Part 11: Đạo đức và Sức khỏeTÍN

TÍN

Phương diện thứ năm là Tín. "Tín" tức là thành tín. Trong ngũ hành, "Tín" thuộc hành thổ, ứng vào trong bốn mùa là trưởng hạ, cũng chính là khoảng thời gian giữa mùa hạ và mùa thu. Trạng thái trong thời gian này chính là lúc vạn vật đang kỳ thai nghén. Chúng ta đều biết vạn vật thai nghén, tất cả sự phát triển đi lên hoặc đi xuống của mọi vật đều phải dựa vào sự thành tín của con người. Chúng ta làm sự nghiệp cũng tốt, làm người cũng tốt. "Nhân vô tín bất lập", nếu con người không có niềm tin thì họ sẽ không thể đứng lên được. Trạng thái của cơ thể cũng vậy. Nếu như một người rất thành tín, rất trung thực thì sau đó sức hành động của người đó rất mạnh. Người trong lòng không so đo tính toán thì tiêu hóa của họ rất tốt. Ngược lại, người thường hay so đo tính toán thì tiêu hóa của họ không tốt.

Tôi xin lấy bản thân mình làm ví dụ. Trước đây đường tiêu hóa của tôi không được tốt. Hơn nữa, đây cũng là phiền não tập khí rất quan trọng của tôi, chưa được chỉnh sửa. Khi học văn hóa truyền thống đến năm thứ ba, tôi vẫn chưa sửa, cũng như trước đây. Tôi năm ấy là năm cuối học tiến sĩ, thầy hướng dẫn sắp xếp lượng công việc cho tôi quá nhiều. Các sư huynh, sư tỷ của tôi đều chưa qua chuyên sâu nghiệp vụ đến làm đề tài, tôi đã chuyên sâu nghiệp vụ vẫn phải làm đề tài vi sinh vật. Ngoài ra, tôi còn phải đi các bệnh viện khác, đi làm những việc cấy tế bào, cấy vi sinh vật, và còn phải mua đủ các thứ dụng cụ để nuôi cấy. Tôi làm những việc từ nhân công cho đến kỹ sư, tất cả việc lớn đến việc nhỏ. Lúc đó, oán khí trong tôi rất nặng. Tôi thầm nói tại sao

92 hoclamnguoi.edu.vn

Đạo đức và Sức khỏe

thầy hướng dẫn lại sắp xếp cho sư đệ, sư muội, sư huynh, sư tỷ khác khỏe như thế, còn lượng công việc của tôi tại sao lại nhiều như vậy. Đúng là một bụng oán hận. Kết quả năm đó, cơ thể tôi rất ốm yếu, không phải như trạng thái của tôi hiện nay. Cơ thể tôi vàng vọt ốm yếu, không hề có chút thể lực. Đây chính là oán khí tổn thương thân.

Sau đó, bốn tháng trước khi bảo vệ luận văn tiến sĩ, tôi có tiếp xúc với một thầy. Thầy ấy liền chỉ vào tôi và nói:

"Oán, hận, buồn, giận, phiền, cái oán này nó trực tiếp tổn thương tỳ vị. Trạng thái của anh hiện nay chính là oán khí quá nặng". Tôi quay lại cẩn thận kiểm điểm mình, sau khi kiểm điểm lại mình tôi thấy quả thật là đúng như vậy. Thực tế không nên oán thầy hướng dẫn. Thầy hướng dẫn rất quan tâm thương yêu bạn. Tại sao vậy? Vì có áp lực công việc như vậy bạn mới có thể rèn luyện mình. Sau khi hoàn thành tất cả những nhiệm vụ này thì tri thức của bạn tăng lên rất nhiều. Việc bảo vệ luận văn của tôi cuối cùng được tất cả các chuyên gia thông qua, hơn nữa đạt hạng ưu tú. Tại sao như vậy? Vì đây là nhờ yêu cầu nghiêm khắc của thầy hướng dẫn đối với tôi, tôi mới được kết quả như vậy.

Năm đó tôi ý thức được điểm này, nên bèn hạ quyết tâm và thầm nói: "Tôi sẽ không bao giờ oán trách thầy nữa". Thực tế thầy rất quan tâm thương yêu tôi, và tôi bắt đầu có sức trở lại. Một người chỉ cần oán trách thì sẽ không có sức hành động, sẽ không muốn làm việc. Sau khi nghĩ thấu đáo xong vấn đề này thì tôi rất muốn làm việc. Sau đó tôi làm xong công việc và đồng thời tỳ vị cũng khỏe hẳn. Những biểu hiện của đường tiêu hóa như tiêu chảy, tiêu lỏng và đầy hơi ở bụng cũng không còn nữa. Đây là sự thể hội của tự bản thân tôi.

Tôi đang điều trị cho một bệnh nhân bị chứng uất ức, thực tế anh ta cũng bị như vậy. Người tỳ vị không tốt, một biểu hiện rất quan trọng đó là làm bất cứ việc gì cũng nghĩ tới nghĩ lui, tính toán, việc này làm thế này có tốt hay không, làm thế kia có tốt hay không, xảy ra chuyện này thì phải làm thế nào. Họ là như vậy, không hạ quyết tâm, do dự không dứt khoát. Thành phần trí thức thường hay như vậy. Tôi chính là thành phần trí thức. Lúc đó tôi liền nghĩ đến một câu đó là: "Tú tài tạo phản, ba năm không thành". Tại sao vậy? Vì suốt ngày cứ nghĩ tới nghĩ lui, không thể làm xong việc, đúng không? Thực tế đây chính là nội tâm của chúng ta, lúc nào cũng phập phồng không yên, lộn xộn lung tung. Thật là rối rắm!

Bệnh nhân bị chứng uất ức mà tôi đang điều trị đúng là có biểu hiện như vậy. Mỗi ngày anh ấy cứ trách hết điều này đến điều khác. Anh ấy bị thua cổ phiếu, sau đó tâm trạng bị rơi đến cực điểm. Vào giữa tháng tư năm nay anh ấy đã từng tự sát hụt một lần. Đây đều là biểu hiện của bệnh nhân bị chứng uất ức. Biểu hiện thứ hai là mất ngủ, khi ngủ rất khó ngủ được. Trị bệnh nhân như vậy phải trị thế nào? Thực tế rất đơn giản: Làm giảm bớt phiền não của họ. Cách làm giảm bớt phiền não là làm thế nào? Tức là bảo họ làm việc, để họ có sức hành động. Bảo họ làm việc gì vậy? Là làm công việc gì mệt thì bảo họ làm, làm những việc thô nặng, gắng sức, đổ mồ hôi. Lao động như vậy thì tính nết của họ không còn, họ cũng sẽ không còn nghĩ ngợi nữa.

Đối với bệnh nhân này tôi bèn nói: "Anh một ngày có thể đi bộ được bao nhiêu thì cứ đi bấy nhiêu, cho đến khi nào mình đi không nổi nữa thì thôi, đồng thời gánh nước giúp cho người xung quanh xóm. Hằng ngày cứ làm việc này thì ổn thôi". Anh ta bắt đầu làm. Khi mới bắt đầu, mỗi ngày anh đi bộ 2 km, đi từ xung quanh khu nhỏ của chúng tôi đến một nơi tương đối xa khác và đi trở lại. Anh nói, đi hai cây số thấy người rất mệt. Tôi nói: "Khi nào anh có thể đi được hai mươi cây số thì bệnh của anh sẽ khỏe". Và anh bắt đầu kiên trì đi mỗi ngày. Cho đến sau này, anh đi mãi thì tất cả những phiền não không còn nữa. Vì con người chỉ cần khí huyết lưu thông, tứ chi hoạt động, vì tỳ chủ tứ chi, khi tứ chi hoạt động thì tỳ vị sẽ khỏe mạnh, tỳ vị khỏe mạnh thì dạ dày sẽ khỏi bệnh, ăn sẽ ngon miệng và ngủ rất ngon. Có thể ăn ngủ tốt thì họ sẽ khỏi bệnh thôi. Cuối cùng anh ấy hoàn toàn hồi phục.

Điều này khiến tôi nghĩ đến một đặc điểm, chính là một kết quả. "Tín" trong "Nhân - Lễ - Nghĩa - Trí - Tín", "Tín" ở mức độ nào đó là chỉ sự thành tín của bạn. Thành tín là gì vậy? Tức là nói được thì làm được, chính là sức hành động. Rất nhiều người trong chúng ta khi làm việc thường nghĩ tới nghĩ lui, suy nghĩ về sự việc quá nhiều, rốt cuộc công việc thì không làm mà còn khiến cho sức khỏe của mình bị giảm sút. Bản thân tôi là một điển hình. Lúc đó luận văn chưa viết xong, thí nghiệm cũng chưa làm, sức khỏe lại bị tỳ hư. Nếu không có thầy kia chỉ dẫn thì tôi cũng không khỏe được. Bệnh nhân này cũng vậy.

Cho nên tất cả các loại bệnh tật của con người đều có quan hệ mật thiết với nội tâm của họ. Trong khi chúng ta điều trị bệnh, nếu chỉ chủ yếu thông qua dùng thuốc là rất phí sức. Khi bạn khai thông được sự uất kết trong tâm của họ, đồng thời phối hợp với dùng thuốc và châm cứu, như vậy dù bỏ ít công sức mà hiệu quả rất lớn. Đây chính là sự ảnh hưởng của Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín đối với nội tạng mà tôi đã nói.

Nhân - Nghĩa - Lễ - Trí - Tín thực tế chính là sự rút ngắn của "Đệ Tử Quy". "Đệ Tử Quy" khi giảng ra chính là Nhân - Nghĩa - Lễ - Trí - Tín. Ngược lại, "Đệ Tử Quy" cũng là phương cách sống của chúng ta, phương thức sống. Hiện nay phương Tây đi theo phương cách sống bệnh tật, tức là phương cách sống không đúng sẽ dẫn đến bệnh tật. Ngược lại, chúng ta áp dụng theo lời giáo huấn của cổ Thánh, tiên Hiền, ước thúc phương cách sống của chúng ta thì sẽ tránh được rất nhiều bệnh tật, thậm chí có thể chữa khỏi rất nhiều loại bệnh. Cách chữa trị này vừa không tốn tiền và cũng không dùng thuốc vẫn có thể đạt hiệu quả rất tốt.

Cổ nhân có câu: "Người khéo hiểu đạo trời, ắt có lợi ích cho bản thân" là có ý gì vậy? Tức là nói đến trời đất là chỉ quy luật tự nhiên của trời đất, đạo lý này, đạo lý là ứng vào trong cơ thể chúng ta. "Đệ Tử Quy" đem lại cho chúng ta điều lợi ích gì vậy? Trước hết là khiến chúng ta phục hồi năm trạng thái tâm lý này được bình thường. Sau khi phục hồi thì trạng thái sinh lý cũng trở lại bình thường và cũng đạt được sức khỏe. Sự chia sẻ của tôi hôm nay xin báo cáo với quí vị đến đây. Cảm ơn quí vị.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: