúng là ngày tệ nhất cuộc đời mình...

Cậu đóng cửa tủ lại đi ra khỏi phòng thì bỗng nhiên vấp ngã sml. Vâng, lúc đó cậu đang mặc váy, mà Kuro lại ở ngay đằng sau nên.................... Yep mấy chế biết chuyện gì xảy ra rồi đấy. Anh Kuro đã chứng kiến một cảnh tượng thực sự không nên nhìn. Máu mũi của hắn tuôn như suối rồi cuối cùng gục mọe nó luôn. Kidou thì đến bên Sakuma đỡ cậu dậy, không quên ném cho cái tên kia một ánh nhìn khinh bỉ:

   - Đồ biến thái!

Sau đó, Sakuma theo Kidou xuống phòng khách. Có vẻ như những ngày sau sẽ khó khăn cho cậu đây....

To be continue.....

----------------------End Chapter 11-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top