Phần 15

Đào bảo tình thú kí sự <Taobao tình thú kí sự>-15

– Xôi thịt đê-

Edit: Hiền Uyên

"Ân ngô... A..."

Lăng Mộc bị hôn đến ngạt thở, một khắc sau học trưởng buông cậu ra, việc đầu tiên Lăng Mộc làm chính là há miệng liền mạng hô hấp dưỡng khí nhưng bởi vì bị thao nữa nên tần suất cậu thở là không nổi. Mặt lại hồng đến cực điểm. Trạng thái thiếu dưỡng khí khiến Lăng Mộc giống như một quả táo đỏ rực, đặc biệt đáng yêu đặc biệt dễ khi dễ.

"Đồ đần." Dương Khinh Phong hôn lên chóp mũi cậu , nghĩ thầm, bộ dạng đáng yêu này tuyệt đối không thể để cho người khác chứng kiến.

"Aha... Học trưởng... Em...cho em bắn..."

"Đã không nhịn được nữa sao?" Dương Khinh Phong cúi đầu nhìn thoáng qua vật nhỏ đáng yêu kia, quả nhiên đã muốn bắn rồi, là muốn nhanh chóng cao trào rồi.

"Ân ân... Em muốn... Học trưởng..." Thanh âm của Lăng Mộc còn mang theo âm mũi. Hai tay mềm nhũn khoát lên vai đối phương, cái dạng này cực kỳ giống mèo con làm nũng chủ nhân.

"Không phải một mực cho em rồi sao?" Dương Khinh Phong cố ý xuyên tạc ý tứ của cậu, quả nhiên đối phương bất mãn liếc anh một cái, thanh âm mềm mại nói, "Phía trước... Muốn sờ một chút..."

"Ngày hôm nay muốn chơi em đến bắn ra, chỉ dùng phía sau nha."

"Ta... Đừng... Aha... Em không được..." Lăng Mộc lắc đầu, chưa từng có những kinh nghiệm cậu sao thấy được mình thật có thể bắn ở phía sau.

"Bảo bối, em là hoài nghi kỹ thuật của chồng sao?"

Nghe được chữ "chồng", lăng Mộc chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh nổ vang, hồi lâu mới giận dữ nói, "Em... Em không phải!"

"Ngoan, gọi chồng đi, anh lập tức cho em bắn ra."

"Em không cần..." Hảo dọa người, sao có thể gọi học trưởng là chồng...

"Bằng không sẽ không cho em bắn nha." Dương Khinh Phong cố ý đem dương vật của mình rút ra một chút, nam nhân vừa ngoan độc lại thâm sâu chơi chính mình, cái kia ngứa một chút không chiếm được thỏa mãn, bây giờ lại đột nhiên cảm thấy không quen, bắt đầu giãy dụa muốn chính mình ngồi xuống.

"Không cho phép chính mình làm nha."

Lăng Mộc bất mãn trừng mắt, muốn đưa tay đụng vào thân dưới của mình cũng bị học trưởng ngăn cản.

"Ngoan, kêu một tiếng nha, từ rất lâu rồi anh đã chờ đợi chính miệng Tiểu Mộc nói ra rồi a."

"Em... Nói không ra..."

"Tiểu Mộc lần đầu tiên là cho anh mà? Chúng ta đã là loại quan hệ này , Tiểu Mộc chẳng lẽ còn cảm thấy thẹn thùng sao?"

Lăng Mộc đem mặt chôn vào cổ Dương Khinh Phong, trên thân của anh vì vừa vận động nên ra mồ hôi mỏng, nhưng lại khiến cho cậu tâm động, là hương vị của nam nhân, tim không ngờ bắt đầu kinh hoàng. Thần sai quỷ khiến mở miệng.

"A... Ân... Chồng..." Lăng Mộc kêu xong còn không chịu khống chế vươn đầu lưỡi liếm liếm vai của anh, ân, tất cả, liếm lấy hương vị mồ hôi.

Dương khinh phong hoàn toàn không nghĩ tới câu sẽ câu dẫn mình như thế! Trong lúc nhất thời rốt cuộc không thể chịu đựng được, "Tiểu Mộc, là em dụ dỗ anh nga, đêm nay mặc kệ làm em dục tiên dục tử cái câu "chồng" kia không có lỗi!"

Nói xong trực tiếp đem cậu đặt ở dưới thân, mãnh lực đâm vào.

"Aha... Không được... Nơi đó... Tới rồi ... Chậm một chút..."

"Em sai rồi... Ô ô... Chồng... Tha cho em..."

"A nha... Quá sâu... Sắp thủng ruột rồi... Ô ô..."

"Không được... Phải ra... A a a ..."

Từng trận dịch trắng bắn ra, Lăng Mộc không nghĩ chính mình thật sự liền như thế mà bắn, thật sự bị nam nhân làm cho bắn. Mà Dương Khinh Phong cũng không nhịn nữa cuối cùng phát tiết bên trong. Nước mắt cũng theo cao trào mà rơi xuống.

"Ngoan, vợ ah đừng như vậy." Sau khi biết mình bắn, Lăng Mộc luôn luôn dùng mền che mặt không dám nhìn người ở trên mình, Dương Khinh Phong muốn cười lại không dám cười.

"Hảo mất mặt..."

"Sao vậy, kỹ thuật của chồng rất tốt." Cái kia còn ở bên trong chưa có rút ra, lần đầu tiên ăn sạch sẽ cậu, Dương Khinh Phong tâm tình thật tốt. Muốn xốc cái mền Lăng Mộc đnag trùm. Nhưng thân dưới lại khó chịu chạy lên.

"Ách! Tiếp tục lộn xộn, đêm này chồng sẽ thao em đến không rời được giường mới thôi!" Vừa nghe lời này của anh Lăng Mộc đỏ mặt không thôi, hồng mặt mắng một câu "Hạ lưu."

Nhưng vừa nói xong cảm giác cái vật trong cơ thể mình nhóng chóng lớn ra, lại đem lấp đầy chính mình.

"Anh. . A a! Đừng đến đây..."

"Aha... Lên đỉnh rồi ... hư mất ..."

Hai người rất nhanh bắt đầu hiếp hai. Bởi vì qua một lần, lúc này đây Dương Khinh Phong đặc biệt kéo dài, Lăng Mộc chịu không nổi. Cũng không biết đã bất tỉnh khi nào, chỉ cảm thấy nam nhân trên người phát tiết rất nhiều, nơi đó bị rưới tràn nước, sau huyệt vừa nóng vừa mềm nhũn.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Lăng Mộc vẫn mơ mơ màng màng, cả người mỏi nhừ, cậu thật sự hoài nghi ngày hôm qua bất quá chính mình mộng xuận vô cùng dâm loạn.

"Sớm hảo bảo bối."

Sáng sớm đã có nụ hôn sâu ngọt ngào. Đại não của cậu còn có chút đi vắng.

"Choáng váng sao?" Dương Khinh Phong cười nắm lấy cậu, tối qua vốn không muốn làm nhiều lần như vậy nhưng lần đầu tiên làm con thỏ con đáng yêu thật sự nhịn không được, sau khi anh ôm cậu rửa sạch thì cậu đã bất tỉnh nhân sự rồi. Tôi qua lần đầu cùng cậu ngủ, quả nhiên như chính anh tưởng tượng, mặc dù nhìn gầy nhưng ôm lại rất mềm, hơn nữa luôn luôn rúc rúc vào ngực anh, đáng yêu không chịu được. Mỉm cười in lên trán cậu một nụ hôn, Dương Khinh Phong anh sẽ buông tay cậu ra.

"Không phải... Em.."

"Em là của anh, trốn không thoát đâu ." Dương Khinh Phong nói xong. Lăng Mộc đỏ mặt. Bởi vì cậu dần dần đang nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua...

Hạnh phúc tới quá nhanh có chút làm cho cậu hôn mê, nhớ tới tối hôm qua học trưởng thổ lộ còn có chính mình lúc sau nói mấy từ hư hỏng, liền hận không thể chui dưới cái gối đi.

"Chính là... Học trưởng... Không phải lập tức cần chuyển đi sao..."

"Tiểu Mộc luyến tiếc anh... Anh không ngại ở đây cả đời với em" Nam nhân đột nhiên xấu xa cười đáp.

"Ai... Ai luyến tiếc ..." Lăng Mộc ngượng ngùng quay đầu, không dám nhìn anh.

"Anh luyến tiếc a." Dương Khinh Phong đưa cậu quay lại, hôn lên môi cậu, "Nếu Tiểu Mộc nguyện ý, cứ tiếp tục thu nhận và giúp đỡ anh đi."

Lăng Mộc hồng mặt, trong lòng lại nhất thời bị hôn đến ngọt ngào...

"Kia... Anh không thể lại bán vài thứ kia ..." Hảo thẹn a...

"Được." Dương Khinh Phong rõ ràng đáp ứng rồi. Bất quá một lát sau, lại cúi đầu bổ sung một câu, "Mấy cái còn lại đều cho con thỏ đáng yêu của anh dùng là tốt rồi."

Lăng Mộc bật người cực kỳ hoảng sợ, "Em... Em không cần..."

"Đồ đần, gạt em đó." Dương Khinh Phong cười nhéo nhéo mũi cậu, "Mấy thứ kia chung quy không tốt, anh đã nói không có xuân dược anh cũng có thể thao em phát khóc lên."

Không nghĩ tới đối phương sáng sớm liền không đứng đắn, Lăng Mộc xấu hổ bật người đánh anh, lại bị đối phương trực tiếp xoay người đặt ở dưới thân. Lăng Mộc đột nhiên có chút cảm giác, mình đời này đều sẽ bị đại hôi lang học trưởng mặt người dạ thú ăn sạch sẽ.

Mà Dương Khinh Phong cũng cười lên, bất quá trong lòng vẫn đang suy nghĩ, bảo bối, kỳ thật trừ bỏ chồng ra thì có rất nhiều đồ vật tốt, tương lai sau này chúng ta có thể chậm rãi thử thôi.

Thế là tiểu bạch thỏ liền như thế tỉnh tỉnh mê mê bị đại hôi lang học trưởng bắt cóc .

————————–toàn văn hoàn ————————–

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top