1.3: Quỷ hút máu ba ba
Thánh thành, đây là một thành thị chỉ dành cho quỷ hút máu.
Từng tòa kiến trúc theo kiểu Âu đột ngột từ mặt đất mọc lên ở sa mạc rộng lớn, con người sẽ không đi đến nơi này, nhưng nhóm quỷ hút máu lại có thể dễ dàng tới lãnh thổ con người.
Khi trời bắt đầu sáng, có quỷ hút máu lục tục từ bên ngoài trở về, phần lớn bọn họ trừ bỏ răng nanh bên ngoài, diện mạo cơ hồ cùng con người giống nhau như đúc, trong đó số rất ít sẽ có huyết đồng.
Đây là kết quả của huyết thống pha loãng, chỉ có quỷ hút máu càng chính thống mới có thể xuất hiện huyết đồng.
Bọn họ mới vừa trở lại thánh thành, liền cùng nhau ngửi được hơi thở quên thuộc, thần sắc của bọn họ lập tức tôn kính lên.
A, vương đã trở lại rồi.
Không đúng a, như thế nào còn có một luồng hơi thở của tiểu quỷ mới sinh.
Là chủ nhân mới vừa ra đời sao.
Chắc là vậy, bằng không vương như thế nào sẽ cùng hắn thân cận như vậy đâu.
Ngay lúc đôi cánh dơi màu đen mở ra, Lâm Hi phát hiện chính mình ở trong một căn phòng kiểu Âu, bức màn là từ phục cổ lũ ti làm ra thành, tuy rằng thoạt nhìn thực trong suốt, nhưng ánh mặt trời lại không có một tia chiếu xuyên qua.
Cách Lí Tư Đức sờ sờ đầu đứa con nhỏ "Eta, đây là phòng của con, sau ba ngày mới có thể kéo màn ra, con có thể hoạt động trong thánh điện, nhưng không thể đi ra ngoài."
Lâm Hi ngoan ngoãn hướng hắn gật gật đầu, nhưng trong lòng lại nhịn không được hướng hệ thống phun tào, " Hệ thống, tôi cảm giác chính mình chỉ mới có ba tuổi."
"Ký chủ, ngài sống ở thế giới này số tuổi đến số lẻ còn không có, đây là bình thường"
"Ai, nói quỷ hút máu ở thế giới này thật lợi hại, còn có thể thấy ánh mặt trời."
"Nhưng cũng không thể ở trong thời gian dài, ký chủ".
"Vẫn là có chút đáng thương."
"Nga, ký chủ ngài hiện tại cũng là quỷ hút máu."
Lâm Hi "....."
Lâm Hi thật cảm thấy đây là một cái hệ thống râu ria, còn là hệ thống cứu vớt thế giới, quần què!
"Ký chủ, không cần trộm mắng tôi, tuy rằng chúng tôi cũng rất muốn giúp ngài, nhưng có khả năng sẽ làm nguyên tố bạo loạn hoài nghi, cho nên mong ký chủ lấy ra dũng khí chắn dao ở thế giới thật, cố lên!"
"......" (`0) đột* (:)))?)
Cách Lí Tư Đức nhíu mày nhìn nhìn biểu tình dại ra của đứa con nhỏ, ngay lúc chịu triệu hoá mà đến, hắn cảm thấy đứa nhỏ này sẽ trở thành người thừa kế lý tưởng trong lòng hắn, nhưng sau hắn lại phát hiện đứa nhỏ này lại quá mức mềm lòng, hắn liền đánh mất cái ý niệm này.
Một lần nữa, hắn mạc danh cảm thấy đứa nhỏ có chút đáng yêu, nhưng hiện tại hắn cũng cảm thấy hắn nghĩ sai rồi, đứa nhỏ này không chỉ có đáng yêu còn ngốc.
Cách Lí Tư Đức suy nghĩ nửa ngày cũng không suy nghĩ ra, vì cái gì đứa nhỏ nhà hắn sẽ mâu thuẫn như vậy.
Hắn dặn dò Lâm Hi vài câu, liền biến mất ở trong phòng.
Chờ Cách Lí Tư Đức đi rồi, Lâm Hi đã nhận ra vài đạo hơi thở đi vào.
"Thật nhỏ a."
"Đúng vậy, đệ đệ thoạt nhìn yếu ghê"
"Còn có chút xấu, thẫm mỹ quan của phụ thân ngày càng kém, đúng là tuổi lớn."
......
"...." Lâm Hi hận vì có thính lực siêu cường.
Dần dần, âm thanh nghị luận kết thúc, trong phòng nháy mắt xuất hiện vài người, mà những người này đều không ngoại lệ toàn bộ là tròng mắt màu đỏ.
Hai bên lẳng lặng đối diện.
......
"Khụ." Một người đàn ông diện mạo tuấn mỹ ôn hoà mở miệng đánh vỡ yên lặng, "Cái kia, chào em đệ đệ, ta là nhị ca Anthony của em."
Nghe được thanh âm này, Lâm Hi nheo mắt lại, nga, đây là người không phải vừa mới nói cậu xấu sao? Ha hả, bố nhớ kỹ, bất quá làm một thanh niên tốt, tự nhiên là không thể không lễ phép, Lâm Hi đối với người trước mặt nở nụ cười, "Chào anh, em kêu Eta."
Sau mấy lần giao lưu, Lâm Hi đã đối với các ca ca tỷ tỷ của cậu ở thế giới này thêm vài phần hiểu biết.
Bên cạnh trầm mặc ít lời diện mạo anh đĩnh chính là đại ca Cách Luân, trong đó thoạt nhìn thành thật chính là tam ca Thác Ngươi, hắn cùng đại tỷ Đề Na là một đôi phu thê, nhị tỷ tam tỷ là một đôi tỷ muội song sinh mặc váy công chúa, trời sinh hoạt bát đáng yêu.
Đương nhiên, đáng yêu là khi không có lộ ra răng nanh.
"Eta, em nghỉ ngơi cho tốt, lúc có yêu cầu gì cứ tới tìm chúng ta."
Nói xong, bọn họ liền biến mất ở trong phòng.
Thật tốt, tới vô ảnh đi vô tung.
Lâm Hi lẳng lặng nằm trên giường, rất khó tưởng tượng, không lâu trước đây cậu cũng nằm trên giường của gian phòng thuê kia như thế này, mà hiện tại, cậu đã ở một thế giới khác, còn có nhiều người thân, vẫn là một đám quỷ hút máu có khả năng đánh nhau tới hủy diệt thế giới.
"Ai, hệ thống, tôi thật sự không có nằm mơ sao?"
"Không, ngài đang nằm mơ."
"???"Nghiêm túc sao??
Cảm xúc tên là thương cảm trong lòng Lâm Hi nháy mắt biến mất sạch sẽ, cậu chỉ nghĩ đem cái hệ thống ngu ngốc từ trong đầu này ra đấm vài phát.
[Chỗ này là sa điêu = ngu ngốc]
"Ký chủ, ngài có thể đánh đầu ngài, tôi cũng sẽ đau."
"....." Chắc tao tin mày ?
Cùng hệ thống náo loạn vài cái, Lâm Hi lại bắt đầu trầm mặt.
Trong nơi tối, thanh âm chung quanh hết thảy đều trở nên phi thường rõ ràng, thanh âm tích tắc của đồng hồ quả lắc cổ vẫn luôn quanh quẩn bên lỗ tai Lâm Hi, ở nơi xa, cậu giống như lại nghe thấy được tiếng ca của thiếu nữ cùng tiếng cười linh lang.
Dần dần, mọi thanh âm đều biến mất, một luồng cảm giác khát khô cùng đói khát quên thuộc nảy lên trong lòng, bản năng phản ứng làm Lâm Hi chậm rãi lộ ra răng nanh, cậu ở trên giường lớn cuộn thân mình lên, đôi mắt đỏ lóe khát vọng.
Máu...... Máu......
"Ký chủ, ngài đói bụng."
Lâm Hi "...."
"Tôi biết tôi đói bụng, chủ yếu làm sao bây giờ." Lâm Hi quát.
"Không có việc gì, hắn tới."
"Ai?"
"Tới."
Hệ thống mới vừa nói xong, thân ảnh vào lớn của Cách Lí Tư Đức liền xuất hiện trên giường trước, hắn cắt đứt tay, dòng máu đỏ tươi nháy mắt dũng mãnh vào trong miệng Lâm Hi.
Cảm giác máu tươi vào cổ làm Lâm Hi thoải mái uốn éo thân mình.
"Tốt quá không phải máu người."
"Chờ kỳ sơ ủng kết thúc, ký chủ ngài cũng sẽ tới lúc uống máu người."
"Mày, câm miệng!"
Cách Lí Tư Đức ngừng máu, hắn nhìn nhìn đứa nhỏ lại đang ngẩn người, trong lòng khẽ thở dài một cái, như thế nào liền ngu như vậy đâu?
Cách Lí Tư Đức cúi thân xuống, hắn lẳng lặng quan sát đứa nhỏ này, mặt rất trẻ, còn mang theo tính trẻ con của thiếu niên, trên chóp mũi có vài đốm tàn nhang, cậu ánh mắt ngốc ngốc mở to, đối Cách Lí Tư Đức tới gần không hề phản ứng.
Nhìn nhìn, Cách Lí Tư Đức đột nhiên cười lên tiếng, nguyên lai hắn cũng nhàm cháng như vậy sao?
Hắn chưa từng có nghĩ tới, hắn có một ngày cũng sẽ đi quan sát một người cẩn thận như vậy.
Âm thanh cười khẽ làm Lâm Hi từ trong suy nghĩ thoát ra, đập vào mắt cậu là một khuôn mặt tuấn tú phóng đại, sau khi cậu sửng sốt trong chốc lát, đột nhiên đem đôi mắt nhắm lại.
"Hệ thống, thế giới này sẽ không có hôn ngủ ngon linh tinh đâu hả?."
"Hẳn là sẽ không, ký chủ."
"Ặc...." Lâm Hi ở dưới cái nhìn chăm chú của tròng mắt đỏ thẫm, xấu hổ mở mắt ra, hai cặp mắt đỏ lại va chạm nhau.
Cách Lí Tư Đức đem thần sắc của đứa nhỏ đều thu ở trong mắt, khoé miệng hắn cười lớn, hắn nhẹ nhàng ở cái trán Lâm Hi hôn một cái.
"Ngủ ngon." Nói xong, hắn liền biến mất ở phòng.
Cái hôn ở trán làm Lâm Hi có loại cảm giác dòng điện xuyên qua, cậu giơ tay che lại cái trán, "Ô ô, mày không phải nói không có sao?"
"Ký chủ, tôi nói hẳn là."
-------_------------
Tác giả có lời muốn nói: Ha ha ha, Lâm Hi cai sữa kỳ muốn tới
(?˙▽˙?) thực vui vẻ có người xem ta tiểu thuyết, tuy rằng viết không tốt, nhưng là dưa dưa sẽ cố lên
Hướng vịt *?(???'?)?*
Editor có lời muốn nói:
Có cảm giác tui tự làm tự gặm (っ˘̩╭╮˘̩)っ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top