Chương 40: Vặn Hỏi
他没说完我上去就是一顿胖揍,心说老子还怕你妹妹,管你妹妹是粽子还是妖精,都赶快拉出来溜溜,让你也看看,爷之前的苦日子不是白过的。
Hắn chưa nói xong tôi đã đi tới cho hắn một cú đau, thầm nghĩ lão tử còn sợ em gái mày à, mặc kệ em gái mày là bánh tông hay là yêu tinh, cứ lôi ngay ra đây, cho mày nhìn một chút, ngày tháng khổ cực của ông đây lúc trước không phải uổng phí.
我狂锤林其中的时候,把被蠪侄整的这一天半的怒火全部都发泄了出来,打得他满地爬,王盟看我这样子都惊呆了,以前没见过我是这样的脾气,估计以后要工资都不敢了。
Lúc tôi nện Lâm Kỳ Trung, đem lửa giận khi bị long chất hành nửa ngày phát tiết ra toàn bộ, đánh cho hắn bò lăn ra đất. Vương Minh thấy bộ dạng tôi như vậy cũng sợ ngây người, trước đây chưa từng thấy tôi có tính khí như vậy, đoán chừng về sau tiền lương cũng không dám đòi.
打了半天也不见他的妹妹出来,我也累了,坐到沙发上喘气,他被我打的满脸是血,靠在墙壁上,不停地捂着自己的鼻子。
Đánh hồi lâu cũng không thấy em gái hắn đi ra, tôi cũng mệt mỏi, ngồi vào trên ghế salon thở dốc, hắn bị tôi đánh đầy mặt là máu, tựa vào vách tường, không ngừng bưng lấy cái mũi của mình.
以前我还会在这个时候同情同情这种人,现在看着就是冷笑,人在劣势中总是显得值得同情,但是我弱势的时候,他是怎么来看我的?
Trước đây vào thời điểm như vậy tôi còn đồng cảm với người như vậy, bây giờ nhìn chỉ cười nhạt, người đang yếu thế luôn có vẻ đáng để thông cảm, nhưng khi tôi yếu thế, hắn nhìn tôi như thế nào?
我点上一根烟,就问道:"你妹妹呢?"指了指房间里的书架:"是不是还在那个盒子里?"
Tôi đốt một điếu thuốc, lại hỏi: "Em gái anh đâu?", chỉ vào giá sách trong phòng: "Có phải vẫn còn ở trong cái hộp kia không?"
王盟识趣的把盒子捧了出来,放到我的面前。我指了指盒子:"你叫。我也想认识一下。"
Vương Minh thức thời bưng cái hộp kia ra, đặt trước mặt tôi. Tôi chỉ chỉ cái hộp: "Anh gọi đi, tôi đây cũng muốn làm quen một chút."
"你不要逼我,我妹妹出来了,你是跑不掉的。"
"Anh không nên ép tôi, em gái tôi mà đi ra thì anh chạy không thoát được đâu."
我甩掉自己的上衣,让他看我满身的伤疤:"你把我丢在山里的时候,觉得我能跑的掉吗?"
Tôi cởi áo mình ra, để hắn xem sẹo thương khắp người: "Anh bỏ tôi lại trong núi, có nghĩ tôi có thể chạy không?"
"是你自己要去的,我没说要陪你在那儿呆着。"林其中说道。
"Là tự anh muốn đi, tôi cũng chưa nói tôi sẽ đợi anh." Lâm Kỳ Trung nói.
"你知道那儿有那种东西对吧?"我听着火又上来了:"你就希望我死喽?"
"Anh biết ở đó có con vật kia phải không?" Tôi nghe mà lại nổi lửa giận lên: "Muốn tôi chết phải không?"
"我没有义务什么都告诉你。"林其中在地上找到被我踩碎的眼镜:"我说了是你自己要去的,至于会发生什么,和我没关系。"
"Tôi không có nghĩa vụ phải nói hết mọi chuyện cho anh." Lâm Kỳ Trung tìm được cặp kính bị tôi đạp vỡ trên mặt đất: "Tôi nói nếu tự anh muốn đi thì chuyện gì xảy ra đều không liên quan đến tôi."
深深的厌恶感和恶心,这个社会就是这样的人太多了,才会有那么多极品的事情发生,对于我来说,你要么干脆就是一个恶魔,所做的所有事情,都能为你带来快感,那么至少我不会觉得反胃。
Cảm giác chán ghét và ghê tởm, người như vậy trong xã hội này nhiều lắm, mới có bằng đó chuyện xảy ra, đối với tôi mà nói, hắn sẽ dứt khoát là một kẻ hung ác, làm tất cả mọi chuyện chỉ để mang đến sự vui vẻ cho bản thân, dù vậy ít ra tôi cũng không cảm thấy ghê tởm.
这个人,内心卑鄙到了极点,竟然还能振振有词的把自己撇干净,连负罪感都不想有。真是可怜又卑贱的生物。
Nhưng người này, nội tâm đê tiện tới cực điểm, lại vẫn có thể nói năng hùng hồn đầy lý lẽ phủi sạch trách nhiệm, ngay cả chút cảm giác tội lỗi cũng không có. Thật sự là sinh vật đáng thương lại ti tiện.
厌恶到极限,我反而放松了下来。
Ghê tởm đến cực hạn, trái lại tôi lại buông lỏng xuống.
老太太不在家,应该是买菜去了,即使是老太婆,我也觉得一定和这件事情有关,林其中这种人,一定非常善于撒谎,和他认认真真讨论问题是没有意义的。我以前就是犯了太多这种傻。
Bà cụ không ở nhà, chắc là đi chợ mua thức ăn, cho dù là bà cụ, tôi cũng hiểu được nhất định có liên quan đến chuyện này. Người như Lâm Kỳ Trung nhất định bịa đặt rất thành thạo, thành thực thảo luận vấn đề gì với hắn đều vô nghĩa. Trước đây tôi thường xuyên mắc sai lầm ngu ngốc như thế.
但是那个老太太,人格上有一些问题,对于儿子有一种深深的厌恶,如今看来老太太还是直脾气。但是毕竟林其中是他的儿子,我制服了这王八蛋,老太太应该会讲真话。
Tuy nhiên bà cụ, trong nhân cách có một vài vấn đề, đối với con trai mình có cảm giác chán ghét sâu đậm, hiện tại xem ra tính cách vẫn là nóng nảy, nhưng dù sao Lâm Kỳ Trung cũng là con bà, tôi chế phục tên khốn kiếp này, bà cụ sẽ phải nói thật.
如今这段时间,就是要让林其中知道我的立场。让他在压力下说错话。
Hiện tại, trong khoảng thời gian này, tôi chính đang muốn để cho Lâm Kỳ Trung biết lập trường của tôi, để xem dưới áp lực hắn sẽ nói láo như thế nào.
我抽了一口烟,拍了一下面前的盒子:"所以嘛,你妹妹也是我让你叫的,你叫出来和你也没有关系。"
Tôi hút một hơi thuốc, vỗ cái hộp trước mặt: "Đúng vậy, em gái anh cũng là tôi muốn anh gọi, không liên quan đến anh."
"你不明白她的可怕。"林其中就笑了,"你这么说是因为你不明白她的可怕,你会后悔的。"
"Anh không biết nó đáng sợ như thế nào đâu." Lâm Kỳ Trung liền cười, "Anh nói vậy là vì anh không biết sự đáng sợ của nó, anh sẽ phải hối hận."
我看着林其中的眼神,他笑得很抽搐,似乎是有点失控。
Tôi nhìn ánh mắt Lâm Kỳ Trung, hắn cười đến co giật, dường như không thể khống chế được.
我冷笑了一声,伸手去揭开那只盒子的盖子,同时也做好了防御的准备,如果真的有什么东西一下从盒子出来,我不至于猝不及防。
Tôi cười lạnh một tiếng, đưa tay lật mở nắp hộp, đồng thời cũng chuẩn bị phòng ngự xong, nếu thực sự có cái gì nhảy ra từ trong hộp, tôi cũng không đến mức bị bất ngờ không kịp đề phòng.
就在那个一瞬间,我看到林其中眼中,闪过一丝奇怪的神色。
Trong khoảnh khắc đó, tôi thấy trong mắt Lâm Kỳ Trung hiện lên một thần sắc kỳ quái.
那不是恐惧,或者是紧张。那是一种期待,还有得意。
Đó không phải là sợ hãi hay là căng thẳng. Đó là một loại chờ mong, còn có đắc ý.
我把手缩了回去,狠狠吸了一口烟,他眼中的得意和期待瞬间消失了,而且他用极快的速度,消灭了脸上的情绪。
Tôi rút tay về, hít mạnh một hơi thuốc, sự đắc ý và chờ mong trong mắt hắn vụt biến mất, hơn nữa hắn dùng tốc độ cực nhanh, làm biết mất nét háo hức trên mặt.
这是个计谋,是他早就想好的,脱身之计。
Đây là một mưu kế, hắn đã sớm chuẩn bị tốt kế thoát thân.
他妹妹只是激我去拿出这只盒子,打开这只盒子的说辞。他的目的和他妹妹没有关系,他只是希望我打开盒子而已。
Em gái hắn chỉ là để kích tôi mở hộp ra, giải thích cho lí do mở hộp. Mục đích của hắn chẳng liên quan gì đến em gái hắn, hẳn chỉ là mong tôi mở hộp ra mà thôi.
盒子里面是什么?
Trong hộp là cái gì?
也许是一个小规模的炸弹,或者其他的杀伤性的机关。
Có lẽ là một quả lựu đạn cỡ nhỏ, hoặc là cơ quan có tính sát thương gì đó.
从人肢体和脸部的细微变化,真的能看出太多的东西。幸好我现在的理智已经可以控制情绪,否则我早就中招了。
Từ những biến hoá rất nhỏ ở tứ chi và gương mặt, thật sự có thể nhìn ra rất nhiều. May là giờ đây tôi đã có thể khống chế tâm trạng, bằng không tôi đã sớm trúng kế.
"你害怕了。"他继续激我。刚才我情绪上来之后,他的激将法无法被察觉,如今则有点太假。
"Anh sợ." Hắn tiếp tục kích tôi. Vừa nãy tôi kích động nên không phát hiện ra hắn khích tướng, bây giờ nhìn thực sự rất giả dối.
我不理会他,继续抽烟,他不停地用语言来激我,我都无动于衷,只是默默的抚摸那只盒子。好几次,我都假装要打开盒子。
Tôi không thèm để ý tới hắn, tiếp tục hút thuốc, hắn càng không ngừng dùng lời nói kích tôi, tôi chỉ thờ ơ, yên lặng vuốt cái hộp. Nhiều lần tôi làm bộ muốn mở hộp ra.
每一次,都会引起林其中的情绪变化,即使他隐藏得很好,我仍旧能从呼吸和身体忽然绷紧的程度意识到,他几乎所有的注意力都在这只盒子上。
Mỗi một lần đều sẽ khiến vẻ mặt Lâm Kỳ Trung biến đổi, cho dù hắn che dấu khá tốt, tôi vẫn từ hô hấp và độ căng cứng của thân thể mà ý thức được, hầu như lực chú ý của hắn đều tập trung vàoc cái hộp.
不过十几次之后,林其中意识到我在耍他,整个人缓缓就垮了下来。
Bất quá sau lần thứ mười hai, Lâm Kỳ Trung nhận ra tôi đang đùa hắn, cả người từ từ sụp xuống.
"说吧,这到底是怎么回事?别骗我,我等下还会问你老娘的。"我点燃一根香烟,丢给他。
"Nói đi, nơi đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đừng hòng lừa tôi, tôi còn có thể hỏi mẹ anh." Tôi đốt một điếu thuốc, ném cho hắn.
他接起来,抽了一口,抬头:"你打死我吧,我说出来就死定了,你打死我,我觉得你下不了这个手,当然我也不敢肯定,但是我决定赌一赌,如果你不敢打死我,你就走吧,你什么都不会知道。"
Hắn nhận, hút một hơi, ngẩng đầu: "Đánh chết tôi đi, tôi nói ra nhất định phải chết, đánh chết tôi, tôi nghĩ anh không hạ thủ được, đương nhiên tôi cũng không dám khẳng định, nhưng tôi quyết định đánh cuộc một keo, nếu như không dám đánh chết tôi thì đi đi, sẽ không biết được cái gì hết."
我吸了口气,心说我纯良的外表和内心又给我惹麻烦了。
Tôi hít vào một hơi, quả thực bề ngoài và nội tâm thuần lương của tôi khiến tôi chuốc lấy phiền phức.
确实我不能弄死他,这人眼力不错,黑瞎子教我的气氛压迫法应该也不会管用。
Qủa thực tôi không thể giết chết hắn, nhãn lực của người này không tệ, phương pháp tạo nên bầu không khí bức ép Hắc Hạt Tử dạy tôi đã không thể dùng được.
"之前的事情,我没有骗你。只是有一部分没和你说。"林其中说道:"那部分的事情我可以告诉你,我妹妹不是在马路上被轧死的。她死在那个煤矿里,当时,我们两个顺着路一直走到了那个煤矿——我们两个是逃出来的,他们并不是在开采煤矿。"
"Chuyện lúc trước tôi không nói dối. Chỉ có một phần tôi không nói ra." Lâm Kỳ Trung nói: "Phần tôi có thể nói chỉ là, em gái tôi không chết vì bị xe cán giữa đường. Em tôi chết ở bên trong mỏ than đá kia, lúc đó hai chúng tôi đi thẳng vào mỏ than đá — hai chúng tôi trốn ra được, mà bọn họ cũng không phải là đang khai thác mỏ than đá."
林其中如果在那个时候看到了煤矿的情景,他看到的应该是开采蛇矿的景象,这些蛇需要保存在人体腐烂的环境下,那些大缸之内的人油就是保存蛇的容器。场景非常诡异。
Nếu như vào lúc đó Lâm Kỳ Trung thấy được tình cảnh trong mỏ than đá, chắc hắn đã thấy cảnh tượng khai thác xà quặng, những con rắn đó cần phải bảo tồn trên xác người thối rữa, còn có những cái ang lớn bằng đầu người chứa dầu, chính là vật chứa rắn. Tình cảnh vô cùng quỷ dị.
"你妹妹是怎么死的?"我问道。
"Em gái anh chết như thế nào?" Tôi hỏi.
"她,其实我不知道她是不是真的死了,她也许并不是死了,而是变成了另外一种东西。"林其中道:"她掉进了煤矿里,我把她拉出来的时候,她已经没气了。身上全是蛇。我背她到家里的时候,她已经没有气了,但是第二天,她又开始动了起来,像蛇一样的动了起来——她被蛇附身了。"
"Con bé, thực ra tôi cũng không biết có phải nó đã chết thật hay không, có lẽ nó cũng không phải đã chết, mà là biến thành một loại sinh vật khác." Lâm Kỳ Trung nói: "Nó đi vào mỏ than đá, khi tôi mang được con bé ra ngoài, nó đã không còn thở. Trên người đầy rắn. Khi tôi cõng con bé về đến nhà, con bé vẫn không còn thở, nhưng ngày hôm sau, con bé bắt đầu cử động, cử động y như rắn– con bé đã bị rắn nhập."
我默默的听着,知道大概是怎么一回事情,看着他狠狠的吸了一口烟,林其中继续说道:"你活着回来,应该也去过那个煤矿了对吧?"
Tôi yên lặng nghe, đại khái cũng hiểu chuyện đã xảy ra, nhìn hắn hít mạnh một hơi thuốc, Lâm Kỳ Trung tiếp tục nói: "Sống trở về, vậy anh cũng đi qua mỏ than đá kia rồi phải không?"
我点头,林其中说道:"你看到了那只狐狸对吧?"
Tôi gật đầu, Lâm Kỳ Trung nói: "Thấy được con hồ ly rồi phải không? "
"你活着,那只狐狸死了吧?"
"Anh sống, vậy con hồ ly đã chết?"
我点头,他道:"那只狐狸不是为了不让外面的人进去,那只狐狸是为了不让煤矿里的东西出去,你知道你没死,你会害死多少人吗?"
Tôi gật đầu, hắn nói: "Con hồ ly không phải là vì để ngăn người ngoài đi vào, mà là để ngăn thứ trong mỏ than đá đi ra ngoài, anh biết nó chết thì cũng sẽ hại chết bao nhiêu người hay không?"
"是你害死的。"我淡淡道,他仍旧在激我,但是这种方式对我没用,不过,他说的也许是对的,那么,四周黑飞子的集结,就可能不是为了我们,而是为了应对煤矿附近的失控了。
"Đúng là hại chết." Tôi thản nhiên nói, hắn vẫn đang kích tôi như cũ, nhưng mà phương thức này vô dụng đối với tôi, bất quá, có lẽ hắn nói đúng, như vậy, hắc phi tử tập kết ở bốn phía, có thể không phải vì chúng tôi mà để đối phó khi vùng phụ cận mỏ than đá mất khống chế.
"看的出,你应该对这些事情很感兴趣,我们做个交易如何?我从那个煤矿里带出了一样东西,也许你有兴趣。我用这个东西,换我的自由,其他的你也就别问了,成交不成交?"
"Tôi biết anh hẳn là rất có hứng thú với chuyện này, chúng ta hãy làm một giao dịch. Tôi mang từ mỏ than đá kia ra một thứ khác, có lẽ anh sẽ thấy hứng thú. Tôi dùng vật đó đổi lấy tự do của tôi, những chuyện khác anh cũng đừng hỏi nữa, thành giao hay không?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top