Chương 103: Rình mò

我身边没有照明的东西,树枝之内是封闭的空间,是一个死角,在这种光线下是很难看清里面情况的,我盯着那血红的眼睛,只感觉到喉咙发紧,一时间也忘了反应,也直直的和他对视。

Bên cạnh tôi không có thứ gì chiếu sáng, không gian trong đống cành cây là không gian khép kín, là một góc chết, dưới ánh sáng mù mờ này rất khó để nhìn được rõ ràng tình hình ở bên trong, tôi trợn mắt nhìn chằm chằm cặp mắt đỏ máu kia, chỉ cảm thấy yết hầu nghẹn ứ, trong lúc nhất thời quên luôn cả phản ứng, cứ thế mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

对视了几秒,我便发现了不对,这眼睛的血红似乎不是一般的血丝弥漫,而是真的被"血"染红了,那血色甚至渗出了眼眶,而且那眼睛根本不眨,好比凝固了一般。

Mắt đối mắt được vài giây, tôi liền nhận thấy điều không ổn, cặp mắt kia đỏ ngầu không phải do tràn ngập tơ máu mà là thật sự bị "máu" nhuộm đỏ, màu máu thậm chí còn rịn ra cả viền mắt, hơn nữa, đôi mắt này không hề chớp lần nào, cứ như là bị đông cứng vậy.

活人可以不动,但是绝对忍不住不眨眼睛,这是一个常识,我立即心中起疑。

Người sống có thể bất động, nhưng chắc chắn không thể không chớp mắt, đây là thường thức, tôi liền ngờ vực trong lòng.

摸索身上,就摸出几只火折子,拧掉防水的芦苇杆,打起来就小心翼翼地往那方孔中送。

Lục lọi trên người, lấy ra được mấy ống đánh lửa, vặn cái ống sậy chống thấm, đánh lửa lên, rồi thận trọng dí đến gần cái lỗ.

靠近孔口,里面的情形就照了出来,我一看之下,人整个就炸了起来,从脑门到脚底一下全凉了。

Tới gần cái lỗ, ánh lửa liền chiếu sáng trong đó, tôi vừa nhìn, liền giật thót người, một cơn lạnh toát chạy từ ót xuống đến tận bàn chân.

映入我眼帘的是一张狰狞的怪脸,已经有点发肿了,这甚至不能说是一张脸,因为他的下巴已经没了,整个脸的下半部分不知道被什么撕走了,血肉模糊,整条舌头都挂在外面,没有下巴的连接,舌头直接从咽喉里出来,看上去就奇长无比,好比一条腐烂的蛇。

Đập vào mắt tôi chính là một khuôn mặt quái gở dữ tợn, bắt đầu có chút phù thũng, đây thậm chí không thể nói là khuôn mặt, bởi vì phần quai hàm đã không còn nữa, toàn bộ nửa dưới khuôn mặt không biết bị cái gì xé toạc ra, máu thịt lẫn lộn, cả cái lưỡi thò lò, bởi vì không có cằm nên lưỡi treo lủng lẳng từ yết hầu thò ra hẳn ngoài, nhìn qua trông dài vô cùng, trông như một con rắn thối rữa.

这是一个死人了,我一下就感觉想吐,好不容易忍住,就感觉到一股毛骨悚然。

Đây là một xác chết, tôi lập tức có cảm giác buồn nôn, vất vả lắm mới nhịn được, cảm thấy sởn cả tóc gáy.

看此人的发型和装备,显然也是三叔的人,死了也不长时间,应该是被水冲进来卡在这堆树枝内的。但是,如果这是一个死人,那刚才叫我的是谁?

Xem đầu tóc và trang bị thì đây rõ ràng là người của chú Ba, chết cách đây không lâu, chắc là bị dòng nước đẩy xuống đây, kẹt trong đống cành cây. Thế nhưng, nếu đây là một xác chết, vậy vừa nãy là ai gọi tôi?

我立即再次看向那尸体,这时候,火折子却烧完了,那狰狞的脸孔重新隐入黑暗,我只看到那血红的眼睛还怨毒地瞪着我。

Tôi lập tức nhìn về phía xác chết kia lần nữa, lúc này, ống đánh lửa đã cháy hết, khuôn mặt dữ tợn kia lại chìm vào bóng tối, tôi chỉ thấy một đôi mắt đỏ ngầu đầy oán độc trợn trừng nhìn tôi.

我身上的鸡皮疙瘩全部都起来了,看了看四周,这是黑漆漆的地下水池,没有任何其它人在四周的样子,而且刚才我也没有听到任何人移动的动静。

Da gà da vịt toàn thân tôi nổi hết cả lên, nhìn xung quanh, đây là một hồ nước ngầm đen như mực, không có bất kỳ ai khác ở quanh đây, hơn nữa, vừa nãy tôi cũng không nghe thấy bất kỳ tiếng người di chuyển nào.

冷汗刷刷地下来,我的脖子有点发硬,忽然意识到不妙,这里肯定发生了诡异的事情,我不能再留在这里了,不管怎么样我必须带胖子立即离开。

Mồ hôi lạnh tôi túa ra như suối, cổ tôi hơi cứng ngắc, đột nhiên cảm thấy không ổn, ở đây chắc chắn đã xảy ra chuyện gì quỷ quái, tôi không thể ở lại đây được nữa, dù thế nào tôi cũng phải đưa Bàn Tử rời khỏi đây ngay.

深吸了一口气我就爬了回去,解开自己腰上剩余的几条结实的藤蔓,套在腰间,就探身下去,抓住胖子的手往上拉。

Hít sâu một hơi, tôi lại trèo trở về, cởi mấy nút dây leo còn thừa, buộc lại vào bên hông, rồi vươn người xuống, túm lấy tay Bàn Tử kéo lên trên.

胖子实在太沉了,加上他的衣服泡了水,简直犹如铅块,我只有一只脚能出力,拖了几下几乎纹丝不动,几乎自己又要滑下去。

Bàn Tử quá nặng, hơn nữa quần áo của anh ta đã ngấm đầy nước, quả thực nặng như đổ chì, tôi chỉ có một chân làm tựa, kéo vài lần mà không hề suy suyển chút gì. Gần như lại tuột xuống.

我立即知道用手拉是没有办法了,看了看四周,看到胖子身上也还系着我做的简易拖架,就把托架的藤蔓绑在我身上的藤蔓上,用木棍打了个套节套在胖子的腋下,横过他的腋窝做了个类似担架把手的东西,另一端撑在地上,就用自己的体重加上力气,像黄河纤夫一样咬牙往上拉。

Tôi biết dùng tay kéo thì không nổi rồi, nhìn chung quanh, thấy trên người Bàn Tử vẫn còn đeo cái giá kéo mà tôi tết bằng dây leo, bèn buộc dây kéo vào nút dây trên người tôi, bẻ gậy gỗ thành mấy đoạn, một đoạn kẹp vào dưới nách Bàn Tử, vắt ngang qua hai nách anh ta làm thành cái cáng cứu thương tạm thời, một đoạn gậy khác thì chống xuống mặt đất, dùng sức nặng cơ thể mình cộng thêm sức kéo của bản thân, cắn răng kéo anh ta lên như phu kéo thuyền sông Hoàng Hà.

这是建筑学里的三角力学,当时老师教我们怎么用一根棍子和一条绳子配合自己的体重做牵引吊具,工民建里的也有这样的课程。

Đây là phương pháp tam giác lực trong kiến trúc, hồi đó thầy dạy bọn tôi cách làm thế nào để dùng một cây gậy và một sợi dây phối hợp với thể trọng của bản thân để tạo thành cáp lifting sling, môn kiến trúc dân dụng có giáo trình dạy phần này.

有我体重的帮助就好的多了,我扯住藤蔓一点一点的往井道里跑,水里的胖子就给我一点一点提起来,最后终于给我把大半个人抬出了水面,但是此时我腰间的藤蔓几乎就把我扣成双截棍了。

Có thể trọng của tôi giúp đỡ thì tốt hơn nhiều, tôi kéo dây thừng từng chút từng chút tiến vào trong đường giếng, Bàn Tử trong nước được nhấc lên từng chút từng chút một, cuối cùng tôi nhấc được hơn nửa thân người anh ta lên khỏi mặt nước. Nhưng mà lúc này dây thừng cuốn quanh hông tôi gần như đã xé toạc người tôi thành côn nhị khúc rồi.

我找了一条比较粗的石头缝隙,将我备用的木棍卡进去,将腰间的藤蔓套了过去,固定住胖子,然后再爬回去到水里,将胖子的双脚抬上来,拖过来到达安全区域,然后解开他身上的藤蔓拖架,看树枝堆中暂时没有异状,立即就给他做心肺复苏。

Tôi tìm một khe đá tương đối to, mắc đoạn gậy gỗ dự phòng vào đó, cởi nút dây bên hông tôi ra rồi buộc vào đoạn gậy đó, cố định Bàn Tử, sau đó lại trèo xuống vào trong nước, nhấc hai chân Bàn Tử lên, kéo đến chỗ an toàn, sau đó cởi giá kéo buộc trên người anh ta xuống. Xem đống cành cây tạm thời không có dị trạng gì, tôi bèn cấp cứu hồi sức tim phổi cho anh ta.

我没有受过专业训练,动作都是连续剧里看来的,只记得如果心脏停跳,极限时间是8分钟,8分钟内救活的可能性很大,现在胖子还有微弱的脉搏,呼吸微弱,这应该是中毒症状,不知道心肺复苏是否有用。

Tôi chưa bao giờ được huấn luyện chuyên nghiệp, chỉ là xem phim truyền hình mà học theo, nhớ là nếu tim ngừng đập, thời hạn tối đa là tám phút, trong vòng tám phút đó khả năng cứu sống là rất lớn, hiện giờ Bàn Tử mạch đập vẫn còn yếu ớt, hô hấp cũng yếu, chắc đây là triệu chứng trúng độc, không biết cấp cứu hồi sức tim phổi liệu có hữu dụng hay không.

搞了几下不得要领,也不知道对不对,只能硬着头皮做下去,又按了不到两三分钟,忽然胖子一声咳嗽,整个人抽搐了一下,又吐出了一团黄水。接着就深深地吸了一口气,胸部开始起伏起来,但是只吸了一两口,他一下人又翻起了白眼,呼吸又微弱了下去。

Làm mấy lần liền vẫn chẳng ăn thua gì, chẳng biết có đúng hay không nữa, chỉ có thể kiên trì làm tiếp, tiếp tục xoa bóp khoảng hai ba phút, đột nhiên Bàn Tử ho khan một tiếng, toàn thân co giật rồi hộc ra một đống nước vàng khè. Sau đó hít một hơi thật sâu, lồng ngực bắt đầu phập phồng. Thế nhưng mới hít thở được hai lượt, anh ta lại đột ngột trợn trắng mắt, hơi thở lại yếu dần.

我看了看他脖子上的血孔,显然这毒蛇确实厉害,这一口咬的份量精确,胖子形同废人就是不死,只要这体内的毒不去掉,怎么救胖子都没用。我脱掉自己的衣服,在水池里捞了点水,用匕首切开他的伤口,洗了一下放出黑血,接着一边继续给他按胸口,让他能坚持下去,一边琢磨该如何是好。

Tôi xem lỗ máu trên cổ anh ta, đúng là nọc rắn này thực lợi hại, một phát cắn quá chuẩn xác, Bàn Tử liền thành phế nhân chứ không chết, chừng nào trong người vẫn chưa hết độc thì cách nào cũng vô dụng cả. Tôi cởi áo mình ra, thấm chút nước hồ, dùng dao găm rạch vết thương của anh ta ra, gột rửa một chút liền tứa ra máu đen, sau đó tôi tiếp tục ấn lồng ngực anh ta, để anh ta tiếp tục kiên trì, đồng thời suy nghĩ xem nên làm gì bây giờ.

只按了两下,我忽然听到背后又传来一声阴恻恻的声音,同样是在那树枝堆之内。

Xoa bóp được hai lượt, chợt tôi nghe từ đằng sau vang lên một tiếng "xì xì", cũng là vang lên từ trong đống cành cây nọ.

情急之下,我没有听清楚说的是什么,但是听着耳熟,这一下子把我吓僵了,我猛的再次回过头,用手电去照看那方才我在树枝堆上挖出的洞。

Trong tình thế cấp bách, tôi không nghe rõ là nói cái gì, nhưng nghe rất quen tai, lần này tôi khiếp sợ đến cứng cả người, quay phắt đầu lại lần nữa, lấy đèn ra chiếu vào cái lỗ trong đống cành cây mà tôi vừa đào ban nãy.

就隐约看到那血红的尸眼还是呆滞地看着我,冰冰凉凉,看着让人万分的不舒服,而让我头皮一炸的是,我看到那尸体的舌头,竟然在动。

Tôi liền loáng thoáng nhìn thấy đôi mắt xác chết đỏ ngầu vẫn đang đờ đẫn nhìn mình, lạnh ngắt, khiến tôi khó chịu vô cùng. Mà điều khiến tôi dựng tóc gáy, đó là tôi còn nhìn thấy cái lưỡi của xác chết kia động đậy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top