Chương 112: Ký hiệu
我摇头,脑子乱得犹如烧开的泥浆:"我不明白,什么叫他上一次留下的,他来过这里?"
Tôi lắc đầu, đầu óc loạn lên như một mớ bùn nhão: "Cháu không hiểu, cái gì mà lần trước cơ, hắn ta đã từng tới đây rồi à?"
三叔摸着那几个符号,"没错,我在这片废墟里,看到这个记号不止一次了,到处都有,我就是跟着这些记号,以最快的速度穿过了雨林,到达了你找到的那个营地。不过我当时还不敢肯定这记号就是这小哥留下的,现在证实笔迹一样,那就没错了,这小哥以前肯定来过这里,而且还有点年头。"
Chú Ba lần sờ ký hiệu, "Đúng thế, trong khu phế tích này tao đã nhìn thấy ký hiệu này không dưới một lần rồi, đâu đâu cũng có, tao chính là đi theo ký hiệu này nên mới đi xuyên qua khu rừng rậm với tốc độ nhanh nhất, đến được chỗ doanh địa kia. Có điều, lúc đó tao còn không dám khẳng định ký hiệu này là do Tiểu Ca để lại, hiện giờ đã chứng thực nét chữ là một, vậy đúng rồi, Tiểu Ca này chắc chắn đã từng tới đây trước đó, hơn nữa, đã cách đây khá lâu rồi."
"可是,这是怎么一回事?"我一时间失语,想问问题,却完全不知道该怎么问。
"Nhưng mà, thế tức là sao?" Tôi nhất thời không nói được gì, muốn hỏi nhưng lại không biết hỏi thế nào.
我是认拓片的,对于笔迹,特别是雕刻的笔迹有着极端敏感的认识,所以我能肯定这符号确实是闷油瓶刻的。但是,这上面的石糜不会骗人,这确实不是最近刻上去的,这么看来,唯一的解释确实是闷油瓶来过这里。
Tôi quen nhìn bản rập, rất nhạy cảm với nét chữ, nhất là nét chữ được khắc lên đâu đó. Do vậy, tôi có thể xác định ký hiệu này quả đúng là do Muộn Du Bình khắc lên. Nhưng mà, lớp bụi bám này sẽ không lừa người, quả thực đây không phải ký hiệu được khắc từ gần đây, như vậy, lời giải thích duy nhất chính là Muộn Du Bình đã từng đến đây từ rất lâu về trước.
是他失忆之前的事情吗?难道,他也在文锦和霍玲当年的考察队里?
Là chuyện xảy ra lúc trước khi hắn mất trí nhớ ư? Lẽ nào, hắn đã ở trong đội khảo sát của Văn Cẩm và Hoắc Linh năm đó?
不可能,他在西沙的时候就完全失去记忆了。
Không thể nào, hồi ở Hoàng Sa, hắn đã mất trí nhớ rồi mà.
"我暂时也不清楚,不过我和你说过了,这个小哥不简单。显然他的过去深不可测,而且他做的每一件事情都有理由。"三叔道,"不过,我猜我们只要跟着这个标记走,我们就能知道,他最后到达了哪里,也可能找到出去的路线。"
"Tạm thời tao cũng không rõ lắm, nhưng tao đã nói với mày rồi, Tiểu Ca này không đơn giản chút nào đâu. Rõ ràng quá khứ của cậu ta sâu không thể lường được, hơn nữa, mỗi việc cậu ta làm đều có lý do cả." Chú Ba nói, "Có điều, chú đoán chỉ cần đi theo ký hiệu này là mình sẽ biết, cậu ta cuối cùng đã đi đến đâu, cũng có thể tìm được đường ra ngoài."
我感觉我的脑子无法思考,不过闷油瓶的过去我确实一无所知,他如果真的来过这里,时间上倒也完全可行,这时却看到三叔说这些的时候,眼睛看着黑眼镜出去的方向。
Tôi cảm thấy đầu óc mình không thể suy nghĩ được gì nữa, có điều, quá khứ của Muộn Du Bình quả thực tôi hoàn toàn không biết gì cả, nếu quả thực hắn đã ở đây, xét về thời gian cũng có vẻ hợp lý. Lúc này, khi chú Ba nói những lời này, ánh mắt chú lại nhìn về phía Hắc Nhãn Kính vừa rời khỏi.
我问他怎么了,他做了让我别说话的手势,看着黑眼镜出去,才压低声音对我道:"我真被你气死了,这一次你实在不应该跟来。"
Tôi hỏi chú làm sao thế, chú giơ tay ra hiệu đừng nói nữa, nhìn Hắc Nhãn Kính chui ra ngoài, rồi mới khẽ giọng nói với tôi: "Tao đúng là bị mày làm cho tức chết luôn, đúng là lần này mày không nên theo tới mà."
我看他突然转了话锋,又是这么轻声说话,好像在忌讳着黑眼镜,就愣了一下。
Tôi thấy chú đột ngột chuyển chủ đề, lại nói chuyện thì thào như thế, cứ như thể đang kiêng kỵ Hắc Nhãn Kính cái gì, bèn sửng sốt.
三叔继续急促道:"你他娘的真是不会看风水,你三叔我已经今非昔比了,这一次的伙计都是你三叔我临时从道上叫来,这批人表面上叫我声三爷,其实根本不听我的,只能做个策应,还得防着他们反水。我一个人都应接不暇,你跟来不是找死。"
Chú Ba tiếp tục nói nhanh: "Mẹ nó chứ, đúng là mày không xem phong thủy gì cả, chú Ba mày giờ không bằng hồi xưa nữa, đám người làm này là chú Ba đây gọi dọc đường mà thôi. Đám người này ngoài miệng hô Tam Gia, kỳ thực vốn không hề nghe theo lời tao, chỉ đành phối hợp tác chiến thôi, lại còn phải đề phòng chúng nó phản bội. Một mình chú mày đây đã lo không xuể rồi, mày bám theo chẳng phải là muốn chết à."
我一下就明白了刚才三叔的表情为什么这么无奈,潘子和我说过这些情况,没想到事情严重到这种地步,立即也轻声道:"我也没办法,你叫我......"
Tôi lập tức hiểu ra vì sao vẻ mặt chú Ba lại bất đắc dĩ như thế, Phan Tử đã kể qua loa với tôi về việc này, nhưng tôi lại không ngờ sự tình lại nghiêm trọng đến thế. Bèn khẽ giọng nói: "Cháu cũng hết cách, chú bảo..."
没说完,三叔立即给我打了个眼色,我回头一看黑眼睛已经回来了,他问黑眼镜道:"怎么样?"
Chưa nói dứt câu, chú Ba lập tức nháy mắt ra dấu với tôi, tôi nhìn lại đã thấy Hắc Nhãn Kính quay về, chú bèn hỏi hắn: "Sao rồi?"
"下来了,我让他们先把装备送下来。"黑眼镜咧嘴笑,"他们问那个死胖子怎么办,要么把那个死胖子留在上面,找个人照顾?带着他走不现实......小三爷,你脸色不太好看啊。"
"Xuống rồi, tôi bảo bọn họ chuyển trang bị xuống trước." Hắc Nhãn Kính nhếch miệng cười, "Bọn họ còn hỏi thế tên Bàn Tử chết bầm kia biết làm sao bây giờ? Hay cứ để tên béo đấy ở lại phía trên, để người ở lại chăm sóc nhé? Đem hắn đi theo không được thực tế cho lắm... Úi chà Tiểu Tam Gia, sắc mặt khó coi thế."
三叔刚才一说,我有点反应不过来,也许脸上就表现了出来,但我应变能力还是有的,立即道:"这味道太难闻了。"
Lời chú Ba vừa nói, tôi còn không kịp phản ứng, có lẽ vẻ mặt đã thể hiện rõ hết cảm xúc của tôi lúc ấy, nhưng khả năng ứng biến thì tôi vẫn phải có, bèn nói ngay: "Mùi thối quá."
三叔想了想道:"不能留下来,绝对不能分散,告诉他们先全部下来,然后我们找个地方再想那个胖子的事情。"
Chú Ba suy nghĩ một chút, nói: "Đừng để lại, tuyệt đối không được phân tán ra, bảo bọn họ cứ xuống đây hết đã, sau đó chúng ta tìm chỗ hỏi chuyện Bàn Tử kia."
"得。"他道,"那小三爷出来帮个手来,这家伙算是个大部件。"
"Được." Hắn ta đáp, "Tiểu Tam Gia ra đây giúp một tay cái nào, cái tên này phải tính là một món bự đó."
我点头道:"我这边说完就来。"就看着黑眼镜出去了。
Tôi gật đầu: "Xong bên này rồi tôi ra ngay." Rồi nhìn Hắc Nhãn Kính chui ra ngoài.
我和三叔对视了一眼,见三叔的表情也很异样,心说确实没有想到事情会到这种程度,看来三叔真的很不容易。
Tôi với chú Ba liếc mắt nhìn nhau, thấy vẻ mặt chú Ba cũng rất khác thường, nghĩ thầm đúng là không ngờ sự việc lại đến mức độ thế này, xem ra chú Ba thực sự không dễ dàng gì.
说实话我对黑眼镜印象还不错,虽然这人好像有点癫,看来这江湖上的事情我懂得实在太少。
Nói thật, ấn tượng của tôi với Hắc Nhãn Kính không tệ, tuy rằng gã này có hơi điên điên. Xem ra, vốn liếng giang hồ của tôi vẫn còn quá ít.
三叔轻声继续道:"你别和我争,你这次跟来我真的没法照顾你了,你要自己小心,我真被你气死了,要是咱们能出去,我肯定到你爹那里狠狠告你一状。"
Chú Ba thì thào nói tiếp: "Mày đừng có cãi tao nữa, lần này mày bám theo tao, tao thực sự không thể lo cho mày được, mày phải tự cẩn thận thôi. Đúng là tức chết luôn, nếu tao có thể ra ngoài, chắc chắn chú sẽ gô cổ mày đến mách bố mày."
我看他的表情知道他不是在开玩笑,就点头。他急促道:"我长话短说,你记住,这批人都是长沙地头上的狠角色,也只有这些人才敢夹这种喇嘛。这黑眼镜是个旗人,名字我不清楚,道上都叫他黑瞎子,他是一伙。另外一伙就是那个叫拖把的带的人,这批人以前是散盗,亡命之徒,你要特别小心的就是这批人,不要当成我以前的伙计,也不要什么话都说。"
Tôi nhìn vẻ mặt chú, biết là chú không nói đùa, bèn gật đầu. Chú lại hấp tấp nói: "Tao nói ngắn gọn, mày nhớ kỹ, nhóm người này toàn thứ dữ ở địa bàn Trường Sa đấy, cũng chỉ có những kẻ này mới dám gắp cái thứ Lạt ma như thế này. Hắc Nhãn Kính này là một gã người Mãn, tên tuổi chú không rõ lắm, người ta toàn gọi hắn là Hắc Hạt Tử. Thằng đấy là một. Một thằng khác nữa gọi là Đà Bả, nhóm người này trước kia rặt một phường giặc cướp, lưu vong, mày phải đặc biệt cẩn thận chúng nó, kẻo lại giống như người làm của chú mày trước kia, cũng đừng có cái gì cũng nói toẹt ra hết."
我继续点头,三叔看了看外面。这时候黑瞎子叫了几声,三叔就拍了我一下,让我自己注意。
Tôi tiếp tục gật đầu, chú Ba lại liếc nhìn ra ngoài một lát. Lúc này, Hắc Hạt Tử gọi mấy tiếng, chú Ba bèn vỗ vỗ tôi, bảo tôi cẩn thận.
我于是不再说话,跟着黑瞎子出去。这时其实我还没完全反应过来,一边帮忙一边想了想才真正意识到事情的麻烦程度,三叔要和我单独说话竟然要这样,显然这伙人已经心生戒备了,有可能是之前发生过一些事情了。
Thế là tôi không nói gì nữa, theo Hắc Hạt Tử ra ngoài. Thực ra lúc này tôi vẫn còn đờ đẫn lắm, chưa phản ứng được gì đâu, vừa giúp vận chuyển đồ vừa suy nghĩ, lúc ấy mới ý thức được mức độ phiền phức của sự việc. Chuyện chú Ba muốn nói riêng với tôi hóa ra là như vậy, hiển nhiên nhóm người này đã sinh lòng đề phòng rồi, có lẽ là trước đó đã xảy ra vài chuyện gì đó.
江湖上的事情我完全不懂,此时也不能多考虑,只得尽力装出和刚才无恙的样子,心说只能静观其变了。
Chuyện trên giang hồ tôi hoàn toàn không hiểu, lúc này cũng không có thời gian mà nghĩ nhiều, chỉ đành gắng hết sức giả vờ như không có việc gì, nghĩ thầm mình chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến thôi.
胖子是和"拖把"绑在一起下来的,两个不好控制,拉进来之后,两个人身上的尿味浓得离谱,几乎让人作呕。接着,上面的人就一个一个下来。
Bàn Tử bị buộc chung với Đà Bả thả xuống, hai người cùng xuống nên không dễ kiểm soát, sau khi kéo họ vào xong, mùi nước tiểu hôi tanh trên người bọn họ bốc lên nồng nặc, làm người ta sắp ói luôn. Sau đó, mấy người phía trên mới dần dần xuống từng người từng người một.
拖把倒还是很客气,骂了几声长沙话,对我还是点头笑,小三爷长小三爷短。不过我听着一下就感觉和刚才在上面大不相同,看着这些人,觉得表情都有点假,不知道是否是心理作用还是真的就有这一层意思在。
Đà Bả còn rất khách khí, chửi thề mấy câu tiếng Trường Sa, xong nhìn tôi gật đầu cười, hết Tiểu Tam Gia này Tiểu Tam Gia nọ. Có điều, tôi vừa nghe liền có cảm giác khác trước rồi, nhìn những người này, thấy vẻ mặt thế nào cũng có chút giả dối, không biết có phải do tâm lý tôi bị ảnh hưởng hay thực sự là như thế nữa.
我就装作完全听不出,这就上了心了,也没心思去考虑闷油瓶的事情到底是怎么回事。
Tôi giả vờ như hoàn toàn không có việc gì, chẳng có tâm tư đâu đi lo lắng cho chuyện của Muộn Du Bình rốt cuộc là thế nào nữa.
四五个小时后,所有人都下到了下层的井道,整理装备,找了两个人抬着胖子,我们开始顺着闷油瓶的记号,往井道的深处前进。
Bốn, năm tiếng sau, tất cả mọi người đều chui xuống đường giếng ở tầng dưới, chỉnh lý trang bị, tìm hai người khiêng Bàn Tử, rồi chúng tôi bắt đầu đi theo ký hiệu của Muộn Du Bình, đi sâu vào trong đường giếng.
三叔给了我一把短头的双筒虎头猎枪,双管平式,这是我以前打飞碟的枪,型号一样,只是轻了一点,一次两发,用的是铅散弹。这应该是三叔能搞到的最高档的武器了,我们在七星鲁王宫也用这种东西,当时还是我从黑市里买过来的,一把好像要五千多。
Chú Ba đưa cho tôi một khẩu súng ngắn hai nòng, đây là loại súng ngày xưa tôi chơi bắn đĩa, kích cỡ như nhau nhưng nhẹ hơn một chút, mỗi lần bắn được hai phát đạn, dùng đạn hoa cải bằng chì. Đây đã là loại vũ khí hạng sang nhất mà chú Ba kiếm được rồi, hồi ở Thất tinh Lỗ vương cung cũng dùng loại này, hồi đó là tôi mua ở chợ đen, một khẩu hình như khoảng hơn năm ngàn tệ.
这东西打大型动物只能起一个阻碍和威慑的作用,但是要打那种鸡冠蛇应该相当便利,一次可以扫飞一大片。我心说潘子怎么就没带一把,还用他那种短步枪真是落伍了。
Loại súng này chỉ có thể gây trở ngại hoặc tạo uy hiếp với động vật cỡ lớn thôi, nhưng xử lý lũ rắn mào gà này thì khá tiện, một phát súng là quét bay được cả đám rồi. Tôi thầm nghĩ sao Phan Tử không mang theo một khẩu này nhỉ, còn dùng cái loại súng trường cổ lỗ sĩ kia, đúng là lạc hậu.
想到潘子又很担心,不知道他现在怎么样了,在那个神庙中应该会比在这里安全,但是如果他再发起烧来,恐怕就真的凶多吉少了,如果有他在,三叔应该就不需要这么担心。
Nghĩ đến Phan Tử, tôi lại lo lắng, không biết giờ anh ấy ra sao rồi, ở trong đền thần đó an toàn hơn ở đây nhiều, nhưng nếu anh ấy lại lên cơn sốt thì chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Nếu có anh ấy ở đây thì chắc chú Ba cũng không sốt ruột đến vậy.
我提醒三叔之前看到的浮雕,这些坑道除了蓄水之外的作用,就是侍养那些鸡冠毒蛇,我一路从雨林过来,并没有看到太多的鸡冠蛇,只是集中看到过几次,显然这些蛇的地盘,是在这些坑道里,我们要加倍小心。
Tôi nhắc nhở chú Ba về nội dung những bức phù điêu từng nhìn thấy lúc trước. Những đường hầm này ngoài dùng để chứa nước ra thì còn dùng để nuôi rắn mào gà nữa, suốt chặng đường tôi đi trong rừng mưa không gặp phải quá nhiều rắn mào gà, chỉ thấy chúng tập trung đi thành đàn đôi ba bận, hiển nhiên địa bàn của lũ rắn này là ở trong mấy đường hầm này rồi, chúng ta phải cẩn thận gấp bội mới được.
三叔道这些蛇防不胜防,加倍小心都没用。
Chú Ba nói, lũ rắn độc này khó đề phòng lắm, có cẩn thận gấp đôi cũng chẳng ích gì.
坑道高高低低,这里的环境,让我感觉和鲁王宫相当的类似,难道当时的西周嵌道,根本就不是我们想的嵌道,而是排水的井道吗?
Đoạn đường hầm lúc cao lúc thấp, tình cảnh ở đây làm tôi nhớ đến hồi ở trong Lỗ vương cung, lẽ nào cái đường hầm Tây Chu hồi đó chúng tôi gặp phải lại không phải đường hầm như chúng tôi từng nghĩ, mà là đường thoát nước thì sao nhỉ?
无法推测,因为山东那边雨量充足,不需要如此复杂的地下蓄水系统。否则碰到连月大雨,这些蓄的水可能会淹出来,这里应该只是单纯的相似而已。
Không có cách nào chứng minh suy đoán này được, bởi vì ở bên Sơn Đông kia lượng mưa rất nhiều, không cần phải sử dụng đến hệ thống ngầm chứa nước phức tạp đến vậy. Bằng không, lỡ đến mùa mưa, mưa sụt sùi mấy tháng liền, nước tích trữ dưới đất sẽ dâng lên ngập hết, có lẽ đây chỉ đơn giản là vô tình giống nhau mà thôi.
行不到五百步,井道就出现了分岔,三叔用矿灯照了照,一道朝上去,一道朝下去,朝上去的应该是上游的井道,水从上面下来,然后和这一条汇合往朝下的那道流去。我们在附近搜索,立刻就在下面井道上看到了闷油瓶的记号。
Đi chưa được năm trăm bước, trong đường giếng lại xuất hiện mấy ngã rẽ khác, chú Ba dùng đèn mỏ chiếu sáng, một đường hướng lên trên, một đường hướng xuống dưới. Đường hướng lên trên chắc là đi lên đường giếng trên thượng du rồi, nước từ trên đó đổ xuống đây, sau đó tụ lại, rồi lại chảy xuống ngã rẽ hướng xuống dưới kia. Chúng tôi sục sạo khắp xung quanh, ngay lập tức nhìn thấy ký hiệu của Muộn Du Bình ở con đường hướng xuống dưới.
三叔掩饰不住兴奋的神情,但是我现在能看出他的兴奋有点假,我也不得不装作非常紧张的样子。他毫不犹豫,挥手继续前进。
Chú Ba không giấu được vẻ hưng phấn, nhưng bây giờ tôi lại nhìn thấy vẻ hưng phấn của chú có hơi giả giả, tôi cũng không thể không giả vờ căng thẳng. Chú không chút do dự, phất tay ra hiệu đi tiếp.
在这种井道行进,是极度枯燥乏味的事情,四周全是石砖,没有任何浮雕和人文的东西,有的只是简陋的石头,矿灯的光斑晃动的井壁,长时间都没有一点变化。
Bước đi trong cái đường giếng này thực sự rất chán, khắp bốn phía toàn là gạch đá, không có bất kỳ phù điêu hay nét chữ gì cả, chỉ toàn là đá thô sơ, dưới tia sáng chiếu qua chiếu lại của đèn mỏ, vách tường vẫn không có một chút thay đổi gì.
第一段足足走了三个小时,一个又一个的岔口,看到闷油瓶留下的许多记号,过程很枯燥,不多赘述。途经很多的蓄水池,唯一让我感到有点意思的是,我发现随着我们高度的降低,这些蓄水池一个比一个大,而且,四周没有任何的声音,似乎这里根本就没有蛇。
Đoạn đường đầu tiên đi được khoảng ba giờ, gặp hết ngã rẽ này đến ngã rẽ khác, lại thấy hết ký hiệu này đến ký hiệu khác của Muộn Du Bình. Cả chặng đường hết sức nhàm chán, không cần miêu tả rườm rà thêm làm gì. Trên đường gặp phải rất nhiều ao chứa nước, điều duy nhất làm tôi cảm thấy hứng thú chính là, tôi nhận ra chúng tôi càng đi xuống thấp hơn thì những hồ chứa nước đó ngày càng rộng lớn hơn, hơn nữa, khắp xung quanh không có bất kỳ tiếng động nào, hình như ở đây cũng không hề có rắn.
这多少有些出乎我们的意料,也可以说有一些庆幸,不过,我总觉得不太对劲,这种安静下好像隐藏着什么。
Điều này ít nhiều cũng khiến chúng tôi ngạc nhiên, hoặc cũng có thể nói là do may mắn thôi. Có điều, tôi vẫn cứ cảm thấy không ổn lắm, cứ như thể đằng sau sự yên tĩnh này còn ẩn chứa một hiểm họa gì đó.
长话短说,一直走到晚上都相安无事,我们紧绷的神经终于开始松弛了下来。我们当天只能在井道中一字排开地休息,点了好几堆火,吃饭的时候,胖子第一次醒了过来。
Nói ngắn gọn, đi mãi cho đến khi tối mịt vẫn bình an vô sự, dây thần kinh căng thẳng của chúng tôi rốt cục cũng thả lỏng ra một chút. Cùng hôm đó, chúng tôi xếp thành một hàng trong đường giếng ngồi nghỉ ngơi, đốt mấy đống lửa, đến giờ cơm, Bàn Tử mới tỉnh lại.
三叔给他打了针巩固,又给他吃了东西,我就问他到底发生了什么事情,但他还是没力气说话,只说了几句,很快又睡着了。
Chú Ba tiêm cho anh ta một mũi cầm cự, rồi cho anh ta ăn chút thức ăn. Tôi liền hỏi anh ta rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì thế, nhưng anh ta vẫn chưa lại sức, chỉ lẩm bẩm được vài câu lại thiếp đi.
但是我心已经宽了,这中蛇毒不是重伤,如果他能醒过来,说明他已经没有什么大碍了。果然到了第二天早上,他醒来的时候,脸色已经有所恢复,虽然还不能走动,但是被人搀扶着能站起来了,看着四周,就有气无力地问我怎么回事。
Nhưng thế cũng đủ để tôi an lòng hơn, anh ta trúng độc rắn cũng không phải nặng lắm, nếu đã tỉnh lại được chứng tỏ anh ta cũng không còn gì đáng ngại nữa. Quả nhiên đến sáng hôm sau, anh ta tỉnh lại thật, sắc mặt đã hồi phục hơn, tuy vẫn không thể đi lại, nhưng được người khác dìu lên. Anh ta nhìn khắp xung quanh, rồi yếu ớt hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra thế.
我道这一次你可得谢我了,难得老子不抛弃不放弃,差点把我折腾死,才把你救下来。你这一次新生得怎么感谢我?
Tôi bảo, lần này anh phải cám ơn tôi đấy nhé, hiếm lắm mới được một lần lão tử không mặc xác anh mà co giò bỏ chạy, suýt chút nữa thì bị giày vò đến chết mới cứu nổi anh đấy. Lần này sống lại, anh tính lấy gì báo đáp đây?
胖子这人能折腾,就找人要了烟抽,一脸萎样道:"我靠,胖爷我都救了你多少次了,你就救我一次还来这套。我和你说,这一次扯平都不算。"然后问我这是什么地方。
Bàn Tử quay qua quay lại hỏi xin thuốc hút, mặt mũi héo hon, nói: "Mẹ nó chứ, Bàn gia ta đây cứu chú mày bao nhiêu lần, chú mày mới cứu anh được có một lần đã đòi lên mặt. Bữa nay coi như anh em mình huề nhau, không tính toán nhé." Sau đó anh ta hỏi tôi đây là đâu.
我把后来的情况大概一说,他听了也没做什么表示,我就问他闷油瓶最后和他怎么了?
Tôi kể lại sơ lược tình hình, anh ta nghe xong cũng không tỏ thái độ gì. Tôi bèn hỏi anh ta, rốt cuộc anh ta với Muộn Du Bình làm sao thế?
他道他们追着追着就跑散了,那小哥是什么速度,他根本撵不上,后来就听到蛇的声音,他和我的想法一样以为,三叔的人还活着,但是没我那么莽撞,偷偷摸了过去,结果撩开一草丛,一下就被蛇咬了。
Anh ta bảo, bọn họ cứ chạy đuổi theo mãi, rồi bị tách nhau ra, tốc độc của Tiểu Ca là thế nào chứ, anh ta bám theo thế nào được, thế xong rồi lại bất chợt nghe thấy tiếng rắn, suy nghĩ của anh ta giống tôi, cứ tưởng là người của lão chú Ba còn sống. Nhưng anh ta không có ngố tàu như tôi, anh ta len lén mò qua, kết quả vừa vén bụi cỏ lên thì đã bị rắn cắn.
这和我琢磨的差不离,他道,那小哥恐怕也得中招,娘的那些蛇太邪门了。上帝保佑他比我们两个机灵。
Sau đó, cũng không khác suy đoán của tôi là bao, anh ta nói, Tiểu Ca kia chỉ e cũng trúng chiêu rồi, ôi mẹ ôi rắn này quá xá là tà môn. Thượng Đế phù hộ cho Tiểu Ca lanh trí hơn tụi mình.
三叔看到胖子还是挺开心的,递给他烟,我想来大概因为胖子总算是个自己人。不过胖子看到三叔就很郁闷,道:"三爷,你看你这个喇嘛夹的,你回去得给我加钱,否则我可不干。"
Chú Ba thấy Bàn Tử hẵng còn vui vẻ lắm, bèn đưa thuốc cho anh ta. Tôi nghĩ có lẽ là vì Bàn Tử cũng coi như là người nhà đi. Có điều, Bàn Tử nhìn thấy chú Ba liền phiền muộn hết sức, nói: "Tam Gia, ông xem cái đũa gắp Lạt Ma nhà ông đi, bao giờ về ông phải trả thêm tiền cho tôi đấy, bằng không tôi không làm nữa đâu."
说完其他几个人也附和他,一通说笑,看上去气氛一点问题也没有,似乎谁也没注意到三叔笑容的苦涩。
Nói xong, mấy người khác cũng phụ họa theo, cười đùa một hồi, nhìn trông thì có vẻ bầu không khí rất hài hòa, không có chút vấn đề gì, dường như không ai chú ý đến nụ cười đắng chát của chú Ba.
胖子复原得很快,我让他多喝水,第一次他的尿都是黑的,慢慢的,尿开始清起来。他的体质确实好,脸色也越来越红润起来,等我们要出发的时候,他已经基本可以站起来自己行动了。
Bàn Tử hồi phục rất nhanh. Tôi cho anh ta uống nhiều nước, lần đầu tiên anh ta đái ra toàn là nước đen sì, dần dần, nước tiểu bắt đầu trong lên. Thể chất của anh ta đúng là quá siêu, sắc mặt ngày càng hồng hào. Đến khi chúng tôi bắt đầu lên đường thì anh ta cơ bản đã có thể đứng lên, tự mình hành động rồi.
我搀着他继续出发,还是和昨天一样一点一点地深入,一个蓄水池一个蓄水池地下去,我们发现其实这蓄水系统应该是一个网兜状的,越往下越结构简单,但是井道和蓄水池体积越大。
Tôi dìu anh ta dậy, tiếp tục xuất phát, vẫn giống như hôm qua, đi sâu vào bên trong từng chút một, qua hết hồ chứa này đến hồ chứa nọ. Chúng tôi phát hiện ra, hệ thống trữ nước này có hình dạng giống như cái túi lưới, càng đi xuống kết cấu càng đơn giản, nhưng đường giếng và thể tích hồ chứa càng ngày càng lớn.
最后我们在第六个蓄水池里停了下来,这个蓄水池已经大到不成样子,在水池的中央竟然立了一根三人合抱的石柱防止倒塌。整个蓄水池都是干涸的,目测距离,足有半个足球场那么大。
Cuối cùng, chúng tôi dừng lại ở cái hồ chứa thứ sáu. Lúc này, hồ chứa đã rộng đến mức không nhìn thấy rõ hình dáng nước, ở giữa hồ dựng một cây cột đá to cỡ ba người ôm để phòng trần sập. Cả cái hồ đã cạn nước, kích cỡ ước chừng khoảng nửa cái sân vận động vậy.
胖子已经不需要我搀扶,不过体力还是没完全恢复,坐下就直喘,一身的虚汗。
Bàn Tử đã không cần tôi dìu nữa, nhưng thể lực anh ta vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, đến đây bèn ngồi phịch xuống thở, toàn thân đổ mồ hôi.
我们停下来倒不是因为休息,在井道中行进比起雨林行军简直是在风和日丽的沙滩上漫步的感觉,一点也不疲倦。而且到了这个蓄水池,我们发现里面长满了干枯的树根,几乎把整个蓄水池都覆盖了,那些分流的井道口全部被遮盖在树根之中了,上面长满了奇形怪状的菌类,找不到继续前进的道路。
Chúng tôi phải dừng lại không phải là để nghỉ ngơi, so với lúc hành quân trong rừng rậm thì đi trong đường giếng này đã là nhẹ nhàng thoảng mái cứ như bước đi trên bờ cát giữa trời trong nắng ấm gió hiu hiu rồi, không mệt mỏi chút gì. Hơn nữa, khi vừa đến hồ chứa này, chúng tôi phát hiện trong đó mọc đầy những rễ cây khô, gần như bao trùm toàn bộ đáy hồ chứa, đầu đường giếng bị những rễ cây này phủ kín hết, bên trên lại mọc đầy những loài nấm hình thù quái dị, không có đường để đi tiếp.
我倒奇怪,我们现在已经深入地面以下了,为什么这些树根会长到这里来,世界上有根系这么长的树吗?
Tôi rất lấy làm lạ, bây giờ chúng tôi đã xuống sâu dưới lòng đất lắm rồi, vì sau những rễ cây này vẫn mọc được xuống tận đây, trên thế giới có cái cây nào có bộ rễ dài đến thế này sao?
那个"拖把"看了看道,这些不是树根,都是菌丝,这个蓄水池看来是种香菇的好地方。说着,让手下人去砍掉这些菌丝,寻找闷油瓶留下的记号。
Gã Đà Bả kia xem xét đường đi, nói, những thứ này không phải là rễ cây, mà là một dạng khuẩn nấm. Xem ra hồ chứa nước này là môi trường tốt để lũ nấm hương sinh sôi nảy nở đây. Nói đoạn, gã sai người phạt bớt lũ khuẩn nấm này, tìm ký hiệu của Muộn Du Bình.
我凑近去看,发现这些菌丝和树根很像,但是很软,而且上面长满了黑毛,紧贴在井壁上,看上去好像很难吃。
Tôi tiến lại gần xem xét, nhận ra những khuẩn nấm này trông rất giống rễ cây, nhưng mềm hơn nhiều, bên trên lại mọc đầy lông đen, mọc sát vách đường giếng, xem ra rất khó nuốt.
找着找着,有人就惊叫了一声,翻倒在地,我们立即端枪朝他瞄去,一下就看到他砍掉了一片菌丝之后,菌丝后面的井壁上出现了一张石雕的人脸。
Tìm kiếm một hồi, chợt có người giật mình kêu lên rồi ngã phịch xuống đất. Chúng tôi lập tức giương súng chĩa về phía anh ta, lập tức nhìn thấy đằng sau lũ khuẩn nấm anh ta vừa chém đứt xuất hiện một khuôn mặt người chạm khắc từ đá.
我一看就知道这是什么东西了,立即报以报复性的大笑,来报复他们嘲笑我被假人吓到。他们莫名其妙地看着我,我就捡起地上的碎石丢了过去,当下组成人脸的飞蛾被惊飞了起来。
Tôi vừa nhìn liền biết đó là thứ gì, lập tức cười phá lên, trả thù lúc trước bọn họ dám cười tôi khi tôi bị người giả dọa chết khiếp. Bọn họ ù ù cạc cạc nhìn tôi, tôi bèn nhặt đá vụn trên mặt đất lên rồi ném qua. Lập tức lũ thiêu thân xếp hình mặt người bay vèo đi mất.
那人一看,长出了一口气,所有人都笑起来。
Người kia vừa nhìn thấy, liền thở phào một cái, tất cả mọi người cười ầm lên.
这些蛾子可能是偶然飞进井道来的,这里可能也有蛇蜕来吸引它们。我对他们道,小心一点,附近可能有蛇。自己就到飞蛾聚集成脸的地方去翻找,果然在树根密集处,看到了一大片白色麻袋一样的东西。不过让我吃惊的是,这片白花花的蛇蜕不是很多,而好像是一个整体。
Có lẽ lũ thiêu thân này ngẫu nhiên bay vào trong đường giếng này, có thể ở đây cũng có da rắn lột đã dụ chúng bay tới. Tôi nói với bọn họ, phải cẩn thận một chút, quanh đây có thể có rắn. Sau đó tôi đi đến chỗ đám thiêu thân tụ tập thành mặt người lúc này tìm kiếm một lúc, quả nhiên ở chỗ "rễ cây" xoắn xuýt dày đặc có một tảng gì màu trắng to tướng. Nhưng điều làm tôi bất ngờ lại, cái đống da rắn lột trắng ởn này không phải từ rất nhiều tấm da rắn gộp lại, mà là chỉnh thể một tấm luôn.
我用猎枪把蛇蜕挑了起来,发现那是一条大蛇,足有水桶那么粗,能看到蛇蜕上长着双层的鳞片。
Tôi dùng súng hẩy tấm da lên, phát hiện ra đó phải là một con mãng xà to tướng cỡ bằng cái thùng phuy, thậm chí có thể thấy trên lớp da lột có những hai lớp vảy.
三叔过来一摸,一手的黏液,他的脸就白了,叫道:"他娘的把枪都给老子端起来,这玩意是新鲜的,这皮是刚蜕下来的!"催促寻找井道口的人快点,这地方不能久待。
Chú Ba đến sờ một cái, tay dính đầy chất nhầy, mặt chú liền trắng bệch ra, kêu lên: "Con mẹ nó tất cả súng lên đạn hết cho lão , cái của nợ này là mới lột, da rắn vừa lột thôi!" Rồi giục gã tìm đường mau nhanh nhanh chút, nơi này không thể ở lại lâu.
我马上也过去帮忙,用刀去砍菌丝,把菌丝砍掉后扯掉,然后用矿灯去照井道口子,按照我们的经验,闷油瓶会把记号刻在那个地方附近。
Tôi cũng lập tức đi tới giúp đỡ, dùng dao phạt bớt lũ khuẩn nấm, sau khi gạt hết khuẩn nấm ra, bèn dùng đèn mỏ chiếu xem đầu đường giếng. Dựa vào kinh nghiệm của chúng tôi, ký hiệu của Muộn Du Bình sẽ ở ngay gần đó thôi.
忙活了半天,竟然没有找到,人都有点急躁起来,这稍微矮点的井道口几乎都找了,只剩下蓄水池顶上的一些。我心说这一次该不是开在上面,上面没有坡度,几乎是垂直的,必须攀着井壁的缝隙爬上去。
Nhưng vội vã suốt nửa ngày trời mà chẳng tìm thấy cái gì, mọi người bắt đầu nôn nóng, đã gần như là tìm hết khắp đường giếng thấp lè tè này rồi, chỉ còn lại phần trên đỉnh hồ chứa là chưa kiểm tra thôi. Tôi nghĩ thầm, hay chả nhẽ lối đi lại là ở trên đó, nhưng không có đường dốc nối lên trên, vách tường gần như thẳng đứng, phải vịn tường giếng mà leo lên thôi.
这里有个瘦瘦的小个子身手最好,义不容辞地爬了上去。我们用手电帮他照明,看他一边单手抓住巨石的缝隙,一边就用砍刀砍掉菌丝,然后像攀岩运动员一样抓住缝隙,扭动身子吊过去。
Trong nhóm có một anh chàng vóc người gầy tong teo, thân thủ khá nhất, anh ta không thoái thác đi đâu được, bèn trèo lên trên. Chúng tôi lấy đèn pin soi sáng cho anh ta, nhìn anh ta một tay vịn vào kẽ nứt trên tường đá, một tay dùng dao chém bớt lũ khuẩn nấm, sau đó lại vịn vào khe nứt, cong người trèo lên trên như một vận động viên leo núi.
我心说要我像他这样我可做不到,等一下找到了,我怎么进去啊。
Tôi nghĩ thầm, bảo tôi bắt chước anh ta mà làm tôi cũng không làm nổi, nhỡ tí nữa lại tìm được đường, tôi biết đi thế nào đây.
他探了几个井道口,道"在这里",我们才松一口气,三叔让他立即结好绳子,我们开始陆续地爬上去。才爬上去三四个,忽然上面那小个子又叫了声:"三爷,不对,这里也有,记号不止一个。"
Anh ta dò xét mấy cái cửa giếng phía trên một hồi lâu, rồi kêu lên "Ở đây này." Cả bọn thở phào một cái. Chú Ba bảo anh ta lập tức buộc dây thừng, để mọi người bắt đầu lần lượt trèo lên. Nhưng mới trèo được ba bốn cái, đột nhiên anh chàng gầy gò ở bên trên bỗng kêu lên: "Tam Gia, không xong rồi, ở đây cũng có nữa, ký hiệu không phải chỉ có một."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top